Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi tối có loại, ngươi đừng cầu xin tha thứ. (2)

Phiên bản Dịch · 1541 chữ

- Lôi thống lĩnh, những tộc nhân ở lại chiến trường kia của tộc ta, e là sẽ bị Thánh Diệu Vương giết chết cho hả giận. Nếu như có thể, ta nghĩ thỉnh ngươi lưu lại cho tộc ta một đường sinh cơ, không được để tộc của ta chân chính trở thành lịch sử. Nếu như ngươi có thể làm được, ta nguyện ý giao ra một đoàn thần hồn, vì Lôi thống lĩnh ngươi phục vụ.

Lôi Động thoáng tự hỏi một phen, sau đó nói:

- Có thể, nhưng có mấy chuyện. Thứ nhất, Ảnh Ma Tộc các ngươi sẽ trở thành chủng tộc phụ thuộc của Lôi mỗ, cần phải vì Lôi mỗ cung cấp một ít nhi tử mới sinh tư chất tốt, để gia nhập quân đội của Lôi mỗ. Thứ hai, ta sẽ cho các ngươi chuyển đến một khối lãnh địa sinh sống phát triển. Nhưng khi Lôi mỗ cần chinh chiến hạ lệnh động viên, phải ra một phần ba tộc nhân thành lập quân đội cho Lôi mỗ điều động. Thứ ba, mỗi một đời Vương giả các ngươi đều cần tiếp thu Lôi mỗ chỉ định thần hồn dung hợp khống chế. Nếu như ngươi thấy được, như vậy, Lôi mỗ có thể cho các ngươi một đường sinh cơ này.

Ảnh Ma Vương tựa hồ tâm tình rất hỏng bét, thân hình kịch liệt biến hóa không ngừng. Lôi Động đưa ra điều kiện so với lợi hại hơn, nói đúng chút là hà khắc. Thế nhưng, hắn không có bất cứ biện pháp gì để phản bác đối phương. Dù sao, sinh mệnh toàn tộc đều nắm giữ tại đây cho tới nay, cũng không thu hút trên người nhân loại.

Một trận chiến này tiếp tục, tộc nhân ở đây e là còn sót lại sáu bảy nghìn người đều chết đi. Họ Lôi này ra lệnh một tiếng, là có thể làm hắn diệt tộc. Dưới hiếp bức như vậy, dù là hạng nhân vật đã từng thống suất cả Thâm Uyên như Ảnh Ma Vương, cũng là trong lúc nhất thời anh hùng khí đoản, không thể tránh được. Chính mình và tộc nhân, đã toàn bộ trở thành miếng thịt trên thớt của hắn, nhân gia muốn thái thế nào thì thái.

- Lôi Động, ta có cần phát thệ gì đó với ngươi hay không? Ta cũng không tin phát thệ.

Ảnh Ma Vương nói:

- Ta nghe nói ngươi là người nói được thì làm được, chỉ hi vọng ngươi xem Ảnh Ma Nhất Tộc chúng ta, tương lai bán mạng cho ngươi, đối xử tử tế với bọn họ.

- Có thể!

Lôi Động chính sắc nói, ngược lại đối với một đám nữ nhân nói:

- Mấy người các ngươi, ai muốn nhận lấy một đoàn thần hồn của Ảnh Ma Vương này?

Lúc trước Lôi Động đã cùng Viêm Ma Vương dung hợp thần hồn, nếu làm quá nhiều loại chuyện này, rất dễ tẩu hỏa nhập ma, tự tổn hại bản thân. Tự nhiên mà vậy, hắn muốn đem cơ hội này nhường cho đám nữ nhân.

Ai ngờ Thiên Ma vừa mới nóng lòng muốn thử tiến lên tiếp thụ Ảnh Ma Vương, Tiểu U cũng nhẹ nhàng xì một tiếng nói:

- Tiểu U mới không cần cùng gia hỏa dơ bẩn xấu xí này thần hồn dung hợp đây, ta nghe nói, thần hồn dung hợp sau đó, một quang vinh cùng quang vinh, một tổn hại cùng tổn hại, vả lại giữa hai bên sẽ có các loại cảm ứng, thực sự là đáng ghét muốn chết.

Lời này trực tiếp khiến Thiên Ma miễn cưỡng rùng minh, vội lui ra phía sau. Tuy rằng có thể thu phục một Hóa Thần trung giai đỉnh phong, nô bộc thực lực cường hãn là sự tình cực tốt. Nhưng vừa nghĩ đến giữa hai bên lại hình thành thần hồn cảm ứng, cũng mơ hồ mà có chút chút bất tri bất giác đem đối phương cho rằng người một nhà, Thiên Ma liền thoáng cái không muốn món đồ này.

Thiên Ma rất truy cầu lực lượng cũng nghĩ không chịu nhân loại đồ vật này, huống hồ là Đông Phương Phức và Đinh Uyển Ngôn, thấy Lôi Động nhìn lại, cũng vội vàng lắc đầu nguây nguẩy, cự tuyệt "chuyện tốt".

- Hắc hắc, mấy đại tẩu không thích, vậy thì tiện nghi cho tiểu đệ đi sao!

Và Lôi Động lớn lên có bảy tám phần tương tự Lôi Long, đắc ý dào dạt cười:

- Ảnh Ma Vương nhưng là một đời tuyệt thế cường giả a, vừa rồi hắn thụ thương, năm người chúng ta liên thủ nhất thời nửa khắc cũng không bắt được hắn, thêm một thuộc hạ lợi hại. Các vị đại tẩu đa ta đã nhường a.

- Được, ngươi cũng đừng nhận tiện nghi lại còn khoe mẽ, nhanh lên quay đây xử lý đi.

Lôi Động đối với huynh đệ Lôi Long của mình, cảm tình cũng thập phần thâm hậu. Hai ngươi tuy là chủng tộc khác nhau, tu vi cũng bất đồng. Nhưng nhiều năm như vậy chung sống, so với thân huynh đệ tầm thường còn muốn thân cận hơn.

- Đến đến đây.

Lôi Long phóng răm chạy tới, ánh mắt tà ác nhìn Ảnh Ma Vương từ trên xuống dưới, khiến hắn thấy trong lòng run rẩy, thầm nghĩ, chẳng lẽ tiểu tử này thích? Vội vàng giải thích nói:

- Cái đó, Lôi, Lôi thiếu gia... Ảnh Ma Nhất Tộc chúng ta, là không có giới tính...

- Di? Vậy ngươi vì sao hình tượng lại là nam? Thanh âm nói chuyện cũng rất thô lỗ?

Lôi Long đột nhiên không có nghe hiểu lời ngầm của hắn, kỳ quái mà hỏi.

- Ách, đó là bởi vì trong Thâm Uyên, trừ số ít chủng tộc ra, còn lại đa phần là nam tính làm chủ đạo.

Ảnh Ma Vương cười khổ không ngừng:

- Do đó, chúng ta bình thường đều đem hành vi cử chỉ của mình làm giống như giống đực. Nhưng đây cũng khong có nghĩa ta là nam. Chủng tộc chúng ta là thông qua phân liệt mà sản sinh hậu đại. Nếu như cứng rắn muốn sinh hài tử, làm mẫu thân mà nói. Vậy trên ý nghĩa nào đó, ta là nữ...

Nói đến cuối cùng, Ảnh Ma Vương bắt đầu dùng thanh âm nũng nịu của nữ hài tử để nói chuyện, thanh thúy trong trẻo, nhưng lại rất êm tai. Thậm chí, trực tiếp đem hình dáng bên ngoài đều biến thành hình dáng nữ tử yểu điệu.

Ta đi, Lôi Động cũng là một trận nhức đầu, tuy rằng sớm đã biết đặc tính của Ảnh Ma Tộc. Nhưng Ảnh Ma Vương này đem bản thân hóa thành nữ hài tử, khiến Lôi Động trong khoảng thời gian ngắn, thật sự là khó mà tiếp thụ khẩu vị như vậy. Ảnh Ma loại chủng tộc này thực sự là quá khiêu chiến tam quan của bản thân.

- Di? Nếu là nữ, vậy thì không có gì đáng nói, thần hồn cảm ứng thì cảm ứng đi sao!

Thiên Ma đã sớm thèm nhỏ dãi, lại nhảy ra:

- Lôi Long, để Ảnh Ma Tộc tiểu nữ nhi này cho ta đi.

Liền ngay cả Đinh Uyển Ngôn và Đông Phương Phức, cùng với Tiểu U đều có chút động tâm.

Lôi Long nào chịu để vịt luộc chín bay mất, vội vàng kêu lớn:

- Chư vị đại tẩu, các ngươi cũng không thể lật lọng đi sao? Tiểu Long ta sống nhiều năm như vậy, thật vất vả có chút mục tiêu nhân sinh. Nhìn không thể như vậy a? Đại ca, đại ca ngươi nói một lời công đạo đi!

Thiên Ma trừng mắt hướng Lôi Động, hung thần ác sát truyền âm nói:

- Lôi Động, việc này ngươi xem rồi nói đi sao!

- Ách,...

Lôi Động cũng là thông qua thần hồn ba động truyền lại tin tức nói:

- Ngươi việc này cũng không dễ nói a, chính mình rõ ràng không cần, tặng cho Tiểu Long. Tiểu Long lại thành thật nhận, cũng không thể bị khi dễ như vậy đi sao? Tốt xấu gì, hắn cũng là huynh đệ của ta. Ngươi nói đạo lý một chút được không.

- Hừ, vả lại ta là nữ nhân, nữ nhân có nói đạo lý bao giờ không.

Sát khí trong ánh mắt của Thiên Ma rất dày đặc, trong ngữ khí tràn ngập uy hiếp nói:

- Ngươi muốn cấp cho Tiểu Long cũng được, buổi tối ngày hôm nay, ngươi chớ có sống yên ổn.

- Ách...

Lôi Động một đầu mồ hôi lạnh, trong lòng run lên. Nhưng khi đối mặt với nhãn thần tha thiết của Lôi Long, trong lòng hung hăng:

- Tiểu Long, còn không mau một chút.

- Hảo a. Lôi Động, buổi tối có loại ngươi cũng đừng cầu xin tha thứ.

- Phu quân, thân cũng sinh một tiểu hài tử.

Bạn đang đọc Đại Ma Đầu của Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.