Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luân Hồi Chi Nhãn.

Phiên bản Dịch · 1520 chữ

Chỉ cần chấn động một chút, liền phát hiện ra. Trông thấy Mai Hương bộ dáng như một tiểu loli, không khỏi khặc khặc cười nói :

- Tăng đồ tôn tựu hồ rất thích mỹ sắc a? Ở bên ngoài thu một tiên một ma, hai tuyệt sắc mỹ nữ làm nô lệ còn chưa đủ, bên trong thần hồn, lại còn cất giấu hai ý thức mỹ nữ a.

Dứt lời, liền lăng không khẽ hấp, tóm lấy Mai Hương.

Ý thức thể Lôi Động lập tức trầm giọng quát:

- Buông Minh Cơ và Mai Hương ra!

Dường như biết được ý thức của Lôi Động đã tỉnh. Nhưng Minh Thần cũng không quá quan tâm, tỉnh thì tỉnh a, nhiều lắm chỉ là khi thôn phệ sẽ gặp chút ít chống cự mà thôi. Tuy nói thần hồn này thuộc về Lôi Động, là sân nhà của ý thức Lôi Động. Nhưng thực lực Minh Thần đã là cường giả cấp chí tôn, thật đúng là không cần quá mức chú ý, chỉ tốn nhiều chút thời gian tay chân mà thôi.

Minh Thần không hề có hảo ý, quay đầu lại, ý thức thể rất sống động mà biểu hiện thần thái của hắn. Hai tay chắp sau lưng, ha ha cười nói:

- Ta nói Tằng đồ tôn, ngươi sao có thể cùng lão tổ sư gia nói chuyện như vậy chứ?

- Hừ. Ra vẻ đạo mạo chó chết, Lôi mỗ trước kia là bị mù mới xem ngươi là tổ sư gia. Ngươi tiến vào bên trong thần hồn của ta, mục đích thực sự là muốn đoạt xá? Hừ, cái gì là kinh nghiệm truyền thừa cùng cảm ngộ, cẩu lời nói hết bài này đến bài khác.

Lôi Động trước kia tôn kính hắn, tự nhiên là bởi vì hắn đối với chính mình quả thật đã có trợ giúp rất lớn. Trong lòng có chút cảm kích. Nhưng mà sau khi thấy được bộ mặt thật của hắn, với tính cách của Lôi Động như thế nào lại duy mệnh là từ? Còn đối với hắn tất cung tất kính hay sao?

Lão yêu quái sống lâu như vậy, làm sao có thể bị Lôi Động mắng mà kích động đây a. Không chút phật lòng lại khặc khặc cười nói:

- Đồ tôn à đồ tôn, bản thần nói truyền thừa kinh nghiệm cùng cảm ngộ tự nhiên là thật. Bất quá, đó là sau khi chiếm được thần xá của ngươi, bản thần mới thực hiện hứa hẹn a, lấy kinh nghiệm trân quý cùng cảm ngộ, lạc ấn vào bên trong thần hồn.

- Ha ha, thứ chó chết nhà ngươi suy nghĩ thật hoàn mỹ.

Lôi Động cười lạnh nói ra:

- Đáng tiếc, ngươi đã quên nơi này chính là bên trong thần hồn của ta. Ý thức thể của ta chiếm giữ ưu thế sân nhà a.

Ý niệm khẽ động, thần hồn bên trong liền ngưng tụ nổi lên lực lượng thần niệm, như một sợi sắc nhọn, mạnh mẽ hướng phía Minh Thần hèn mọn bỉ ổi đâm tới.

Minh Thần hiện giờ chỉ là ý thức thể giá lâm, đừng nói là thân thể, ngay cả thần hồn cũng không có. Trên lý thuyết mà nói, hắn hiện giờ cùng Minh Cơ với Mai Hương có chút tương tự.

Bởi vậy, Minh Thần bây giờ có thể vận dụng chỉ là một ít lực lượng trong ý thức, ngay cả thần niệm cũng không có.

Đối mặt với Lôi Động lợi dụng thần niệm hình thành thế công sắc bén, Minh Thần tuy rằng sắc mặt khẽ biến ngưng trọng, nhưng cũng không hoàn toàn để vào mắt. Trước kia phải dùng đại cổ hoặc thuật thôi miên hắn, chẳng qua là muốn giảm bớt chút ít phiền toái mà thôi, chỉ là phiền toái.

Ý thức thể Minh Thần hoảng hốt tầm đó, phiêu nhiên mà động, nhẹ nhõm tránh né công kích của thần niệm. Huyễn hóa ra một đầu Thao Thiết Cự Thú hung thần ác sát, miệng lớn dính máu tanh hôi mở ra, hung hăng hướng phía thần hồn Lôi Động khẽ hấp thụ.

Lôi Động lập tức cảm giác được ý thức thể của mình đang theo thần hồn bên trong bị hút ra. Nhưng hiện giờ ý thức của hắn ở vào trạng thái thanh tỉnh. Bởi vậy nếu tận lực ngăn cản cũng còn có thể miễn cưỡng chịu đựng.

Thần niệm biến thành vô số đạo lưỡi dao sắc bén, hướng ý thức thể của Minh Thần xoắn giết mà đi. Nhưng những lưỡi dao thần niệm sắc bén kia, xuyên thấu qua Thao Thiết Cự Thú nửa điểm rung động cũng không có. Hết sức rõ ràng, Minh Thần đã thi triển kỳ thuật nào đó, lấy ý thức thể của hắn huyễn hóa thành trạng thái hỉ hoan. Tổn thương lực lượng thần hồn đã giảm đến mức thấp nhất.

- Ha ha, Tăng đồ tôn, năng lực của bản thần như thế nào lại để loại người vô tri tiểu bối như ngươi có thể đoán được hay sao?

Minh Thần huyễn hóa thành Thao Thiết Cự Thú, nhìn thấy công kích thần niệm của Lôi Động, cơ hồ đối với hắn không có chút hiệu quả, liền dương dương đắc ý nở nụ cười:

- Đồ tôn ngoan, bản thần vẫn là khuyên ngươi, thành thành thật thật vứt bỏ chống cự, giao thần hồn cùng thân thể của ngươi ra đây a. Bản thần sẽ buông tha thân phận Minh Thần trước kia, khởi đầu một lần nữa, chính thức trở thành ngươi, quét ngang Tam Giới, vĩnh hằng bất hủ. Đến lúc đó, Lôi Động ngươi được vạn linh cúng bái, tên tuổi vang vọng khắp toàn bộ vũ trụ. Ngươi còn có cái gì chưa đủ hay sao? Đừng chống cự nữa, dùng lực lượng ngươi bây giờ, lại có thể chống cự được bao lâu? Ngoan ngoãn buông tay còn có thể bớt nếm chút khổ sở!

- Ngươi càng già càng váng đầu rồi, năm đó Tam Đại Chí Tôn, đánh cho đầu của ngươi tàn phế rồi hả?

Lôi Động cười lạnh một tiếng:

- Ngươi dựa vào huyễn hóa ra một đầu hư không yêu thú Thao Thiết, tựu nghĩ có thể thôn phệ ý thức của ta? Luôn mồm tự xưng là tổ sư gia, tựu để cho Tăng đồ tôn ta cho ngươi chút kiến thức, cái gì mới gọi là thôn phệ nghiêm túc a.

Thuận theo ý thức Lôi Động thúc giục, thần niệm bên trong Lôi Động tạo thành từng đạo vòng xoáy. Ngay sau đó, những vòng xoáy kia liền kết hợp thành một cái vòng xoáy thôn phệ cự đại vô cùng, vòng xoáy kịch liệt xoay tròn, tạo thành cảm giác hẹp dài, giống như một con mắt tà ác vô cùng dữ tợn.

Vòng xoáy đen kịt mà vô cùng thâm thúy kia, khiến bất luận hồn phách cùng ý thức gì cũng đều vô thức sinh ra cảm giác sợ hãi. Giống như bên trong sinh mệnh lạc ấn, cũng từng bị loại vòng xoáy lỗ đen cực lớn này thôn phệ qua.

- Luân Hồi Chi Nhãn?

Minh Thần huyễn hóa ra Thao Thiết Cự Thú kia, lập tức trở nên hoảng sợ vạn phần, gầm thét kêu lên:

- Làm sao có thể? Bản thần nghiên cứu U Minh pháp tắc cả đời, Yên Diệt pháp tắc, Luân Hồi chi thuật. Đều không thể nghiên cứu ra Luân Hồi chi thuật chính thức? Ngươi... Ngươi làm sao có thể nắm giữ Luân Hồi Chi Nhãn? Giả dối, đây là giả dối! Ngươi không có khả năng có loại năng lực này, nghiên cứu ra Luân Hồi Chi Nhãn, càng không thể xuất ra.

Theo tiếng gào thét không dám tin của hắn, "Luân Hồi Chi Nhãn" sinh ra hấp lực cường đại vô cùng, hướng ý thức thể Minh Thần, từng chút từng chút bị hút vào bên trong vòng xoáy. Luông hấp lực này chẵng những cường đại, hơn nữa tựa hồ là khắc tinh của tất cả hồn phách. Hấp lực khủng bố của nó, thứ đầu tiên bị hút ra chính là lực lượng phản kháng.

Dường như uy áp của nó vô cùng dồi dào, bất luận sinh mệnh gì đều muốn cúi đầu sát đất, tùy ý để nó thôn phệ. Đối mặt với loại cảm giác này, cho dù Minh Thần ngu xuẩn thế nào cũng là thanh tỉnh lại, thứ này thật sự là Luân Hồi Chi Nhãn. Nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không thông, Tăng đồ tôn của chính mình, làm sao có thể sẽ có được năng lực Luân Hồi Chi Nhãn? Đó cũng không phải là năng lực nhân loại hay bất luận loài vật gì có thể có được. Luân Hồi Chi Nhãn, chỉ có vũ trụ ý chí bản thân, mới có thể sinh ra.

Bạn đang đọc Đại Ma Đầu của Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.