Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mị Yêu Xuất Thế

Tiểu thuyết gốc · 941 chữ

* Trễ lịch ba ngày nên tác kèm thêm một chương a *

Đối với tràng cảnh trong lòng mọi người như kính vỡ, khuôn mặt thì ngại sỉ diện nên bày vẻ nghiêm túc người biết chuyện trông thấy rất buồn cười.

Lạc Huyền Minh cũng không mấy bị đã kích, vài ngày trước đã có người gởi thiếp mời lại cho ông có nói là Cung chủ Lãnh Nguyệt Cung cũng tham gia, lúc ông đọc tin cũng thấy ngạc nhiên lắm, nhưng dù sao cũng không để trong lòng nhiều.

Hôm nay người đến có vẻ cũng là chân tài thực học, khi nghe thấy hai chữ Mị Yêu ông mới hơi ngạc nhiên mà thôi, thế lực sau lưng thật không nhỏ.

Nghe nói Lãnh Nguyệt Cung cũng có một chân trong thị trường đan dược, nếu được lát nữa lại bái phỏng xem sao.

Tuy Lạc Huyền Minh ghét hai mẹ con Mã Như Ý nhưng mặt mũi của gia tộc cũng phải cho.

Lúc nãy sương tan một ít biết là có năm thân ảnh trên lưng linh thú nhưng chỉ mới nhìn thấy Thanh Thanh còn những người còn lại không nhìn thấy rõ, không biết là nam hay nữ.

Mọi người đang tò mò Cung chủ trong lời đồn là người như thế nào, nên ai cũng nhìn lên trời không dám chớp mắt.

Lạc Huyền Minh từ trên chủ tọa đứng lên đi đến giữa sân nghênh đón.

Mình với người tới địa vị ngang hàng, không biết chừng lát nữa còn phải nhờ cậy người ta, nên Lạc Huyền Minh cũng không làm giá đỡ gì.

Thấy Lạc Huyền Minh đi ra ngoài tiếp đón, cũng có mấy người lờ mờ hiểu được dụng ý nên cũng đứng lên đi theo sau.

Lần nữa nhìn lên trời lần này đủ chấn kinh, đã kích phải nói là đã kích tuyệt đối.

Nhiều thiếu niên không kìm được đứng bật dậy từ trên ghế, miệng ừng ực nuốt nước bọt.

Băng băng..

Ực ực...ực..

Người nào người nấy mặt đỏ tía tai không khác với Âu Dương Khanh lúc đó là bao.

Hồn ơi hồn bay đi, hồn ơi hồn bay xa, hồn ơi hồn bay đâu mất rồi, chính là cái cảm giác ấy.

Mặt nào mặt nấy ngơ ra như ngổng.

Thanh Băng Loan Điêu hạ dần, Lạc Tuyết điểm nhẹ mũi chân trên không bay dần xuống đất.

Lúc này có tiên nữ hạ phàm cũng không sai, một thân bạch y lất phất, ánh trăng chiếu sáng xuyên qua y phục nhìn như ánh sao lấp lánh.

Tóc bay nhẹ nhàng lay động theo gió xuân, hương sen lăn lõi đưa hương hòa vào không khí, mỗi bước đi một đóa sen nở đó là ý này.

Gương mặt bạch ngọc như lưu ly, trắng nõn không tùy vết, tuy đeo mạn che mặt nhưng vẫn không che giấu nổi khí chất xuất trần.

Ánh mắt như sao sáng chớp động, như mì như nước, sắc lạnh như băng, không nhiễm bụi trần.

Trong đem yên tĩnh tiếng chuông đinh đang đinh đang theo bước chân uyển chuyển mà run rẩy lắc lư vang lên.

Nhẹ nhàng như vậy, đẹp đẽ như vậy thiếu nữ như được họa từ trong tranh bước ra, mỗi bước đi như đi lòng người.

Mọi người nhìn đến ngẩn người ra, cái này còn đứng thứ nhất Yên Hoa Giới Bích làm gì nữa, xưng đệ nhất mỹ nhân của Thiên La Đại Lục cũng không ngoa.

Một màn lặng ngắt như tờ.

Âu Dương Khanh nhìn thấy như vậy cũng cười thầm, không phải có mình ta khinh ngạt đâu a, mọi người đều kinh ngạt có được không.

Ai biểu ngươi dễ nhìn như vậy làm gì ?

Còn để cho người ta sống nữa không ?

Thấy người gặp họa Âu Dương Khanh cũng dễ che giấu đi cảm xúc xấu hổ của mình.

Từ lúc mọi người từ trên Thanh Băng Loan Điêu nhảy xuống, cho tới lúc Thanh Băng Loan Điêu hóa hình đứng sau lưng Lạc Tuyết mọi người vẫn không nhúc nhích lấy một cái.

Âu Dương Khanh thấy vậy ho khang vài tiếng, bẽ đôi cục diện ngại ngùng này.

- Khục ... khục ...

- Phụ thân, Lạc thúc thúc..

Âu Dương Khanh đưa tay lên hành lễ một cái, lớn tiếng gọi.

Mọi người nghe thấy thanh âm vang lên, mới biết vừa rồi bản thân thất lễ cũng bắt đầu ho khang ư ư a a vài tiếng.

- Khụ khụ..

- Ta ta A..

- Hự hự à mà ..

Lạc Huyền Minh lúc nhìn thấy Lạc Tuyết bổng nhiên tâm thần xao động có cảm giác quen thuộc lạ thường.

Ngơ người một lúc nghe tiếng Âu Dương Khanh gọi mới tỉnh thần, vội vàng đua tay ra mời Lạc Tuyết đi vào trong, cũng sắp xếp thêm chỗ ngồi thỏa đáng, đối diện với Âu Dương gia.

Thiếu niên xung quanh nhìn Lạc Tuyết không chớp mắt, xuân phong đua đẩy.

Lạc Tuyết cũng ngó lơ không thèm nhìn.

Từ lúc bước vào đến này Lạc Tuyết chỉ chút ý đến điểm nhanh sắc của bảng thân a, hơi đâu mà để ý đến mấy người xung quanh.

Từ lần trước giải quyết chuyện của Ninh Sương kia, khi quay về phòng nghe hệ thống thông báo điểm nhanh sắc mới biết là bugg a.

Hỏi thăm hệ thống mới biết vì sao nhận được nhiều như vậy, thế là sau một hồi nghiền ngẫm kèm với tính lười nhát của Lạc Tuyết đã đưa ra quyết định.

Bạn đang đọc Cửu Liên Hoa Nữ Hệ Thống sáng tác bởi Kimquy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimquy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.