Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỗ tốt là mấu chốt

Phiên bản Dịch · 1468 chữ

Tu vi cùng thực lực chính là căn bản để con người ở chung với nhau, không có quan hệ gì với việc có nịnh bợ hay không, đó làluật rừng nguyên thủy. Hiện tại tuy không phải loạn thế, nhưng vẫn là thế giới của nhược nhục cường thục, chân lsi từ cổ chí kim không bao giừo thay đổi.

Chỉ là Lôi Động trả lời mơ hồ như thế khiến cho sắc Khôi Lỗi không hài lòng, hắn đành trực tiếp làm rõ một chút:

- Vãn bối có ý tứ là nói vãn bối trở thành người kế nhiệm Minh vương cần gánh trách nhiệm gì?

- Trách nhiệm? Tự nhiên là cần kế thừa nguyện vọng của Minh vương, lớn mạnh quỷ tộc dùng quỷ tộc xưng bá Tam Giới sáu vực Cửu Châu rồi.

Ngân sắc Khôi Lỗi hơi trầm ngâm nói:

- Bất quá bây giờ còn phải nhiều hơn một cái, đó chính là hi vọng ngươi có thể tìm được nguyên nhân mất tích của Minh Vương Điện Hạ lúc trước, nếu như Minh Vương Điện Hạ có cái gìngoài ý muốn thì ngươi phải đi báo thù cho ngài.

Lôi Động trì trệ một lúc, bản thể của ngân sắc Khôi Lỗi này hẳn là quỷ đế nếu không thì sao có thể không hiểu hết ý nghĩa của mình? Lôi Động lại vừa định làm rõ một chút thì Tà Phượng đột nhiên nở nụ cười lạnh nói:

- Minh vương điện các ngươi lúc nào cũng tự cho là đúng? Lên tiếng ngậm miệng đều là trách nhiệm, đều là nguyện vọng. Bản thân ta là muốn hỏi một chút, nếu là kế thừa Minh vương điện phải gánh vác trách nhiệm này có chỗ tốt gì không? Nếu không có thì ai đi làm cho ngươi?

Rất hiển nhiên, nàng là nhìn ra Lôi Động muốn tìm được chỗ tốt, nhưng lại không dám lên tiếng sợ mất lòng mấy tên khôi lỗi này. Hôm nay bất tri bất giác, một lòng Tà Phượng đều đặt trên người Lôi Động, nếu hắn muốn làm người tốt thì đương nhiên là nàng phải gánh cái danh ác nhân rồi.

- Chỗ tốt?

Ngân sắc Khôi Lỗi sững sờ, hắn ngược lại đích xác không có nghĩqua sẽ đưa cho người kế nhiệm chỗ tốt gì, bởi thời gian ngủ say quá lâu linh trí sẽ trở nên trì độn. Hơn nữa hắn lại bị luyện chếthành Khôi Lỗi thì linh tính đã bị hao tổn. Trong ý thức của hắn thì người kế nhiệm Minh vương đã là vinh quang vô cùng to lớn rồi, làm gì còn có chỗ tốt nào nữa.

Tà Phượng tính giúp Lôi Động cho nên trực tiếp mở miêgnj hỏi:

- Ngươi không phải là ngay cả nửa điểm chỗ tốt đều không có a? Loại công việc khổ cực như vậy, nếu không có chỗ tốt thì ai đi làm?

Tà Phượng vô cùng phối hợp tiếp tục nói:

- Theo ta thấy, đã thân là người kế nhiệm Minh vương thì cả cái Minh vương điện tự nhiên là thuộc về Lôi Động rồi, đến lúc đóthiên tài địa bảo trong điện linh đan diệu dược cùng trận pháp, thị vệ vân vân, Lôi Động đều có thể sử dụng chứ?

- Không được, bảo tọa của Minh vương điện chỉ do Minh VươngĐiện Hạ ngồi, người kế nhiệm không có quyền điều động bất luận tài nguyên gì trong đso.

Ngân sắc Khôi Lỗi lắc đầu không ngừng nói:

- Trừ phi Lôi công tử hoàn thành trách nhiệm của mình, truy ra hành tung Minh Vương Điện Hạ, cuối cùng chính thức đảm nhiệm Minh vương thì mới có tư cách sử dụng tài nguyên.

Lôi Động cùng Tà Phượng hai mặt nhìn nhau, tuy nói sớm biết sự tình sẽ không đơn giản như vậy, nhưng không ngờ mấy tên khôi lỗi này lại keo kiệt như thế, thật là ngoài ý định của người ta.. Đạo lý rất đơn giản, mặc dù nói thời điểm Minh vương luyện chế những Khôi Lỗi thị Vệ dùng đều là cường giả quỷ tộc. Nhưng mà Minh vương cũng không phải đồ ngốc, nhất định sẽ động tayđộng chân vào lúc luyện chế Khôi Lỗi, tỷ như thừa cơ xuyên tạc một chút thần hồn kí ức của Khôi Lỗi, trình độ trung thành.... Phải toàn tâm toàn ý dùng lợi ích chủ nhân là chuẩn tắc cho hành động...

Coi như là Lôi Động là người chưa từng luyện chế khôi lỗi cũng có thể phỏng đoán được tính tất yếu của nó, dùng trí tuệ của Minh vương lại làm sao cân nhắc không đến điều quan trọng cơ bản nhất khi luyện chế khôi lỗi Nếu không vất vất vả vả hao phímột đại giá luyện chế một khôi lỗi tự có linh trí không thuộc vềmình thì không thể nói trước lỡ có một ngày Khôi Lỗi khó chịu rồi, đem chủ nhân bán đi cũng khả năng đấy.

Đã phải dùng mạng sống con người cùng lợi ích của chủ nhân làm chuẩn tắc cho hành động thì tự nhiên không có khả năng không cách nào xác định chủ nhân đang ở tình trạng sinh hay tửđã đem hết tài sản tánh mạng chủ nhân đưa cho người khác sở dụng.

Ngân sắc Khôi Lỗi tự chủ mời Lôi Động đảm nhiệm người thừa kế, chỉ sợ cũng là ôm lợi dụng Lôi Động một chút xem có khảnăng tìm được nơi hạ lạc của Minh vương hay không mà thôi. .Đương nhiên, cũng chưa hẳn nếu là lão chủ nhân mất, vậy thìhắn sẽ có nguyện vọng giúp đỡ Lôi Động làm tân chủ nhân. Dùsao Lôi Động thoạt nhìn rất có tiền đồ, mà quan hệ cùng Minh Vương Điện Hạ dường như rất sâu.

- Vậy thì tốt, đã như vầy, ta liền phải hỏi cho rõ ràng.

Tà Phượng bắt đầu vì Lôi Động mà giành lại quyền lợi, nàng trừng lớn mỹ mâu cũng không quan tâm đối diện là bốn cườngđại Hóa Thần Khôi Lỗi, theo lý cố gắng nói:

- Lôi Động hiện tại chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, dùng tu vi hiện tại của hắn, như thế nào giúp các ngươi đuổi theo tra tung tích của Minh vương? Đồ ngốc cũng biết nếu là tồn tại có năng lực tổn thương hoặc vây khốn Minh Vương Điện Hạ thì tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản. Loại chuyện tình này nếu như mạo hiểm mà bị Tam Giới Chí Tôn phát hiện mà diệt trừ thi ngươi nói xem có ai chịu đi làm?

Tà Phượng tại thời khắc này, phảng phất đã trở thành người phát ngôn của Lôi Động. Có lẽ tại một ít đạo lí đối nhân xử thế nàng không hiểu thấu bằng Lôi Động từ tầng dưới chót đi ra, nhưngđảm nhiệm nhất tộc thủ lĩnh lâu rồi, tham dự đàm phán lớn nhỏ không ít, đương nhiên phải làm thế nào mới có thể tranh thủ lợiích lớn nhất thì ngược lại là sở trường của Tà Phượng nàng.

Ngân sắc Khôi Lỗi trầm ngâm một chút, thần niệm hướng ra phía ngoài mơ hồ có chút sóng động, không tới một khắc, hắn bắtđầu đáp lời nói:

- Đã như vầy, chúng ta có thể dự đoán trả tiền cho Lôi công tửmột đám thiên tài địa bảo, trợ giúp hắn tăng tu vi lên. . Bất quá, bởi vì quyền hạn vấn đề, chúng ta không cách nào điều động số lượng quá nhiều.

Kỳ thật Lôi Động trước đó, đã suy đoán ra bảo tọa Minh vươngđiện khẳng định còn có một trí não y hệt chúa tể khống chế hết thảy. Như là những chuyện giữ gìn bổ sung trận pháp, như làtỉnh lại hộ vệ đến phòng hộ... Nếu không, những người thị Vệnhư thế nào biết được có người xâm lấn? Nhất thời không cách nào bắt người xâm nhập lại xuất động thủ vệ mạnh hơn?

Đạo lý rất đơn giản, đó chính là Minh vương điện có một loại tồn tại giống như khí linh tạm thời thay thế Minh vương hành sử mộtít sách lược phòng vệ. Đây không phải là sự tình hiếm có mà là lẽ thường.

Tà Phượng cùng Lôi Động đều song song thở dài một hơi, khílinh núp trong bóng tối Minh vương điện tựa hồ có chút buông lỏng rồi, đã có chỗ buông lỏng thì chuyện này cũng dễ làm hơn. Chỉ sợ đối phương liều chết ngạnh kháng không hiểu nửa điểm biến báo vậy thì phiền toái.

Bạn đang đọc Đại Ma Đầu của Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 235

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.