Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Lãnh Ngữ

Phiên bản Dịch · 1970 chữ

Sở Thiên Thần vừa dứt lời chỉ thấy năm người lúc trước được cứu kia, có hai người cùng nhau ra quyền tiến đến sau lưng Linh Nhi tập kích ,hai người bọn họ đều là Linh Võ cảnh ngũ trọng, lực tổng hợp của một quyền mang đến quyền phong cực lớn, ngay cả Linh Võ cảnh lục trọng cũng không thể trực tiếp chống đỡ 1 đòn này, nhưng mà Linh Nhi chỉ là Linh Võ cảnh tứ trọng mà thôi, nếu không phải nàng lĩnh ngộ được song trọng võ đạo ý chí, nhất định là không có khả năng đánh chết hai con lục giai Linh Yêu thú.

Bất quá vận dụng võ đạo ý chí đối với tinh thần lực tiêu hao là phi thường lớn, liên tục tru diệt hai con lục cấp Linh Yêu thú, hiện tại Linh Nhi cũng có chút mềm nhũn.https://truyenyy.com

Lúc này sau lưng hai đòn trọng quyền đánh tới, nàng cũng là cảm nhận được lập tức xoay người lại, một chưởng đối lại cùng với song quyền đánh tới.

Linh Nhi đã tiêu hao rất nhiều khí lực đương nhiên sẽ không là đối thủ của hai người, bị hai người kia đấm ra một quyền tổng hợp lực nàng bị đánh bay xa mười mấy mét, Linh Nhi bị thương ngã xuống đất phun ra một ngụm máu tươi sắc mặt có chút tái nhợt: “Ngươi... Các ngươi là ai?”

Nhưng mà đây vẫn chưa phải là kết thúc, Nam Cung Tử Ngọc cũng bị ba người bao vây nhưng cũng may nàng kịp thời phát hiện xuất thủ cùng ba người chiến đấu với nhau, sau khi Linh Nhi bị thương nặng hai người kia cũng gia nhập đối phó vòng chiến Nam Cung Tử Ngọc.

Sở Thiên Thần nhìn đến Linh Nhi đã bất tỉnh, khuôn mặt dữ tợn gào to một tiếng phảng phất như thanh âm đến từ thời vạn cổ lộ ra phẫn nộ vô tận.

Khí tức của Sở Thiên Thần đột nhiên nhảy lên tới Linh Võ cảnh nhị trọng đỉnh phong, hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút một cây trường thương xuất hiện ở trong tay, những người này hôm nay nhất định phải đều phải chết hết!

“Ha ha, ngươi đừng kích động đối thủ của ngươi là ta.”

Đột nhiên những kẻ nằm trên đất bốn người kia vậy mà đột ngột từ mặt đất vụt lên, bọn họ không có chết chính là Lãnh Ngữ cùng Hàn Hiểu.

Đây chính là một vở tuồng kịch bọn họ tự biên tự diễn Sở Thiên Thần lãnh ý càng sâu, uổng cho hắn sống lại một đời vây mà lại bị mấy tên trẻ trâu, tuổi còn trẻ lừa.

Nam Cung Tử Ngọc bị năm người liên thủ vây quanh, bọn họ cũng không dám ra tay đả thương nàng, dù sao Nam Cung Tử Ngọc không phải Linh Nhi, thân phận của nàng xác thực những người này không dám hạ sát thủ, bất quá mục đích của bọn hắn chỉ là ngăn cản nàng, tiêu hao khí lực của nàng mà thôi.

Tử Hinh cũng bị gia đinh Lãnh gia cùng Hàn gia cản lại.

Mà hai người Hàn Hiểu cùng Lãnh Ngữ dĩ nhiên là muốn đối phó Sở Thiên Thần rồi.

Sở Thiên Thần trong tay cầm trường thương trong mắt hiển rõ sát ý, không cùng hai tên này nói nhảm đến một câu, khí tức Hỏa Võ Hồn đột nhiên phóng thích, hắn có thể so với Linh Võ cảnh tam trọng rồi.

“Mẹ, lúc này mới thời gian nửa tháng cái tên này vậy mà đột phá đến Linh Võ cảnh nhị trọng rồi hắn rốt cuộc là người sao? Hôm nay nhất định phải giết hắn không thì vô cùng hậu hoạn về sau a!” Hàn Hiểu cùng Lãnh Ngữ lúc này đều duy trì một cái suy nghĩ giống nhau.

Người này, tuyệt đối không thể lưu!

Giết!

Sở Thiên Thần gầm lên một tiếng đâm ra một thương, một thương này lộ ra vạn đạo thương mang màu lửa đỏ vô tận, mũi thương cuốn tới, có thể cảm nhận được áp lực kinh khủng kia, Hàn Hiểu chuyển thân liền trốn, chiêu này không phải là hắn một người Linh Võ cảnh nhị trọng có thể chống cự, hắn cũng không nghĩ đến Sở Thiên Thần thời gian ngắn như vậy, làm thế nào mà sức mạnh của hắn nhảy lên tới kinh khủng như vậy, hai người hiện tại sớm đã không phải cùng một cấp bậc với hắn.

Lãnh Ngữ sức mạnh cửa Linh Võ cảnh thất trọng đột nhiên bộc phát, lập tức sử dụng trường thương của mình cùng với Sở Thiên Thần chiến cùng một chỗ.

Một kẻ Linh Võ cảnh nhị trọng, một kẻ Linh Võ cảnh thất trọng, dưới lần va chạm đầu tiên, Sở Thiên Thần cũng chỉ là lui về sau hai bước mà thôi,điều này khiến thần sắc Lãnh Ngữ bỗng nhiên trở nên khó coi vô cùng, giữa hai người chênh lệch qua năm cái cấp bậc, Lãnh Ngữ cảm nhận được khuất nhục cực lớn, Thương Võ Hồn phóng ra khí tức đột nhiên lại tăng thêm.

“Lãnh Ngữ, ngươi dám giết hắn ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Nam Cung Tử Ngọc uy hiếp nói. Nhưng mà nàng bị mấy người quấn lấy căn bản không sao tránh thoát được.

“Sở Thiên Thần, ngươi chết đi cho ta!” Lãnh Ngữ coi như đã bịt tai không nghe, hắn hiện tại trong mắt chỉ có giết, giết Sở Thiên Thần cái gì khác cũng không để ý tới được rồi.

Thân hình Sở Thiên Thần vừa mới đứng vững chỉ thấy một cây trường thương xông tới trước mặt tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn bị Sở Thiên Thần bắt được quĩ tích chuyển động của Thương, hắn hơi né người vừa vặn tránh khỏi, một khắc này hắn đem kinh nghiệm chiến đấu của kiếp trước là Chiến Thần, nên đánh giá hiện ra rất tinh tế, cảm giác lực của hắn thật sự là quá đáng sợ.

Một thương đâm vào không khí, Lãnh Ngữ lần nữa vung ra một thương lại tiếp tục lao tới, thân hình Sở Thiên Thần chợt lóe lui về sau vài chục bước.

Đột nhiên hắn vạch ra một thương trong thiên địa giống như xảy ra biến hóa kỳ diệu, đó là... Võ đạo ý chí!

Sở Thiên Thần vậy mà lĩnh ngộ được Thương chi võ đạo ý chí, cái này khiến Lãnh Ngữ trên mặt càng thêm quyết liệt, Sở Thiên Thần Linh Võ cảnh nhị trọng, đều đang có thể lĩnh ngộ được võ đạo ý chí, hắn thật khó lấy chịu đựng.

Thương chi võ đạo ý chí: Nó là một dạng võ đạo ý chí nên mình sẽ để nguyên tên như thế nhé.(nếu muốn hiểu thì nôm na sẽ là Sở Thiên Thần hiểu được ý chí võ đạo trong sử dụng thương pháp mà người sử dụng thương luôn muốn hướng tới, một loại ý chí mà người dùng thương pháp cả đời ao ước đạt được)

Lãnh Ngữ triệt để phát điên hắn gầm thét một thương đâm ra, hắn phải đem Sở Thiên Thần chém thành muôn mảnh.

Nhưng mà Thương chi võ đạo ý chí đã bao phủ hắn phảng phất vô số mũi thương xâm nhập hướng về phía hắn, Lãnh Ngữ nhất thời trong lòng trở lên kiêng kỵ ,cảm giác đối với tấm bia đá tại học viện tự nhiên lại đến, ngày đó hắn chính là rõ ràng nhớ Kiếm chi võ đạo ý chí kia là kinh khủng dường nào, nếu không phải hắn kịp thời chạy trốn, sợ là đã bị thương nặng.

Sở Thiên Thần hơi chuyển động ý nghĩ một chút Hỏa chi võ đạo ý chí đột nhiên bộc phát, Lãnh Ngữ nhất thời cảm thấy thân thể bị nướng nóng lên phảng phất như bị lửa đốt, Hàn Hiểu nhìn một màn này thấy giật mình, sau đó hắn lạnh cả người Sở Thiên Thần rốt cuộc là người nào? Hắn vậy mà có thể đem Lãnh Ngữ Linh Võ cảnh thất trọng làm chật vật không chịu nổi như vậy.

Lãnh Ngữ nổi giận gầm lên một tiếng cặp mắt hắn ứ máu.

“Ta muốn giết ngươi!” Lãnh Ngữ chợt quát một tiếng lần nữa, mạnh mẽ chọc thủng võ đạo ý chí kia.

Nhưng mà trên người hắn chính là nhiều chỗ vết thương, tóc rối bù y phục rách mướp, vô cùng chật vật trên cánh tay tràn ra vết máu ti ti, khiến hắn không nhịn được khóe miệng co quắp một cái.

Lãnh Ngữ mạnh đạp mẽ xuống đất, hắn mang theo ý chí quyết giết cho được Sở Thiên Thần,Thương Khí mang theo cường thế đánh chết Sở Thiên Thần mà đi.

Sở Thiên Thần tuy rằng đã lĩnh ngộ được song trọng võ đạo ý chí (2 võ đạo ý chí) nhưng hắn từ đầu đến cuối chỉ là Linh Võ cảnh nhị trọng mà thôi, chiêu vừa rồi tiêu hao của hắn rất nhiều khí lực, lần này tuy nói đoán được quỹ tích Thương rơi xuống của Lãnh Ngữ nhưng mà hắn lại không tránh kịp rồi.

Một thương duy nhất vừa đánh ra, một thương này Sở Thiên Thần đem toàn bộ chân nguyên, nguyên khí đã để dành thời gian bên trong, một kích toàn lực.

Ầm!

Bụi đất tung bay lá cây ào ào rung động nhẹ nhàng bay múa.

Bụi đất tản đi, chỉ thấy Sở Thiên Thần bị thương kia đánh ra xa mấy chục mét, nằm trên đất khóe môi nhếch lên có vết máu ti ti, đặc biệt chật vật, nhưng mà một khắc này lại không có người dám cười hắn bởi vì hắn lấy tu vi Linh Võ cảnh nhị trọng cùng Lãnh Ngữ là Linh Võ cảnh thất trọng mạnh mẽ đối chiến còn mà có thể thương tổn đến Lãnh Ngữ, ở khác người xem ra điều này căn bản là chuyện không có khả năng nhưng mà đối với hắn sự thật cứ như vậy xảy ra.

Sở Thiên Thần trong lúc phục hồi nuốt vào một viên đan dược.

Nhìn lại Lãnh Ngữ đứng ở nơi đó trường thương trong tay hắn lặng lẽ tuột xuống, cánh tay truyền đến cảm giác đau đớn xé rách khiến cho hắn không nhịn được hít vào một hơi, đồng thời hắn cũng đang hít từng ngụm lớn hô hấp.

Tiếp đó hắn che lại cánh tay phải từng bước một hướng về phía Sở Thiên Thần đi tới.

Hàn Hiểu lúc đó cũng từ trong khiếp sợ đi ra nhìn thấy Sở Thiên Thần toàn thân vô lực nằm trên đất, hiện tại Sở Thiên Thần dưới cái nhìn của bọn họ, đó chính là mặc cho người chém giết.

==============hết chương aaaaa+++++++

Đang hay phải không mọi người ,theo như đã hứa tặng thơ mọi người

Dù mình là nữ nhi đọc xong thấy cũng rất khí phách nha nha

•Vạn cổ: nghĩa là từ xưa xa xa lăm rồi.

•Vạn Cổ Thiên Thu Yêu là Khổ

• Thiên Thu Vạn Cổ Khổ Vẫn Yêu

• Sống vô hồn nên đời vô nghĩa

• Giận thân mình, đâm xỉa nhân gian

•Tháng ngày dài lang thang khắp chốn

• Để bản thân đổ đốn tiêu tàn

Cầu like , đề cử , linh thạch nhé mọi người . cám ơn cám ơn,

===tự nhiên bản thân thấy tủi tủi...hic đang hay hết truyện...

Bạch Y Độ Ngã

Bạn đang đọc Cửu Hồn Long Đế(Dịch) của Hoắc Đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bạchyđộngã
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.