Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong

Tiểu thuyết gốc · 1819 chữ

[ Chúc mừng chủ nhân thành công tiến nhập Thiên Đạo Trúc Cơ, có thể nhận được một thần thông ngẫu nhiên. ]

A! Đột phá Thiên Đạo Trúc Cơ còn có thêm phần thưởng?

Trần Phong lập tức xác nhận.

[ Chúc mừng chủ nhân nhận được thần thông Phong Quyển Tàn Vân. ]

[ Phong Quyển Tàn Vân là thần thông phi hành. Một khi tu luyện đại thành liền nhanh như gió cuốn, nhẹ như mây trôi, có thể trong nháy mắt di chuyển khoảng cách mười vạn tám ngàn dặm. ]

Là thần thông thân pháp?

Đúng là hệ thống rất hiểu ta nha.

Ngày trước thấy gã Văn Lượng chân đạp kiếm phi hành mà Trần Phong thèm nhỏ dãi, rốt cuộc bây giờ cũng không cần hâm mộ gã nữa.

Phong Quyển Tàn Vân nháy mắt di chuyển khoảng cách mười vạn tám ngàn dặm?

Thật bá đạo!

Nếu trong tình huống bị địch nhân đuổi giết mà thi triển thì hiệu quả càng tuyệt vời hơn, kẻ địch chỉ có đường ngửi khói ở phía sau.

Trần Phong bèn lập tức lĩnh ngộ thần thông.

. . .

Mấy ngày sau.

Trên bầu trời dược viên thân ảnh Trần Phong bay qua lượn lại, di động nhẹ nhàng không hề phát ra một tiếng động.

Rất lâu sau, tốc độ của hắn chậm dần rồi dừng hẳn lại, từ từ đáp xuống mặt đất.

Cảm giác được bay lượn giữa thiên địa vô cùng sảng khoái.

Mặc dù chưa thể hoàn toàn lĩnh ngộ Phong Quyển Tàn Vân nhưng hắn đã cảm thấy hết sức hài lòng.

Trở về động phủ, Trần Phong kiểm tra lại tài sản cá nhân, phát hiện số linh thạch trung phẩm trên người chỉ còn hơn 300 khối.

“Ta còn có đạo nguyên âm của Linh muội vẫn chưa hấp thu luyện hóa, cộng với số linh thạch này hi vọng là có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ.”

Nghĩ là làm, Trần Phong bèn tiếp tục con đường trường kỳ khổ luyện.

. . .

Lại qua một năm.

Sau khi hoàn toàn luyên hóa đạo nguyên âm và dùng hết sạch bách 300 khối linh thạch trung phẩm rốt cuộc thì Trần Phong cũng miễn cưỡng đạt tới Thiên Đạo Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong.

“Chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong?”

Trần Phong chau mày, không ngờ được Thiên Đạo Trúc Cơ thành công khi tu luyện lại cần một lượng lớn linh khí, dẫn đến tốc độ lập tức bị chậm lại rất nhiều so với giai đoạn ở Luyện Khí Kỳ.

Cũng may có đạo nguyên âm tinh thuần của Hoàng Linh trợ lực, nếu không ngay cả Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong hắn cũng rất lâu mới chạm tới.

Tính toán thời gian đã đủ dài, hẳn là có thể tiếp tục song tu Hợp Thể Âm Dương Công.

Chỉ có điều Hoàng Linh đã vào nội viện, mà hắn kiểm tra trên hệ thống thì phát hiện nàng vẫn đang trong trạng thái bế quan, tu vi cũng đã đạt tới Luyện Khí Kỳ tầng 14.

Lâu ngày không gặp nàng nên hắn cũng có chút nhớ nhung.

Lại nói, người yêu kiếp trước của hắn là Nguyễn Hoàng Yến, sau khi rơi xuống vực không rõ sống hay chết?

Liệu có khả năng giống như hắn xuyên qua thế giới tu tiên?

Trần Phong trầm mặc.

Lát lâu sau, hắn gạt bỏ phiền muộn ra khỏi đầu, trong lòng thầm tính toán:

“Linh khí nơi này quá loãng, xem ra không còn phù hợp với tu vi của ta nữa. Không biết là có cách nào để cải tạo linh khí hay chăng?”

Nghĩ vậy hắn bèn ra ngoài gặp Hoàng mập một chuyến.

Thời gian dài không gặp, vậy mà Hoàng mập vẫn là Luyện Khí Kỳ tầng thứ sáu.

Trần Phong vào thẳng vấn đề hỏi:

“Sư huynh, có cách nào cải tạo nồng độ linh khí trong động phủ hay không?”

Hoàng mập nghi hoặc nhìn Trần Phong, trên người hắn vậy mà không hề có linh lực dao động.

Gã từng truyền khẩu quyết của Lạc Thần Quyết cho Trần Phong nên sớm đoán ra việc đối phương tập tành tu luyện, lúc này không trả lời mà hỏi vặn lại:

“Sư đệ, mấy năm nay ngươi chết dúi trong động phủ mà vẫn chưa bước vào Luyện Khí Kỳ sao? Không phải sư huynh khoe khoang nhưng ta đã đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng thứ sáu. Trong chuyện này không nên gấp gáp! Chỉ cần sư đệ cố gắng có lẽ trăm năm sau sẽ theo kịp gót chân của ta.”

Trần Phong có thói quen trước nay vẫn luôn dùng bí pháp ẩn giấu tu vi cho nên Hoàng mập không hề hay biết gì, vẫn cho rằng hắn tu luyện thất bại.

Nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của gã mập mà Trần Phong chỉ muốn vác Hoàng Kim Chuyên ra đập cho một trận.

Hắn không thèm nhiều lời, bèn lập tức phóng thích linh lực ra bên ngoài, song chỉ duy trì ở mức Luyện Khí Kỳ tầng thứ 7, vừa vặn hơn đúng gã mập một tầng cảnh giới.

Hoàng mập đang đắc ý thì bị dọa cho giật mình, cảm nhận áp lực mạnh mẽ khiến gã hoảng sợ kinh hãi hét lên:

“Sư đệ… Ngươi ngươi… vậy mà đã trở thành tu sĩ Luyện Khí Kỳ?”

Trần Phong nháy mắt cười khiêu khích:

“À à, đúng như lời sư huynh nói tiểu đệ thiên tư có hạn nên mấy năm qua mới chỉ may mắn đột phá vào Luyện Khí Kỳ tầng 7 mà thôi, thật là đáng hổ thẹn.”

Luyện Khí Kỳ tầng 7?

Hoàng mập tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.

Sau khi kiểm tra đúng thực là như vậy thì vẻ mặt gã ngẩn ra, nhìn ngu không chịu được.

Bản thân gã tu luyện hơn 30 năm mới đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng 6, còn sư đệ này tính nhẩm chắc cũng mới tu luyện chưa đến chục năm mà đã cao hơn hắn một tầng.

Trong đầu gã chợt nhớ đến việc mấy năm nay đệ tử của Phạm Vân trưởng lão là Hoàng Linh thường xuyên tới dược viên gặp Trần Phong thì thầm nhủ:

“Nhất định là hắn được Phạm Vân trưởng lão âm thầm chiếu cố nên mới tu luyện nhanh hơn ta. Ta khinh!”

Chứng kiến biểu hiện của Hoàng mập làm cho Trần Phong vô cùng hài lòng.

Hừm! Ai bảo thằng mập nhà ngươi dám coi thường Phong ca ta?

Nếu ta để lộ ra Thiên Đạo Trúc Cơ không hù chết con heo nhà ngươi mới là lạ!

Hoàng mập liền lập tức thay đổi thái độ, cười xiểm nịnh nói:

“Hóa ra sư đệ chân nhân bất lộ tướng! Sư huynh thật là thất kính, thất kính!”

Trần Phong cười cười, cũng không muốn đả kích con heo mập này thêm nữa, liền nói:

“Không biết việc ta vừa hỏi sư huynh có cao kiến gì chăng?”

Hoàng mập chau mày nói:

“Ta nghe nói nếu muốn tăng cường nồng độ linh khí thì cần phải có thiên tài địa bảo, hoặc là nhờ sư môn trưởng bối thiết lập trận pháp tăng cường linh khí.”

Trần Phong lâm vào trầm tư.

Vì để đột phá lên Trúc Cơ trung kỳ nên hắn đã dùng hết linh thạch, trong người không xu dính túi, mà thứ gọi là thiên tài địa bảo hiển nhiên mức giá cực kỳ cao, có khi lên đến ngàn vạn linh thạch cũng không chừng.

Còn việc mời sư môn trưởng bối về thiết lập trận pháp lại càng không có khả năng.

Trần Phong bèn hỏi:

“Sư huynh! Bên trong nội môn linh khí có phải cao hơn ngoại môn?”

Hoàng mập nhanh nhẹn đáp:

“Đó là lẽ tất nhiên! Mặc dù ta chưa từng vào nội viện nhưng nghe nói Lạc Thần Môn được sư tổ truyền thừa khai tông lập phái trên một nhánh linh mạch thiên địa, mức độ linh khí ở phạm vi linh mạch cao hơn ở đây chí ít mười lần.”

Trần Phong cả kinh:

“Gấp đến mười lần sao?”

Bản thân ta linh căn hoàn mỹ, muốn đồng thời đột phá ngũ hành thuộc tính thực là quá khó khăn.

Nếu ta có thể vào nội môn tìm địa phương gần linh mạch tu luyện phỏng chừng chỉ cần vài năm liền có thể tiến lên Kim Đan Kỳ.

Hắn bèn gấp gáp hỏi:

“Làm sao mới có thể trở thành nội môn đệ tử?”

Dường như nhìn thấu tâm tư của Trần Phong, Hoàng mập bèn bĩu môi bảo:

“Lạc Thần Môn ta có thông lệ cứ 5 năm một lần sẽ tổ chức khảo hạch, chỉ cần vượt qua liền có thể bước chân vào nội môn trở thành đệ tử. Hơn nữa còn có cơ hội được chư vị trưởng lão thu nhận làm đệ tử thân truyền. Cơ mà nếu ngươi chưa đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng 10 thì đừng mơ tưởng đến.”

Trần Phong không quan tâm đến thái độ của gã mập, hỏi tiếp:

“Vậy còn bao lâu sẽ đến kỳ khảo hạch tiếp theo?”

Hoàng mập bấm tay nhẩm tính, gật gù nói:

“Cũng không lâu lắm, chừng hơn hai năm nữa là đến rồi.”

Hai năm nữa?

Mẹ kiếp, quá lâu đi!

Trần Phong sực nhớ ra Hoàng Linh không phải là mới được vào nội viện thời gian gần đây sao?

Hắn liền hỏi:

“Không có ngoại lệ sao?”

Hoàng mập tỏ vẻ khinh thường nói:

“Hoặc là sư đệ ngươi sở hữu linh căn tư chất thượng phẩm trở lên liền được tấn nhập trực tiếp thành đệ tử nội môn.”

Hừm! Ngươi đừng có mà mơ!

Phạm Vân trưởng lão đã vứt hắn ở đây chứng tỏ là linh căn tư chất của sư đệ này cũng chẳng hơn gã bao nhiêu.

Tu luyện bấy lâu mà mới chỉ đến Luyện Khí Kỳ tầng 7 xem chừng chỉ là sơ phẩm thôi.

Nếu không phải vận cứt chó có tầng quan hệ với Vân trưởng lão thì còn lâu mới được tu vi hôm nay.

Nhìn ánh mắt của gã mập Trần Phong liền đoán được trong đầu gã đang nghĩ gì, thầm khinh bỉ vài câu.

Linh căn thượng phẩm thôi sao? Ông đây có cả đống!

Có điều việc này không thể nóng nảy mà cần suy xét kỹ càng mới được.

Tu vi của hắn đã là Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong còn cách trung kỳ một khoảng nhỏ, trước mắt vẫn nên tập trung đột phá vào Trúc Cơ trung kỳ cái đã, có như vậy đi vào nội viện hắn mới có cảm giác yên tâm.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 907

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.