Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 155

Phiên bản Dịch · 2542 chữ

Edit: Vô Tâm

Beta: Sally

Dương Hiểu Đồng được người giữ cửa dẫn vào Nghiêm gia. Cùng nhau đi vào, đối với cấu tạo phòng ốc của Nghiêm gia cũng hiểu rõ một phen. Không chỉ bên ngoài là phong cách tứ hợp viện Trung Quốc cổ đại, bên trong phong cách cũng không phải rất tân tiến, trái lại mang theo phong cách cổ xưa mà lại ưu nhã.

Trồng rất nhiều cây xanh, niên đại rõ ràng không ngắn, ngay cả hai bên đường cũng trồng một ít hoa cỏ nổi tiếng. Nhưng Dương Hiểu Đồng đi vào bên trong lại chưa gặp được nhiều người, chỉ thỉnh thoảng thấy được mấy người cũng là quân nhân trông coi.

Không khỏi cảm khái Nghiêm gia này đề phòng thực sự là nghiêm mật, quân nhân hai tay cầm chuôi súng của mình, hiển nhiên một khi phát sinh dị thường gì trước tiên bọn họ sẽ cầm lên súng của mình nhắm vào địch nhân, đồng thời ở trong đại viện còn thấy vài chiếc xe quân dụng.

Chỉ điểm này Dương Hiểu Đồng cũng cảm nhận được thế lực quân đội ở Nghiêm gia, những quân nhân này tốc độ vừa nhìn cũng không phải người bình thường. Thế nhưng không vào quân đội đi lính mà lại tới Nghiêm gia làm bảo an, người bình thường có thể có đãi ngộ như vậy sao?

Sau mấy phút, Dương Hiểu Đồng đã đi tới phòng khách Nghiêm gia.

Cùng lúc đó Nghiêm Nguyên Vanh đã ngồi ở chủ vị chờ Dương Hiểu Đồng.

Không phải sô pha hiện đại như bình thường mà là ghế tựa bằng gỗ lim quý giá, đơn giản bày biện lại hiện ra sự nghiêm túc và đại khí. Mặc dù là Dương Hiểu Đồng ở trong hoàn cảnh như vậy cũng không khỏi cảm nhận được mấy phần trang nghiêm.

Chỗ chủ vị, một nam nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi ngồi ở đó, khuôn mặt chữ điền, hai mắt không giận tự uy, tùy ý ngồi đó, sắc mặt đạm nhiên nhìn Dương Hiểu Đồng. Chỉ là từ trên người của hắn Dương Hiểu Đồng cảm nhận được một cỗ uy nghiêm.

Đây là một loại uy nghiêm của tất cả người đứng đầu, Dương Hiểu Đồng vốn đã cảm thụ qua ở trên người ba của Doãn Lăng Hạo, thế nhưng hiện tại xem ra, hai người không thể nghi ngờ là gặp được sư phụ.

Loại này uy nghiêm của hắn không chỉ do nguồn gốc thân phận mà còn vì thực lực và một loại nghị lực cứng cỏi. Thế nhưng hắn đã từng chân ướt chân ráo được rèn luyện ở trong quân đội , cũng từng đến các quốc gia ở nước ngoài chấp hành nhiệm vụ, cảm giác đó đương nhiên là không giống nhau.

Loại này uy nghiêm của hắn không chỉ do nguồn gốc thân phận mà còn vì thực lực và một loại nghị lực cứng cỏi. Thế nhưng hắn đã từng chân ướt chân ráo được rèn luyện ở trong quân đội, cũng từng đến các quốc gia ở nước ngoài chấp hành nhiệm vụ, cảm giác kia đương nhiên không giống nhau.

Nghiêm Nguyên Vanh nhìn Dương Hiểu Đồng đứng cách mình mấy mét, chỉ thấy Dương Hiểu Đồng một thân đơn giản mà lại trang nhã, không thoa phấn trang điểm lại có vẻ thanh diễm thoát tục, quả nhiên là thiên sinh lệ chất. Hắn thấy qua nhiều mỹ nữ như vậy, lại không có bất kì một cô gái nào có thể vượt qua cô gái này.

Bình tĩnh đứng ở nơi đó, một câu nói cũng chưa nói, khí chất cao quý ưu nhã lại từ trên người của cô phát ra, quả thực phong hoa tuyệt đại. Cô bé cùng mình giống nhau, sắc mặt bình thản cũng không có vì mình mà lộ ra chút khẩn trương hoặc kinh ngạc nào.

Hắn rất ít nhìn thấy có người thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy mình lại không có chút khẩn trương nào, phụ nữ lại càng không có, hơn nữa đối phương lại còn trẻ như vậy, chỉ điểm này thì nhận thức của hắn với Dương Hiểu Đồng liền tăng thêm một bậc, cô gái này đích xác có chỗ hơn người.

“Dương tiểu thư, mời ngồi.” Nghiêm Nguyên Vanh chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh nói, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, thoạt nhìn rất là hiền từ.

Dương Hiểu Đồng tất nhiên sẽ không bị biểu hiện này làm mê hoặc, đến bây giờ cô vẫn không rõ ràng lắm rốt cuộc thái độ của Nghiêm Nguyên Vanh thế nào. Dương Hiểu Đồng nói: “Cảm ơn Nghiêm tiên sinh, gọi cháu là Hiểu Đồng thì tốt rồi.” Theo phương hướng Nghiêm Nguyên Vanh chỉ Dương Hiểu Đồng liền ngồi xuống.

“Tốt, Hiểu Đồng, vậy cháu liền kêu ta là Nghiêm bá bá đi.”

“Nghiêm bá bá, ý đồ cháu đến đây nghĩ tới ngài đã biết, cháu muốn hỏi thăm Nghiêm Tuấn Trạch ở đây sao?” Cô rất lo lắng cho Nghiêm Tuấn Trạch, không liên lạc được với anh, trong lòng của cô luôn luôn lo lắng.

Nghiêm Nguyên Vanh cũng không có giấu giếm hay có ý lừa gạt Dương Hiểu Đồng, lập tức gật đầu nói: “Nó ở trong này, chỉ là bây giờ không tiện gặp cháu.” Dừng một chút, Nghiêm Nguyên Vanh nói tiếp: “Hiểu Đồng, tin rằng chuyện này Tuấn Trạch cũng đã nói với cháu. Nhắc tới cũng xấu hổ nhưng đây là chuyện không có cách nào khác, với hiện tại mà nói, lửa giận của Diệc gia Nghiêm gia chúng ta thừa nhận không nổi cho nên Nghiêm Tuấn Trạch phải lấy Diệc Tuyết.”

Đối với chuyện này, hắn cần phải tỏ rõ thái độ, quyền chủ động ở chỗ Diệc gia, hắn cũng không có biện pháp gì.

Tinh thần Dương Hiểu Đồng rùng mình, không ngờ Nghiêm Nguyên Vanh đã vậy còn trực tiếp hạ xuống tối hậu thư, cứ như vậy Nghiêm gia căn bản là không thể thực hiện được. Dương Hiểu Đồng nói: “Vậy ý Nghiêm bá bá là nếu như người Diệc gia không thông gia nữa, ngài cũng sẽ không phản đối cháu và Tuấn Trạch ở cùng một chỗ phải không?”

Nghiêm Nguyên Vanh nói: “Đúng vậy, nếu như không có chuyện này, ta nghĩ toàn bộ Nghiêm gia đều thích cháu làm con dâu Nghiêm gia, thế nhưng hiện tại có chuyện này, Nghiêm bá bá rất xin lỗi.”

Lòng Dương Hiểu Đồng không ngừng trầm xuống, cô hiểu rõ, tất cả mấu chốt đều ở chỗ Diệc gia, thế nhưng gia tộc Diệc gia này khổng lổ, trừ Diệc Vĩnh Huyền ngoài ra cô cái gì cũng không biết.

“Nghiêm bá bá, ngài không cần nói xin lỗi.” Giọng nói Dương Hiểu Đồng có chút trầm thấp, hiển nhiên lời nói này của Nghiêm Nguyên Vanh đã mang cho cô đả kích không nhỏ. Cô nói: “Chuyện này không có biện pháp giải quyết sao?” Cô muốn ở cùng một chỗ với Nghiêm Tuấn Trạch, cô cũng biết Tuấn Trạch tuyệt đối sẽ kiên trì tình yêu giữa bọn họ. Nhưng cô cũng không hi vọng chuyện này sẽ ảnh hưởng tới Nghiêm gia, nếu không, cho dù bọn họ có ở cùng một chỗ cũng sẽ luôn lương tâm bất an.

Mặc dù đêm qua trên mặt Tuấn Trạch thoạt nhìn không có gì nhưng cô lại biết trong lòng anh vẫn nghĩ đến tương lai gia tộc, một người có trách nhiệm như thế sao có thể nhìn toàn bộ gia tộc vì mình mà rơi vào nguy hiểm?

Nghiêm Nguyên Vanh nói: “Không có cách nào, qua nhiều năm như vậy, Diệc gia chưa từng cùng một gia tộc quân đội nào thông gia cả, một khi có thể đủ tư cách cùng bọn họ thông gia, không thể nghi ngờ hai gia tộc sẽ đứng cùng một chiến tuyến, đối với chúng ta không thể nghi ngờ là một trợ lực rất lớn, bọn họ làm như vậy cũng là vì báo ân, nếu không căn bản là không có khả năng phát sinh.”

“Ta cũng không gạt cháu, một khi thông gia đối với Nghiêm gia chúng ta chỗ tốt không cần nói cũng biết, mượn thực lực của Diệc gia địa vị Nghiêm gia chúng ta tuyệt đối có thể được đề thăng rất lớn.”

Dương Hiểu Đồng lập tức hiểu rõ chuyện này tất cả vẫn lấy thực lực làm tiền đề, Nghiêm gia bọn họ không chỉ vì bị ép và áp lực, bọn họ còn luyến tiếc cơ hội kia vì có thể cấp tốc đề thăng địa vị. “Chỉ vì cơ hội này cho nên thà rằng hi sinh một đời hạnh phúc của Tuấn Trạch phải không?” Trong giọng nói không tự chủ mang theo sự chế nhạo.

Cái gọi là đại gia tộc, chính là lợi dụng một vật hi sinh mà leo lên đến địa vị bây giờ, cô thực sự cảm thấy rất châm chọc.

Nghe thấy Dương Hiểu Đồng nói không khách sáo như thế, Nghiêm Nguyên Vanh cũng cảm thấy mặt mũi có vài phần khó chịu, ngữ khí cũng không khỏi cường thế thêm: “Hiểu Đồng, ta khuyên cháu không nên quá tự tin như thế, sao cháu biết sau khi Tuấn Trạch chia tay cháu, cả đời này sẽ không có hạnh phúc? Diệc Tuyết xuất thân từ Diệc gia, đương nhiên cũng là thiên chi kiêu nữ, so với cháu chưa chắc đã kém hơn.”

Dương Hiểu Đồng cười lạnh một tiếng: “Thì ra là thế, phải thật biết điều sao, nếu như cháu nói có một ngày cháu sẽ đem sự hi sinh của Tuấn Trạch thu hoạch được địa vị cùng với thế lực toàn bộ hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngài tin tưởng không?” Khóe miệng hiện lên độ cong quỷ dị, bộ dáng lúc này của Dương Hiểu Đồng so với lúc bình thường ôn nhu hào phóng có chênh lệch cực lớn.

Có vẻ yêu dị lại tà ác.

Sau khi Nghiêm Nguyên Vanh nghe cô nói như thế thì sửng sốt, đổi lại những người khác mà nói như thế hắn tuyệt đối sẽ cho rằng đây là chuyện vui đùa. Nhưng nhìn Dương Hiểu Đồng, chẳng biết tại sao hắn lại tin điều này là chân thực. Chính mình đây là có chuyện gì? Một cô gái tuổi còn trẻ lại là hạng nữ lưu có thể làm cái gì?

Chẳng lẽ thực lực Nghiêm gia hắn là bất tài sao?

“Không tin!”

Độ cong dần dần mở rộng: “Nếu như Nghiêm Tuấn Trạch thực sự bị các ngài bức phải chia tay cháu, cháu sẽ để ngài chứng kiến được ngày đó.” Nghĩ nghĩ, thuận tiện nói: “Tin rằng Tuấn Trạch bị ngài đánh ngất xỉu sau đó mới được mang về.” Nói xong, Dương Hiểu Đồng liền biến mất ở trước mặt Nghiêm Nguyên Vanh.

Như một trận gió mát liền biến mất không thấy, nếu không phải giọng nói kia còn đang vang lên, Nghiêm Nguyên Vanh sẽ hoài nghi đó có phải ảo giác hay không.

“Đây là cái tốc độ gì?” Hắn vừa nhìn cũng không thấy rõ, Dương Hiểu Đồng liền biến mất ở trước mặt của hắn, tốc độ này là của người sao? Thảo nào lúc trước vô luận người Tống gia phòng bị thế nào, vẫn như trước mỗi ngày đều có người bị phế, tốc độ này quả thực không có biện pháp chống đỡ.

Nếu như chiêu này mà dùng ở trên gia tộc mình, vậy phải làm thế nào đây? Lúc này Nghiêm Nguyên Vanh mới phát giác, hóa ra cô gái trẻ tuổi này cũng có thể mang đến cho mình phiền phức cực lớn.

Sau khi Dương Hiểu Đồng chạy một vòng liền tìm được chỗ Nghiêm Tuấn Trạch. Khi nhìn thấy Nghiêm Tuấn Trạch cơ hồ cả người đều băng bó thiếu chút nữa lên tiếng kinh hô, không ngờ thời gian một ngày mà anh ấy đã biến thành như vậy. Xem ra mình đoán không sai, nếu không phải như vậy, Tuấn Trạch sẽ không bỏ lại chính mình.

Nghiêm Tuấn Trạch cảm thấy hình như có người đang nhìn mình. Cảm giác này lại quen thuộc như vậy, chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy địa phương quen thuộc, cũng thấy khuôn mặt quen thuộc. Thế nhưng nơi này và người ấy dường như không nên đồng thời xuất hiện a.

Lập tức tự giễu cười một tiếng: “Là bị đánh tới ảo giác sao? Sao có thể gặp Hiểu Đồng ở trong này?”

Dương Hiểu Đồng nghe thấy lời này của Nghiêm Tuấn Trạch, cảm thấy buồn cười đồng thời cũng đau lòng nhiều hơn, tay xoa lên khuôn mặt gầy gò kia của Nghiêm Tuấn Trạch: “Đồ ngốc, em ở đây này, anh có khỏe không?”

Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Nghiêm Tuấn Trạch mở to hai mắt nhìn nhìn: “Hiểu Đồng, tại sao em lại ở chỗ này?” Lúc ngồi dậy không cẩn thận động tới vết thương, hít sâu một hơi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt thêm mấy phần.

Dương Hiểu Đồng vội vàng đỡ Nghiêm Tuấn Trạch để hắn nằm xuống, ôn nhu nói: “Bây giờ, anh liền ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi thật tốt. Hôm nay, em ở công ty chờ anh, thấy lâu như vậy anh cũng không đến, liền cảm thấy không bình thường, gọi điện thoại cho anh lại không có người nghe, liền biết chắc đã xảy ra chuyện. Điện thoại của Mễ Tu cũng không gọi được, em liền đoán anh bị mang về, cho nên lập tức ngồi máy bay qua đây. Vậy mà không ngờ anh lại bị nặng thương như vậy.”

“Là anh không dùng được, Hiểu Đồng.” Nghiêm Tuấn Trạch ảo não nói, đồng thời tay phải nắm lại đánh vào đầu mình, nếu như không phải mình bị bắt trở lại cũng không đến mức giống như bây giờ.

Dương Hiểu Đồng lập tức kéo tay Nghiêm Tuấn Trạch lại, áp vào mặt mình nói: “Em biết anh đã cố hết sực, nhìn bộ dáng của anh bây giờ, trong lòng em cảm thấy thật đau. Anh đồ ngu ngốc này, nếu như đánh không lại thì theo trở về là được, hà tất đã bị thương còn phải khổ như vậy. Biết tâm của anh, em cảm thấy rất vui vẻ. Em yêu anh.”

Cùng ở một chỗ lâu như vậy, đến bây giờ Dương Hiểu Đồng mới nói ra ba chữ này.

Khi ba chữ truyền vào trong tai Nghiêm Tuấn Trạch, khiến cho trái tim của hắn nhảy lên, chợt trên mặt hiện lên thần sắc mừng như điên.“Hiểu Đồng, anh yêu em!”

Dương Hiểu Đồng cười gật đầu: “Em biết, bây giờ anh dưỡng thương thật tốt, em tin chúng ta có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này.”

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Kiêu ( Dịch) của Mộ Anh Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.