Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đe dọa và thỏa thuận

Tiểu thuyết gốc · 2825 chữ

Bốn tuần trôi qua, tất cả những vị khách có mặt trong buổi lễ của Caesar đều đã rời đi. Tất cả ngoại trừ Bá tước Tyron, người đang cãi nhau với Weber vè việc của Helen và Lambert. Helen đã làm như những gì Caesar đã chỉ, cô trở về trước khi Lambert tỉnh dậy và rải vài giọt máu cừu lên trên giường. Tất nhiên, sáng hôm sau, cô đã làm loạn như thể Lambert thật sự đã xâm phạm cô đêm hôm đó mặc dù thực sự không có chuyện gì xảy ra giữa hai người, nhưng những người duy nhất biết về sự thật đó là Caesar và Helen, và cả hai đã tận dụng việc này để chia rẽ mối quan hệ hợp tác giữa Lambert và Lothar.

Đối với cả hai gia tộc, Lambert đã ngủ với Helen ngay trong lễ đính hôn của Caesar, và không lâu sau Helen tiết lộ rằng cô đang mang thai. Tuy nhiên, nếu có ai đó thực sự có kiên thức về y học liền sẽ nhận ra khoảng thời gian này Lambert sẽ rất khó để làm Helen mang thai chỉ với một đêm.

Caesar ngồi trong đại sảnh và lắng nghe cuộc cãi vã của hai ông già khi anh đang thưởng thức bữa sáng gồm bánh mình làm từ lúa mì, súp thịt và xúc xích. Sau cùng anh uống cạn cốc bia trước khi kết thúc bữa ăn và quan sát Lambert đang bị hai ông già chưi rủa vì hành động của mình. Helen đã diễn tốt hơn những gì Caesar nghĩ đến và làm ra vẻ như Lambert lúc say xỉn đã thực sự đã ép cô phải ngủ cùng hắn. Tất nhiên, Lambert không có ký ức gì đêm đó và vô cùng hối hận.

Nếu hắn thực sự làm như cô những gì cô đã kể, thì điều tồi tệ nhất đó là việc hắn không thể nhớ cơ thể trần trụi của cô trông như thế nào hay cảm giác như thế nào. Cô đã mặc một chiếc váy mỏng từ phòng của Caesar trở về trước khi cho hắn một cái tát trời giáng khiến hắn tỉnh ngủ, và tất nhiên hắn cũng không thể thấy cơ thể trần trụi của cô ngay cả khi mới tính dậy.

Helen đang đứng cạnh cha cô với vẻ mặt chán nản. Cô ấy là một diễn viên xuất sắc và rất giỏi đóng vai nạn nhân. Tyron đang đưa ra yêu cầu của mình với Weber trong khi chỉ tay vào ông với vẻ mặt đầy đe dọa.

"Không thể chấp nhận được! Ta sẽ không chấp nhận điều này! Ngươi sẽ phải bồi thường vì con trai của ngươi đã cướp đi sự trong trắng của con gái ta. Ngay cả khi chúng đã có hôn ước, con trai ngươi cũng không thể ép con gái ta làm như thế!!!”

Weber đang cố gắng giải quyết tình hình và cảm thấy vô cùng xấu hổ trước hành động của Lambert. Dù biết mối quan hệ của đứa con trai thứ ba với vị hôn thê của mình rất căng thẳng nhưng ông không hề biết rằng đứa con trai yêu quý của mình lại hành động như vậy sau khi uống vài cốc bia.

"Tôi hứa, tôi sẽ cố gắng hết sức để giải quyết vấn đề này, nhưng chính xác thì ngài đang yêu cầu tôi điều gì?"

Tyron thực sự không quá ngạc nhiên trước hành vi của Lambert. Thực ra, điều đó đã mang lại cho ông ta một lợi ích to lớn. Điều này khiến anh ta có lý do để yêu cầu một phân trong trữ lượng sắt của Kufstein.

“Ta yêu cầu 25% lượng sắt dự trữ của Kufstein để đổi lấy hành động của con trai ngươi.”

Weber rất tức giận trước yêu cầu đòi một khối tài sản khổng lồ như vậy, đặc biệt là khi Caesar đã tìm ra cách biến toàn bộ số sắt đó thành thép chất lượng cao. Vì vậy, ông đập nắm tay vào tay vịn trên chiếc ghế của mình và từ chối yêu cầu của Tyron.

"Tuyệt đối không thể nào! Ngài đang cố bắt chẹt từ tôi!"

Bá tước Tyron cau mày trước lời nói đó và đáp lại.

"Bắt chẹt? Một Nam tước thấp kém như ngươi có thể không nhận thức được điều này, nhưng sự trong trắng của Helen có ý nghĩa chính trị gắn liền với nó với tư cách là con gái của Bá tước. Nếu đất của gia đình ngươi không giàu khoáng sản đến vậy, ta đã gả con gái mình cho một Công tước!"

Lúc này, Caesar đã đặt nĩa xuống và rời khỏi ghế trong khi dùng khăn ăn lau miệng. Sau đó, anh đi đến trung tâm Đại Sảnh, nơi haiquý tộc đang cãi nhau. Là người được cha giao nhiệm vụ lãnh đạo ngành công nghiệp, anh có rất nhiều tiếng nói về cách quản lý các nguồn lực của lãnh địa. Không có khả năng nào Caesar sẽ cho phép Tyron lấy đi 25% trữ lượng sắt của lãnh địa cả.

"Xin thứ lỗi, thưa Bá tước, nhưng tôi không tin rằng yêu cầu đó là hợp lý chút nào. Cùng lắm, tôi sẽ sẵn sàng bán cho ngài những thỏi thép với giá chiết khấu. Trong bất kỳ trường hợp nào tôi sẽ không giao cho ngài tài nguyên của khu công nghiệp của tôi vì những hành động ngu xuẩn của em trai mình."

Tyron hoàn toàn phẫn nộ trước sự gián đoạn và lời đề nghị này. Tên nhóc này nghĩ mình là ai mà mạnh dạn cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người họ như vậy?

"Ai cho ngươi dám nói chuyện như vậy với ta? Ta đang nói chuyện với cha của ngươi, cậu bé ạ! Tốt nhất ngươi nên quay lại ăn bữa đi."

Caesar không nao núng trươc phản ứng của Bá tước Tyron.

“Tôi e rằng cha tôi đã giao toàn bộ trách nhiệm khai thác mỏ và thép trong lãnh địa cho tôi, trên hết tôi hiện tại là nhiếp chính của vùng Wildschönau. Nếu ngài muốn đòi bồi thường bằng khoáng sản mà nói, thì người ngài muốn tìm để bàn chuyện này nên là tôi mới đúng."

Tyron trừng mắt đe dọa Caesar. nếu điều này là sự thật, ông sẽ gặp khó khăn hơn nhiều để đạt được lợi ích từ gia đình von Kufstein. Weber bảo thủ và gần như không xảo quyệt như Caesar. Trong những ngày này, Tyron đã quan sát Caesar và cách anh đối mặt với các quý tộc khác và phát hiện ra rằng anh ta vô cùng sắc sảo. Caesar sẽ không sụp đổ trước áp lực mà Tyron gây nên chỉ vì ông là Bá tước và sẽ chiến đấu đến cùng để đảm bảo mọi khía cạnh của thỏa thuận đều có lợi cho vị trí của anh ta.

Tyron bước tới chỗ Caesar và nhìn chằm chằm vào Caesar. Anh đáp lại cái nhìn hằn học của Tyron bằng một nụ cười tự mãn như thể dù Bá tước Tyron có làm hay nói gì đi chăng nữa thì cuộc đàm phán cuối cùng cũng sẽ có lợi cho anh ta. Vẻ mặt ngạo mạn này càng khiến Tyron tức giận đến mức muốn ra tay đánh trả chàng thanh niên kiêu ngạo.

"Ta yêu cầu 25%. Ta sẽ không rời khỏi đây cho đến khi nhận được thứ minhg muốn."

Các cuộc đàm phán như thế này sẽ không bao giờ có tác dụng với một người như anh. Để khiến anh nhượng bộ, bá tước Tyron sễ phải sở hữu sức mạnh khiến anh e ngại. Nhưng thực thế lại có lợi cho anh khi dưới trướng của anh là một tiểu đoàn được trang bị đầy đủ và vài đại đội bộ binh khác với quân số sắp đạt 2000 người. Tất nhiên, với một lực lượng như thế, anh sẽ không sợ hãi đội quan thời trung cổ của Bá tươc Lothar và tất nhiên cả chút quyền lực của danh hieuj bá tươc của ông.

“Vậy thì hãy thoải mái đi vì có vẻ như ngài sẽ phải ở đây đến hết cuộc đời. Ngài có hiểu giá trị của một phần tư trữ lượng sắt của chúng ta khi chuyển thành thép không?”

Tyron muốn bóp cổ anh vì sự kiêu ngạo của mình. Sao anh ta dám nói chuyện với lãnh chúa của mình một cách trịch thượng như vậy. Ông nhất định phải dạy cho chàng trai này một bài họ.

“Đừng nói ta cho rằng ngươi có khả năng biến một lượng lớn quặng sắt như vậy thành thép? Đừng đùa với ta, cậu nhóc. Sẽ phải mất cả đời để tạo ra số thép đó!"

Caesar không nói gì, anh chỉ đứng đó với nụ cười hài lòng trên môi. Nếu Bá tước biết ông ta hiện đang sở hữu bao nhiêu thép và anh có thể sản xuất bao nhiêu trong một ngày, thì ônh chắc chắn sẽ không bao giờ đề xuất một con số cao đến mức vô lý như vậy. Cuối cùng, Caesar phá vỡ sự im lặng khó xử giữa hai người khi phản đối đề nghị của Bá tước.

“Đây là những gì tôi có thể làm, như một lời xin lỗi chính thức từ gia đình Kufstein vì hành vi khó coi của đứa em trai ngu ngốc của tôi, tôi sẽ giảm giá thép bán cho gia đình ngài trong mười năm tới 10%. Đó là mức tốt nhất tôi có thể đáp ứng. Nếu ngài yêu cầu nhiều hơn nữa, tôi sẽ phải chịu lỗ.”

Lông mày trên trán Tyron bắt đầu co giật không thể kiểm soát khi ông cố gắng kiềm chế cơn giận của mình.

"Lỗ? Em trai ngươi đã cướp đi sự trong trắng của con gái ta, mà ngươi lại lo lắng về việc thua lỗ?"

Caesar không nói gì, anh ấy chỉ mỉm cười và gật đầu. Thực ra anh chưa tính toán những yêu cầu mà Tyron sẽ đưa ra trong kế hoạch của mình. Anh tính toán rằng cha anh sẽ trả cho Tyron một lượng nhỏ vàng và bạc để đền bù, thế là xong. Tuy nhiên, Tyron đã đưa ra một yêu cầu lố bịch và cho phép Caesar kiểm soát cuộc trò chuyện. Bây giờ anh ta hoàn toàn có ý định kiếm lợi nhuận từ việc lợi dụng em trai mình.

Tyron đến gần Caesar và thì thầm với anh bằng giọng mà chỉ có hai người họ mới có thể nghe thấy.

"Ngươi có nghĩ rằng chức vị Nam tước nhỏ bé thảm hại của ngươi có thể chịu được sức mạnh của Quận Tyrol nếu ta ra lệnh cho quân đồng minh của mình hành quân vào lãnh địa của ngươi không?"

Mặc dù Tyron đã mạnh dạn đe dọa Caesar nhằm cố gắng khiến chàng trai trẻ lùi bước nhưng ông đã không nhận được kết quả như mong đợi. Thay vào đó, Caesar mỉm cười quỷ quyệt khi thì thầm lại với Bá tước già.

"Thưa Bá tước, ngài có nghĩ là khôn ngoan khi gửi người của mình đến chết ở Kufstein trong khi lực lượng của ngài vẫn cần phải chiến đấu ở nơi khác không?"

Bá tước đứng sững sờ khi nghe những lời đó. Hoặc là chàng trai trẻ này đang đề cập đến âm mưu lật đổ Công tước của mình, hoặc anh ta đang đề cập đến cuộc nội chiến sắp xảy ra mà tất cả những người ngu ngốc cũng đều biết là sắp xảy ra. Dù sao đi nữa, anh ấy đã hoàn toàn đúng. Ông ta không đủ khả năng gửi quân đội của mình đến Kufstein chỉ vì một vấn đềnhư vậy. Trò bịp bợm của ông đã bị phát hiện, và bây giờ Bá tước già phải thừa nhận thất bại. Với sự miễn cưỡng tột độ, anh thì thầm lại với Caesar.

"Ta chấp nhận các điều khoản của ngươi với điều kiện giá thép mua phải giảm 20%."

Nụ cười của Caesar rộng đến mức gần như chiếm trọn nửa dưới khuôn mặt anh vào thời điểm này, anh ấy đã chiến thắng trong cuộc đàm phán. Tất cả những gì còn lại là xem anh ta có thể kiếm được bao nhiêu lợi nhuận từ thương vụ này.

"15% và tôi sẽ chi trả chi phí vận chuyển, chấp nhận hoặc từ bỏ, đó là đề nghị cuối cùng của tôi..."

Những người khác đang nhìn hai người ở gần nhau đến mức khuôn mặt của họ gần như chạm vào nhau, trên khuôn mặt của Bá tước Tyron là một vẻ cau có. Ông cảm thấy thật tồi tệ khi không đạt được điều mình muốn, nhưng ít nhất anh cũng có được thỏa thuận tốt hơn với Caesar so với từ Ulrich, và tốt hơn nữa đó sẽ là những thỏi thép chứ không phải quặng sắt. Mặc dù sự trong trắng của con gái ông đã bị mất trước hôn lễ của cô ấy, nhưng ít nhất, ông cũng có thể thu được điều gì đó từ vụ này. Suy cho cùng, ông vẫn cần Lambert để đạt được lợi ích nào đó trong tương lai từ nhà Kufstein. Dù sao đi nữa, cuộc đàm phán này như một lời nhắc nhở rằng Caesar cần phải chết nếu tham vọng của Bá tước trở thành hiện thực.

Bá tước Tyrol ít biết rằng toàn bộ kịch bản này là một âm mưu của Caesar nhằm ghim cái thai của Helen vào Lambert. Nếu Tyron biết rằng không chỉ trinh tiết của con gái ông đã bị Caesar tước đoạt từ lâu mà cô còn mang thai đứa con cẩu anh, thì ngay lúc đó ông sẽ rút kiếm đâm xuyên qua trái tim của Caesar. Tuy nhiên, ông ta không biết, và do đó, ông ta giả vờ đối xử tốt với Caesar khi chấp nhận lời đề nghị của lãnh chúa trẻ.

"Ta chấp nhận thỏa thuận."

Sau đó, Tyron quay lưng lại với Caesar và diễn kịch.

"Ta đã đưa ra một thỏa thuận khó khăn với Caesar von Kufstein. Vì sự tôn trọng mà ta dành cho gia đình ngươi, ta sẽ đồng ý với các điều kiện của ngươi. Nói với Helen, đã đến lúc trở về nhà...”

Caesar gần như cười nhạo màn trình diễn kém cỏi của ông già. Tuy nhiên, anh ta ngay lập tức trở nên khó chịu khi nghe phần cuối của câu nói của mình. Không đời nào anh ta lại cho phép lão già này đem đi người yêu của mình. Tuy nhiên, trước khi anh kịp phản đối, Helen đã đứng lên phản đối cha mình.

"Con sẽ không đi!"

Tyron dừng bước khi quay lại và trừng mắt nhìn đứa con gái của mình.

"Con vừa nói gì vậy?"

Helen không còn sợ cơn thịnh nộ của cha mình nữa, giờ đây cô đã có Caesar bảo vệ, cô biết cha cô không thể làm gì được. Tuy nhiên, cô cũng rất nhanh trí và tìm ra lý do chính đáng để ở lại bên ncạnh người yêu của mình.

"Cha cần có đại diện thích hợp trong bất kỳ thỏa thuận nào cha vừa đạt được với Caesar. Con sẽ ở lại và bảo vệ lợi ích của gia tộc."

Bá tước Tyron ban đầu rất tức giận vì con gái ông muốn ở lại sau mọi chuyện đã xảy ra và cũng hết sức bối rối. Tuy nhiên, hóa ra cô ấy lại đang quan tâm đến lợi ích của gia đình như cô ấy vẫn luôn làm trước đây. Với việc Helen luôn theo dõi từng đường đi nước bước của Caesar, ông không có gì phải lo lắng. Rốt cuộc, cô ấy đủ thông minh để mọi trò quỷ quyệt của Caesar đều vô dụng.

"Tốt thôi, vậy ta sẽ gặp lại con trong lễ cưới của mình."

Helen mỉm cười và cúi chào cha mình.

"Tất nhiên rồi thưa cha. Lúc đó con sẽ gặp lại cha."

Sau đó, vị Bá tước rời Kufstein, và do đó vị khách cuối cùng trong danh sách khách mời được Caesar mời đến đã rời khỏi vùng đất của gia đình anh. Từ giờ trở đi, Caesar không còn phải tiếp đãi giới quý tộc nữa và có thể quay lại lịch trình làm việc bình thường của mình. Anh ấy có nhiều việc phải lo trong những ngày tới, và anh ấy vui vẻ vì được nghỉ ngơi một chút trong mấy ngày này.

Bạn đang đọc Đại Đế Đỏ sáng tác bởi yy24952134
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy24952134
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.