Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm Trạng Lạc Huyền Minh

Tiểu thuyết gốc · 889 chữ

Lạc Huyền Minh thái độ ân cần đối với Lạc Tuyết khác hẳn một trời một vực so với vẻ mặt đạm nhạt khi đối với Lạc Nhu.

Lạc Tuyết nhìn thấy một màn như vậy bất giác trong đầu lại hiện lên những hình ảnh khi Lạc Tuyết còn nhỏ, đây mới là phụ thân trong quá khứ mà cô nhớ, từng cử chỉ hành động dù nhỏ nhất vẫn cứ âm thầm lo lắng, săn sóc cho cô.

Nhưng giờ Lạc Tuyết nhìn thấy vậy, không còn vui vẻ đón nhận vô điều kiện như xưa nữa.

Thời gian đã che mờ dần đi quá khứ, phủ đầy bụi bặm qua năm tháng, thời gian dần dần làm cho con người trở nên vô tình đi.

Lạc Tuyết không còn là một đứa trẻ, luôn cần phụ thân chăm sóc, giờ đây cô đã trưởng thành, đã có thể tự làm chủ tương lai.

Lạc Tuyết nhìn một lượt mọi người xung quanh, trên đầu mỗi người đều xuất hiện một tấm màn hình 3D nhỏ có ghi tên họ, tuổi nhìn rất tiện lợi.

Đến bây giờ Lạc Tuyết mới nhận ra được tồn tại cảm của hệ thống.

- Tuyết Nhi, con không sao chứ.

Một câu nói đơn giản, nhưng Lạc Huyền Minh đã chứa đựng không biết bao nhiêu cảm xúc.

Lạc Huyền Minh nhìn thấy thân hình gầy gò, ốm yếu, khuôn mặt tơ máu chằn chịt mà lòng ông đau như cắt.

Nàng công chúa bé bỏng của Lạc Huyền Minh ngày nào, giờ chỉ còn lại một chuỗi ký ức không liền kề, nhìn điên điên dại dại, bị mọi người gọi là phế vật thay vì gọi là đại tiểu thư như ông hay thường nghe.

Lạc Huyền Minh thầm hối hận, đáng lẽ ra những năm qua Lạc Huyền Minh phải đích thân ở bên nàng.

Thân là một người phụ thân mà Lạc Huyền Minh không làm tròn trách nhiệm, phụ lại lời hứa ' phải chăm sóc tốt con chúng ta ' của mẫu thân Lạc Tuyết.

Không cho Lạc Tuyết được một tuổi thơ tốt đẹp. Thầm nghĩ có lỗi, không biết những năm qua Lạc Tuyết trải qua như thế nào.

Lạc Huyền Minh thật ra ông không yêu thích Mã Như Ý, đây là quyết định của gia tộc, bắt ông phải cưới nàng qua cửa.

Những năm qua để trốn tránh nên Lạc Huyền Minh tự chủ bế tử quan không ra ngoài.

Lạc Huyền Minh cũng nhận thấy cái chết của mẫu thân Lạc Tuyết không đúng nên ông cũng thường xuyên âm thầm điều tra.

Vài ba năm mới xuất quan một lần để lén nhìn xem Lạc Tuyết có an toàn không.

Để tránh việc mẹ con Mã Như Ý và Lạc Nhu âm thầm hạ sát thủ đối với Lạc Tuyết, nên Lạc Huyền Minh không dám để lộ tình yêu thương quá nhiều.

Lần này Lạc Huyền Minh xuất quan là vì để tổ chức cho Lạc Tuyết một lễ trưởng thành hạnh phúc viên mãn.

Nhiều năm qua Lạc Huyền Minh đều đang kìm nén trong lòng.

Nhìn thấy đứa con gái ông yêu thương, mà bây giờ thành ra như vậy, giống như có còn nhiều thêm vài vết đao, cứa vào tâm ông.

Lạc Tuyết vẫn đang cảm khái trong lòng không phát hiện ra một tia thất lạc từ trong mắt Lạc Huyền Minh.

Theo bước chân nâng đỡ của Lạc Huyền Minh, Lạc Tuyết khập khiễng đứng dậy, nhìn vào mắt Lạc Huyền Minh, trên hai đôi mắt phỉ thúy linh lung của Lạc Tuyết lóng lánh có thể rơi nước mắt bất cứ lúc nào. Lạc Tuyết nói.

- Ta không sao, vậy ông là ai.

Lời nói của Lạc Tuyết mang theo một chút ngây ngô, tò mò, nhìn Lạc Huyền Minh.

Nhìn thấy cặp mắt lấp lánh của nữ nhi, Lạc Huyền Minh thầm ra quyết định cao cả.

Từ nay về sau, ông sẽ cố gắng giành hết thời gian để ở bên quan tâm và bù đắp cho nữ nhi những thiếu thốn mà bấy lâu nay Lạc Tuyết gặp phải.

- Ta là phụ thân con a, con không còn nhớ ta sao.

- Ông là phụ thân ta sao, ta chưa bao giờ gặp ông a.

- Vậy nàng ta là ai, sao nhìn giống như quỷ vậy.

Lạc Tuyết giả vờ khó hiểu, chỉ tay về phía Lạc Nhu nói.

Thấy con gái như vậy, Lạc Huyền Minh dừng lại một chút, rồi nói.

- Đó là Lạc Nhu muội muội con, con chưa gặp nàng sao.

Lạc Tuyết nghe vậy, trên khuôn mặt trắng bệch thầm ổn định, ngạc nhiên trả lời.

- Lạc Nhu muội muội sao, nàng bị gì vậy.

Không định nhận lại câu trả lời của Lạc Huyền Minh, Lạc Tuyết đứng bật dậy chạy vụt đến trước mặt Lạc Nhu nắm lấy tay nàng, siết chặt.

- Muội không sao chứ, sao lại thành thế này.

Lạc Tuyết kề sát vào mặt Lạc Nhu, nói nhỏ vào tai nàng.

- Thất Nhan Hồng của ta như thế nào, Bất ngờ không...

Lạc Nhu nghe vậy, không tin tưởng vào đôi tai mình, trợn tròn đôi mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt Lạc Tuyết, tâm tình vẹn vẹo.

Bạn đang đọc Cửu Liên Hoa Nữ Hệ Thống sáng tác bởi Kimquy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimquy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.