Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đây xuyên việt?

Tiểu thuyết gốc · 1585 chữ

Trên một ngôi cổ mộ xa xưa quỷ bí vô cùng, một nam tử thân ảnh tuấn tú lịch sự đứng nhìn phía cổ mộ chỉ lắc đầu ngao ngán.

Nam tử này không sai chính là Giang Vân. Hắn lúc này thanh âm âm trầm mở miệng nói ra giữa không khí mờ mịt, âm u đầu tử khí: "Ta cảm nhận được khí tức của ngươi, Lục Dạ!"

Nhưng giữa không khí mờ mịt gần như vẫn không phát ra một chút thanh âm nào, Giang Vân đôi mắt lưu chuyền dò xét tứ phía liên tiếp lắc đầu: "Rõ ràng ta có thể cảm nhận được khí cơ tồn tại xung quanh nhưng vô pháp xác định, ngươi cũng đừng hòng mưu đồ đánh lén."

Vừa nói xong, trên đỉnh đầu một con phượng hoàng từ trên bầu trời rơi xuống, tốc độ mặc dù rất cực kỳ nhanh nhưng Giang Vân tốc độ cũng không kém.

Chỉ thấy thân thể Giang Vân lập tức lướt đi qua, ngay tại chỗ mà hắn lướt qua con phượng hoàng rơi xuống lập tức tạo ra một lỗ to.

Không khí bay tứ tán một thân ảnh từ mờ mịt không khí dần dần xuất hiện trước mắt, nam tử mặc dù thân ảnh phi phàm cùng với một khí chất cao nhiên nhưng cũng không thể cùng Giang Vân đánh đồng.

Hắn chính là Lục Dạ!

Ánh mắt Lục Dạ lấp lóe mở miệng cười nhạo thân ảnh Giang Vân chạy trốn trước mắt: "Haha, ngươi vậy mà chạy không dám tiếp bản tọa một chiêu."

Mà thân ảnh của Giang Vân cũng đang từ từ chậm dần, nhìn về hố xâu không tự chủ mở miếng nói: "Ngươi lĩnh ngộ ra [Vô Vô Hoàng] công pháp? Không nghĩ tới ta còn tưởng trước mắt này là con phượng hoành chân chính."

Nghe thấy vẻ mặt biến hóa của Giang Vân tâm tình của Lục Dạ vô cùng cao hứng, trong nháy mắt này hắn có một cảm giác ưu việt sinh ra...

Chưa kịp cho hắn nghĩ tiếp, Giang Vân lại tiếp tục mở miệng nói ra: "Bất quá cho dù ngươi lĩnh hội [Vô Vô Hoàng] công pháp thì cũng vô dụng mà thôi.

Trước sức mạnh tuyệt đối, mọi công pháp chỉ là hư danh!"

Nói xong Lục Dạ tâm tình có chút nổi nóng, mặc dù cố kìm giận không có phát tác ra nghoài nhưng thân thể của hắn muốn bốc khói đồng dạng.

Chưa kịp nghĩ nhiều hắn lập tức bị cỗ cự lực đánh ra nghoài xa, lúc hắn mở mắt chỉ thấy thân hình của Giang Vân đang tiến gần đến.

Nhìn thấy càng ngày càng gần, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi trong miệng không tự chủ kêu gào: "Ngươi, ngươi thế nào có tốc độ khủng khiếp như vậy? Điều này là không thể nào

cho dù là ta đi chăng nữa mặc dù đã lĩnh ngộ [Vô Vô Hoàng] công pháp cũng không có tốc độ kinh khủng như vậy."

Nhìn thấy bộ mặt thảm thiết của Lục Dạ, Giang Vân tiếp tục trễ giếu đến: "Ngươi không phải lúc đấy rất ngạo mạn sao, sao giờ thành gan hèo đồng rạng.

Ngươi tự tin [Vô Vô Hoàng] công pháp sao? Nhưng trước mặt ta vẫn chẳng khác gì trò chơi trẻ con, cho dù ngươi có cường đại cỡ nào đi chăng nữa nào là vô địch gặp ta cũng đều phải gọi papa."

Lúc này bàn chân của Giang Vân dơ cao lên và cũng cấp tốc hạ xuống mục tiêu không sai là Lục Dạ.

Nhìn thấy bàn chân đến trước mặt Lục Dạ vẫn chỉ có thể nắm mắt, mặc dù biết hắn có thể chết nhưng hắn thật sự không cam tâm.

Từ khi hắn sinh ra cho lớn lên đều được người đời ca tụng là đệ nhất thiên tài, vạn cổ chỉ có một. Thân mang Tiên Thiên Thánh Thể, trời sinh dị tượng vô số, kể cả thần ma cũng cúi đầu xưng vương.

Nhưng lại thua thảm bại đối với nam tử trước mắt, mặc dù cú đánh của Giang Vân xuất ra không gây nhiều hùng vĩ hình tượng, nhưng đều có pháp tắc cùng với đại đạo chi lực quấn quanh, nên một kích này khó có thể đỡ...

Bộp!

Một tiếng đạp rơi xuống toàn bộ thiên địa đều ảm đạm phai mờ, nhật nguyệt thì vô quang.

Vô số vũ trụ nhìn thấy mà cảm giác thương tiếc đồng thời cũng nổ theo, cảnh tượng trước mắt có thể nói là hùng vĩ vô song.

Mà Giang Vân lúc này nhìn một cái màn hình giả lập trước mắt, chỉ cần nhìn vào ai ai cũng có thể phát hiện là gì.

Màn hình giả lập này không sai chính là treo(hack), nhìn vào bản treo này cho dù cũng phải đủ để người khác chấn kinh vạn năm.

《Treo cảnh giới: Không có định nghĩa về cảnh giới 》

《Treo vô địch: nam tử a, muốn trải nghiện cảm giác vô địch không? Hãy xác nhận để dùng nó đi 》

《Treo tốc độ: nam tử ngươi muốn trải nghiệm thế nào là tốc độ cực hạn sao? 》

《Treo may mắn: ta nhìn thấy vận khí ngươi đen đủi quanh thân, còn không mau lựa chọn tuyệt đối may mắn 》

...

Nhìn thấy một mảng dài đùng đúng cho dù là Giang Vân cũng có một cảm giác bất lực khi kéo xuống, thật sự cái bảng này quá dài đi.

Ngay cả những thứ 《Treo ch!ch vô hạn》 cũng có, cái này đối với Giang Vân không phải lật đổ tam quan là gì?

Đây có xác thức là treo đúng đẵn không a? Hắn có cảm giác mua phải loại treo không đúng đắn...

.....

Ở trong một căn nhà bình thường, một nam tử nằm trên một cái máy trò chơi [Lão Tử Vô Địch Treo], lúc này cửa kính mở ra theo cửa kính thì cũng có một ít khói nhẹ bay ra.

Mà thân ảnh đi ra lại có gương mặt như Giang Vân 100%, không sai tất cả từ nãy đến giờ hiện ra chỉ đều trong trò chơi đồng dạng.

Loại trò chơi này vô cùng phổ biến, trong trò chơi có thể biến thân thành bất kỳ ai và có một cái treo ngưu bức đồng dạng.

Sau khi thoát ra khỏi trò chơi Giang Vân lập tức chạy đi xuống phòng bếp để kiếm thức, dù sao hắn chơi thật sự là quá dài đi.

Mở tủ lạnh ra vô số thức ăn cũng đập vào mặt, hắn tùy ý lấy ra một loại rồi để vào lò vi sóng nấu lại.

Cách!

Món ăn vừa ra một mùi thơm vô cùng tràn lan tứ phía, cho người hít vào món này đều cảm giác muốn ăn.

Ngay tại lúc này một đạo máy móc vang lên.

《Kích hoạt thành công, vô địch phản phái hệ thống đang cùng túc chủ dung hợp bên trong》

Đang chuẩn bị thưởng thức mỹ vị làm đạo máy móc vang lên, làm cho Giang Vân giật mình thân hình không tự chủ ngã về phía sau.

Bụp!

Bờ mông chạm sàn gỗ chỉ có một cảm tê truyền đến toàn bộ cơ thể, đối với cảm giác đau Giang Vân không cảm nhận được, hắn đang nhìn một màn hình giả lập xuất hiện trước mắt.

Điều này đối với hắn xung kích quả thật quá lớn, chưa nói đến hệ thống làm sao xuất hiện, đối với hắn trò chơi [Lão Tử Vô Địch Treo] lúc mới ra mắt có thể vô cùng ngạc nhiên vì trong đầu hắn suy nghĩ.

Nhân loại có khoa học kỹ thuật kinh khủng từng này sao? Câu trả lời tất nhiên không, nên trò chơi này vừa ra lập tức làm cho toàn cầu nổ tung, vô số nhà khoa học hay các nhà máy trò chơi đều đỏ mắt vị sáng tạo ra trò chơi này.

Dù sao trò chơi này đối với nhân loại trước mắt là vô pháp tạo thành, nhưng dần dần cái thứ này cũng bị lãng quên đi, ai ai cũng đăm mê vào trò chơi.

Ai quan tâm gì ngươi là ai, kể cả quân tâm đến nhà sáng tác trò chơi đều không có.

Bây giờ lại xuất hiện một cái hệ thống thì không thể càng không cho hắn chấn kinh, nhưng hắn suy nghĩ tỉ mỉ lại cực kỳ sợ.

Vì... cái tên hệ thống nó tên là phản phái, hắn sẽ không được làm nhân vật chính.

Cam! Hắn cũng đọc qua vô số văn học mạng nên cũng đại khái hiểu hết toàn bộ. Mà thanh âm máy móc không tình cảm nào lại vang lên.

《Liên kết thành công》

《Xin thông bao cho túc chủ, trong vào 10 ngày nữa sẽ là ngày mà túc chủ xuyên việt, nên mong túc chủ xắp xếp cẩn thận》

Hửm? Ngươi một cái hệ thống gia còn phải nhắc ta xuyên việt thời gian? Nếu vậy không đại biểu ta còn 10 ngày nữa để sống?

Dù sao hắn đọc tiểu thuyết toàn thấy nhân vật chính do gặp một cách chết xàm nào đấy rồi lăn quay ra, xong xuyên việt.

Vậy không phải ta cũng đồng dạng?

Bạn đang đọc Cường Đại Nhất Phản Phái Gia! sáng tác bởi ZipLand
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ZipLand
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 238

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.