Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước Trận Thi Đấu

Tiểu thuyết gốc · 1960 chữ

Sau vài ngày tu luyện, cuối cùng Trương Nam Huyền cũng đã đưa việc tu luyện Diệt Tiên Chỉ vào bước nhập môn.

Lúc này, thiếu niên đang đứng ở một cái đình bên cạnh Thu Thủy Hồ của Trương Gia.

Hắn mặc một bộ cam sắc trường bào, tóc buộc gọn gàng, đầu đội kim quan, hông đeo một bình hồng sắc hồ lô, tay phải đang cầm một chiếc bạch phiến khẽ phe phẩy.

Quanh thân hắn khí thế đang không ngừng tuôn trào, mạnh mẽ hấp thụ linh khí xung quanh.

Đột nhiên, cánh tay trái hắn giơ lên cao, ngón trỏ chậm rãi duỗi ra chỉ hướng một khối đá to phía bên hồ cách nơi đây khoảng 50 trượng.

Chỉ nghe " đoành " một tiếng nổ to, từ trong ngón trỏ của hắn vậy mà vọt ra một đạo hắc quang bắn mạnh vào khối đá kia và rồi khi đạo ánh sáng đó chạm vào bề mặt khối đá thì nó liền xuyên qua để lại một lỗ thủng nhỏ tại chính giữa khối đá.

Còn tia hắc quang kia sau khi xuyên qua thì lại va vào mặt đất tạo ra một cái hố rộng tầm 2 trượng, làm vô số cành lá, cây cỏ trong khu đất đó rơi tả tơi, bị vụn gãy vô số.

Chưa dừng lại ở đây, chỉ thấy tại chỗ lỗ thủng trên khối đá kia đang xuất hiện vô số đạo vết nứt rồi bắt đầu sụp đổ, vỡ nát thành một bãi đất vàng. Thành một bộ phận dưới mặt đại địa.

Tới đây, Trương Nam Huyền liền thu tay lại, bước tới chiếc ghế đá cạnh đó nằm xuống vắt tay lên trán, suy nghĩ xuất thần.

Hắn hiện tại đã luyện Diệt Tiên chỉ tới nhập môn, có thể kích phát ra lực lượng miểu sát người hơn hắn hai cái tiểu cảnh giới. Mà hắn Trương gia Thái Dương quyết cũng tu tới đại thành rồi, về phần Phi độn thuật cùng Tịch Diệt Kiếm Lục thì càng tới gần viên mãn. Còn lại công pháp tăng cường nguyên thần là Ôn Thần thuật cũng gần tới rồi đại thành cảnh giới.

Có thể nói rằng, mặc dù tu vi Nam Huyền chỉ mới Trúc Cơ sơ kì hợp nhất kiều thôi nhưng lại có thực lực của hợp cửu kiều rồi.

Nhưng mà, thiếu niên vẫn cảm thấy có chút thất vọng, đường đường là Phong Tiên thành đệ nhất thiên kiêu, vậy mà tu vi lại chỉ bằng Nguyễn Chu Nguyên - thiên kiêu đứng thứ 3 trong thành và kém Thượng Quan Hoàng một tiểu cảnh giới - thiên kiêu đứng thứ 2 của thành.

Tin tức này chính là phụ thân hắn báo cho từ đêm hôm kia, lúc nghe được tin này hắn cũng đã lộ ra biểu cảm kinh ngạc rồi sau đó lại có chút thất lạc và không dám tin.

Nhưng hắn dù gì cũng là đệ nhất, sao lại có thể dễ dàng lung lay tâm cảnh như vậy được. Thế nên chỉ ít phút sau đó hắn liền ổn định lại tâm thần, tâm như chỉ thủy.

Lắc lắc đầu vung bỏ hết những thứ tạp niệm này ra, thiếu niên khuôn mặt liền trầm tĩnh lại. Hắn ngồi dậy, rót cho bản thân một li trà rồi uống hết.

Xong, hắn liền lẩm bẩm nói một mình:

- Ngày mai sẽ là ngày tổ chức đại hội, lúc ấy ta nhất định phải thể hiện ra hết khả năng bản thân mới được. Nếu không sẽ rất mất mặt Trương gia, thậm chí còn mất hết cả mặt mũi của Phong Tiên thành đệ nhất thiên kiêu nữa.

Nói hết câu sau thiếu niên liền đứng dậy phật chiếc bạch phiến ra phe phẩy rồi chậm rãi bước đi rời khỏi nơi này.


Về tới phòng tu luyện, hắn liền ngồi lên chiếc bồ đoàn ở dưới sàn nhà bắt đầu tu luyện Diệt Tiên chỉ tiếp.

Trong đan điền khí hải của hắn lúc này linh lực đang rất sung túc, gợn xóng nổi lên bốn phía.

Mà phía trên biển linh lực ấy, lại xuất hiện rồi một cái ấn ký màu hắc sắc đang trôi nổi trên không.

Đây chính là Diệt Tiên Ấn, nó lúc này đã ngưng thực rất nhiều vì Nam Huyền đã tu được ra 20 sợi Diệt Tiên chi quang.

Lúc này, xung quanh thân thể Nam Huyền bắt đầu có các sợi linh khí lao nhanh tới.

Linh khí đi qua từng đầu kinh mạch, khiếu huyệt của thiếu niên tẩm bổ ôn dưỡng chúng rồi sau đó tu họp tại đan điền.

Mà lúc này, những tia linh khí đó lại không bị thiếu niên đan điền chuyển hóa thành linh lực mà ngược lại chúng lại tới gần bên Diệt Tiên Ấn rồi hung hăng chui vào.

Hiện giờ, bên trong Diệt Tiên Ấn linh khí đang được thiếu niên niệm khẩu quyết vận dụng Diệt Tiên chi quang mài dũa, tẩm bổ rồ dần dần chậm rãi chuyển hóa thành Diệt Tiên chi quang.


Không biết bao lâu sau, trong phòng linh khí mới ổn định lại.

Hiện giờ bầu trời đã tối , thiếu niên lúc này cũng đình chỉ việc tu luyện mà ngồi lên chiếc ghế uống trà.

Thành quả hôm nay của việc tu luyện khiến hắn khá vui mừng, vẻn vẻn mấy canh giờ vậy mà lại tu được ra ba sợi Diệt Tiên chi quang.

Phải biết, trước đây hắn phải dùng lấy hai tuần mới có thể tu luyện ra rồi hai mươi sợi a.

Xong, hắn liền ngồi ở đây dùng tay chống cằm ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao hôm nay vài khắc đồng hồ rồi sau đó lại bắt đầu công việc tu luyện tiếp.

Rất nhanh, sáng ngày hôm sau đã tới, toàn bộ Phong Tiên thành hôm nay ai lấy đều vô cùng vui vẻ, giống như ngày hôm nay là một buổi lễ hội vậy.

Họ hào hứng như thế một phần là bởi vì hôm nay chính là ngày tổ chức đại hội luận pháp lần thứ mười của Phong Tiên thành, đúng hơn là giữa các thành liên hợp lại.

Một phần còn lại cũng chính là đây là lần đầu tiên các thành thi đấu với nhau, có các đại thiên kiêu khắp nơi tề tụ về, dự báo chính là một ngày thiên kiêu đại chiến, vô cùng đáng chờ mong.

Mà ở tại trước đại môn của Trương gia lúc này đây, đang đứng lấy hai cỗ xe ngựa vô cùng xa hoa và lộng lẫy.

Đây chính là thứ mà Trương Nam Huyền dùng để di chuyển tới võ đài lần này.

Hai cỗ xe ngựa này đều có chung màu hồng sắc, trên xe treo lấy một cây đại kỳ có một khỏa Thái Dương chói lọi thêu ở giữa, phía dưới vầng Thái Dương ấy chính là một chữ Trương tỏa ra khí tức uy nghiêm mà lẫm liệt.

Đây chính là đại kỳ của Trương gia, đại biểu cho sự tôn nghiêm cả một cái gia tộc.

Đáng chú ý hơn, đó là mỗi cỗ xe ngựa đều có bốn con Xích Hỏa Chiến Mã làm vật kéo.

Phải biết, loài ngựa này thường sống ở các khu thảo nguyên phía Nam Đông Lân Đại Lục. Chúng có ngoại hình vạm vỡ, chắc khỏe, thân dài hai trượng và cao một trượng hai. Luôn phun nạp lấy hỏa linh khí. Quanh thân luôn có một đoàn hỏa diễm đốt cháy, đôi mắt một màu đỏ sậm trông vô cùng uy mãnh và đặc biệt nhất là vô cùng quý hiếm.

Ấy vậy mà Trương gia lại có tận đến tám con đều có thực lực bằng luyện khí tám tầng tu tiên giả và dùng để kéo xe nữa. Nghĩ lại thế nào cũng thấy vô cùng xa xỉ.

Đoạn, lúc này Nam Huyền cùng với tam thúc cùng ngũ thúc của hắn cũng đã đứng ở ngoài cổng chào hỏi mọi người rồi lần lượt đi lên xe ngựa.

Nam Huyền thì ngồi một mình một chiếc còn tam thúc cùng ngũ thúc của hắn thì ngồi chung chiếc còn lại.

Sẵn sàng sau khi đó, chỉ thấy có một đạo thanh âm phát ra từ trong xe thì hai cỗ xe ngựa liền bắt đầu xuất phát đi nhanh ra khỏi Phong Tiên thành.


Nam Huyền lúc này đang tranh thủ tu luyện trên đường đi tới nơi diễn ra đại hội còn hai vị thúc thúc của thiếu niên thì lại đang phóng ra thần thức dò xét bốn phía xung quanh.

Lần này đại hội được tổ chức tại Phần Tiên Sơn, đường đi tới đó vô cùng hiểm trở, khắp nơi đều có yêu thú cùng bụi cây nhọn,, cũng may tám con chiến mã thực lực đủ mạnh nên mọi người mới không bị tốn thêm thời gian giải quyết yêu thú cùng phạt quang đường đi.

Về phần hai vị thúc thúc của Nam Huyền phải thả thần thức dò xét xung quanh là bởi vì trên đường tới đại hội lần này rất có thể đã có sát thủ của tam đại gia tộc ẩn núp chờ đợi sẵn.

Chỉ mấy khắc sau, điều gì tới cũng sẽ tới, tại hai bên rìa đường liền xuất hiện lấy mười đạo thân ảnh bay ra tập trung lại đứng chặn ngang con đường.

Khí tức trên người bọn họ phát ra đều không hề yếu, có năm người là Trúc Cơ hợp ngũ kiều, hai người Trúc Cơ hợp cửu kiều cùng với ba người là Kim Đan sơ kì.

Thấy lũ chuột đã chui đầu lộ diện thì hai vị thúc thúc của Nam Huyền cũng đứng sóng vai nhau bước ra khỏi xe ngựa. Mắt nhìn chằm chằm đám người phía trước kia.

Đột nhiên, vẻ mặt tam thúc của Nam Huyền lạnh xuống, mở miệng nói:

- Không biết các vị đạo hữu là ai, có mối thù gì với bọn ta mà lại ngang nhiên chặn đường đi của chúng ta vậy.

Nghe vậy, một tên Kim Đan trong đó liền mở miệng hừ lạnh đáp:

- Các ngươi Trương gia thường ngày luôn chèn ép ba nhà bọn ta. Vậy mà còn hỏi tại sao ư?

Thấy tên đó nói thế, tam thúc của thiếu niên cũng chỉ cười nhạt, trào phúng nói:

- Các ngươi ba nhà thực lực yếu hơn Trương gia ta, bị chèn ép cũng phải chịu thôi chứ, chẳng lẽ ngươi muốn đi tố cáo nhà ta lên Đông Lân đế quốc sao? Mà nếu có đi tố cáo vậy cũng rất mất mặt tu tiên thế gia a. Dù gì, các ngươi gia tộc đều là gia tộc truyện thừa mấy chục vạn năm, thế mà lại thua thảm Trương gia ta chỉ có hơn vạn năm truyền thừa đến nỗi phải nhờ Đế quốc chủ trì công đạo. Nghĩ lại, các ngươi sẽ thành trò cười cho toàn thiên hạ mất. Hahaha.

Nghe thấy lời mỉa mai tam thúc của Nam Huyền, mười đạo thân ảnh kia sắc mặt đều nhanh đen xuống, run nhè nhẹ người một lát, tay nắm thành quyền nổi gân xanh lên rồi sau đó không nói thêm lời nào nữa mà trực tiếp phát động thế công hướng chỗ của Nam Huyền ba người mà tới.

Mà tại lúc này, Nam Huyền cũng từ từ vén rèm xe lên rồi chậm rãi bước ra đứng phía sau hai vị thúc thúc của hắn.

Bạn đang đọc Cuối Đường Tiên Đạo sáng tác bởi HắcBạchHỏaChủng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcBạchHỏaChủng
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.