Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Tôi Tái Sinh

1427 chữ

Chương 2: Ngày tôi tái sinh!

.....

Ngày đầu tiên.

"Chết tiệt! mình vừa làm cái quái gì với hình ảnh sư tỷ thế này."

Trông vô thức Trần Vũ tỉnh dậy nhưng hắn chỉ thấy một màu đen thuần quen thuộc.

"Eh!? Tay, chân, cơ thể. Đây không phải nơi của Tà Thân..."

"Không thể di chuyển... có lẻ là một đứa trẻ, nhắc thì Tà Thần cũng từng nhắc là mình được tái sinh."

"Ta chỉ muốn an nghỉ cớ sao ngươi lại tìm đến ta, Tà Thần."

"Buồn ngủ quá..."

Trần Vũ một lần nửa nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.

Ngày thứ hai.

"Hử? Có thể cử động được rồi."

Trần Vũ vẫn chưa thể di chuyển chỉ đơn giản là cử động tay chân mà nơi này cũng tối ôm hắn cũng chả thấy gì, bây giờ hắn lại có suy nghĩ mẹ cha nào lại để con mình nơi thế này, ha là bị bỏ rơi rồi.

Nhưng nhanh chóng hắn có câu trả lời, trong bóng tối một thân hình gầy ngò, khom khom đưa thứ gì đó vào miệng hắn.

"Cái này, đang que quẩy... hình dạng này không phải là... con côn trùng gì đó chứ!"

"Mà cũng ngon, không tệ lắm..."

Ngày Thứ ba.

Trần Vũ tỉnh dậy vẫn ở nơi hang động nhưng hôm nay hắn có thể đứng vậy, từng bước đi đầu đời hắn lần đầu tiên tiếng ra ánh sáng.

Nơi ánh sáng hắn hơi choáng, sau đó từ từ nhìn rõ mọi thứ.

"Nơi Quái nào đây..."

Trước mặt hắn là những sinh vật dị hợm, da xanh lá, tai nhọn, chỉ cao 1m5, thân hình ốm yếu. Trong vô thức hắn cũng nhìn lại bản thân mình "Có khác quái nào bọn kia đâu" một tay đặt lên chán hắn lắc đầu miệng lẩm bẩm.

"Ngươi biến ta thành cái quái gì thế này... Goblin sau?"

Trong vô thức hắn được một con Goblin khác dẫn đến một nơi dành cho bọn mới ra khỏi cái hang, kì lạ là Trần Vũ có thể nghe được và hiểu bọn này nói gì.

Trần Vũ đưa mắt nhìn cái bọn nhỏ nhắn đang ngồi xúm lại kia đa phần là chọc đầu da xanh, chỉ một ít có tóc nhưng khá ít nhìn qua có lẽ là con cái.

"Giờ thì làm gì đây? ngồi chờ thời..."

Trần Vũ đã cố đi ra ngoài nhưng bị ngăn lại, nhìn kĩ nơi này chính xác là một cái hang lớn. Không được đi ra ngoài Trần Vũ cũng hết cách hắn cũng chả thể làm gì với cái thân thể bé tí thế này. Thế là hắn quyết định trong khi đợi cơ thể phát triển hắn sẽ rèn luyện.

Chạy, nhảy, hít đất, gập bụng, trong khi những con Goblin khác nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu.

Nơi đây đa phần là những con Goblin nhỏ mới biết đi, thức ăn thì ngay ba cử và đừng hỏi nó là cái gì nếu không muốn ói.

Ngày thứ tư.

Vẫn không có gì tiến triển, hắn vẫn tiếp tục bài luyện của mình.

Ngày thứ Năm.

"Hãy ra ngoài kia mà tự kiếm ăn."

Một con Goblin nói, Trần Vũ như được giải thoát hắn ngay lập tức đi ra khỏi cái hang. Bên ngoài bao quanh là từng cây, xem ra rất nguy hiểm đây là cái Trần Vũ suy nghĩ khi hắn nghe tiến hú tiếng gầm của thú hoang.

Tiếng sâu vào trong rừng không với mục địch gì chỉ đơn giản là tìm thức ăn, hắn chắc sẽ chết đói nếu không có thứ gì đó vào bụng.

"!!?"

Bất chợt Trần Vũ giật mình, từ nơi bụi cây một con thỏ với hình dạng kì lạ có một sừng trên đầu phi thẳng vào hắn. Phẳng ứng, nhảy ra khỏi vị trí ban đầu, con thỏ đâm hụt Trần Vũ bay thẳng vào một góc cây mắc lại khi chiếc sừng cấm vào thân cây.

Trần Vũ đưa cai tay nhẹn nhành vặn cái cổ con thỏ cái rắc.

"Thịt thỏ nướng chắc không dở đâu nhỉ?."

Trần Vũ nhắc đến cái bụng của hắn lại sôi lên ọc ọc, như đang biểu tình. Nhưng một sự kiện bất xảy ra, một giọng nói.

[Thăng cấp! 1=> 2.]

[Học được kĩ năng Chạy Nhanh.]

"Hể? Giọng nói? nghe hơi quen quen."

Trần Vũ hơi tò mò, thót lên thành lời nói.

Nhưng chả bao lâu hắn không thèm nghĩ nửa bởi mỗi lần nghĩ đến kẻ đó là da gà hắn lại nổi lên từng cục.

Hắn có vẻ hứng thú với cái kĩ năng hơn, chân nhúng nhúng.

"Chạy nhanh!"

Ngay lập tức cong người bỏ chạy, sau một lúc Trần Vũ dừng lại miệng lẩm bẩm.

"Cũng không nhanh lắm."

Trần Vũ dừng ở một góc, dưới một tán cây lớn hắn cọ xát hai nhánh cây tạo ra ngọn lửa sau đó vặn chiếc sừng ra và xé con thỏ ra thành từng phần lột da và nướng lên ăn.

"Mâm, mâm, cũng không dở nhưng hơi dai... lạc nửa."

Chả mấy lâu hắn xơi hết con thỏ, nhường như chưa thỏ mãng hắn đừng vậy tay cầm theo chiếc sừng thỏ, hôm nay hắn sẽ đi săn.

Trần Vũ không quá khó khăn với mấy con thỏ 1 sừng một hơi hắn giết hơn chục con, thậm chí trước khi trời tối hắn còn đặt lại mấy cái bẫy thông dụng của thợ săn. Xơi xong chục con thỏ nhưng hắn có vẻ chưa thỏa mãn, định tiếp tục đi sâu vào trong săn thêm nhưng trời có vẻ gần tối hắn đành quái trở lại, nơi này vào đêm có vẻ rất nguy hiểm nhiều tiếng hú đã bắt đầu.

Quay lại cái hang hắn tìm một góc nằm, nhưng thay gì nằm dưới đất hắn hôm nay có chiếc chăn làm bằng da thỏ. Dưới cái ánh nhìn của những con Goblin con lại hắn lười để ý chúng đang có suy nghỉ gì, đây chỉ đơn giản là nơi tránh mưa tránh gió cho hắn đến khi hắn mạnh hơn và thoát khỏi con mắn Tà Thần.

Giờ thì ngủ đã, mặc dù cái bụng có vẻ sắp đói nửa rồi.

Sáng hôm sau hắn ra khỏi hang cũng không quen giấu đi chiếc chăng da thỏ, nhìn bọn Goblin có vẻ rất muốn nó.

Trần Vũ tiếp tục tiếp vào khu rừng, đi lại lối cũ mà Hắn đã đi hôm qua. Hắn đã cố ghi nhớ con đường nhầm mục đích đi săn lâu dài của mình.

Đang đi thì một con rắn da đen từ trên một cây lao xuống định cắn ngay phần cổ trái hắn. Tiếc thay chỉ vừa há cái miệng nó đã bị cái sừng trong tay Trần Vũ xuyên thủng đầu từ dưới lên.

[Thăng cấp! 5=>6.]

[Học được kĩ năng Độc Chết Người.]

Trần Vũ cầm con rắn lên, trong khá lớn nhưng không ăn thì hơn có độc thì chết tôi.

Tiếp tục tiếng sâu vào trong khu rừng, trên đường Hắn cũng tiện tay xử luôn mấy con Thỏ đồng thời thử luôn kĩ năng mới.

Chả mấy lâu hắn tìm thấy con mồi lớn của ngày hôm nay, một con lợn lớn với hai cái nanh lớn đôi mắt đỏ ngầu.

Phát hiện thấy có kẻ đang lâm le con lợn lớn ngay lập tức lao lên tấn công, Trần Vũ nhảy khỏi bụi cây con lợn hất nát bụi cây đụng vào một góc cây gần đó, ngã cả cây.

Trần Vũ mắt giật giật.

"Quái vật có khác..."

Nhưng ngay lập tức, hắn chủng bị tiếp đòn tiếp theo của của con lợn dị hợm. Sau cú hút hụt, con lợn dừng lại nhìn trầm trầm Trần Vũ chủng bị cho cú hút tiếp.

Trần Vũ ngược lại hắn chẳng có động thái gì nhiều chỉ đơn giản là đứng im. Thấy đối thủ của mình bất động con lợn chớp lấy thời cơ lao đến, đúng lúc như cú hút sắp chạm được vào Trần Vũ hắn bất chợt nhảy lên phía trên con lợn đưa cái sừng đâm liên tục.

"Độc chết người!"

"Độc chết người!"

"Độc chết người!"

....

....

....

Con lợn bị đâm da thịt rách dần từ từ xuất hiện vết thương lớn, hét lên đau đớn nhảy người loạn xạ hút trực tiếp vào mấy cái cây.

[Thăng cấp! 8=> 9.]

.....

Bạn đang đọc Cuồng Khúc-Một Mảnh Thiếu Sót của G5
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayato
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.