Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạ tập

Phiên bản Dịch · 2177 chữ

Lý Thanh cũng không trực tiếp phủ nhận tác dụng của gạo nếp, Lý Mộ mượn một ít gạo nếp từ người dân của Trương gia thôn, rồi vẩy xung quanh từ đường Trương gia.

Mặc kệ gạo nếp có tác dụng khắc chế cương thi hay không, chuẩn bị thêm một chút cũng không có gì xấu.

Người dânTrương gia thôn tản đi, còn người nhà của Trương viên ngoại được hắn an bài trong từ đường.

Tuy nói cương thi không có linh trí, hút máu cả người lẫn động vật, nhưng máu của người cùng huyết thống có thể tăng tốc độ tiến hóa của bọn chúng. Nếu kẻ giết Trương viên ngoại là tổ tiên của Trương gia, chỉ cần ở đây còn người nhà họ Trương thì nó nhất định sẽ trở về.

Đây là bản năng của bọn chúng, cho nên bọn người Lý Mộ chỉ cần ôm cây đợi thỏ tại Trương gia thôn là được rồi.

Song, sau khi mấy người dân Trương gia thôn đi xem xét Trương thị nghĩa địa trở về, lại làm cho Hàn Triết bắt đầu nghi ngờ suy đoán vừa rồi của mình.

Theo lời của mấy tên thôn dân kia, phần mộ của tổ tiên Trương gia cũng chẳng có gì khác thường cả, đồng nghĩa với việc trong bọn họ cũng không có ai biến thành cương thi. Cái chết của Trương viên ngoại có lẽ chỉ là ngẫu nhiên.

Nếu đây là sự thật thì muốn tìm tung tích của con cương thi kia cũng không dễ dàng.

Lý Mộ nhớ tới sự mất tích bí ẩn của thi thể phụ thân Trương viên ngoại, bèn hỏi:

"Chẳng lẽ chính là Trương lão viên ngoại?"

"Trong tình huống bình thường, đó là chuyện không thể nào."

Lý Thanh lên tiếng phủ nhận suy đoán của Lý Mộ, sau đó chậm rãi giải thích:

"Thi thể cần phải có cơ duyên nhất định mới có thể biến thành cương thi. Đầu tiên, nơi chôn cất phụ thân Trương viên ngoại nhất định phải là một nơi dưỡng thi thì ông ta mới có khả năng biến thành cương thi. Thứ hai, coi như y biến thành cương thi, cũng là cương thi cấp thấp nhất, Bạch Cương, sau đó, cần ít nhất hai mươi năm mới có thể tiến hóa thành Khiêu Cương, mà giết chết Trương viên ngoại hiển nhiên là một con Khiêu Cương."

Lý Mộ suy nghĩ một chút rồi hỏi:

"Đây là tình huống bình thường, vậy tình huống bất thường thì sao?"

Lý Thanh đáp:

"Thi thể vừa chết không lâu, trong thời gian cực ngắn, hấp thu rất nhiều Âm Sát khí, tăng nhanh quá trình tiến hóa. Trường hợp này có hai khả năng xảy ra, thứ nhất là có người tế luyện thi thể, cưỡng ép trợ giúp bọn chúng tiến hóa. Hoặc, phụ thân của Trương viên ngoại là bị Phi Cương cắn chết, nhưng theo nha môn điều tra, y chết do bệnh tật. . ."

Rất hiển nhiên, bọn họ muốn biết con cương thi giết chết Trương viên ngoại rốt cục có lai lịch gì, chỉ cần xem buổi tối hôm nay nó có đến nữa hay không.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đêm hôm nay Lý Mộ lại không về nhà được. Hai ngày qua, hắn còn chẳng có thời gian trở về nói cho Vãn Vãn một tiếng, Liễu Hàm Yên đưa mỗi tháng một lượng tiền ăn, Lý Mộ cầm mà thẹn trong lòng.

Trước khi trời tối, bọn người Trương Sơn Lý Tứ đã về tới Trương gia thôn.

Bọn họ lục soát khắp các khu mồ mả và bãi tha ma gần Trương gia thôn cũng không phát hiện gì cả.

Hàn Triết lộ ra nghi ngờ, lẩm bẩm nói:

"Kì quái, dù thế nào con cương thi kia cũng không phải bay tới, không thể nào, nếu là Phi Cương, Bắc quận chắc chắn đã xảy ra hỗn loạn. . ."

Chiếu theo « Thập Châu Yêu Vật Chí », thực lực của Khiêu Cương đại khái ngang với tu hành giả Tụ Thần cảnh, bởi vì bọn nó giống như quỷ nhưng không phải quỷ, giống như yêu nhưng không phải yêu nên rất nhiều đạo pháp nhằm vào yêu quỷ đều vô hiệu với bọn nó, khiến cho Khiêu Cương thường thường càng khó chơi hơn ác quỷ và Hóa Hình yêu vật.

Chẳng qua, trông thì có vẻ khó chơi đấy, nhưng Khiêu Cương mạnh tới đâu cũng chỉ là tử vật không có linh trí, toàn bộ hành động đều dựa vào bản năng, thân thể cứng ngắc chỉ có thể di chuyển bằng cách nhảy nhót.

Nhưng Phi Cương thì khác, một khi cương thi tiến hóa thành Phi Cương, sẽ tạo thành uy hiếp với tu hành giả trung tam cảnh. Bọn chúng không chỉ sinh ra cơ sở linh trí mà còn nhảy như bay, hành động không khác gì người bình thường. Hơn nữa, chúng còn có thể cách không hút máu và hồn phách của con người, không để lại ngoại thương. Nghe nói, vài ngày trước Chu huyện bên cạnh xuất hiện một con Phi Cương, kinh động tới cả quận thủ đại nhân, náo ra hỗn loạn đến nay còn chưa lắng lại...

Con Phi Cương kia bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm nên không thể từ Chu huyện chạy đến đây, mà Phi Cương trở xuống, có Lý Thanh và Hàn Triết ở chỗ này, sẽ không gây ra nhiễu loạn gì lớn.

Sắc trời tối dần, Trương Sơn, Lý Tứ và mấy tên bộ khoái cầm binh khí dính hỗn hợp máu gà và bùa chú, cảnh giới xung quanh từ đường, còn Lý Mộ ôm Bạch Ất ngồi trong từ đường, trông coi mấy người Trương gia.

Lý Thanh cũng không ở chỗ này, mặc dù cương thi không có thất phách, nhưng nhục thể đã cường đại đến cực hạn, cảm giác cực kỳ nhạy cảm. Lý Thanh đã là Tụ Thần cảnh, nàng ở lại đây, cương thi vì kiêng kị nàng sẽ không dám xuất hiện.

Không biết con cương thi kia có tới hay không, Lý Mộ vừa chờ đợi vừa đọc nhẩm Tâm Kinh để tu luyện, bất tri bất giác đã qua giờ Sửu, đổi ra thì đã qua ba giờ sáng rồi. Trong từ đường, mấy người nhà họ Trương đã ngủ thiếp đi, chỉ còn hai người vẫn ráng chống đỡ tinh thần, nhưng cũng dựa lưng vào cái cột ngủ gà ngủ gật.

Thùng, thùng, thùng!

Ngay khi Lý Mộ đang thiu thiu mơ màng, bên ngoài từ đường bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.

Lý Mộ mừng rỡ, lập tức tỉnh cả ngủ, hắn bèn rút Bạch Ất Kiếm ra, chạy ra bên ngoài hét lớn: "Ai?"

"Là ta, mau mở cửa!" Ngoài cửa truyền đến tiếng của Trương Sơn.

Lý Mộ khẽ thở phào, đi qua mở cửa viện, nhìn Trương Sơn ngoài cửa, hỏi: "Làm sao vậy, có phát hiện gì à?"

"Chờ hơn nửa đêm, ngay cả cái rắm cũng chẳng thấy." Trương Sơn ôm mông, lo lắng nói: "Hôm nay giống như ăn trúng đồ thiu, nhà xí ở đâu, ta sắp nhịn không nổi. . ."

Lý Mộ chỉ vào một góc trong viện, Trương Sơn ôm mông, gấp rút chạy tới.

Lý Mộ đóng cửa lại, còn chưa đi vào trong từ đường, ngoài cửa lần nữa vang lên tiếng gõ cửa..

THÙNG!

THÙNG THÙNG!

Tiếng gõ cửa lần này càng dồn dập hơn lần trước.

Lý Mộ đang muốn đi qua, hai cánh cửa gỗ rắn chắc nặng nề kia vang lên hai tiếng "rầm rầm" dữ dội thì không chịu nỗi nữa, vỡ tan tành.

Một bóng dáng đen sì cao lớn xuất hiện tại cửa ra vào.

Ánh trăng chiếu vào trên người nó lộ ra một gương mặt trắch bệch không một tia huyết sắc, chi chít nếp nhăn, đôi mắt lõm sâu trong hai hốc mắt thành hai cái hố đen, khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh sắc bén. Nó đứng ngoài cửa, từ đằng xa đã có một cỗ âm khí tốc thẳng vào mặt.

"Đến rồi!"

Lý Mộ giật nảy mình, thoáng cái từ trong ngực móc ra một cái ống trúc, không chút do dự nhóm lửa, một đạo hỏa quang bắn ra từ trong ống trúc, nổ tung trong màn đêm.

Rống!

Trong cổ họng của cương thi kia phát ra một tiếng vang trầm, nó lập tức nhào về phía Lý Mộ.

Đầu gối của hắn không nhúc nhích nhưng tốc độ cực nhanh gần như mang theo một đạo tàn ảnh, trên mười ngón tay là móng tay dài gần một tấc loé ra hàn quang thăm thẳm, xuyên thẳng cổ Lý Mộ.

“Nhanh như vậy!”

Lý Mộ giật nảy mình, hắn biết mặc dù Khiêu Cương hành động không linh hoạt, nhưng tốc độ lại vượt xa người bình thường, biết thì biết thế, nhưng không nghĩ đến nó lại nhanh đến mức độ này.

Cũng may hắn đã sớm chuẩn bị, lập tức thi triển Dược Nham Thuật, nhảy lui về phía sau hơn một trượng, tránh né một kích của cương thi.

Xèo!

Cương thi kia nhảy đến trên mặt đất, dưới chân chợt xuất hiện khói đen, trên mặt nó lộ ra vẻ dữ tợn và đau đớn, nó lập tức thụt lùi về phía sau, không dám tiến lên trước nữa.

Lý Mộ nhìn xuống lớp gạo nếp trên mặt đất, thì phát hiện trên đó có một cái dấu chân màu đen.

Hắn nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng: “Anh thúc vạn tuế!”

Từ trong nhà xí, Trương Sơn chui ra ngoài, nghi ngờ nói: "Lý Mộ, nướng gì mà khét vậy . . , má ơi, đó là vật gì!"

Nhìn thấy bóng đen ở cửa, thân thể Trương Sơn run lên một cái, hai chân mềm nhũn, đổ oặt xuống.

Cảm giác được khí tức của Trương Sơn ở nơi đó, bóng đen xoay người nhảy về phía Trương Sơn.

Xung quanh nhà xí không có rải gạo nếp, Lý Mộ nhìn Trương Sơn, từ đằng xa hét lớn: “Ngừng thở!”

Trương Sơn bỗng nhiên đưa tay bóp chặt mũi mình, con cương thi kia bỗng nhiên ngừng một lát, đứng tại chỗ, động tác lập tức chậm lại.

Thấy cảnh này, trong lòng Lý Mộ âm thầm nhẹ nhàng thở ra, con cương thi kia không nhìn thấy Trương Sơn, nói rõ nó không thấy đường, cùng lắm chỉ là một con Khiêu Cương lợi hại. Lý Thanh và Hàn Triết giải quyết nó không tí áp lực nào.

Hắn đưa tay vào trong ngực áo cầm ra một nắm gạo nếp, vẩy lên người của cương thi.

Mặc dù cương thi kia không thấy đường, nhưng bản năng lại cảm giác được nguy hiểm, lần nữa nhảy ra, trong chớp mắt nó rơi xuống, một tấm bùa chú bắn tới từ phía trước, dán lên trán của nó.

Thể thân của nó đứng bất động tại chỗ, không thể nhúc nhích.

Bóng người Hàn Triết từ chỗ tối đi tới, khinh thường nhìn con cương thi, nói: “Chỉ là Khiêu Cương, quỷ chẳng ra quỷ, yêu chẳng ra yêu, có thể lật lên sóng gió gì...”

"Cẩn thận!"

Lý Mộ thôi động pháp lực đến cực hạn, cơ hồ trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Hàn Triết, một cước đá văng y, để mười cái móng tay sắc bén đâm vào cổ Hàn Triết rơi vào hư không.

Phù lục trên trán con cương thi kia tự nhiên bốc cháy, hóa thành tro tàn rơi xuống, một kích nhằm vào Hàn Triết thất bại, mười ngón đâm ngược về phía ngực Lý Mộ.

Ầm!

Đòn này của nó vẫn chưa trúng, không chỉ có như vậy, sau một kích thất bại này, toàn bộ thân thể của nó đều bay ngược ra ngoài.

Lý Thanh một chưởng đánh lui cương thi, ngăn Lý Mộ ở phía sau, nói: "Giao nó cho ta, các ngươi đi bảo hộ người nhà họ Trương."

"Lão đại cẩn thận."

Lý Mộ dặn dò nàng một câu, cấp tốc lui đến cửa từ đường, đề phòng cương thi này bỗng nhiên đánh lén.

Cương thi kia bị Lý Thanh đánh bại, thân thể lại đứng thẳng lên, chẳng qua lần này, nó chỉ đứng đằng xa nhìn, cũng không vội vã tấn công.

Mặc dù nó không có linh trí, nhưng cũng có thể cảm nhận được, cô gái vừa mới đánh lui nó, vô cùng cường đại.

Bỗng nhiên, thân thể của cương thi kia lần nữa bay lên không, chỉ có điều không phải tấn công Lý Thanh, mà là cấp tốc lui lại, sau mấy cái nhảy vọt thì mất hút trong màn đêm mênh mông. . .

Bạn đang đọc Đại Chu Tiên Lại (Dịch) của Vinh Tiểu Vinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi madknight95
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 329

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.