Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân Thế

Tiểu thuyết gốc · 1030 chữ

* Chương đăng bù ngày 7/4 *

Âu Dương Khanh nghe xong rớt hẳn chung trà từ trên tay xuống đất. Vẻ mặt ngạt nhiên nhìn lấy Lạc Tuyết như nhìn thấy một con quái vật nào đấy, hoảng người.

- Ngươi.. ngươi nói cái giề ?

- Cái Lãnh Nguyệt Cung mới trong vòng ba năm mở rộng địa bàn tới biên giới Trung Vực, một năm lũng đoạn thị trường đan dược bước lên hàng ngũ siêu cấp thế lực ấy là cái ngươi tiện..tiện tay lập chơi chơi.

- Ngươi là ai vậy A Tuyết ngươi là yêu nghiệt từ phương nào xuất hiện, ta ta..

Âu Dương Khanh không thể tin vào tai mình ôm đầu nói.

Cũng không trách hắn được a, trong một bữa tối nói chuyện chưa tới 5 phút mà hén đã bị Lạc Tuyết đưa não đi dạo lòng vòng thì ai mà chịu cho nổi đã kích cho được cơ chứ.

Lập một cái tông môn mới được ba năm cơ nghiệp có thể so sánh với gia tộc trăm ngàn năm của người ta.

Chưa kể là có hơn hai năm chưa về là ý sao đây.? bỏ ra vài tháng lập xong rồi để nó tự tung tự tác bỏ đi chơi hơn hai năm ư, như vậy cũng được hả, còn tùy tiện lập chơi vui thôi mới đau chứ.

Tính ra nàng làm cung chủ vài tháng còn tốt hơn mình làm thiếu chủ mười mấy năm, hiệu suất chênh lệch ghê ta.

Biết trước như vậy một màn, hắn còn cần làm thiếu chủ làm chi a, theo nàng lăn lộn còn tốt hơn ấy chứ.

Âu Dương Khanh nghe xong tai oong oong vài tiếng vội đưa tay ngăn cản. Thấp thoáng nói tay còn lại lau mi...

- A Tuyết ngươi còn bao nhiêu cái đã kích tiện thể nói luôn một lượt luôn a, ta vừamới uống thuốc trợ tim rồi sẵn tiện ta còn có thể chịu đựng được nên nói gì nói hết đi a.

- Ngươi có thể đừng đã kích ta nhiều lần như vậy chứ!

Lạc Tuyết thấy Âu Dương Khanh như vậy cũng không nỡ cười, có gì đâu a chỉ lập cái tông môn để sau này dễ đối đầu với Mã gia và Lạc gia thôi a. Cần phải ngạc nhiên như vậy đâu a.

Mà cũng thiệt hắn cũng không biết thân phận thật sự của mình mà bao lâu nay vẫn một mực làm bằng hữu không chê nhau thế cũng có một tấm lòng son sắc lắm rồi.

Nói thiệt mấy chuyện mình nói ra đã liên tiếp đánh vỡ nhận thức của hắn rồi a, nếu mình mà nói mình chỉ có tu vi Linh Hoàng tứ trọng có đã kích hắn quá không ta, có nên nói hay không hù dọa chút sắc mặt... Haha..

Từ 5 năm trước gặp nhau tới bây giờ Âu Dương Khanh vẫn nuôi dưỡng lấy mục tiêu đánh bây Lạc Tuyết để cố gắng, hắn không chỉ lớn hơn Lạc Tuyết 1 tuổi mà còn là thiếu gia của đại gia tộc từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ thiếu thốn tài nguyên tu luyện.

Từ lần đầu tiên đấu võ với nhau đến một chiêu của Lạc Tuyết cũng không đỡ nổi hắn bắt đầu nghi ngờ bản thân, từ nhỏ đã được xem là thiên tài có ngạo khí của tuổi trẻ nên cứ bám dính lấy Lạc Tuyết dăm ba bữa đấu một lần.

Âu Dương Khanh cứ nghĩ chỉ cần mình cố gắng thêm nữa thì sẽ có một ngày đuổi kịp được Lạc Tuyết, nhưng hắn không biết rằng mình đang đi trên con đường của yêu nghiệt càng đi khoảng cách càng lớn.

Mấy năm nay Lạc Tuyết vẫn không nỡ đã kích lòng theo đuổi võ đạo của Âu Dương Khanh nên vẫn không dám nói thật, mỗi lần Âu Dương Khanh tìm mình tỉ võ thì Lạc Tuyết đều áp chế cảnh giới của mình xuống, nói thiệt cứ lừa Âu Dương Khanh như vậy Lạc Tuyết cũng không nỡ.

HaiZ.. đúng là mệt tâm mị rồi a.

Lạc Tuyết không nỡ nhìn Âu Dương Khanh tâm hồn treo cành cây vẫn quyết định nói thân phận thật của mình cho hắn biết, dù gì cũng quen biết 5 năm rồi còn gì. Lạc Tuyết xua tay cười cười nói.

- Âyy ... haha.. có gì đâu mà, ngồi a ngồi xuống rồi chúng ta từ từ nói a..!

Thấy một mặt niềm nở của Lạc Tuyết Âu Dương Khanh thấy lòng không yên, mồ hôi lạnh ứa ra đầy mặt, cái biểu cảm gì đây a, thật là dọa người â, tiểu Khanh Khanh vẫn còn nhỏ a.

Quen biết Lạc Tuyết bao lâu lần đầu tiên thấy biểu cảm của Lạc Tuyết như vậy, Âu Dương Khanh nghi ngờ có nên nghe tiếp không đây ?

Xúc động thì xúc động nhưng Âu Dương Khanh vẫn kìm lòng ngồi xuống ngay ngắn quy cũ nhìn lấy Lạc Tuyết, không dám nhiều lời.

Lạc Tuyết qua một hồi sắp xếp kĩ càng suy nghĩ lại một lượt, chậm rãi mở lời.

- Phải nói từ đâu a, thật ra tên đầy đủ của ta là Lạc Tuyết..đúng như ngươi nghĩ ta chính là đại tiểu thư phế vật kia của Lạc Gia bao năm nay đế đô vẫn hay bàn tán.

- Vì họ Lạc quá nổi bật nên ta chỉ nói mình tên Tuyết, bao năm nay ta ẩn nhẫn không hiện thân vì có chuyện nên làm, kể cả tông môn cũng không có bao nhiêu người biết thân phận thật của ta, kể cả ngươi cũng không quá trên đầu ngón tay mà tính, ngươi hiểu đó có ý nghĩa gì không ?

- Ta thật tâm xem ngươi là bằng hữu nên mới nói ra, đến nay thời điểm thích hợp ta mới lộ diện, từ nay ngươi gọi ta là Mị Yêu đi đây là tên gọi những năm nay của ta, A Tuyết cái tên này chỉ khi nào có hai người chúng ta ngươi mới được gọi nghe chưa.

Bạn đang đọc Cửu Liên Hoa Nữ Hệ Thống sáng tác bởi Kimquy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimquy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.