Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lộ diện

Tiểu thuyết gốc · 983 chữ

Chapter 4: Lộ diện.

Cơ thể tôi lúc này cứng đờ lại, chết rồi...làm sao bây giờ? Một vị thần như tôi mà bị người ta doạ chém sao? Tôi giận run cả người lên. Trái tim của tôi mách bảo là phải lại bẻ cổ thằng ranh con này đi vì cái tội dám cầm dao ra doạ thần thánh. Nhưng lý trí của tôi thì lại ra sức ngăn cản vì luật giới nghiêm là không được phép làm hại người trần. Khó xử thật chứ, từ cái hồi tôi bị bắt đi lính đợt chiến tranh thế giới lần thứ 2 đến giờ tôi không được đụng tay đụng chân lâu lắm rồi, giờ cơ hội để cái bản tính du côn, du đãng của tôi trỗi dậy thì lại không được phép xử lý. Ahhh! Khó chịu ghê!!

-Ông chủ! Cho phép con “làm gỏi” thằng oắt con này nhé! – Con Méo bung móng ra chìa vào thằng Nam.

-Mày điên à? – Tôi trừng mắt nhìn nó.

-Tụi mày đang xem thường tao đấy à? – anh Nam có vẻ nổi quạo rồi.

Tôi quay sang nhìn hắn nhếch mép cười nửa miệng. Đúng là phàm nhân hay có tật giật mình quá. Chưa gì đã nổi khùng lên rồi.

-Này này...bỏ con dao xuống nói chuyện, tôi thấy trong này không có ai nên vô đây đi vệ sinh thôi, làm gì nổi nóng vậy? – Tôi phẩy tay xuôi xị.

-Tụi mày trộm cắp chứ còn gì nữa? Đừng tưởng tao không biết mày là ai. Mày là thằng giao bưu kiện rồi theo dõi tao đúng không? – Nó cầm con dao run run chĩa về phía tôi.

Ấy chết cha, bị phát hiện rồi à? Tôi nhớ lúc nãy trốn cũng kĩ lắm mà ta.

-Thôi thì bị phát hiện rồi không dấu diếm làm gì nữa. Tôi là Amor, tôi là cảnh sát được thông báo anh có hành vi phạm tội, tôi yêu cầu anh giải thích về thi thể trong nhà. – Tôi vênh mặt cứng mồm.

-Thi...thi thể? Trong nhà tao...làm gì có ai? - Giọng hắn run run.

Ha ha! Lòi mặt chuột ngay, tôi biết kiểu gì hắn cũng là kẻ giết người mà. Không thể nhầm lẫn được, chính cái thái độ này đã tố cáo hắn ta. Tôi kết tội luôn:

-Nạn nhân không ai khác chính là người anh quen đấy, hay chính xác hơn là người anh yêu. Đồ tàn nhẫn, tại sao an...

-Ông chủ...- Con Méo cào cào tôi.

-Cái gì? Mày để yên tao chửi xong đã. – Tôi nổi quạo. - Tại sao anh có thể sát hạ...

-Ông chủ ơi...không phải thế...- Con Méo lần này cào tôi một phát trầy cả da đau điếng người.

-Con lợn này! Mày làm gì thế? Cái gì? Nói! – Tôi bực mình con quỷ nhỏ này ghê.

-Bên trong làm gì có thi thể nào? – Nó ngẩng mặt, giương mắt nhìn tôi.

-Hả...mày...mày nói cái gì? Sao lúc nãy mày kêu thất thanh vậy? Không phải là nhìn thấy xác chết à? – Tôi bắt đầu lắp bắp đầy hoang mang.

-Đâu có! Ổng chủ đánh giá hơi thấp Méo rồi đấy. Đi với ông chủ cả gần cả ngàn năm, thấy bao nhiêu cái xác rồi mà còn sợ. – Nó quay mặt đi giận dỗi.

-Chứ thấy cái gì?

-Méo thấy con ếch... Nó nhìn Méo xong nó cười nên Méo sợ...

Chắc tôi...chắc tôi bóp cổ chết con lợn này quá. Vô dụng, quá sức vô dụng. Mặt tôi lúc này tím tái lại, quay sang nhìn thằng Nam thì...

-Mày nói chuyện với con mèo xong chưa? Ra là một tên điên, đứng lảm nhảm một mình với con mèo. Thôi cút đi cho khuất mắt tao. Nhanh không tao báo công an đấy! - Hắn đã bỏ con dao xuống từ bao giờ. Thay vào đó là cầm cái điện thoại lên.

-Này...khoan...cô Thư. Cô ấy đâu rồi? Anh giết cô ta rồi đúng không? – Tôi nghiêm giọng.

-Sao mày biết Thư? - Hắn nheo mắt nhìn tôi gắn giọng.

-Đến bây giờ cũng không cần dấu diếm nữa nhỉ? Dù gì hắn cũng là người được chọn. – Tôi và con Méo nhìn nhau gật đầu.

- Mày nói cái gì vậy? Được chọn cái gì?

- Còn nhớ mấy ngày trước người có đến miếu cùa ta để cầu duyên chứ? Không phải người đến với hy vọng ta hiện lên giúp đỡ ngươi sao? – Tôi nhếch mép cười.

-Đừng nói là...thần Cupid..? - Hắn lắp bắp nói.

-It's me. – Tôi khoanh tay cười tự tin.

-Mày...mày bị điên rồi... Đấy chỉ là lời đồn thôi. Tao vô đó do ngu ngốc tin vào lời đồn nhảm nhí đấy thôi! Tính lừa tao à? Mày theo dõi tao đúng không? - Hắn vẫn cố tình không hiểu. Haizz...ngu ngốc.

-Thôi được rồi. Trong lời cầu nguyện của ngươi có nói Thư đã chết rồi đúng không? Nếu ta chỉ theo dõi thì không thể nào đọc được suy nghĩ của người đúng chưa nào?

-Không...không thể nào... Làm sao mày biết lời cầu nguyện của tao? - Hắn có vẻ hoang mang nhưng vẫn không chịu tin.

-Giờ làm sao mới tin đây? À... Thôi được rồi. Méo, nói đi! Người được cung thần lựa chọn sẽ nghe được Méo nói chuyện.

-Ha Ha! Con Mèo đấy sao? Nãy giờ tao chỉ nghe nó “meo meo” mà thôi. Tao ngu thật, xém tí nữa là tao tin mày rồi đấy.

-Do tao không muốn cho mày nghe thôi thằng ranh con này. – Méo nổi quạo nói lớn.

-Im lặng. - Hắn đứng hình mất 5s.

- Sao thế? Tin chưa? – Tôi cười khẩy.

- Không lẽ... Lời đồn là thật? Ngài...ngài là thần Cupid sao? - Hắn lại lắp bắp.

............

Bạn đang đọc Cupid's House sáng tác bởi cupidnolove21
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cupidnolove21
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.