Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 216

Phiên bản Dịch · 974 chữ

“Ừ, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.” Thiên Ca Tuệ chỉ vào cha đứa nhỏ nói.

Sau khi Học Học và Tập Tập nhìn thấy người tới, ánh mắt sáng lên, cùng nhau kêu lên: “Cha, sao cha thành tên trộm vậy?”

Vẻ mặt Úy Nam Thừa rất 囧!

“Là bảo mẫu nhận lầm người rồi, sao cha có thể là tên trộm chứ?” Giọng nói rất u oán.

“Học Học, Tập Tập, nhanh đi ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm rời giường ~” Thiên Ca Tuệ dắt hai đứa con trai về phòng ngủ.

“Tuệ Tuệ...” Úy Nam Thừa vội gọi, nhưng Tuệ Tuệ vốn không để ý tới anh, xoay người “Rầm” một tiếng đóng cửa lại.

→00→│││

Úy Nam Thừa rất muốn rơi lệ, không phải hiểu lầm đã cởi bỏ rồi sao? Tại sao bà xã còn lạnh như băng như vậy với anh? Anh thật sự muốn tìm miếng đậu hũ đụng chết luôn!

“Bà xã, em mở cửa ra được không? Bên ngoài lạnh lắm...”

“Bà xã, anh liên tục không ngủ ba mươi sáu tiếng rồi, một mực trên đường, chân anh cũng bắt đầu run lên...”

“Bà xã, nếu em không mở cửa, anh liền ngủ dưới đất rồi...”

Thiên Ca Tuệ trùm chăn không có ý định phản ứng đến anh, nhưng từng chữ của anh vẫn không ngừng chui vào trong tai mình, thật sự vô cùng rối rắm.

Học Học linh hoạt chui vào trong ngực mẹ, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, cha thật đáng thương đó ~ nếu không nể tình cha là phiếu cơm dài hạn của chúng ta, cho cha một cơ hội hối cải thay đổi hoàn toàn đi?”

“Mẹ, nếu cha thật sự ngủ dưới đất sẽ bị cảm, cha bị cảm khẳng định sẽ ở đây không đi, đến lúc đó mẹ còn phải chăm sóc cha, thật lãng phí.” Tập Tập ngọt ngào ngây thơ nói.

Thiên Ca Tuệ nghe như thế nào, đều cảm thấy hai con trai đang nói chuyện giúp cha chúng, có thể nói đúng là có lý. Nếu hiểu lầm về Phương Ngọc Dao đã giải thích, anh không ngại vất vả đã chạy tới, mình còn như vậy với anh có phải quá làm kiêu không?

Lập tức đứng dậy, đi mở cửa phòng.

Úy Nam Thừa đang uể oải ỉu xìu nằm bò trên cửa nghĩ đối sách, đột nhiên cửa mở ra, anh hơi sơ suất không đề phòng đánh về phía trước.

“Ầm” một tiếng vang lên, cái gáy Thiên Ca Tuệ tiếp xúc thân mật với sàn gỗ, hoa lệ lệ bị anh đè dưới thân, đôi môi hai người vẫn còn trùng hợp dính vào một chỗ.

Học Học và Tập Tập nghe được tiếng vang vội chui từ trong chăn ra, chống cằm nằm lỳ trên giường, hai cặp mặt to tò mò nhìn cha mẹ té xuống dưới đất.

Trong lòng thầm nghĩ: Tư thế này mẹ cũng quá bị thua thiệt! Lần sau phải để cho mẹ phản công! Đè cha phía dưới!

“Hu hu...” Thiên Ca Tuệ tức giận đẩy người nào đó đè mình phía trên, gáy cô đau quá, hu hu... Khẳng định sưng to thành cái u lớn rồi, còn không biết có chảy máu không.

“Ngoan ~ đừng khóc, anh xoa xoa giúp em.” Úy Nam Thừa luống cuống tay chân bò dậy, ôm bà xã bị anh đụng ngã lên, bàn tay dịu dàng xoa xoa gáy cho cô.

Học Học và Tập Tập liếc nhìn nhau, thần giao cách cảm thầm nghĩ: Lúc này, hai đứa nên giao nhiệm vụ dụ dỗ mẹ cho cha, ai bảo cha là người xông vào.

“Khốn kiếp! Anh tránh ra cho tôi!” Thiên Ca Tuệ mím miệng khóc ròng nói, thật ra thì cái gáy đập trên đất cũng không đau đến mức khiến cô phải khóc, chủ yếu là cảm xúc tích cóp từng chút một trong thời gian dài như vậy đột nhiên bộc phát.

“Được rồi, bọn nhỏ đều ngủ rồi, chúng ta đi phòng khách được không?” Úy Nam Thừa nhìn thấy hai con trai rất biết điều đắp chăn ngủ, vội ôm Tuệ Tuệ đi ra ngoài.

Bởi vì e dè bọn nhỏ, Thiên Ca Tuệ không dám huyên náo quá lợi hại, chỉ có điều không lưu tình nhéo thịt trên thắt lưng Úy Nam Thừa, “Ai muốn theo anh đi phòng khách, anh thả tôi xuống!”

Úy Nam Thừa không phải người nghe lời như vậy, cô kêu anh để xuống anh sẽ để cô xuống? Dĩ nhiên không thể nào rồi, khó khăn lắm mới có một cơ hội như vậy, anh nhất định phải vững vàng nắm chặt.

“Ngoan, tất cả mọi người đều đang ngủ, em định đánh thức cả lầu trên lầu dưới sao?”

“Hừ!” Thiên Ca Tuệ tức giận trừng mắt lườm người nào đó, là anh nắm được xương sườn mềm của mình!

Đến phòng khách, Thiên Ca Tuệ liền quay người tránh thoát khỏi ngực anh, định mở cửa đi ra ngoài.

Úy Nam Thừa ôm lấy cô thật chặt từ phía sau, cánh tay giống như vòng sắt ôm chặt cô, đôi môi ghé vào bên tai cô nỉ non, “Bà xã, anh nhớ em... Giờ nào khắc nào cũng nghĩ tới em, mà anh biết trước khi chuyện Phương Ngọc Dao chưa làm rõ em sẽ không tha thứ cho anh, cho nên anh vẫn cố nén kích động muốn tới gặp em, bây giờ chân tướng rõ ràng, cô ta vốn không mang thai, mà anh càng chưa từng chạm vào cô ta, em tha thứ cho anh được không?”

Thịt bên tai Thiên Ca Tuệ vốn nhạy cảm, hơn nữa anh vừa nói bên tai mình vừa phun

Bạn đang đọc Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! của Nam Quan Yêu Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aqua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.