Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá Nguyên Anh Kỳ (1)

Tiểu thuyết gốc · 1635 chữ

Cứ cách vài bận là lại có một vụ nổ vang lên, cường độ càng về sau càng lớn, thậm chí rúng động cả nội môn.

Có một lần Lan Ngọc trưởng lão đích thân chạy đến kiểm tra, sau khi Trần Phong xấu hổ giải thích hồi lâu liền ném cho hắn một cái nhìn cảnh cáo rồi mới rời đi.

Một tháng tiếp theo, đám trưởng lão, chấp pháp cùng đệ tử nội môn liên tục nghe thấy những tràng âm thanh nổ đùng đùng từ trong động phủ của Trần Phong phát ra.

Không ít người còn tưởng địch nhân tập kích, ăn ngủ không ngon.

Có đệ tử nọ thật xui xẻo, đang trong giai đoạn bế quan mấu chốt bị tràng âm thanh đó quấy nhiễu khiến gã lập tức thổ huyết, tu vi giảm xuống một thành.

“Nghe nói mấy vụ nổ gần đây là do thiếu chủ gây nên.”

“Chẳng lẽ thiếu chủ đang tu luyện thần thông?”

“Giời ạ! Thiếu chủ còn tiếp tục như vậy thì ta phát điên mất!”

“Các ngươi biết tin gì chưa? Lan Ngọc trưởng lão phát thông báo thiếu chủ đang chế tạo linh bảo đó!”

“Người khác chế tạo linh bảo thường động tĩnh rất nhỏ, hà cớ gì đến tay thiếu chủ lại khoa trương như vậy chứ?”

“Chẳng lẽ là tuyệt thế linh bảo?”

“...”

Vô số lời đồn đoán bàn tán lan truyền trong giới đệ tử nội môn.

Cũng may sau một tháng thì tràng âm thanh kịch liệt đó không xuất hiện nữa.

Lúc này, bên trong động phủ Trần Phong con ngươi vằn vện lên từng tơ máu đỏ lòm, rất đáng sợ.

Hiện tại hắn đang ở giai đoạn cuối cùng ngưng hình linh bảo.

Trần Phong nín thở chờ đợi, cảm thấy quãng thời gian này như kéo dài vô tận, khiến hắn thật muốn phát điên lên.

Áng chừng hết một nén nhang.

Bên tai Trần Phong chợt vang lên một âm thanh, nghe giống như một tiếng chuông ngân thanh thuý.

“Đinh đang…”

Thần sắc Trần Phong đang vô cùng căng thẳng, khi nghe được âm thanh này thì cơ mặt giãn ra, cười phá lên:

“Thành công sao? Ha ha… Ta đúng là thiên tài mà!”

Trước mặt hắn hiện ra một kiện phi phong màu đỏ, một luồng kim quang nhè nhẹ chiếu rọi.

Trần Phong cẩn thận kiểm tra, xác nhận đúng là một kiện hạ phẩm linh bảo thì sung sướng cười to.

Dựa vào khí tức ẩn chứa bên trong kiện hạ phẩm linh bảo này có thể đỡ được một kích chí mạng của tu sĩ Kết Đan sơ kỳ.

“Lấy tu vi của ta không cần dùng tới nhưng đem tặng cho Linh muội chắc chắn sẽ khiến nàng cảm động lắm a!”

Mang theo tinh thần phấn chấn, Trần Phong bèn tiếp tục công cuộc chế tạo linh bảo.

Thời gian sau, rốt cuộc toàn bộ nguyên liệu Trần Phong vơ vét trong bảo khố Lạc Thần Môn đã bị hắn tiêu xài hết.

Thành tựu hắn đạt được cũng không nhỏ, trước mắt trôi nổi mười mấy kiện hạ phẩm linh bảo, đủ mọi hình thù công năng khác nhau.

Tuy chưa thể đạt tới trung phẩm linh bảo sư nhưng Trần Phong tin tưởng nếu cho hắn đủ tài liệu nhất định trong vòng một năm sẽ đạt tới mà thôi.

Đây chính là sự đáng sợ của thiên tư tuyệt tỉnh luyện bảo nha!

Kế tiếp là thuật luyện đan.

Giống như thuật luyện bảo, thuật luyện đan bao gồm ba bước gồm tinh luyện nguyên liệu, dung hợp và ngưng hình đan được.

Ngọc giản ghi chép thuật luyện đan chứa đựng rất nhiều thông tin hữu ích, nhất là những lưu ý quan trọng khi luyện chế đan dược đều được phân tích hết sức chi tiết, tỉ mỉ.

Điều đặc biệt là bắt đầu từ linh đan cửu phẩm, một khi luyện chế thành công sẽ lập tức triệu hồi lôi kiếp, luyện đan sư có thể thông qua lôi kiếp tiến hành tẩy luyện linh đan.

Lôi kiếp sẽ giáng xuống tối đa chín lần.

Nếu luyện đan sư cảm thấy linh đan không thể vượt qua nổi thì có thể khống chế hỏa hầu kết thúc lôi kiếp bất kỳ lúc nào.

Đổi lại, nếu vượt qua được càng nhiều đợt lôi kiếp thì phẩm chất đan dược càng cao.

Đồn rằng nếu đan dược vượt qua chín lần lôi kiếp sẽ sinh ra linh trí không khác gì nhân loại.

Trần Phong tấm tắc xưng kỳ!

Giới tu tiên này chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra nha!

Sau cùng, trong một khối ngọc giản nọ có đề cập đến một số đan phương hữu dụng.

Xem đến cuối cùng Trần Phong mới phát hiện người biên soạn ngọc giản này hóa ra lại là Ngọc Lan trưởng lão.

Tìm hiểu về thuật luyện đan, đương nhiên hắn cảm thấy rất hứng thú bèn bắt tay vào thử nghiệm.

Xuân hạ thu đông rồi lại xuân.

Chớp mắt đã qua hai năm.

Trần Phong thành công đạt thành tựu luyện đan sư tam phẩm.

Từ tam phẩm luyện bảo sư đến tứ phẩm luyện bảo sư có một cái khe cực sâu, hắn đã thử qua nhiều lần nhưng đều thất bại.

Bản thân hắn sở hữu tư chất đỉnh cấp luyện đan nên may mắn trong hai năm đột phá vào luyện đan sư tam phẩm, nếu đổi lại là người thường có lẽ dành cả đời cũng chưa chắc chạm tới.

Tổng kết lại thành quả hai năm qua:

Hạ phẩm linh bảo sư.

Tam phẩm linh đan sư.

Trần Phong hài lòng với thiên phú của mình.

Mở bảng quan hệ nhân tế kiểm tra thấy mọi người vẫn bình an vô sự thì cảm thấy yên tâm.

Nhất là tu vi của An Vy đã đột phá vào Trúc Cơ sơ kỳ khiến hắn càng vui vẻ hơn.

Nghỉ ngơi cho tinh thần ổn định trong vài ngày, Trần Phong bèn quyết định tiến hành bế quan trùng kích vào Nguyên Anh Kỳ cảnh giới.

Không ngờ rằng lần bế quan này thực sự rất dài.

. . .

Mười năm sau.

Thời gian trôi mau, hôm nay Lạc Thần Môn lại sắp sửa tiếp đón một lứa đệ tử mới gia nhập nội môn.

Không khí bên ngoài Lạc Thần Điện vô cùng náo nhiệt.

Mỗi lần nội môn đệ tử mới gia nhập đều có cơ hội đặt chân đến đây.

Cao tầng Lạc Thần Môn còn tổ chức ra một giải đấu tranh tài cho đám môn đệ thi thố tài năng.

Thiếu niên thường hay háo thắng, lại đứng trước mặt những sư tỷ, sư muội xinh đẹp thì càng phải cố gắng biểu hiện.

Bất quá, gần trăm người cùng tranh giành đấu đá, kết quả chung cuộc thế nào thực rất khó nói.

Chờ đợi khoảng thời gian một bữa cơm, bỗng từ đằng xa lóe lên một chùm sáng, ai nấy đều tròn xoe hai mắt ngước nhìn.

Chỉ thấy giữa trời xanh mây trắng bất chợt vẽ lên một gương mặt xinh đẹp, thân hình thon thả quyến rũ, ánh mắt long lanh, bờ môi căng mọng, cứ ngỡ như tiên tử hạ phàm, quả là một cảnh tượng rung động lòng người.

Nhận ra thân phận của nàng, đám chấp pháp hộ vệ vội vàng cung kính nói:

“Bái kiến Ngọc Lan trưởng lão!”

Trong muôn vàn sự chú ý, Ngọc Lan trưởng lão chân đạp mây trắng, nhẹ nhàng đáp xuống vị trí chủ tọa.

Năm năm một lần, chư vị trưởng lão Lạc Thần Môn thay phiên nhau chủ trì giải đấu, năm nay đến lượt của nàng.

Đám đệ tử mới đều quỳ rụp xuống, khấu đầu hành lễ:

“Đệ tử bái kiến Ngọc Lan trưởng lão!”

Ngọc Lan trưởng lão quét nhìn hết thảy một lượt rồi hài lòng nói:

“Đứng dậy cả đi!”

Toàn bộ đám môn hạ đệ tử lục tục đứng dậy.

Một vị chấp sự trong môn bước ra, đang định tuyên bố thể lệ giải đấu thì chợt bên dưới quảng trường có một đệ tử đột nhiên khẽ reo lên:

“Các ngươi mau xem, đằng kia là cái gì?”

Tuy rằng âm thanh không lớn nhưng vẫn lọt vào tai mọi người.

Theo hướng tay người này chỉ trỏ, bỗng thấy trên một ngọn núi xa xa chợt hiện ra một hiện tượng kỳ quái.

Bầu trời trong xanh bỗng đùn lên một dải mây ngũ sắc.

Tiếp theo là những tràng âm thanh đùng đùng như tiếng sấm.

Bên trong dải mây ngũ sắc, một cỗ lực lượng phô thiên cái địa bạo phát khiến cho phong vân biến sắc, trực tiếp xé rách gợn sóng trong không gian.

Ầm ầm…

Ầm ầm…

Cảnh tượng đồ sộ như vậy khiến ngay cả mấy vị chấp pháp cũng không khỏi biến sắc.

Càng không cần nhắc đến đám nội môn đệ tử mới gia nhập, há mồm trợn mắt theo dõi.

“Đám mây ngũ sắc đó là cái gì vậy?”

“Không lẽ khu vực bên đó đã phát sinh chuyện gì?”

“Chẳng lẽ là dị bảo xuất thế?”

“...”

Đúng lúc đó, bên tai của mấy tên chấp pháp hộ vệ vang lên giọng nói gấp gáp của Lan Ngọc trưởng lão:

“Lập tức thông tri cho chấp pháp đoàn mở ra trận pháp phòng ngự cao nhất của bổn môn. Không có lệnh của ta không ai được phép di chuyển.”

Lời vừa dứt, thân hình mềm mại của nàng thoáng lay động chưa đầy một giây đã biến mất.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 721

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.