Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 141: Thu phục nhân tâm

Phiên bản Dịch · 2472 chữ

Lúc nửa đêm, sự tình nội bộ bang Hải Diễm này mới hoàn toàn xử lí xong. Dương Hiểu Đồng thể hiện ra đầy đủ thủ đoạn thiết huyết. Đây cũng là lần đầu tiên thiết huyết như vậy, bởi vì cô biết cô muốn tạo uy tín thì tất nhiên phải làm như vậy, bằng không những người khác còn có thể đến chống lại cô.

Kinh sợ, chỉ có tuyệt đối kinh sợ mới có thể để cho bọn họ không có biện pháp phản kháng. Cô biết hiện tại cô làm như vậy chỉ làm bọn họ kinh sợ ở trên phương diện vũ lực mà thôi, trong lòng bọn họ không ai phục mình, liền ngay cả Trần Vĩ cũng không ngoại lệ. Chỉ là Trần Vĩ hiện tại chỉ có thể nghe theo cô phân phó, loại cảm giác mặt ngoài thuận theo này tuyệt đối không phải là điều cô muốn, bất quá bây giờ chỉ có thể làm được chuyện này, cô tin trong thời gian tiếp theo cô nhất định có thể làm cho bọn họ từ trong lòng tin phục chính mình.

Nếu như đây là ngoài bang Hải Diễm mà nói, căn bản không có khả năng giải quyết đơn giản như vậy, vấn đề đây là tổng bộ bang Hải Diễm, bang Hải Diễm trừ nội bộ người chủ chốt, những người khác đều không biết vị trí tổng bộ này cụ thể ở đâu, cô chỉ cần khống chế những người này của tổng bộ, như vậy cũng đã gián tiếp khống chế bang Hải Diễm.

Vấn đề còn lại tiếp theo liền cần cô trong thời gian tới từng bước một giải quyết, cô tin đây chỉ là vấn đề thời gian.

Chuyện xảy ra ở tổng bộ, Dương Hiểu Đồng hạ lệnh cấm khẩu, hiện nay tất cả mọi người không được đem chuyện này nói ra, nếu không theo tộc quy xử trí. Xử trí như thế nào thì không cần phải nói, trong lòng mọi người cũng đều hiểu.

Sau khi để cho mọi người đi nghỉ ngơi, Dương Hiểu Đồng gọi Trần Vĩ vào phòng, bộ dáng cô nam quả nữ có thể sẽ làm cho người ta hiểu lầm, bất quá, hiện tại Dương Hiểu Đồng có vũ lực, cô căn bản không cần lo lắng.

Ngồi trên sô pha, nhìn Trần Vĩ vẻ mặt nghiêm cẩn đứng ở trước mặt mình, nhẹ giọng nói một tiếng: “Ngồi.“

Mặc dù Dương Hiểu Đồng không có bày bất luận cái gì, thế nhưng chính vẻ mặt đạm nhiên ngồi ở chỗ đó kia, một loại khí chất không có biện pháp ngôn ngữ dành riêng với người lãnh đạo tôn quý không khỏi liền bộc lộ ra.

Khí chất này tự bản thân Dương Hiểu Đồng không có cảm giác gì, thế nhưng rơi vào trong mắt Trần Vĩ đó chính là kinh ngạc, cho dù là Ngô Chí Thiên làm đại đương gia nhiều năm như vậy cũng tuyệt đối không có loại khí chất này, thế nhưng cô gái trẻ tuổi này lại có thể có được.

Mặc dù hiện tại hắn đã nuốt khế ước đan, sau này phải nghe theo an bài của cô, nhưng từ trong lòng hắn vẫn sẽ có vướng mắc. Hắn – một hán tử trong giới hắc đạo lăn lộn nhiều năm như vậy, để cho hắn nghe theo một cô gái còn trẻ như vậy mà nói, sao có thể có tâm lý chịu phục?

Thế nhưng lúc nhìn thấy Dương Hiểu Đồng toát ra khí chất kia, hắn cũng không khỏi có cảm giác mình so với Dương Hiểu Đồng thấp hơn một bậc, trong lúc bất tri bất giác liền đem thân phận của mình thấp xuống một ít.

Ngồi ở một bên, lẳng lặng nhìn Dương Hiểu Đồng, hắn biết cô nhất định có chuyện muốn nói.

Tại đây lúc ban đêm, một cô gái mỹ lệ động lòng người như thế, nếu nói trong lòng hắn không có cảm giác mơ màng gì khác là không thể nào. Cô gái này gần đây qua báo chí hắn nhìn thấy rất nhiều lần, cũng cùng nam nhân bình thường khác giống nhau, ở trong lòng yy qua, chỉ là bây giờ nữ nhân này chân chính xuất hiện ở trước mặt của hắn, sau đó hắn mới biết nữ nhân này rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố. Sợ là còn chưa có tiếp cận, chính hắn cũng đã thịt nát xương tan.

Dương Hiểu Đồng nhìn như tùy ý, thế nhưng cũng đang không ngừng quan sát Trần Vĩ, lấy thực lực bây giờ, dù cho không cẩn thận quan sát, nhất cử nhất động của Trần Vĩ cũng sẽ hiện ra trong đầu cô. Những người khác có lẽ có thể dần dần thu phục, thế nhưng vấn đề Trần Vĩ này lại không thể chậm.

“Ta biết bây giờ trong lòng ngươi đối với ta cũng không phải rất chịu phục.” Ngữ khí bình thản nói không nên lời, lời nói vân đạm phong khinh như vậy, tựa hồ như nói chuyện của người khác, không có một chút cảm xúc dao động.

Nghe cô nói như thế, trong lòng Trần Vĩ căng thẳng, trong lòng hắn nghĩ như vậy là một chuyện, bị nói trắng ra như vậy lại là một chuyện khác. Không khỏi dùng khóe mắt quan sát Dương Hiểu Đồng, mà Dương Hiểu Đồng lại yên lặng trên mặt không có toát ra bất luận biểu tình gì.

Trên người Dương Hiểu Đồng uy áp không khỏi phóng xuất ra, thẳng hướng về phía Trần Vĩ phóng đi.

Trần Vĩ cảm thấy một loại áp lực cực lớn từ trên người Dương Hiểu Đồng tràn ra, lập tức áp lực tăng nhiều, cảm thấy giống như núi Thái Sơn không thể siêu việt hơn, ngắn ngủi mấy chục giây đối với Trần Vĩ mà nói dài dằng dặc như qua mấy thế kỷ.

Thời điểm khi Dương Hiểu Đồng thu hồi uy áp, sau lưng Trần Vĩ đã bị mồ hôi thấm ướt. Một chiêu này cũng là một thủ đoạn của Dương Hiểu Đồng, như vậy mới có thể làm cho Trần Vĩ biết mình tuyệt đối có thể khắc chế lực lượng của hắn, ngay từ đầu liền chiếm thế thượng phong.

Quả nhiên, thái độ Trần Vĩ lập tức xảy ra chuyển biến. Hắn hít sâu một hơi, lại trở nên cung kính hơn so với trước, bộ dáng ngồi ở đó tư thế tùy ý biến thành khom lưng cúi đầu.

Đối với hiệu quả này Dương Hiểu Đồng rất hài lòng.”Ta cũng không có ý muốn đối phó với ngươi. Thế nhưng ngươi cần rõ ràng bổn phận của mình, ta là một người thưởng phạt phân minh, chỉ cần thật tình làm việc cho ta, ta nhất định sẽ hảo hảo đối tốt với ngươi, thế nhưng nếu như có hai lòng với ta thì…” Nói tới đó rồi không nói gì nữa, Dương Hiểu Đồng đưa mắt nhìn sang Trần Vĩ.

Trần Vĩ lập tức nói tiếp: “Tôi tuyệt đối sẽ không phản bội đại đương gia!” Không thể không nói, vào giờ khắc này, trong lòng Trần Vĩ cũng bắt đầu thần phục, mặc dù chỉ vừa mới bắt đầu, thế nhưng điều này cũng đã là một điềm báo trước.

Dương Hiểu Đồng hài lòng gật gật đầu nói: “Rất tốt. Ngươi cũng không cần cảm thấy nghẹn khuất, thời gian ta ở bang Hải Diễm cũng không nhiều, chỉ cần ngươi đáng giá để ta tin nhiệm (tin tưởng và tín nhiệm), ta có thể đem sự tình giao cho người của ngươi đến làm, điều kiện tiên quyết là muốn ngươi tuyệt đối trung thành. Nói cách khác, chỉ cần lúc ta không có ở đây ngươi chính là đại đương gia. Ta sẽ lãnh đạo bang Hải Diễm bước lên một tầng cao mới, người khác có, ngươi đều sẽ có, hơn nữa có thể so với người khác tốt hơn nhiều.“

Trần Vĩ không khỏi nhìn về phía Dương Hiểu Đồng, hắn cũng không biết Dương Hiểu Đồng là từ đâu có lòng tin tới vậy, một cô gái trẻ tuổi như vậy, một thân tu vi sâu không lường được như thế, một công ty làm người ta kinh hãi, tất cả quầng sáng thần bí bao phủ ở trên người của cô, làm cho người ta không biết rốt cuộc cô là một người thế nào.

Thế nhưng cứ như vậy, Trần Vĩ lại tin, hắn bắt đầu tin, đi theo sau Dương Hiểu Đồng, chính mình nhất định sẽ tốt hơn so với trước đây!

“Tôi sẽ vẫn theo ngài, giúp ngài thống trị bang Hải Diễm, mà đại đương gia Hải Diễm bang vĩnh viễn đều là ngài.” Hiện tại tất cả sự tình đều thúc đẩy Trần Vĩ làm ra một quyết định như vậy, đầu tiên mạng của hắn ở trên tay Dương Hiểu Đồng, làm như vậy là phải, mà Dương Hiểu Đồng dùng thủ đoạn vũ lực lại để cho hắn bội phục, hiện tại quyền lợi của hắn so với trước kia lớn hơn rất nhiều, điều này hết thảy tất cả với hắn mà nói, chỉ cần đi theo cô làm việc, với hắn không có chút nào bất lợi.

Dương Hiểu Đồng rõ ràng có thể cảm giác được trình độ chân thật trong những lời này của Trần Vĩ vượt qua tám mươi phần trăm, không khỏi cười rộ lên, khiến cho Trần Vĩ cũng buông lỏng không ít.

“Ta tin ngươi, hiện tại trạng thái bang phái, ngươi nói một chút suy nghĩ của ngươi, ta cũng không muốn không được bao lâu bang Hải Diễm liền một phân thành hai.” Dương Hiểu Đồng nói.

Trần Vĩ trầm tư một chút, chợt mở miệng nói: “Tình hình hiện nay mà nói, bang Hải Diễm chia làm hai phái, mặc dù mọi người biểu hiện ra tâm phục khẩu phục, thế nhưng nội tâm nghĩ như thế nào thì chúng ta không có biện pháp quyết định.“

Nói đến đây, không khỏi nhìn biểu tình Dương Hiểu Đồng, lại phát hiện Dương Hiểu Đồng vẻ mặt nghe chăm chú, nhưng không có toát ra bất luận cảm xúc gì, Trần Vĩ lại lần nữa dâng lên lòng bội phục, phần tâm trí này xác thực không phải người bình thường có thể có được.

“Tôi có thể bảo đảm người của tôi sẽ không làm ra sự tình ‘nhân vật phản diện’.” Trần Vĩ nói.

“Ngươi xác định bọn họ sẽ không? Bọn họ hẳn là cũng có một nhóm người rất lớn là trung thành với Ngô Chí Thiên bọn họ đi?” Dương Hiểu Đồng rất tò mò tại sao Trần Vĩ có thể có đủ tự tin bày tỏ chuyện này như thế, phải biết rằng mặc dù bọn họ là một phái với Trần Vĩ, nhưng cũng không đại biểu bọn họ tuyệt đối trung thành với hắn mà không phải đại đương gia tiền nhiệm bang Hải Diễm!

Nghe cô nói, khóe miệng Trần Vĩ hiện lên vẻ tươi cười, năm nay Trần Vĩ đã ba mươi tuổi, vẻ tươi cười này là biểu hiện tuyệt đối tự tin. Hắn nói: “Đây là chuyện của tôi, giao cho tôi ngài có thể yên tâm, đại đương gia ngài cần lo lắng chính là một nhóm người khác, nội bộ nhân viên người của bọn họ quản lý mặc dù chỉ có hơn một nửa, nhưng trên tay bọn hắn đang nắm giữ thế lực ngoại vi cũng không nhỏ.”

“Nếu như lần này bọn họ phát động lực lượng đó đến phản đối, như vậy thế lực Bang Hải Diễm tất nhiên sẽ bị đả kích nghiêm trọng.” Trần Vĩ nói.

“Ngươi cảm thấy lại bồi dưỡng một nhóm mới thuộc về người của ta đến chưởng quản vị trí của bọn họ, thế nào?” Mấy lão nhân đó đều không thể tin, cũng chỉ có phương pháp này là an toàn nhất.

Trần Vĩ tán thưởng nhìn Dương Hiểu Đồng liếc mắt một cái nói: “Không sai, như vậy là phương pháp tốt nhất, bất quá sẽ phải cần một khoảng thời gian, dù sao bọn họ muốn đạt được kết quả, có thể có năng lực tiếp quản còn chút chênh lệch nhất định.” Bang phái đích thực là cần đổi máu một ít mới mẻ.

“Chuyện này không cần lo, chúng ta từ từ sẽ làm, bang phái những người này trước giam lỏng đi, nhân tố không ổn định này cũng không thể thả đi.” Dương Hiểu Đồng nói.

“Tốt.” Trần Vĩ nói.

“Ngươi đi làm đi.” Dương Hiểu Đồng phất phất tay để cho Trần Vĩ đi ra ngoài, lúc này mới tùy ý nằm trên sô pha, hôm nay phát sinh một màn này khiến cô cảm thấy so với sự tình một tháng này kinh nghiệm cô có được còn nhiều hơn.

Đúng vậy, cô so với nữ sinh bình thường khác cường đại hơn quá nhiều, thế nhưng trong thời gian ngắn, ba mạng người cứ như vậy liền biến mất trong tay mình, cô vẫn cần thời gian nhất định để chậm rãi làm quen.

Lúc Dương Hiểu Đồng tiến vào Thiên Hàng Bảo Điển chuẩn bị tu luyện lại bị Du Du đuổi ra, làm cho cô hôm nay nghỉ ngơi thật tốt trước không cần tu luyện, hiển nhiên nó cũng biết tình hình hiện tại của Dương Hiểu Đồng, nghỉ ngơi để tâm tính thoải mái với cô mới là trọng yếu nhất.

Biết Du Du là vì tốt cho mình, Dương Hiểu Đồng cũng không cự tuyệt, liền ngoan ngoãn đi nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, ngay khi Dương Hiểu Đồng ra cửa, lúc người ngoài cửa nhìn thấy cô, đều khom lưng cung kính hô một tiếng: “Đại đương gia.”

Trận thế này khiến cho Dương Hiểu Đồng cũng giật mình, trong lòng âm thầm bội phục hiệu suất làm việc của Trần Vĩ, tại đây trong thời gian thật ngắn làm được điều này cũng không dễ dàng, nhưng trên mặt cô lại không có biểu hiện ra bất luận cảm xúc gì, vẻ mặt đạm nhiên tiếp thu hành lễ của mọi người.

Sau khi hướng mọi người gật gật đầu, vốn Dương Hiểu Đồng chuẩn bị rời đi, lúc này lại để cho mọi người đều tụ tập lại, sau khi Trần Vĩ dẫn đầu, ngắn ngủi mấy phút, tất cả các huynh đệ đều tụ tập cùng nhau ở một chỗ, chờ đợi Dương Hiểu Đồng nói chuyện.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Kiêu ( Dịch) của Mộ Anh Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.