Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn tối.

Tiểu thuyết gốc · 2174 chữ

Dae Yong hiện tại vẫn chưa có một chiếc xe riêng cho mình, hằng ngày di chuyển đều bằng xe của Ye Eun, trợ lý của mình. Cũng may hôm nay Rosé là tự lái xe đến công ty nếu không lần đầu đi ăn cùng nhau mà lại phải bắt taxi thì sẽ khá ngượng ngùng.

Mercedes-Benz S-class là chiếc xe hôm nay Rosé lái đến, Dae Yong cũng không quá ngạc nhiên mặc dù chiếc xe này có giá gần 150 nghìn usd nhưng với thu nhập của Rosé, một thành viên trong một nhóm nhạc hàng đầu Hàn Quốc thì đây chỉ là con số lẻ.

Ngồi vào xe, Dae Yong đương nhiên đảm nhiệm vị trí tài xế còn Rosé thì ngồi vào hàng ghế phụ phía trên.

"Nếu có ai thấy cảnh này chắc sẽ nghĩ anh đang chở tội phạm quốc tế đi trốn truy nã"

Dae Yong nhìn sang Rosé rồi bật cười.

Từ khi bước vào trong xe, Rosé đeo vào một chiếc khăn quoàn cổ che gần hết mũi, sau đó lại chùm áo hoodie lên đầu rồi đeo theo một cặp kính đen nữa, không lộ ra bất cứ một chút da thịt nào trên khuôn mặt.

"Em mà là tội phạm truy nã thì anh cũng đang là đồng phạm đó"

"Nếu không trùm kín như này thì mỗi lần ra đường sẽ rất khó chịu, đâu đâu cũng là điện thoại quay chụp về hướng mình rồi thì thầm to nhỏ, sẽ chẳng có chút thoải mái nào cả"

Rosé đáp lại Dae Yong.

Ở tại Hàn Quốc, nền giải trí rất phát triển nên nghệ sĩ một khi đã có lượng người hâm mộ nhất định thì sẽ kiếm được rất nhiều khoảng lợi thông qua vô số hoạt động, nào là tiền bạc, danh vọng, địa vị, những lời tung hô.... nhưng đó chỉ là mặt được, những thứ mất đi cũng rất nhiều. Một khi đã là nghệ sĩ thì hầu như sẽ không có không gian riêng tư, mỗi một cử chỉ, hành động của nghệ sĩ đều luôn phải cẩn thận hết mức có thể trước mặt công chúng vì một khi để lộ ra sơ hở, những trang báo chí sẽ cắn xé người nghệ sĩ ra thành trăm mảnh.

Giải trí ở Hàn Quốc phát triển cũng bởi vì khán giả đặc biệt chịu chi tiền để ủng hộ nghệ sĩ mà họ yêu thích, cũng vì vậy mà khán giả luôn mặc định rằng những thành công nghệ sĩ đạt được là nhờ họ nên họ luôn tự cho mình cái quyền có thể phán xét nghệ nghĩ, họ cho rằng mình có quyền bắt nghệ sĩ phải sống theo cuộc sống mà họ muốn người nghệ sĩ đó trở thành.

Dae Yong hoàn toàn hiểu được tại sao Rosé lại trùm rất kín khi đi ăn với mình, mặc dù Dae Yong và Rosé chỉ đang đi ăn một buỗi bình thường nhưng nếu để công chúng hay giới báo trí bắt gặp hình ảnh Rosé đang ngồi chung xe với một người đẹp trai như Dae Yong, chỉ trong vòng chưa tới một tiếng đồng hồ gương mặt của Rosé và Dae Yong sẽ xuất hiện trên mọi trang báo cùng với những tiêu đề không cần quan tâm đến đúng sai, chỉ cần thu hút được lượt xem là đủ.

"Rosé hẹn hò cùng trai lạ..."

"Rosé cặp đại gia..."

"Người đàn ông ngồi chung xe với Rosé là ai"

Những tiêu đề như thế này sẽ liên tục xuất hiện và dù cho đó có phải là sự thật hay không, Rosé cũng sẽ bị ảnh hưởng dù ít dù nhiều. Dù sao thì Rosé cũng là idol nữ, không ai muốn người tình trong mộng cũng mình bỗng nhiên một ngày có một người bạn trai thực sự cả.

Đây cũng là điều mà tương lai Dae Yong cũng phải chú ý, đã ăn chén cơm của công chúng thì phải biết chiều theo ý của công chúng.

"Mình đi ăn gì đây, lần đầu tiên chở một người đẹp nổi tiếng như em đi ăn nên anh cũng không biết ăn ở đâu cho phù hợp"

Dae Yong thành thật nói.

Rosé là một người rất dễ ngượng ngùng, Dae Yong chỉ mới khen một câu vu vơ thôi mà hai má đã hơi hồng hồng rồi.

"Em biết một chỗ ăn đồ nướng rất ngon nhưng ở hơi xa một tí"

Rosé nghĩ một lát rồi đáp lời lại.

"Vậy em chỉ đường đi, đi với ai chứ với em thì càng xa càng tốt haha"

Dae Yong đùa lại.

Rosé từ trước đến giờ đương nhiên nhận được rất nhiều lời tán tỉnh từ vô số người đàn ông khác từ doanh nhân thành đạt, nghệ sĩ nổi tiếng, fan hâm mộ.... nhưng cũng chưa bao giờ có cảm giác như ở với Dae Yong, mặc dù những lời khen của Dae Yong có phần hơi vu vơ cũng không quá nghiêm túc nhưng chính điều này lại khiến Rosé cảm thấy rất vui vẻ, chắc có lẽ vì người nói ra những lời này là Dae Yong ư?

Dae Yong một bên vừa lái xe một bên nói chuyện với Rosé, ít cơ hội có thể ở riêng với nhau như vậy nên Dae Yong và Rosé nói chuyện với nhau cũng rất thoải mái, chặng đường gần một tiếng thoáng chốc đã đến.

Nơi mà Rosé dẫn Dae Yong đến là một nhà hàng thịt nướng có tên "Korean grilled" toạ lạc tại một ngọn đồi phía ngoại ô của Seoul. Dọc hai đường đi lên núi có vẻ hơi vắng vẻ, tới khi lên gần đỉnh ngọn núi mới có một cổng ra vào cho xe đang bị chặn ngang lại, Dae Yong điều khiển xe chậm lại sau đó Rosé lấy từ trong ví của mình ra một tấm thẻ màu đen không có quá nhiều đặc biệt đưa cho nhân viên bảo vệ, nhân viên bảo vệ sau khi kiểm tra kỹ thẻ rồi trả lại cho Rosé, sau đó thanh chắn ngang mới được nâng lên, Dae Yong lại tiếp tục lái xe lên trên.

"Nhà hàng này chỉ phục vụ cho những ai có vé hội viên nên đội ngũ an ninh ở đây làm việc rất nghiêm khắc, mặc dù em đã ăn quen mặt ở đây rồi nhưng nếu như vô tình quên mang theo thẻ hội viên thì cũng không được vào trong"

Rosé dường như nhìn ra được nghi hoặc của Dae Yong nên lên tiếng giải thích.

"Mặc dù hằng năm sẽ tốn chi phí cho việc duy trì hội viên cũng như giá ở đây sẽ cao hơn những nhà hàng khác nhưng được một cái ở đây rất riêng tư, sẽ không có bất cứ một máy quay an ninh nào phía trong nhà ăn cũng như không có bất cứ nhà báo nào có thể được xuất hiện tại đây cả"

Rosé lại tiếp tục lên tiếng.

Dae Yong nghe tới đây thì đã hiểu, nói thẳng ra đây là một nơi dành riêng cho những người có địa vị, nổi tiếng gặp gỡ nhau, tránh đi ánh mắt của truyền thông.

Nhà hàng nằm ngay tại vị trí cao nhất của ngọn đồi với một quy mô rất to lớn được xây dựng hoàn toàn bằng gỗ mang lại một cảm giác ấm cúng nhưng cũng không kém phần nghiêm trang. Dae Yong thực sự hơi tò mò người sở hữu nhà hàng này là ai mà có thể xây dựng một nhà hàng ngay tại một ngọn đồi mà không có một tí thông tin nào trên truyền thông cả, phải là người quyền lực đến cỡ nào mới có thể làm được điều này?

Sau khi đỗ xe tại bãi, Dae Yong cùng với Rosé dưới sự hướng dẫn của nhân viên tiến vào một căn phòng tại lầu 3 của nhà hàng, trong quá trình di chuyển Rosé đã gọi điện trước nên khi vào trong mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ, việc của Dae Yong và Rosé chỉ là ngồi vào bàn và ăn. Vì vấn đề riêng tư nên cả hai cũng không gọi nhân viên vào nướng thịt mà là do Dae Yong tự nướng.

Vì là thần tượng nữ nên hằng ngày Rosé rất chú ý đến việc kiểm soát cân nặng của mình nên cũng không được ăn uống thoải mái, chỉ lâu lâu mới cho phép bản thân của mình ăn uống một bữa thả cửa nên hôm nay Rosé ăn cực kỳ ngon miệng, người ta nói phụ nữ xinh đẹp nhất là khi được ăn ngon, bộ dạng hưởng thụ từng miếng thịt của Rosé thực sự rất đáng yêu khiến Dae Yong đôi khi nhìn sang không kìm được thẫn thờ.

Sau một lát cả hai vừa nói chuyện vừa ăn tối, rượu cũng đã uống hết chai thứ 4, Dae Yong có tửu lượng khá tốt nên vẫn còn rất tỉnh táo còn Rosé thì hai má đã hơi ửng hồng, vì chỉ có hai người cùng với sự trợ giúp của rượu nên cuộc nói chuyện càng ngày càng thoải mái. Cả hai đều muốn tìm hiểu nhiều hơn về đối phương nên trong những câu hỏi, câu trả lời đều vô tình để lộ một ít thói quen sống, sở thích của mình.

"Ngày mai em còn phải tới công ty, hôm nay tụi mình uống tới đây thôi được rồi"

Dae Yong thấy Rosé đang với tay định lấy chai rượu thì ngăn lại.

"Anh nghe anh Teddy nói tụi em đang chuẩn bị cho album sắp tới, hiện tại đã làm tới đâu rồi?"

Dae Yong rót cho mình và Rosé một ly nước lọc rồi hỏi.

"Tụi em đã chuẩn bị cho album lần này trong vòng 6 tháng rồi nhưng hiện tại vẫn chưa tìm được bài hát chủ đề"

"Sau khi hoàn thành bài hát chủ đề rồi còn tới công đoạn quảng bá cho album rồi lại phải quay quay chụp chụp đủ thứ, nghĩ tới thôi đã mệt chết rồi"

Rosé uống một ngụm nước rồi mới trả lời Dae Yong.

Một phần vì hai người cũng mới quen biết nhau, một phần vì cả hai đều là nghệ sĩ nên nói một hồi vẫn quay về chủ đề công việc, Dae Yong như một người bạn im lặng nghe những câu chuyện từ Rosé, dường như rất lâu rồi Rosé mới tìm được người lắng nghe những lời than thân trách phận của mình nên cũng nói rất nhiều. Sau bữa hôm nay Dae Yong mới nhận ra rằng một Rosé luôn vui vẻ đáng yêu trước mặt công chúng lại có nhiều tâm sự như thế này.

Đồ ăn ngon, không gian riêng tư không bị làm phiền, thái độ nhân viên phục vụ lại rất tốt nên đương nhiên giá tiền cũng không thể rẻ được, một bữa ăn dành cho hai người mà có giá tận hơn 300 nghìn won, số tiền này có thể giúp một sinh viên ăn uống trong vòng một tháng vậy mà chỉ đủ để ăn một bữa ở đây. Đương nhiên với những điều nhận được thì số tiền này cũng rất xứng đáng. Dae Yong là người mời nên đương nhiên sẽ là người thanh toán, cũng may trong tài khoản Dae Yong vẫn còn hơn 30 triệu won nên cũng không thành vấn đề.

Vì cả hai cũng đã uống kha khá rượu, đương nhiên Dae Yong vẫn còn đủ tỉnh táo để lái xe nhưng vì phải giữ hình ảnh cho cả mình và Rosé, lỡ như xui xẻo bị cảnh sát kiểm tra trong tình trạng có men say trong người thì sẽ rất phiền phức nên cả hai quyết định sử dụng dịch vụ lái giùm của nhà hàng.

Tài xế của nhà hàng sau khi chở Dae Yong về tới chung cư rồi mới chở Rosé về sau, vì là nhân viên của nhà hàng được tuyển chọn rất tĩ mĩ nên cũng không sợ có vấn đề gì xảy ra nhưng người ta có câu không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, ngặt nỗi vì hôm nay cả hai đi bằng xe của Rosé nên Dae Yong cũng không thể làm gì khác.

Sau khi lên nhà, Dae Yong gọi điện cho Rosé xác nhận Rosé đã về tới nhà, không có bất cứ vấn đề gì thì mới yên tâm, sau đó cả hai cùng nhắn tin qua lại một lúc nữa đến gần 3h sáng mới ngủ. Không biết vì có vài ly rượu trong người hay vì những niềm vui tinh thần mà Dae Yong ngủ một giấc cực kì ngon, vừa đặt lưng xuống giường trong phòng đã vang lên tiếng ngáy nhè nhẹ.

Bạn đang đọc Đại Minh Tinh sáng tác bởi hdt1258
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hdt1258
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.