Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên tướng (hạ)

Phiên bản Dịch · 1525 chữ

Nhưng nói tới nói lui, hắn và đám sư đệ muội, ai mà không rõ ràng, tuy rằng đại sư huynh hiện tại đã sắp bước vào Nguyên Anh cao giai. Nhưng muốn thối anh hóa thần, vẫn xa xa không hẹn trước, hy vọng xa vời. Nhất là sau khi tấn chức Nguyên Anh, mỗi khi đi tới nửa bước, cũng là chuyện vô cùng gian khổ, thậm chí vận khí thật tốt mới được.

Hóa Thần kỳ, đại biểu cho tồn tại cao thượng nhất ở thế giới này. Không biết có bao nhiêu tu sĩ thiên tài, một đường vượt mọi chông gai tu luyện đến Nguyên Anh, cho dù là Nguyên Anh cao giai. Cũng bị vây chết ở cảnh giới này, cho đến buồn bực không vui, hao hết thọ nguyên mà chết. Trong những người này, còn bao gồm rất nhiều thiên tài trăm năm khó gặp, thiên tài yêu nghiệt ngàn năm cũng chẳng vượt qua.

Bởi vậy có thể thấy được, Hóa Thần kỳ, tuyệt đối không phải dễ dàng thực hiện như vậy.

Chẳng những cần thiên tư, còn cần vận khí.

Sau khi mọi người nói chuyện rắm thí, không bao lâu sau. Đạo kim quang kia bay về, trong tay còn bắt theo tên tu sĩ Kim Đan áo đen, quanh thân ma khí ngập trời, vừa thấy đã biết không phải người chính đạo. Cũng tại hắn không tốt, xuất thân trong một tông phái ma đạo bình thường, bởi vì thiếu linh thạch, thừa dịp vừa tấn chức, cho nên mang theo một đám đệ tử tới Đông Hải thử thời vận, phát một ít tài.

Không ngờ gặp phải chiến sĩ màu vàng cường đại, từ trên trời giáng xuống, một tay bắt lấy. Hắn sống hai trăm tuổi, nhưng chưa từng nhìn thấy chủng tộc này.

- Mạt tướng đã hoàn thành nhiệm vụ, còn thỉnh tôn giả ra chỉ thị.

- Thì ra là thằng nhải tiểu ma đạo bình thường.

Trên mặt tu sĩ trung niên cười lạnh, đưa tay ra, một tay đặt lên đầu của tên tu sĩ Kim Đan sắp chết người kia. Tên Kim Đan này đau khổ cầu xin tha thứ, ngay cả thẩm vấn cũng lười, trực tiếp đặt tay lên đỉnh đầu của hắn.

Kịch liệt thống khổ, nhất thời phủ kín gương mặt của tên tu sĩ Kim Đan, từng đợt vặn vẹo.

Thấy thủ đoạn này, rõ ràng chính là Sưu Hồn Thuật cùng loại với ma đạo.

Sau một lúc lâu, tên tu sĩ trung niên mới lấy tay ra khỏi đầu tên tu sĩ Kim Đan, giống như rất chán ghét vỗ bàn. Thần thái lạnh lùng nói:

- Xem ra ta không có phán đoán sai, nơi này đúng là cảnh nội Đông Hải của Khang châu. Hừ, một chuyến lần này không dễ dàng, Dạ Xoa Tộc, hừ, bản tôn nhớ kỹ các ngươi.

- Đại sư huynh, nếu Dạ Xoa Tộc ghê tởm như thế, không cho tu sĩ nhân loại chúng ta thể diện. Vì sao tu sĩ chính đạo Đại Kiền Châu chúng ta, không tổ chức đứng lên, tiêu diệt cái chủng tộc thông thái rởm xấu xí không chịu nổi này?

Một tên tu sĩ trẻ tuổi hỏi, trên mặt mang theo thần sắc tức giận, hiển nhiên một đường đi tới đây, không ít lần ăn quả đắng đau khổ và nhục nhã của Dạ Xoa Tộc.

- Hừ, Dạ Xoa Tộc là tiểu tộc sao?

Sắc mặt tu sĩ trung niên âm trầm, nói:

- Rất nhiều chuyện, các ngươi tiếp xúc ít hơn, còn không biết. Dạ Xoa Tộc trong phiến hải vực này, tuy rằng không tính là cái gì, Thái Thượng Tông của chúng ta hoàn toàn có thể tiêu diệt nó. Nhưng trên thực tế, trong tam giới lục vực, vẫn có rất nhiều cường giả và đại tộc của Dạ Xoa Tộc. Mà Dạ Xoa Tộc lại là chủng tộc vô cùng đoàn kết và mang thù, nếu lúc trả thù, cho dù là Thái Thượng Tông của chúng ta cũng ăn không tiêu. Nhân loại chúng ta không cần hải vực, tặng cho chúng nó quên đi.

- Đại sư huynh, có tin tức của thất sư đệ không?

- Không có, đây là thằng nhãi con ma đạo mà thôi, cũng không có khả năng biết được việc của Lý Diệu. Thôi, dù sao Khang Châu là tiểu địa phương không lớn, chúng ta tìm một ít đại tông phái hỏi thăm, khẳng định sẽ có manh mối.

Tên tu sĩ trung niên, nhớ tới việc này, sắc mặt cũng biến thành khó coi. Trong Lăng Tiêu Cửu Tử, tuy rằng không phải quá mức hòa thuận, nhưng đối ngoại là nhất trí. Nay Lý Diệu liền như vậy mà chết, hắn làm đại sư huynh, thể diện cũng không được sáng lạng lắm.

Cho thiên tướng rời đi, trực tiếp khống chế chiếc tàu cao tốc kỳ lạ này, nhanh chóng bay tới bờ biển.

*

Một ngày này, Lôi Động vừa mới tu luyện đi ra. Cũng nghe được Quỷ Tướng Đồ Lôi, bên ngoài cười ha ha tiến vào báo tin vui, vừa vào đã nói:

- Lôi huynh, tin tức tốt, tin tức tốt.

Dứt lời, hắn truyền âm nói:

- Quỷ Vương đại nhân thông qua bằng hữu, giúp ngươi tìm được Ma Long Nguyên Anh đi riêng lẻ một mình rồi.

Lôi Động lúc này đứng dậy, trên mặt vui sướng. Chắp tay với Đồ Lôi, nói:

- Đồ huynh, việc này vất vả ngươi rồi.

- Ta lại có hà vất vả?

Đồ Lôi lấy ra một cái lệnh bài hình thù dữ tợn, không biết làm từ chất liệu gì, nói:

- Cầm, đây là Quỷ Vương đại năng bảo ta đưa cho ngươi.

Cầm vào thấy lạnh lẽo, Lôi Động lấy làm lạ, nói:

- Đây là vật gì?

- Thiên Quỷ Lệnh, Quỷ Vương đại nhân ban cho vật này. Theo lão nhân gia nói, lần hành động này, sẽ tiến vào lãnh địa của Ma Long Vương. Cho nên bảo ta đi theo các ngươi, cho nên ban Thiên Quỷ Lệnh cho ta. Nếu có gặp phải nguy cơ, có thể thông qua Thiên Quỷ Lệnh này, trong nháy mắt triệu hồi Quỷ Vương tới.

Đồ Lôi nói xong, trong ánh mắt lộ ra thần sắc hâm mộ, nói:

- Lôi huynh, thoạt nhìn, Quỷ Vương đại nhân vô cùng xem trọng các ngươi a.

Lôi Động lật qua lại nhìn khối lệnh bài cho thợ rèn mài giũa vô cùng khéo lóe tinh diệu, hình dáng cổ xưa mà bá đạo, nghiêm mặt nói:

- Ta sẽ đi bái kiến Quỷ Vương một chút, để đáp tạ yêu mến của Quỷ Vương với ta.

- Không cần như thế, Quỷ Vương đại nhân gần giai đoạn gần đây muốn bế quan đột phá trung kỳ, không có việc gì thì đứng quấy rối.

Đồ Lôi xua tay nói:

- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát, một ít tình báo, dọc đường đi ta sẽ nói cho ngươi.

- Hết thảy sẽ do Đồ huynh làm chủ.

Lôi Động chắp tay nói.

Sau một canh giờ, ước chừng có hai mươi chiếc tàu cao tốc nhỏ, bộ dáng tối tăm u ám.

Trực tiếp phá vỡ yên tĩnh lướt đi trong không trung, tiến vào trong tầng mây màu đỏ xám u ám.

Sau khi tiến vào trong tầng mây, tia chớp màu đỏ sậm, làm cho tiếng đùng đùng của sấm sét vang lên không dứt bên tai, vô số lốc xoáy, giống như muốn xé nát tàu cao tốc. Nhưng mà, nếu Đồ Lôi đã dám đem tàu cao tốc tiến vào trong tầng mây nguy hiểm, đương nhiên không có khả năng đem mọi người đi chịu chết.

Từng tiếng sấm trầm thấp, tia chớp đỏ sẫm hỗn loạn. Đánh vào trong tàu cao tốc, cũng bị trận pháp trong tàu cao tốc hấp thu toàn bộ. Không làm thương tổn thân tàu nửa phần. Về phần những lốc xoáy tiềm tàng, cũng bị phát hiện sớm, hoặc né tránh, hoặc Đồ Lôi tự mình tọa trấn tàu cao tốc, đánh ra từng đạo pháp thuật, tiêu diệt trong vô hình. Cho nên tàu cao tốc, cứ lướt đi thật bình thường.

Lôi Động nhìn thấy mà sợ hãi, Đồ Lôi cũng có chút đắc ý, nói:

- Lôi huynh, ngươi đừng xem thường quỷ tộc có trí tuệ chúng ta, nhất là tiền bối Thiên Quỷ Vương, ở phương diện trận pháp, bùa chú, thậm chí là phương diện luyện đan luyện khí, cũng không kém những thiên tài trong nhân loại các ngươi đâu. Mà Tị Lôi Bàn này, chính là thiết kế độc môn của Quỷ Vương, không chỉ tránh né huyết lôi, còn còn hấp thu huyết lôi chuyển hóa thành năng lượng, chứa đựng ở trong chiến thuyền, cung cấp cho phi thuyền, phòng hộ, chiến đấu.

Bạn đang đọc Đại Ma Đầu của Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 321

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.