Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chương 14

Phiên bản Dịch · 1857 chữ

Tíêng hét của Thanh đã làm nó và hắn gịât mình, rụt tay lại, nó xoay người vô chảo cá. Một là tránh mặt hắn để chữa ngượng, hai là cái chảo đã cháy đen.

- Xích ra....cái chảo đang nổ dầu đấy, ra hết đi.

Nó đuổi khéo hắn và hai người kia ra ngoài. Dọn dẹp, bày ra bàn, không khí phòng ăn rất hỗn lọan. Lúc thì tíêng cười khúc khích, tiếng thở dài của nó và hắn. Sau một thế kỉ ăn xong, nó ở bên trong dọn dẹp còn ba người kia bên ngoài buôn dưa. Bên trong lầm bầm chửi.

- Chết này dám để một mình bà bị thương mà phải đứng đây dọn rửa cho bây à. Thiệt là tức quá đi mà.

Rửa xong nó không thèm dòm mặt ba người kia mà đi thẳng lên phòng. Mỗi đứa mỗi phòng, nó và Thanh hai phòng đối diện nhau, còn hắn và Long thì dưới lầu. Đóng cửa cái Rầm làm ọi người giật mình, trong phòng nó còn nghe tiếng hét của hắn mà.

- Đóng nhẹ thôi...tốn tiền sửa.

Ức chế quá mà, tìm mọi cách mà nó vẫn không hết bực bội, nhìn quanh , nó mới thấy đây là căn phòng khá rộng, đựơc trang trí với họa tiết khá nhẹ nhàng, gió lùa qua khe cửa làm rèm bay phấp phới. Kéo rộng, nó đi ra lan can, ngứơc mặt lên trời, nhìn những ngôi sao đang lấp lánh kia.

- Đến khi nào mới trở về thân phận thật đây. Cuối cùng tôi là ai.

Ngồi ngắm trăng sao mà nó ngồi hành lang ngủ hồi nào không hay . Hắn gõ cửa mãi không thấy ai trả lời, mở cửa bước vào, nhìn quanh không thấy ai, hắn nghĩ là nó đã ra ngoài nên định đi ra. Vừa quay người thì thấy rèm cửa mở tung, vừa đi lại thì thấy nó đang ngủ ngon lành, nhìn khuôn mặt nó ngủ mà thấy yêu ghê.

- Sao mà dễ thương thế này..

Đưa tay lên định chạm vào khuôn mặt thì nó cựa mình. Hắn giật mình, rụt tay lại, ai dè nó ngủ tiếp, hắn bật cười, nhấc bổng nó lên đặt xuống giường. Ngồi bên giường, kéo chăn đắp cho nó, hắn đưa tay chạm vào mặt nó.

- Mềm thật...

Thích thú hắn cứ sờ sờ, kéo kéo má nó. Một lúc sau, hắn vén những cọng tóc con của nó lên, đặt lên trán một nụ hôn.

- Ngủ ngon.

Ngồi nghịch mặt nó, mà hắn không để ý là bên ngoài Thanh Long đang cố quay lại hết những cảnh lãng mạn này. Xong xuôi, cả hai nhảy sang phòng Thanh xem lại mà cười khúc khích.

-------------------------Sáng hôm sau----------------

Vươn mình dậy, nó đi vào phòng để làm vệ sinh.

A..a.a.a.a.a.a.... Tiếng la thật thanh của nó làm mọi người chạy bán sống bán chết đến phòng nó.

- Ly....ly...có chuyện gì vậy?

Hắn đập cửa rầm rầm, lo lắng không biết nó xảy ra chuyện gì. Cạch...nó đem bản mặt bị bầm một nửa đi ra ngoài. Ba người còn lại nhìn nó nhịn cười, hỏi han.

- Này bị sao mà kêu thế.

- Mặt tôi....hôm nay thi với tụi kia nữa...cái mặt gì đây chắc toi quá.

- Lo gì để tao xử cho....

Loay hoay, bôi bôi, trét trét, la hét om sòm cuối cùng thì cả hai cô gái cùng bước ra. Nó hôm nay bắt buộc phải mặc váy, đó là chíêc váy màu hồng cúp ngực , ngắn ngang đùi đã làm tôn lên vóc dáng chuẩn. Khuôn mặt đựơc trang điểm khá hồng hào, nó đi đôi giày 7phân để tăng chiều cao khiêm tốn của nó. Chậm rãi, nó đi từng bước khó khăn xuống cầu thang nơi hai chàng trai đang ngồi. Hắn nhìn lên cầu thang, sững người, và Long cũng vậy. Thanh thấy vậy chạy lại chỗ cậu, nhéo vào hông.

- Nhìn gì mà ghê thế, Long?

Nhỏ nghiến răng ken két, làm cậu rùng mình. Nó bước xuống bên cạnh hắn, huơ huơ cái tay cho hắn tỉnh. Thấy không động đậy gì, nó định búng trán cho hắn tỉnh, ai dè....

Phập....

Á....

Hắn nhanh tay búng lại, nhảy ra khỏi ghế.

Thế là chiến tranh xảy ra, chạy vòng vòng, nó quên mất mình đang đi chiếc giày cao. Chạy đi trước, hắn quay đầu lại nhìn thì thấy cục đá đang chắn trước chân nó.

- Đá kià....

Theo thường ngày, nó nhảy phóc qua rồi rượt tiếp nhưng hôm nay, nó cũng nhảy qua, tiếp đất bằng một chân....rắc... chân trật. Ôm chân, nó nhìn hắn với một ánh mắt giết người, hắn hết hồn chạy lại, hỏi han. Cuối cùng, hắn tháo giày nó ra, cầm chân lắc lắc, rồi bẻ một cái đột ngột.

- Á......

Tiếng hét này làm cho Thanh và Linh phải chạy ra luôn, hắn mang giày lại và đỡ nó dậy.

- Ta đến trường đi...

Hắn lên tiếng làm cho cả ba người kia cuống lên.

Đến trường....

Nó bước xuống trước con mắt tò mò của mọi người. Cũng đúng, nó bây giờ bước xuống như một công chúa với bộ váy lúc nãy, tóc được uốn từng lọn mềm mại, mặt đeo chíêc mặt nạ hình bướm đen, đã tạo nên một sự huyền bí cho nó. Sau đó là hắn và Long cùng bước xuống, làm cho đám con gái ngây ngất, la hét um sùm. Nhưng sau đó im lặng vì có sự xuất hiện của một cô gái đeo mặt nạ lông vũ bước xuống, nắm tay Long. Hắn thì lại chỗ nó, xòe tay ra mời nó cùng mình làm bạn hôm nay. Mỉm cười nó đặt tay lên và cùng hắn đi vào mà không hay biết đằng sau là tiếng chửi rủa kinh người của Thơ và Linh.

Hai nhỏ hôm nay mặc bồ đồ khá ngây thơ làm tụi con trai phải nhìn không chớp mắt. Tụi nó mỉm cười lấy lòng tụi con trai và cứ bắt chuyện với họ.

Buổi văn nghệ bắt đầu....

Đầu tiên là khối mười, đàn em của tụi nó nhìn ngây thơ đáng yêu làm sao. Nó đang chăm chú nghe thì hắn hớt ha hớt hải chạy lại.

- NÀy Ly, đàn ghi-ta chúng ta trình diễn đã bị hư rồi làm sao đây...

- Hư làm sao chứ...

Nó xoay người lại vô tình chạm mặt với hai con kia, nhìn thấy khuôn mặt đểu cán kia. Nó hỉu ra nhanh, nó vờ khóc lóc, lo lắng kéo hắn đi vào phong nhạc. Hắn thì thấy nó khóc lóc, đâm ra loạn xạ, ngơ ngác đi theo nó. Vừa vào nó cười toe toét:

- Là tụi con Linh làm đó. Không có đàn ghi-ta thì đổi bài khác nha...uhm...bài "chân ngắn- Cẩm Vân Phạm vàTMT " cậu nghe bao giờ chưa?

- Bài rụôt của tôi một năm trước á.....ok luôn...

Ngồi nói chuyện một lát thì đến lựơt tụi nó trình diễn.

Hắn bây gìơ đã thay áo phông mặc với quần jean, nó thì đã tháo mặt nạ ra vì trời tối ít ai thấy được.

Hắn bắt đầu vào nhạc.

Ok ok...TMT...

Trong một bài hát dễ thương nè

Tiếng hò hét vang lên, và rồi nó bước ra tiếp nhạc cho hắn. Giọng hát trầm ấm đã dịu đi tiếng hét khán giả.

Chân ngắn...Cẩm Vân

Chân ngắn đáng yêu nhở?

Hắn nhìn nó mỉm cười, vừa nhảy vừa hát làm tụi con gáu chết ngất đi vì vẻ đẹp của hắn.

Tình yêu của anh thật nhỏ nhoi. Cô gái xinh xắn với ba mét bẻ đôi.

Mọi thứ dừng lại ở tương đối, và theo Anh- xtanh như vậy là tuyệt vời.

Câu trả lời là anh không cần biết, vì đối với anh là đâu có cần thiết

Vì chân dài ngắn với anh khác gì đâu. Em như vậy đã đủ làm anh u sầu

Nó chạy lại, vỗ vai hắn rồi nhún nhảy.

Trời sinh chân ngắn, em có làm sao?

Em chẳng xấu hổ đâu mà em rất tự hào

Chân ngắn thông minh mà, chân ngắn đáng yêu mà :3

Bao nhiêu người cao cao cúi chào em

Ngày xưa chân ngắn, em rất mỏng manh

Nên việc to việc lớn mới cần anh

Nếu như em chân dài, chẳng cần thích anh rồi

Chẳng có việc chi để anh tranh giành em

[Chorus]

Là em chân ngắn thương anh nhất trên đời

Cầu mong chi nữa hỡi anh hỡi anh ơi

Chân ngắn theo anh suốt chặng đường. Dẫu bao nhiêu gian nan không rời

Vì yêu vì thương mỗi anh thôi

Là em chân ngắn yêu anh nhất trên đời

Đôi chân nhỏ bé nguyện theo anh khắp nơi

dù xa xôi góc bể chân trời, dù mai có vân đổi sao rơi

Chỉ mình anh, có anh, mỗi anh thôi...người yêu ơi

[Hắn]

Nếu em chân dài, chắc cả thế giới này lại khốn khổ

Viết về em rồi vẽ lên hình em rồi ca tụng em thật tốn sách tốn vở

Nhưng anh chỉ yêu chân ngắn thôi mà

Giữ em không chạy, không chạy thật xa

Hạnh phúc ở dưới mái nhà và đó chính là

Cô gái nhỏ bé với chàng trai thật thà...yaa...

[Nó]

Trời sinh chân ngắn, em có làm sao?

Em chẳng xấu hổ đâu mà em rất tự hào

Chân ngắn thông minh mà, chân ngắn đáng yêu mà :3

Bao nhiêu người cao cao cúi chào em

Ngày xưa chân ngắn, em rất mỏng manh

Nên việc to việc lớn mới cần anh

Nếu như em chân dài, chẳng cần thích anh rồi

Chẳng có việc chi để anh tranh giành em

Là em chân ngắn thương anh nhất trên đời

Cầu mong chi nữa hỡi anh hỡi anh ơi

Chân ngắn theo anh suốt chặng đường. Dẫu bao nhiêu gian nan không rời

Vì yêu vì thương mỗi anh thôi

Là em chân ngắn yêu anh nhất trên đời

Đôi chân nhỏ bé nguyện theo anh khắp nơi

dù xa xôi góc bể chân trời, dù mai có vân đổi sao rơi

Chỉ mình anh, có anh, mỗi anh thôi...người yêu ơi

Là em chân ngắn thương anh nhất trên đời

Cầu mong chi nữa hỡi anh hỡi anh ơi

Chân ngắn theo anh suốt chặng đường. Dẫu bao nhiêu gian nan không rời

Vì yêu vì thương mỗi anh thôi

Là em chân ngắn yêu anh nhất trên đời

Đôi chân nhỏ bé nguyện theo anh khắp nơi

Dù xa xôi góc bể chân trời, dù mai có vân đổi sao rơi

Chỉ mình anh, có anh, mỗi anh thôi...người yêu ơi

Chân ngắn nhưng não không ngắn là được rồi, đúng không...nhở?

Kết thúc bằng câu nói của hắn, cả trường hét lên vù bài hát hay ý nghĩa mà người hát cũng hay nữa.

Bạn đang đọc Cuộc Chạm Mặt Đáng Yêu của yekela
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.