Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Iron Octopus

Tiểu thuyết gốc · 1567 chữ

Sáng hôm sau, các đoàn đội tập trung tại trước cổng, Karl thu thập các bánh răng cần trục sửa chữa lại công tắc mở cửa hầm.

Khoảng chừng ba tiếng sau.

Karl sau khi tháo các bánh răng gãy vỡ và thay thế mới thì hắn xoay người lại nói.

"Các bánh răng đã toàn bộ thay mới, hiện tại bây giờ có thể sử dụng." Sau đó Karl vẫn dặn dò Ronnie cùng mọi người: "Các ngươi vào bên trong không muốn đi trước dò đường, thứ ở bên trong có thể sẽ rất nguy hiểm, ngay cả ta cũng không thể bảo đảm được tính mạng."

Mặc dù Ronnie có chút nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn gật đầu. Bản thân hắn là một cái đội trưởng, quy tắc sinh tồn vẫn phải có, trọng yếu nhất là khu di tích chưa từng được khai phát.

"Chuyện dò đường đã có đội ngũ của tập đoàn lo liệu, nên cũng không đến lượt chúng ta cái tiểu đội cỏn con này làm việc."

Ronnie mặc dù nói như thế, nhưng hắn cũng có tính toán riêng của chính mình. Phần mở cổng hầm mỏ thuộc về công đầu của tiểu đội.

Đương nhiên trong thỏa thuận hắn cũng đề ra yêu cầu lợi ích của chính tiểu đội của mình. Tuy không nhiều nhưng vật tư cùng tài nguyên đủ để cho cả tiểu đội sống tốt một vài tháng.

Trong đó yêu cầu của Karl khá là kì quái, hắn chỉ cần một số thứ linh kiện tán lạc, chuẩn xác mà nói đó là các bo mạch điện tử.

Karl biết yêu cầu này khá khó khăn, nhưng theo sự ăn mòn của thời tiết, các bo mạch còn hoạt động được hay không là một chuyện khác.

Sau khi Karl chỉnh sửa một chút trục quay của thang máy thành thủ công, hắn phủi tay đứng lên quay về phía nơi tập trung đoàn người.

"Tất cả đã chuẩn bị xong, các ngươi chỉ việc xoay bánh quay là có thể mở cửa."

Cũng không để ý thái độ của đám người đứng đầu, hắn hướng về phía lều trại của tổ đội của mình ngồi xuống.

"Hừ, không phải chỉ là sửa một cánh cổng sao?"

Coma khó chịu hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn quay về đằng sau nói với quản lý: "Ngươi kiếm một số người phụ trách mở cổng, đoàn đội của chúng ta phụ trách mở đường."

"Vâng."

Tên quản gia đáp một tiếng rồi quay lại phân công cho số người mà hắn quản lý đi mở cnáh cổng hầm mỏ.

Kẹt... Đùng ..... Đùng... Ầm..... Ầm....

Theo sức mạnh của hai tiến hóa giả hợp lực xoay trục quay, cánh cổng từ từ được mở lên theo tiếng va chạm của kim loại ở hai bên thành cổng.

Theo tầm mắt dần dần mở rộng. Cánh cổng hé mở lộ ra một đường ray đã đứt gãy nối thẳng vào trong bóng tối.

Karl nhìn chằm chằm vào trong bóng tối vô tận của hầm mỏ, khí tức từ lúc mở cổng dần dần mãnh liệt, khiến toàn thân của hắn nổi da gà.

Cánh tay của hắn không tự chủ được khẽ run rẩy khiến người hắn có chút lắc lư.

"Làm sao vậy?" Ronnie thấy Karl có biểu hiện bất thường hắn bất chợt hỏi một câu.

Karl thu hồi cảm xúc của mình, cũng không quay người đáp: "Không có gì, chỉ hơi kích động một chút thôi."

Sau đó hắn nói tiếp.

"Các ngươi không muốn đi vào, tốt nhất là ở bên ngoài!! Đây là cảnh cáo, không phải trò đùa cợt." Sắc mặt của Karl nghiêm túc đến nổi có chút tái mét.

Từ khi cánh cổng mở ra, luồng từ trường đã bị mất, thì cảm nhận nguồn năng lượng bắt đầu rõ ràng hơn, cực kì chói mắt. Hầu hết trải dài một khu vực gần 50 mét trong hầm mỏ.

Cái đáng nói ở đây bất luật một cái năng lượng tĩnh hay động hắn đều có thể phân biệt được. Nhưng khi hắn nhìn vào trong căn hầm một hình bầu dục nguồn năng lượng cực kì chói mắt, vô số các sợi năng lượng trải đều xung quanh khu vực hố.

Tổng cộng có tám sợi năng lượng trải dài xung quanh.

Điều đáng nói ở đây là nguồn năng lượng này không cố định mà là chầm chậm lưu chuyển về phía trung tâm hình bầu dục.

Trong hầm mỏ, nhóm người của Coma sau khi mở cửa, một số loại thực vật trong bóng tối bật chợt gặp ánh sáng đột ngột co tụt về lại một góc tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt trong bong đêm.

Nhóm người của Coma đi vào trước, tiếp theo đó là các tiểu đội nhỏ lẻ khác của tập đoàn cùng quân đội.

Tiểu đội Suzie cũng ở trong đó, nàng theo đoàn đội thuộc khu vực phía bắc theo sau đoàn người.

Căn hầm mỏ khá tối, dựa theo trục đường ray, đoàn người đi đến một khe vực. Ở đây các đường ray nối xung quanh tạo thành một hình vòm cung. Phía trên đã sụp đổ một mảng lớn. Tại chính giữa có xếp chồng các loại khoáng thạch chưa phân loại bao gồm các kim loại thô. Dễ thấy nhất là những cục sắt thô đã bị gỉ rét theo thời gian.

Tất nhiên những thứ này thuộc về của chung. Trong lúc một số tiểu đội đang phân công vận chuyển số vật tư ra ngoài thì bất chợt một tiểu đội phát hiện khu vực theo dõi hầm mỏ. Nói đúng hơn là một đài quan sát.

Bên trong căn phòng được làm âm tường, phía đối diện có một cửa sổ nhìn ra phía bên kia hình vòm cung. Tại đây ngay lúc này, một mùi hương có nhiễm một chút màu đỏ nhạt phiêu tán trong không khí.

"Này, ngươi có nghe được mùi gì kì lạ không?" Một tiến hóa giả hỏi đồng bạn của mình.

"Làm sao? Không phải mùi thi thể đã bị phân hủy sao" Người kia vừa nói vừa chỉ đống thi thể thợ mỏ đã bị phân hủy gần hết. Có lẽ do không khí trong căn hầm được bảo bọc kín mít, nên số thi thể này được bảo trì một độ tươi mới nhất định.

Từ khi cánh cổng hầm mỏ được mở, luồng không khí này mới được thông thoáng, kèm theo đó những thi thể này mới bắt đầu héo rủ.

Trong lúc đang trò chuyện, thì hai người này không biết một con rết đang ngọ nguậy chòm râu của mình men theo mùi thịt tươi mới.

Sau khi các đội của Coma thu thập vật tư đầu tiên thì hắn trước hết ra phía bên ngoài.

Sau khi hít thở một chút bầu không khi mới mẻ khác hẳn bên trong hầm mỏ thì hắn bất chợt nhìn thấy đội của Ronnie vẫn ngồi tại chỗ.

Coma khẽ nhếch môi, hướng về đội của Ronnie. Hắn muốn buồn nôn một chút cái tiểu đội này, hôm qua giằng co khiến mặt mũi của hắn vất sạch, đã thế phần trăm vật tư của hắn cũng bị tiểu đội này cho cướp được.

Thân ảnh của Coma hướng về phía bên này cũng làm cho tiểu đội của Ronnie chú ý.

Hiện tại trong thời gian di chuyển vật tư không ai lại rãnh rỗi đến mức hướng đến khu vực nghĩ ngơi của các tiểu đội.

"Há, làm sao, đội trưởng Ronnie danh tiếng mà lại sợ không dám vào hầm mỏ sao?"

Khi thân ảnh Coma còn cách mười mét khoảng chừng thì tiếng nói của hắn đã hướng đến bên này.

Điều này khiến Vinid có chút nóng nảy, hắn nhướng mày: "Chậc, cái tên bóng lại đến tìm đội trưởng nữa kìa" Vừa nói Vinid vừa huých tay bên cạnh Henry đang đốt thuốc.

Henry đang hương thụ một chút khói trong lúc nghỉ ngơi thì bất chợt cú huých tay của Vinid khiến hắn sặc khói, ho khan liên hồi.

"Khục, cái gì bóng, ai muốn chơi đội trưởng?"

"Ách, không phải, ngươi cái này người làm sao lại nghĩ như vậy. Là cái tên nam không ra nam nữ không ra nữ đến tìm đội trưởng."

Hai người trò các thành viên còn lại muốn nén cười nhưng vẻ mặt thống khổ khi muốn cười cũng không được mà khóc cũng không xong khi nghĩ đến đội trưởng đang xụ mặt nhìn hai người nói chuyện.

"Tiểu đội của chúng ta chỉ việc mở cổng là có thêm 5% tài nguyên cùng vật tư, đâu như ai kia phải lao động chân tay cật lực mới được một chút lợi ích."

Không đợi đội trưởng mở miệngIgor nhìn không được vẻ mặt cợt nhả của Coma lên tiếng trêu chọc. Cũng bất kể vẻ mặt của Coma đang khó coi đến mức như nào.

Karl cũng cười cười không để ý đến cái tên hề này. Lại nhìn một chút nguồn năng lượng trước mặt. Lo lắng của hắn bắt đầu lớn dần khi hắn bất chợt nghĩ đến một sinh vật mà chỉ có ở ngoài biển.

Octopus!!!

Bạn đang đọc Cực Hạn Sinh Tồn sáng tác bởi bombom9000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bombom9000
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.