Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm Hiểu

Tiểu thuyết gốc · 973 chữ

* 9/4 sẵn tiện đang viết nên đăng sớm nữa ngày cho mọi người đọc luôn * Hiazz... Lúc trước không biết đã đành, giờ mà đi nhỏ máu thiệt không biết phải làm sao.

Ây, cũng không biết mình nổi cái gì điên hứng lên đồng ý nhập học cùng Âu Dương Khanh làm gì không biết nữa, phiền phức ghê.

Tới lúc đó tên mình hiện trên Lực Miên Thạch cũng không biết phải làm cho bao nhiêu người hoài nghi nhân sinh a, cũng không khác mấy với biểu tình của Âu Dương Khanh nhỉ.

Để cho mọi người ở Nam vực đều biết đảm bảo mình nổi như cồn luôn a.

Cực khổ tu luyện ngày đêm không bằng một ngón chân của người ta, chắc mọi người xúc động lắm, mị cũng có nổi khổ tâm a.

Trong lúc Lạc Tuyết không biết phải nói gì, cứ cầm ly trà uống, thì nghe thấy tiếng nói từ ngoài cửa truyền vào.

Cốc cốc cốc

- Tiểu thư...

- A Thanh Nhi đến rồi sao, vào đi.

Lạc Tuyết mừng thầm trong bụng, có người đến a.

Âu Dương Khanh một mực nhìn lấy Lạc Tuyết nghi ngờ cũng bị tiếng động làm tỉnh.

Két két...

Cửa phòng mở ra, xuất hiện ba thân ảnh hai nam một nữ đi vào phòng. Ba người bước nhanh tới phía sau lưng Lạc Tuyết hành lễ.

- Tiểu thư...

- A, ngồi xuống hết đi.

Nghe lời nói của Lạc Tuyết ba người bước đến ngồi xuống, nhìn thấy Âu Dương Khanh trước mặt, ba người thay phiên tra xét khắp nơi.

Ngươi là ai a, ngươi có tư cách gì ngồi cùng bàn với tiểu thư của ta a, hứ. Thiên Minh nghĩ.

Nhìn cũng tạm được, tu vi Linh Vương tam trọng cũng được xem là một thiên tài, miễn cưỡng có tư cách đi. Thiên Thành nghĩ.

A, tiểu ca ca trước mắt là người quen mà tiểu thư nhắc đến lúc nãy ư, cũng tạm ổn miễn cưỡng miễn cưỡng tiếp thu vậy. Tô Thanh Thanh nghĩ.

Âu Dương Khanh ngồi nhìn vậy cũng thầm than, có cần nhìn ta như vậy đâu a.

Ta biết mình anh tuấn tiêu soái nhưng cũng không cần nhìn như vậy chứ, tiểu Khanh Khanh cũng biết ngại a.

Nếu mọi người lúc này có thể nghe được tiếng lòng của đối phương thì sẽ phỉ nhổ không biết bao nhiêu lần.

Cái gì gọi là miễn cưỡng a, không phải các ngươi mù đi, bản thiếu gia tư chất thông minh như vậy mà.

Cái gì gọi là anh tuấn tiêu soái a, ta nhổ vào, tự luyến quá đi má ơi.

Lạc Tuyết vẫn không biết một màn trước mắt, mỉm cười giới thiệu.

- Đây là Âu Dương Khanh đại thiếu gia của Âu Dương gia các ngươi có thể gọi y là Khanh thiếu.

Lạc Tuyết chỉ tay về phía Âu Dương Khanh nói, sau đó chuyển hướng về phía bọn người Thanh Thanh nói.

- Đây là Tô Thanh Thanh, Thiên Thành và Thiên Minh là bộ hạ của ta, Khanh thối ngươi có thể gọi tên của bọn họ.

- Đừng có mà xem thường Thiên Thành và Thiên Minh nếu ngươi không muốn ngươi phải ăn hành. Mười người như ngươi cũng không đủ để đở một chiêu của hai người bọn họ.

Nghe Lạc Tuyết nói vậy Thiên Minh cười hí hửng trong lòng, Thiên Thành thì gật đầu biểu hiện đúng ý, Thanh Thanh cũng che miệng nhỏ cười xinh xắn.

Thấy như vậy một màn Âu Dương Khanh không cho là phải. Làm gì tới nỗi vậy a, nhìn hai người họ cũng không phải mới hai mấy tuổi thôi sao, cùng lắm thì Linh Hoàng nhất nhi trọng là ghê rồi, cần gì phải hạ thấp uy danh của mình như vậy chứ.

Bổn đại gia không phục, tuy nghĩ trong lòng như vậy nhưng Âu Dương Khanh cũng không nói ra.

Cuộc trò chuyện kéo dài gần nữa canh giờ, nghe tiếng Thanh Thanh vang lên mà kết thúc.

- Tiểu thư, còn chưa đầy nữa tiếng thì lễ trưởng thành ở Lạc Gia sắp bắt đầu rồi, có nên xuất phát đến Lạc Gia bây giờ không tiểu thư.

- A, vậy thì đi thôi, Khanh thối đi chung đi.

- Ừ..

Năm người bước đi ra khỏi phòng, đi xuống đại sảnh.

Trong lúc đó, cách đó không xa có người nhìn tới hướng Lạc Tuyết vừa biến mất.

- Thú vị, hai Linh Tôn đi cùng thân phận cũng thiệt không nhỏ.

Y cười cười nâng má nói.

- Chủ thượng người cười gì vậy ?

- A Văn ngươi lại bắt đầu nhiều chuyện a, uống trà.

Thiếu niên trước mặt nũng nịu phụng má nhìn lấy y, biểu hiện thiệt thòi.

- Chủ thượng người chê A Văn phiền a.

- Thoi, bớt lằng nhằng, điều tra tới đâu rồi ?

Thiếu niên vứt bỏ ngay thái độ vừa rồi, nghiêm túc nói.

- Vẫn chưa có tin tức, người chúng ta sếp vào không tìm ra được manh mối gì hữu ích, chắc cần chủ thượng tự thân vận động rồi.

- Dù sao đó cũng là trấn bảo của học viện, tin tức trọng tâm không dễ dàng gì có được.

- Ta biết rồi, lúc đó rồi tính.

- Nữ nhân kia tìm được chưa ?

Thiếu niên lắp bắp trả lời. Vẽ mặt ủy khuất nói.

- A, chủ thượng người làm khó A Văn a, tên tuổi dáng người hình dạng, cái gì người cũng không biết chỉ nói tình sam tóc dài hương sen thì có tác dụng gì a, người như vậy có một bó lớn, A Văn biết phải tìm làm sao a, huhu.

- Rồi rồi ngươi im miệng đi.

* Cầu cmt, cầu like, cầu kim phiếu *

Bạn đang đọc Cửu Liên Hoa Nữ Hệ Thống sáng tác bởi Kimquy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimquy
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.