Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thì ra, các người đều là kẻ xấu!

Phiên bản Dịch · 1488 chữ

Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Ngày hôm đó, Phạm Hiểu Giai về nhà sớm hơn mọi khi, mở máy tính lên rồi chạy ngay đi tắm, bởi vì hôm nay là, khụ.

Kỷ niệm một trăm ngày kết hôn của [Muội muội Tiểu Lượng Gia] và [Tiêu Diêu Trảm]. Tối hôm qua trước khi log out Tiêu Diêu Trảm có nói: Sẽ cho muội một niềm vui bất ngờ, hy vọng trước sáu giờ muội có thể online. Phạm Hiểu Giai nghĩ ngợi một hồi, hoa tươi, pháo hoa, nắm tay đi ngắm cảnh, dùng hoành phi tỏ tình, giúp cô luyện cấp, để mặc cô đánh chửi, thậm chí ngay cả hành hội cũng đã chuyển giao dưới tên cô trên danh nghĩa, mấy chuyện này đưa vào trong hiện thực xã hội có thể so được với mấy trai đẹp bề ngoài * tặng xe tặng nhà cao cấp rồi còn gì, những cái có thể anh đều đã làm hết, còn có điều gì vui mừng hơn nữa đây? Chẳng qua nghĩ thì nghĩ vậy thôi, cô vẫn cứ vô cùng mong đợi. . . . . . . Tắm xong, cô vội vàng đăng nhập vào trò chơi, đã từng ghét bỏ phỉ nhổ nó, đến bây giờ lại tạo thành thói quen lên mạng, khi nhìn đến thông báo từ hệ thống “Phu quân của bạn Tiêu Diêu Trảm hiện đang ở nơi nào”, liền tự nhiên di chuyển tới chỗ đó. Nhưng mà, hôm nay không biết anh vừa vặn bị mất NET hay là không log in, không ngờ lại vắng mặt. Phạm Hiểu Giai chép miệng đầy mất mát, hỏa tốc vọt đi úp mỳ ăn liền rồi trở về trước máy tính, rất sợ sẽ bỏ qua điều gì. Vậy mà, cho đến khi cô làm xong toàn bộ bài tập, cái tên Tiêu Diêu Trảm kia vẫn không đăng nhập như cũ. Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Ý niệm này ở trong đầu Phạm Hiểu Giai không tài nào xua đi được. Càng lo lắng càng dễ dàng suy nghĩ lung tung, cô bắt đầu đứng ngồi không yên, rất hối hận lúc ban đầu đã cự tuyệt đề nghị chia sẻ số điện thoại cho nhau. Tích, tích, tích…….Đồng hồ treo tường vừa vặn điểm tám giờ, Phạm Hiểu Giai vỗ bàn, đằng đẵng hai tiếng liền cứ thế mà trôi qua! [Thế giới] [Muội muội Tiểu Lượng Gia]: Xin hỏi người nào có phương thức liên lạc với Tiêu Diêu Trảm không? Xin hãy gửi thư mật đến chỗ ta. [Thế giới] [Muội muội Tiểu Lượng Gia]: Tiêu Diêu Trảm là chồng trong game của ta, xin những người nhìn thấy giúp ta một chút. [Thế giới] [Heo trà sữa đích thực]: Có phải ID lại bị trộm nữa rồi không?! Lại nói, hai người ân ái như vậy không có khả năng không tìm được phương thức liên lạc với đại ca. Kẻ trộm nick mau mau lăn ra khỏi ID của chị dâu ta ngay! [Thế giới] [Lão nạp pháp danh Kình Thiên Trụ]: Trộm nick là một em gái à! [Thế giới] [Tiểu Kiều thẹn thùng]: Ai da, việc trộm nick này còn rất là kén người đó nhé, mau mau tranh thủ ly hôn đi, rống rống. Phạm Hiểu Giai một lần rồi lại một lần gửi tin lên, nhưng không có người nào tin tưởng cô là người thật, không khỏi gấp gáp đến độ đỏ hồng vành mắt. Đúng lúc cô đang tâm phiền ý loạn thì ngoài phòng ngủ truyền đến tiếng gõ cửa. “Mẹ, con không đói bụng!” “Mở cửa, là anh trai em đây.” “Em đang bận học……! Cấm đến quấy rầy.” Phạm Hiểu Giai cho là anh trai sẽ tự động biến đi, nhưng tiếng gõ cửa vẫn cứ liên tục kéo dài càng lúc càng nhiều. Cô không nhịn được mở cửa ra, đương địnhbão thì chợt chú ý tới người con trai đang đứng ngay cạnh anh của mình. Nhìn chăm chú người con trai có bề ngoài lịch sự nho nhã cùng với nụ cười có chút tà khí ấy, cô trố mắt một phút, rồi “Rầm” một tiếng, cửa phòng sập lại! “Cái con bé chết tiệt kia thật không biết lễ phép là gì!” Phạm Hiểu Lượng quát. “Ai cho phép anh mang vua phá hoại đó về nhà, bảo hắn đi đi!” Người con trai đứng ở ngoài cửa tên là Thiệu Chấn, là bạn của anh, nhưng mà bởi vì bốn năm trước đã xảy ra một chuyện, Phạm Hiểu Giai vì thế mà hận chết Thiệu Chấn —— Hắn hắn hắn! Không thể ngờ hắn lại dám hủy hoại món đồ cô coi như bảo vật! Poster do Kaka đích thân ký tặng! Khi cô nhìn thấy cảnh tượng tấm poster tràn đầy dấu chân, chia năm xẻ bảy rách nát nằm dưới đất, từng dây thần kinh trong nháy mắt liền đứt sạch! Mọi người nói lời công bằng cho cô với, chữ ký của cầu thủ siêu sao người Brazil Kaka đó, Thiệu Chấn có phải rất đáng chết hay không?! Đó là lí do mà lần đầu tiên trong đời, cô trở mặt với anh trai của mình: nếu như anh không chịu ngừng làm bạn với Thiệu Chấn thì sẽ không có đứa em chịu mệt chịu khổ làm trâu làm ngựa này cho anh đâu! Phạm Hiểu Lượng vì bữa ăn khuya cùng công giặt quần áo, không không không nhầm, là vì tình thân máu mủ ruột rà, lập tức bỏ rơi Thiệu Chấn. Ai mà ngờ được, đúng vào lúc Phạm Hiểu Giai đang tâm phiền ý loạn vô cùng, anh trai lại đi tìm tên hỗn cầu này tới va vào họng súng! Cô nhìn qua thời gian, đã sắp chín giờ rồi, Tiêu Diêu Trảm rốt cục đã đi đâu, sẽ không xảy ra chuyện thật chứ? Ôi. “Hiểu Giai, anh có món quà muốn đưa cho em.” Những lời nói dịu dàng truyền vào tai Hiểu Giai lúc này đều là tạp âm, tạp âm hết! “Đừng cóm phiền tôi, anh mau biến đi!” Cô phẫn nộ đập bàn, trong lòng chỉ luôn nghĩ tới Tiêu Diêu Trảm. Con người chính là như vậy, thứ ngày ngày vây quanh mình thì không hề cảm thấy quan trọng chút nào, nhưng một khi đã mất đi liên lạc mới phát hiện đã sớm nảy sinh tình cảm mê say mất rồi. Lúc này, một tấm poster được nhét qua khe cửa rơi vào trong tầm mắt, cô tức giận nhìn qua, không khỏi kinh ngạc, ba bước cũng thành hai bước chạy tới xác nhận, đây, đây chính là poster có chữ ký của Kaka mà. “Lúc đi du học anh vẫn nhớ rõ chuyện này, thật lòng muốn nhận lỗi với em, đừng tức giận nữa được không?” “Hiện giờ tôi không rảnh ngồi nghe anh nói nhảm! Bởi vì tôi đang đợi một người vô cùng quan trọng với tôi online!” Phạm Hiểu Giai nhìn thấy tờ poster có chữ ký, đáng lẽ cô phải cẩn thận từng li từng tí nâng niu trong lòng bàn tay, rồi kích động xoay mấy vòng mới đúng, nhưng cô làm không được, chỉ biết hướng về phía cánh cửa giơ chân xua đuổi mà thôi. Bất chợt, máy tính để đằng kia phát ra tiếng tích tích khi nhận được tin tức, thế là cô không chút nghĩ ngợi chạy về bên cạnh bàn, vừa nhìn thấy avatar hình chim cánh cụt của Tiêu Diêu Trảm lóe lên, tim của cô suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng. Nước mắt lặng lẽ từng giọt chảy xuống, cô vui mừng quá độ mà bật khóc, cái người đáng chết này rốt cuộc cũng chịu login, bình an là tốt rồi, cảm tạ ông trời. Phạm Hiểu Giai hít sâu một hơi, vui vẻ mở hộp thoại ra, một tin nhắn được gửi tới từ điện thoại di động, nội dung vô cùng ngắn, lại đủ để khiến cô phát điên lên mất —— Tiêu Diêu Trảm: Hiểu Giai, mở cửa được không? Trong nháy mắt cô ngây người như phỗng…….Vì thế cho nên anh ta mới dùng * để cùng cô trao đổi, vì thế nên anh ta mới rõ như lòng bàn tay tính khí của mình? Quả nhiên là. . . . . . Đồ trứng thối Phạm Hiểu Giai ba chân bốn cẳng, đột ngột tung cửa ra, chỉ thấy một bó hoa hồng đỏ như lửa che đi gương mặt anh, mà anh trai cô thì đã sớm lui khỏi chiến trường tràn ngập mùi thuốc súng này. Rất dễ nhận ra, từ giây phút anh trai chủ động đưa cho cô cái tài khoản đó, cô đã bị anh cùng Thiệu Chấn bắt tay nhau tính kế rồi! Cầm thú a a a ~~~~(>_

Bạn đang đọc Đại Thần Nhà Ta Quá Lừa Bịp của Tiểu Hài Nhĩ Quá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.