Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giảo Hoạt

Phiên bản Dịch · 1603 chữ

Tầng thứ hai Thất Yêu Tháp.

Hai mắt Dương Trần như điện cảnh giác quan sát bốn phía, hắn có thể cảm nhận được lúc mà giết chết con yêu thú đầu tiên tức thì một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm bỗng nhiên xông lên đầu, phảng phất như phía dưới nham tương sẽ có yêu thú đột nhiên lao lên tấn công hắn lần nữa.

Cảm giác bị nhìn chằm chằm vào cực kỳ không thoải mái.

"Xoạt!"

Sau một khoảng yên tĩnh ngắn ngũi, sau lưng Dương Trần đột nhiên có âm thanh nham tương di chuyển truyền ra, theo đó là một đạo kình phong nóng như lửa nhanh như như chớp giật đánh tới.

Dương Trần không dám khinh thường, trong mắt lóe lên một tia quang mang lạnh lẽo, Huyết Ẩm Kiếm lấy độ cong cực kỳ xảo trá hướng về sau đâm tới.

"Đang!"

Tiếng va đập kịch liệt bỗng nhiên vang vọng ra, Huyết Ẩm Kiếm như là công kích vào tường đồng vách sắt vậy, nó truyền đến rung động dữ dội để cánh tay Dương Trần run lên, nguyên khí trong cơ thể đều trở nên rung động.

Con ngươi hắn hơi co lại, loại lực công kích cường hoành này vậy mà mình lại chặn được, vừa muốn quay đầu đối ứng, đúng lúc này đột nhiên quang mang trước mắt lóe lên, lại là một con yêu thú đột nhiên đánh tới!

Con yêu thú trước mặt này có miệng to như chậu máu, mang một trận gió tanh, hai hàng răng như là lưỡi đao chớp động hàn mang lạnh lùng, một cỗ ba động cực kỳ nhanh từ trên đó lan ra.

"Tê!"

Cùng lúc đó, sau lưng Dương Trần đột nhiên truyền đến một tiếng tê minh, sau đó yêu thú sau lưng lại lần nữa vọt tới, công kích chưa đến lại có kình phong lửa nóng làm cho lưng của hắn nhói nhói.

"Yêu thú này, quá giảo hoạt!"

Dương Trần giật mình, trong lòng chấn động cực kì, trình độ giảo hoạt của yêu thú này hoàn toàn vượt quá mức tưởng tượng của hắn, vậy mà tấn công cả trước cả sau..

Kinh ngạc xong hắn chợt cắn răng một cái, đối với công kích sau lưng trực tiếp bỏ qua, ngón tay hung hăng chỉ về phía trước.

Thanh Dương Chỉ!

Thanh mang mãnh liệt bỗng nhiên vạch phá không khí, một cỗ lực lượng nhục thân không cách nào hình dung vào lúc này như là trời long đất lở đồng thời quét ra.

Giờ khắc này trời đất như ngừng lại, xung quanh hết thảy đều lâm vào yên tĩnh như chết, nhưng một giây sau trùng kích mãnh liệt đột nhiên từ ngón tay Dương Trần bắn ra, uy thế cường hoành làm cho hư không xung quanh đều không ngừng run rẩy.

"Oanh!"

Một tiếng oanh minh bỗng nhiên truyền ra, hai mắt yêu thú hỏa hồng phía trước đột nhiên lộ ra vô tận sợ hãi, nhưng còn chưa để nó kịp hết sợ hãi thì toàn bộ đầu lâu trong nháy mắt đã nổ tung, ngay cả lân phiến trên thân thể của nó cũng tróc hết ra.

Máu bắn tung tóe, thịt nát bay tứ tung!

Thi thể của con yêu thú kia trực tiếp bay ngược về trong nham tương, một trận khói xanh bay thẳng mà lên.

"Ầm!"

Cùng lúc đó Dương Trần đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, máu tươi trong miệng tuôn ra, thân hình trực tiếp bay về phía trước, nhưng giờ phút này hắn cắn răng một cái, trong lúc bay ngược về sau hắn đột nhiên quay người, lại nhìn thấy con yêu thú khác lại tấn công tới.

Trong mắt yêu thú kia lộ ra vẻ hung ác, rõ ràng là muốn thừa dịp Dương Trần bị thương đem hắn triệt để giết chết.

"Quy Nhất Thức!"

Dương Trần nghiến răng nghiến lợi, trong lòng oán hận không gì sánh được, lập tức hít sâu một hơi, gầm nhẹ một tiếng, nguyên khí trong cơ thể như là con sông thông qua bàn tay tràn truyền vào Huyết Ẩm Kiếm

Huyết Ẩm Kiếm giống như nhận thấy tâm tình của chủ nhân, thân kiếm run rẩy truyền ra âm thanh thanh thúy của kiếm minh, vô tận kiếm ý màu máu như là cuồng phong gào rít giận dữ, vờn quanh ở xung quanh hắn.

Sau một khắc, những kiếm ý huyết sắc này bỗng nhiên co vào, hóa thành một hư ảnh thanh trường kiếm khổng lỗ, Dương Trần huy kiếm chém ra, hư ảnh trường kiếm này bỗng nhiên chém xuống.

"Bạch!"

Hư ảnh trường kiếm trực tiếp xé rách không khí, chém vào yêu thú trước mặt, còn chưa chờ nó kịp phản ứng đã trực tiếp bị chém, thân thể yêu thú lập tức bị chặt thành hai nửa.

Dù vậy, uy lực hư ảnh trường kiếm không giảm, khi cùng dung nham phía dưới va chạm thì toàn bộ nham tương đột nhiên từ phía trước Dương Trần bị chia cắt, hai cơn thủy triều nham tương to lớn hướng về phương xa phun trào.

Uy lực một kích này vậy mà cường đại như thế, ngay cả bản thân Dương Trần cũng vì đó mà kinh ngạc. Thiên Mang kiếm thuật là kiếm pháp thành danh của La Chưởng Tọa , uy lực cường đại không thể khinh thường, thậm chí có thể uy hiếp được cường giả Ngự Hồn cảnh, mình bây giờ chỉ sợ không thể đem toàn bộ uy lực của kiếm thuật này thi triển được..

Giải quyết hết phiền toái trước mắt, Dương Trần cũng không dám thư giãn, lúc này hắn xoay chuyển thân thể, rơi vào cột đá ở nơi xa, sau đó vội vàng lấy ra một viên Thiên Nguyên Đan nuốt vào.

Đan dược vào cơ thể liền hóa thành năng lượng cuồn cuộn tinh khiết dung nhập vào toàn cơ thể, thương thế phía sau lưng trong nháy mắt truyền đến cảm giác ngứa ngáy, hiển nhiên là huyết nhục đang khép lại.

"Ào ào ào!"

Dưới nham tương đột nhiên truyền đến âm thanh giống như dòng nước, toàn thân Dương Trần xiết chặt, định thần nhìn lại thì lập tức hắn co rụt hai mắt lại.

Yêu thú xuất hiện lúc này lại tận bốn con.

Tong mắt mấy con yêu thú đều lộ ra quang mang hung tàn có thể bọn chúng lại không nóng lòng tiến công, chúng tách ra đi đến các cột đá khác nhau ở bên cạnh, sau đó thân thể như là rắn, từ đuôi đến đầu bò đi lên lên trên cột đá .

Trong lòng Dương Trần nhảy lên bất an, vị trí bốn cái cột đá cực kỳ đặc thù, rõ ràng là bốn cái có khoảng cách gần hắn nhất, những con têu thú này lại muốn đi trước phong tỏa đường lui của mình!

"Lấy cứng đối cứng khẳng định không được, chỉ có tạm thời rút lui, sau đó dần dần giết từng con !"

Trong đầu hắn nhanh chóng suy nghĩ, nếu như giết như lúc trước vậy thì chính hắn thua không thể nghi ngờ, lập tức hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra vòng tia sáng kỳ dị.

Sau khi thi đấu ở ngoại môn, Lăng Ảnh Bộ, cho tới bây giờ còn chưa thể thành thục, thời trước mắt này vừa vặn có thể nhờ đó mà ma luyện một phen.

Ý nghĩ này vừa mới dâng lên, khóe miệng Dương Trần liền nhếch lên một đường cong, lúc này không chút nghĩ ngợi, thân hình lướt qua mười đạo tàn ảnh hướng về bên cạnh chạy như bay.

Bốn con yêu thú thấy thế, tức thì tất cả đều nổi giận gầm lên một tiếng, chạy đến vây công Dương Trần. Chúng nó dùng thân thể chuyển động, phần đuôi như là roi thép co rúm quật ra.

Hai mắt Dương Trần khép lại, âm thầm ghi nhớ phương thức mà yêu thú công kích, trong một sát na đó thân thể lấy thế không thể tưởng tượng nổi tư ,trên không trung xoay chuyển nhẹ nhàng né tránh một kích kia, đồng thời thân hình đứng trên cột đá một cách xảo diệu.

Một loạt động tác nước chảy mây trôi!

"Tiếp theo ta sẽ cùng các ngươi chơi đùa!"

Dương Trần hơi nhếch khóe môi lên, cũng không nóng vội giết yêu thú, thi triển Lăng Ảnh Bộ đến cực hạn, nhắm đến cột đá gầy trơ xương trong dung nham xuyên thẳng mà qua.

Bốn con yêu thú kia bởi vì thân thể quá mức khổng lồ, căn bản là không có cách nào đặt chân lên trên cột đá, chỉ có thể dựa vào thân thể mà quấn quanh phía trên cột đá, cứ như vậy tốc độ bọn chúng bị giảm mạnh, một kích không trúng thì chỉ có thể lựa chọn nhảy về trong nham tương, tìm kiếm cơ hội tấn công tiếp theo.

Nhưng Dương Trần lại không cho bọn nó có bất cứ cơ hội nào, chỉ cần hắn phát giác được tình huống có một tia không ổn, Lăng Ảnh Bộ trong chốc lát đã thi triển, sau khi lấp lóe mấy lần đã tới chỗ phía xa.

Mà hành động kia lại làm cho bốn con yêu thú hết sức tức giận, đành phải tiếp tục liều mạng truy kích.

Bạn đang đọc Cực Đạo Đan Hoàng (Bản Dịch) của Thiệt Đầu Lão Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieugiahacam00
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.