Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyệt Dạ Thánh Nữ

Tiểu thuyết gốc · 1736 chữ

"Được chửa!"

Nghe Lam Bảo nói vậy thì toàn trường tỉnh giấc, Diệu Khả Loan thì nước miếng chảy ròng ròng rồi giật mình quay đi và thầm ước không ai nhìn thấy.

"Thôi các ngươi lên hết đi!" Bạc Minh nói lớn rồi vác thanh cự kiếm trên vai khiêu khích Tứ Đại Hoàng Kim khiến Lam Bảo nhìn mà chửi thầm: "Má thằng này bị hư não à?"

Đại Viêm Hùng nghe vậy thì đứng thẳng nghiêm túc, vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Cả bọn thấy thế cũng rút vũ khí ra, người thì rút kiếm, người thì rút chổi, thằng thì rút kiếm phát sáng.

"Cái đệt!" Lam Bảo vỗ vỗ trán trước sự làm màu này.

"Lên." Đại Viêm Hùng lạnh lùng lên tiếng.

Vèo...

Ngay lặp tức cả Tứ Đại Hoàng Kim và Bạc Minh, Dương Ưng và Hồ Nghiên lao lên, riêng Lam Bảo thì trợn mắt quát:

"Vãi linh hồn, chưa mở màn đã đánh?"

...

"Bạch Hổ Kim Cổ Quyền!"

"Viêm Nham Quyền!"

Ầm ầm ầm ầm ầm...

Bạc Minh và Đại Viêm Hùng dùng tốc độ chóng mặt lao vào nhau chỉ thấy hư ảnh, liên tục những đường quyền và cước va chạm mạnh mẽ.

Lê Hải Kha đang chơi nước với Dương Ưng, những đường quyền chứa băng và thuỷ dung hợp lại vào nhau với cường độ mạnh mẽ:

"Song Băng La Bá Quyền!"

"Chuyển Thuỷ Tan Linh Quyền!" Dương Ưng cũng phản đòn lại.

Ầm!

"Hự!" Dương Ưng trúng đòn lùi lại vài mét, băng và thuỷ dần tiêu tán trong nắm đấm của Lê Hải Kha.

"Haha, tưởng Tứ Đại Thiên Kiêu các ngươi thế nào? Hoá ra vẫn còn hơi yếu!" Lê Hải Kha kiêu ngạo nói.

Còn Hồ Nghiên và Diệu Khả Loan đang solo hoả linh lực.

Phừng phực...

Diệu Khả Loan tung một đấm hướng Hồ Nghiên, nắm đấm gia trì hoả linh lực màu đỏ đậm.

Hồ Nghiên cũng đáp trả lại, nắm tay nhỏ cũng phát ra hoả linh lực nhưng gia trì thêm tình yêu linh lực khiến nó có màu hồng phấn.

...

Hoàng Luyện thì cười gằn rút dao găm chuyên dùng cho ám sát, ẩn vào bóng tối rồi nói vang vọng:

"Để xem Tứ Đại Hoàng Kim với Tứ Đại Thiên Kiêu, bên nào mạnh hơn nhé!"

Lam Bảo vẫn nhởn nhơ đứng đó, chỉ thấy thằng yếu nhất trong Tứ Đại Hoàng Kim đánh với mình, cảm giác như bị coi thường, hắn cười nhạt đáp:

"Thế sao? Ta tưởng các ngươi ghen ăn tức ở với bọn ta?"

"Câm mồm!"

Xoẹt...

Hoàng Luyện từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng hắn, tay cầm dao găm nhắm vào cổ main mà cắt.

Phập.

Tiếng của da thịt nhưng mà là da thịt chặn kim loại.

"Ngươi tưởng ta yếu sao?" Lam Bảo âm u nói khiến Hoàng Luyện sắc mặt đại biến. Lam Bảo sau khi không hiểu tại sao sau 1 năm mới đưa thư thách đấu vì lý do không phục thì hắn mới tra Google, phát hiện bọn này do ghen ăn tức ở, danh vọng của bọn hắn bị thụt lùi, không chỉ thế, bọn hắn còn thua xa về mọi mặt nên muốn bóp nát từ trong trứng nước. Nhưng còn 1 thông tin quan trọng nữa mà Google thông báo không đủ quyền hạn dò xét!

Bất quá Lam Bảo không vạch mặt mà thử xem mấy tên này làm trò trống gì.

"Bạch Kim Lôi Hư Quyền!"

Lam Bảo sắc mặt không cảm xúc, tay phải tụ Hư Quyền với tốc độ cực cao đấm vào bụng Hoàng Luyện.

Xẹt xẹt...

Bốp.

"Hự!" Hoàng Luyện thổ huyết lùi lại, Lam Bảo vẫn tiến lên tung ra hàng loạt đòn tấn công.

Binh binh binh bốp bốp...

Hoàng Luyện phải đưa tay ra đỡ những đòn đánh với tốc độ kinh khủng nhưng sát thương chỉ hơi cao vì là đòn đánh bình thường.

"Chết!" Hoàng Luyện sau khi thấy Lam Bảo lộ sơ hở thì hắn đâm dao.

Bộp.

Lam Bảo nắm chặt cổ tay của Hoàng Luyện, tung đá vào mặt hắn rồi backflip hạ xuống như thường, trên tay hắn còn có con dao của Hoàng Luyện.

Hoàng Luyện thấy vậy thì ẩn nấp vào không gian.

"Con lợn này!" Lam Bảo cay cú nói, nếu không bị cấp bậc rằng buộc thì hắn đã xé không gian đá bi thằng kia rồi.

"Hahaha, đố ngươi bắt được ta, không bắt được làm chóa..." Tiếng Hoàng Luyện cười cợt vang vào tai Lam Bảo.

"Oẹ..."

...

Ầm!

"Phụttt...!" Bạc Minh bị Đại Viêm Hùng đấm nát lồng ngực, bên trong lộ cả ra xương cốt, kinh dị cực kỳ.

Binh binh... Bốp.

Dương Ưng cũng bị đấm bay, cả hai chật vật đứng dậy, ánh mắt dần dần nghiêm túc nhìn lấy hai tên vừa đánh mình vừa kinh dị nghĩ: "Tại sao... Tại sao lại như thế được!!!"

Lý do là vì Đại Viêm Hùng và Lê Hải Kha dùng Bạch Hổ Kim Cổ Quyền và Chuyển Thuỷ Tan Linh Quyền!

Lam Bảo cảm thấy tình hình dần không ổn, hai tên này sao lại biểu hiện ngưng trọng thế chứ? Chắc chắn có một điều gì đó.

Bất chợt xung quanh chỗ chiến của mấy người Lam Bảo bị một kết giới cấp cao bao trùm khiến những tu sĩ xung quanh không nhìn thấy gì bên trong nữa...

"Uả chết mẹ..." Vì mải chiến đấu và ngắm nhan sắc nên cả đám quan chiến quên dùng ghi ảnh ngọc ghi lại quá trình chiến đấu.

Lam Bảo nhanh chóng di chuyển nhưng đi được nửa bước thì Hoàng Luyện xuất hiện căm một dao vào ngực hắn.

"Hự... Ngươi...!" Lam Bảo kéo con dao ra đau đớn nói rồi gục xuống, bên trong lưỡi con dao tẩm thuốc mê.

Hồ Nghiên đang đánh với Diệu Khả Loan thì bất chợt nhìn thấy Lam Bảo gục xuống thì chạy đến, nhưng bị Diệu Khả Loan chặn lại.

Bốp!

Hồ Nghiên đang định tấn công thì có một người ở sau đánh ngất nàng, Đại Viêm Hùng gương mặt lạnh lùng bước ra sau khi hạ Đệ Tứ, hắn hướng Dương Ưng và Bạc Minh thả khí có chứa thuốc mê.

"Là thuốc mê, cẩn thận!" Dương Ưng nói rồi lấy tay bịt mũi lại, nhưng quá muộn vì loại khí này xâm nhập quá nhanh, đến cả Bạc Minh cũng ngất theo.

Cả bốn người Đại Viêm Hùng lặp tức cười gằn, cả bọn mặc vào áo choàng đen có huy hiệu màu trắng ở bên trái ngực, huy hiệu đó thiêu lấy hình phượng hoàng màu đen ở trung tâm vòng tròn trắng.

"Xong việc rồi, các ngươi đi về." 1 Người mặc áo choàng đen như mấy người Đại Viêm Hùng từ trong không gian hiện ra nói, khí tức Kiếp Tinh Kỳ ẩn hiện xung quanh thân.

Cả 4 người bọn hắn nghe theo lời người kia mà kéo bốn người Lam Bảo đi rồi xé rách không gian rời đi an toàn...

Ở ngoài, kết giới dần tan biến, lộ ra bên trong là những vết nứt, sụp đổ của vài ngọn núi lửa và đặc biệt không thấy ai!

"Hả? Chuyện gì xảy ra vậy?" Một tu sĩ lắp bắp nói.

"Ta không biết?" Người bên cạnh đáp.

"Ta không tìm thấy tung tích bọn họ ở đâu!" Một lão quái vật lên tiếng.

"TRỜI ƠI... Vậy cả 8 người mất tích rồi!" Rất nhiều người hét lên.

"Tạm thời như thế đi!" Lão quái vật vừa rồi đáp.

...

Khải Hoàng Học Phủ.

Sau vài ngày, tin tức về sự mất tích bí ẩn của Tứ Đại Hoàng Kim và Tứ Đại Thiên Kiêu truyền khắp hành tinh khiến nhiều người bàng hoàng!

Các nàng Kiều Uyên Dung thì đứng ngồi không yên, lo lắng chất chồng lên nhau.

Nhưng rồi một hôm, Lam Anh Thư gọi tất cả các nàng tiến đến phòng của Lam Bảo, nàng nói nàng có thể hồi sinh cho hắn khiến các nàng yên tâm phần nào nhưng vẫn chưa hết lo.

...

"Ui da!" Lam Bảo định gãi cái đầu thì phát hiện tứ chi bị xích, phong ấn linh lực.

Hắn chưa vội giải liền nhìn xung quanh phát hiện có thêm 3 cái lồng giam nữa, 3 cái lồng còn lại đang nhốt Bạc Minh, Dương Ưng và Hồ Nghiên theo cách giống của hắn.

"Má mấy con lợn nhốt ta vào đây là ai? Nhưng bị phong ấn thì làm cái quần què gì nữa!" Lam Bảo chửi thầm rồi ngậm ngùi.

"Tên ngốc này, ngươi nghĩ chỉ dăm ba cái phong ấn lặt vặt này mà làm khó Đỉnh Cấp á?!" Vy Phương Nhi xuất hiện ngồi trên đầu Lam Bảo.

"Nhưng ta không nói cho ngươi, để ngươi chịu khổ một xíu!" Nàng nói tiếp.

"Éc."

Sau một lúc thì có một nhóm người tiến vào xem xét, nhìn thấy cả ba người còn ngất, liền hướng Lam Bảo đang mở to mắt nhìn thì khinh bỉ tiến lại gần tra khảo:

"Ngươi là ai?"

"Cần gì nói cho ngươi!" Lam Bảo đáp lại.

Bốp!

Một cú tát khiến Lam Bảo hộc máu, còn người kia thì vén mũ trùm xuống để lộ gương mặt xinh đẹp kinh hồn, trên trán có hình lưỡi liềm mặt trăng càng làm tô điểm cho sự hấp dẫn của nàng.

Lam Bảo ánh mắt bình thản nhìn lấy nàng, hắn từ khi thu Hàn Long Băng Lam thì tâm tình trở nên cứng rắn, chỉ biểu lộ cảm xúc trước người thân, còn người lạ thì không.

Nhưng trong lòng Lam Bảo thì đang thầm khen nàng xinh vãi cả linh hồn, nhưng hắn thấy nàng quen quen.

"Nguyệt Dạ Thánh Nữ - Đệ Nhị Toàn Tinh Bảng!" Lam Bảo kinh dị lẩm bẩm, bình thường hắn chỉ mới nghe danh nàng.

"Haha... Được rồi được rồi... Các ngươi đánh hắn 250 roi, dám làm ta không vui!" Nàng cười nhẹ rồi giọng âm hiểm.

"Rõ!" Vài người còn lại tiến cầm roi quất vào người Lam Bảo.

Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp...

Lam Bảo thì cắn răng chịu đựng, thầm lập ra âm mưu khi rời khỏi đây sẽ đánh cái mông của nàng.

Bạn đang đọc Đa Thiên Địa sáng tác bởi sxicbos
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sxicbos
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.