Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2961 chữ

Sau khi tiêm vắc-xin, thú cưng thường rất yếu ớt, không thích hợp nghịch tuyết, cho nên Corgi nhỏ ỉu xìu ủ rũ mà đợi, đỏ mắt mong chờ, cuối cùng cũng chờ được Tô Li thông báo rằng nó có thể nghịch tuyết, cún con lập tức tràn đầy sức sống!

Hào hứng đến nỗi quay xung quanh dưới chân Lục Khiên mà điên cuồng vẫy đuôi, một hồi không do dự phóng ra ngoài cửa lớn, một hồi lại chạy về kéo ống quần Lục Khiên kéo ra phía cửa lớn, dáng vẻ không chờ được nữa lại đáng yêu vô cùng.

Trước đó trong lúc lần đầu tiên chó Corgi và mèo Ragdoll đánh nhau, Lục Khiên biểu hiện ra thực lực của mình đã thành công làm cho hai con thú khiếp sợ, trở thành lão đại chân chính của chúng nó.

Tô Li mặc quần áo cho chó Corgi, dù sao cũng chỉ là cún con, sợ nó sẽ cảm lạnh mất, cẩn thận vẫn hơn.

Cô hỏi mèo Ragdoll lông xù đang ngủ gật trong ngực: “Em có muốn nghịch tuyết không?”

Lisa lười biếng khua khua chân, ngáp một cái rồi ôm lấy cái đuôi của chính mình lại tiếp tục ngủ thiếp đi.

Tô Li: “….”

Cô đóng cửa lại, cùng Lục Khiên đang ôm lấy chó Corgi đi đến nhà tuyết.

Nhà tuyết rất lớn, một mảng trắng xóa, phân chia khu tuyết nông, khu tuyết sâu, khu trượt băng,.. rất nhiều khu khác, Lục Khiên cứ ôm lấy chó Corgi đi thẳng đến khu tuyết sâu, tuyết ở đó ít nhất cũng dày nửa mét.

Anh nhấc Corgi nhỏ lên, bẹp một tiếng ném vào trong tuyết, ngay chỗ đó liền có một cái hố nhỏ chỉ còn sót lại cái mông đầy lông của cún Corgi nhỏ còn lộ ra.

Tô Li lo lắng cho Corgi nhỏ lập tức ôm lên kiểm tra.

Kết quả tên nhóc này lại vui vẻ liên tục vặn vẹo cơ thể về hướng Lục Khiên, còn giơ cái chân nhỏ ra chỉ chỉ vào đống tuyết bên cạnh, ra hiệu cho lão đại: Thêm lần nữa, cún con muốn chơi thêm lần nữa!!!

Tô Li: “…”

Cô lặng lẽ đưa Corgi nhỏ cho Lục Khiên, kết quả không ai đưa tay đón.

Bởi vì Lục Khiên đã vui vẻ lăn qua lăn lại trong tuyết rồi, còn tạo ra một đống các hình dáng kỳ lạ…

Tô Li: “…”

Cô quên mất, gấu trúc cũng là một loại động vật cực kỳ thích nghịch tuyết, thấy tuyết liền phấn chấn y hệt như thấy thuốc phiện.

Tô Li từ bỏ kế hoạch bắt Lục Khiên dẫn Corgi nhỏ chơi đùa rồi, chính anh cũng giống như một đứa trẻ chơi đến là phấn khởi, lúc này thì đáng tin chỗ nào chứ.

Cô đành phải lấy ra viên kẹo sữa Thỏ Trắng lột ra ném vào trong miệng, chuẩn bị bắt đầu làm việc, cần phải biết rằng cùng một con Corgi sức lực dồi dào chơi đùa thật sự rất cần thể lực.

Corgi Robert nhỏ siêu thích chơi trò bị người ném vào trong tuyết, không biết mệt chơi liền mấy chục lần, Tô Li mệt đến mức không đứng nổi vẫn chưa nghỉ.

Sau đó, Tô Li chỉ đành mang Corgi nhỏ chạy đến khu tuyết nông, ném cho nó quả cầu để nó tự đuổi theo chơi đùa.

Robert chạy như điên, không thèm để ý đến cô quản lý nữa, tự một mình chơi hết sức vui vẻ.

Tô Li cuối cùng cũng thở phào, xoa xoa cánh tay đã mỏi nhừ, nặn một quả cầu tuyết, phì phò thở dùng sức ném vào Lục Khiên vẫn còn đang lăn lộn trong tuyết.

Đột nhiên bị vợ đánh lén làm cho Lục Khiên chỉ biết ngơ ngác.

Trong nhà, hai con thú đáng yêu đang thuận lợi trưởng thành lớn lên, lần kiểm tra gần đây nhất cho thấy, thân thể bọn chúng vô cùng khỏe mạnh, có thể thả ra ngoài cho tiếp xúc với thế giới rộng lớn kia.

Nhưng là, còn có một bạn học sinh khiến cho Tô Li rất là đau đầu, đó chính là sáo đen còn chưa nở!!

Dựa theo thời gian ấp trứng, nửa tháng là có thể phá vỏ ra ngoài nhưng bây giờ đã sắp hai tháng qua rồi…

Chắc không phải là bị bệnh đi? Hay là gửi đến đây vốn dĩ là quả trứng hỏng?

Tô Li đã tham khảo ý kiến của chủ nhiệm khóa thực tập từ sớm, nguyên văn là: “ Kiên nhẫn chờ đợi, có lẽ học sinh còn chưa tỉnh ngủ.”

Tô Li: “…”

Cô đang suy nghĩ, bạn học sinh này vừa ra đời cô liền trước mắt trừ hai điểm rồi nói sau có được không?

Khi《Chiến ký của gấu Đế Vương》phát sóng, Lục Khiên cũng nổi tiếng, không, đúng hơn là “Thuận Đằng” nổi tiếng rồi.

Kỹ năng diễn xuất uyên thâm cùng với âm thanh cực kỳ dễ nghe đã nhanh chóng chinh phục quần chúng hâm mộ phim hoạt hình, trong thời gian ngắn lượng fan hâm mộ trên Weibo đã tăng vọt lên hàng triệu người.

Tục ngữ nói, người sợ nổi danh, gấu trúc sợ mập.

Người nổi tiếng tự nhiên nhiều thị phi, đặc biệt là trong mắt những người lồng tiếng tự nhận bị Lục Khiên đi cửa sau cướp mất vai diễn gấu Đế Vương, Thuận Đằng càng hot càng thành công càng nổi tiếng, những người đó lại càng không phục.

Lực lượng của thủy quân(*) vô cùng đáng sợ.

(*Thủy quân hay quân đen: Là nhóm người được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình.)

Dưới một bài vừa mới đăng trên Weibo của Thuận Đằng, người hâm mộ cùng với antifan mở ra một trận chiến gió tanh mưa máu.

Weibo của Thuận Đằng thực ra rất bình thường, có tấm ảnh chụp chó Corgi nhỏ té vào trong tuyết chỉ lộ ra cặp mông tròn mập phì, chia sẻ một tấm chó Corgi nhỏ trong miệng nhồi đầy thịt khô vừa ngốc vừa đáng yêu.

Lại còn viết một câu: Béo không nhìn thấy mắt nghĩa là béo đến không thể nhận ra…

Những bình luận bên dưới ban đầu rất bình thường, tất cả chỉ là những bình luận ha ha, nịnh hót, thậm chí còn có bình luận giả vờ thở phì phì trách cứ Thuận Đằng lừa gạt các fan nữ nuôi Corgi.

Không bao lâu, những bình luận bất hòa nổ ra xâm chiếm khu bình luận.

“Béo không thấy mắt là cái quái gì, đây là đang ngang nhiên diss người béo sao?”

“Người béo đã trêu chọc gì Thuận Đằng, kỳ thị như vậy à?”

Những công kích như vậy hiển nhiên không thể trụ nổi, một lát sau đã bị fan hâm mộ đánh bại.

“Rõ ràng là một câu nói đầy cưng chiều cún con cũng có thể bị antifan hiểu lầm đến như vậy, thật là sống lâu mới gặp, hahaha…”

“Các antifan đọc hiểu được 0đ hay gì, trí thông minh bằng này thực sự mang tiếng cho các antifan quá!”

Antifan thấy vậy liền thay đổi chiến thuật, bắt đầu lấy khuyết điểm của người lồng tiếng công kích Thuận Đằng.

Đó chính là: Đáng lo lắng cho diện mạo của Thuận Đằng.

Lục Khiên chưa từng lộ diện, anh đột nhiên nổi tiếng là dựa vào giọng nói và kỹ nẵng diễn xuất.

Chỉ là giọng nói hoàn hảo ấy rất dễ làm cho fan hâm mộ liên tưởng ra một khuôn mặt đẹp trai, cho nên rõ ràng biết rằng nên quan tâm hơn vào tác phẩm chứ không phải là diện mạo, nhưng mọi người không thể nhịn được muốn biết.

Khuôn mặt đẹp trai mới xứng đáng với giọng nói mê hoặc chết người kia nha!

Antifan bắt đầu điên cuồng công kích Thuận Đằng là cái tên mặt xấu chết người.

“Nếu hắn ta thực sự đẹp trai, cho dù chỉ là một chút, qua phần mềm chỉnh ảnh khẳng định không thể nhịn mà muốn công khai để ổn định fan hâm mộ, thậm chí có thêm nhiều fan hơn nữa!”

Luận điểm này có vẻ rất hợp lý, dù sao lợi ích to lớn trước mắt người bình thường không thể cưỡng lại cám dỗ.

Cho nên antifan bắt đầu định hướng dư luận, Thuận Đằng chính là một kẻ xấu xí.

Lục Khiên mở bình luận cho Tô Li xem, vừa cười vừa trào phúng các antifan

“Mấy tên này đầu óc có vấn đề chắc, trẫm dựa vào kỹ năng diễn xuất kiếm cơm chứ không phải dựa vào nhan sắc. Còn nữa, đường đường là Gấu trúc lớn lại bị người ta diss nhan sắc, anh có nên tiếp tục lăn lộn trong giới hắc bạch nữa không đây?”

Tô Li vừa cho trứng của bé sáo đen kiểm tra sức khỏe vừa trả lời Lục Khiên.

“Vậy anh có muốn đăng một tấm hình lên điên cuồng vả mặt bọn chúng không?”

“Tất nhiên rồi!”

Lục Khiên tỉ mỉ chọn ra hai tấm ảnh chụp đăng lên Weibo, viết vào một câu: Đặt tay lên ngực tự hỏi, nhan sắc này của ta gọi là kẻ xấu xí!?

Là hai tấm ảnh của một chú gấu trúc lớn leo cây và bức ảnh đang gặm măng.

Phía dưới fan hâm mộ điên cuồng hahaha, nói gấu Đế Vương đáp trả thật lợi hại, còn ai dám diss nhan sắc của quốc bảo, thật là nên chọc mù hai mắt đi.

Antifan càng thích thú, bảo rằng Thuận Đằng chột dạ, không dám đăng hình người thật, còn muốn dựa hơi quốc bảo mà tỏ ra đáng yêu, quả thực là kẻ xấu xí không biết xấu hổ!

Hôm nay là ngày những con thú con ra khỏi Cửa hàng số ① chính thức đặt chân đến Trái Đất, Tô Li và Lục Khiên một người ôm Corgi nhỏ, một người ôm Ragdoll xuất hiện trong phòng ăn.

Để giúp bọn chúng thích nghi với môi trường mới, Tô Li đã chuẩn bị một bữa tối đầy đủ.

Thay vì dùng đồ ăn cho chó mèo, cô tự mình nấu những món ăn tốt cho sức khỏe, dùng lòng đỏ trứng gà, thịt cá băm, thịt gà băm, thịt vịt băm,… không cho thêm bất cứ gia vị nào, lọc bỏ xương, cuối cùng là trộn chung với cơm, đã ngon lại cân bằng dinh dưỡng.

Hai con thú con không thể đợi được mà cúi đầu nhanh chóng ăn cơm.

Tô Li thừa dịp bọn chúng ăn cơm, móc điện thoại mở ra Weibo vừa mới đăng của chồng.

Bình thường cô chỉ nhìn màn hình không nhắn lại, bậy giờ vì muốn thể hiện sự ủng hộ cho chồng, liền nhắn một câu: “Mấy người thật đúng là hoàn toàn không biết gì về vẻ đẹp của con gấu trúc này, anh ấy là con gấu trúc đẹp nhất mà tôi từng gặp đấy!”

Câu nói của Tô Li ngay tức khắc chìm nghỉm trong một đống bình luận khác, căn bản không tạo ra bất kỳ làn sóng nào.

Đột nhiên, tay cô ngừng lại, quét mắt nhìn qua tên Weibo của Lục Khiên, nhận thấy một chi tiết, cô lại nhìn vào tên Weibo của mình… Cây Su Su.

Mà của Lục Khiên gọi là Thuận Đằng.

Lần theo dấu vết*…

(Cây Su Su (佛手瓜),Thuận đằng mạc qua (顺藤摸瓜):Tìm hiểu về nguồn gốc, dấu vết. 摸 có nghĩa là sờ :v)

Sờ, sờ cái đầu anh aaaa!

“A Khiên!!!”

Tô Li đen mặt chỉ chỉ vào hai chữ “Thuận Đằng”, hung ác nhìn chằm chằm Lục Khiên, chất vấn: “Tên anh vậy là có ý gì!?”

Lục Khiên hết nhìn lên trần nhà lại nhìn xuống sàn miễn cưỡng giải thích: “Thuận đằng chính là “Thuận lợi bay cao”, rất có ý nghĩa đúng không?”

“Anh còn gạt ai hả!”

Tô Li cầm lấy cái gối dựa lưng trên ghế ném vào Lục Khiên, xấu hổ đến đỏ cả mặt: “Sửa lại ngay, nhất định phải sửa lại!”

Lục Khiên sải bước đi qua ôm chầm lấy vợ, không để cho cô mưu sát chồng được.

“A Li bình tĩnh! Anh đổi tên bây giờ rất bất tiện, em nói có phải không…”

Tô Li hai má đỏ ửng, nghĩ đến việc bị người quen nhìn thấy thì thật xấu hổ!

Lục Khiên đã không tiện đổi tên vậy thì cô đổi là được chứ gì.

Tô Li lướt lướt lập tức đổi tên Weibo thành một cái tên tùy ý: Nguyệt Lượng (Ánh Trăng).

“Thuận đằng” và “Nguyệt lượng” một chút xíu xíu liên quan với nhau cũng không có rồi đúng không?

Cô nhẹ nhàng thở một hơi.

Kết quả, năm phút sau.

Tô Li quơ lấy chiếc gối hình kẹo dài, giận đùng đùng lao về phía Lục Khiên truy sát anh.

“Aaaaaa, sao anh nói không tiện đổi tên mà? Vậy tại sao anh lại đổi, tại sao!? Hôm nay em không đánh chết anh thì không dược mà…”

Lục Khiên một bên tránh né, một bên giải thích: “Anh chỉ đơn thuần muốn có danh hiệu chỉ thuộc về em thôi mà, nếu em thật sự giận như vậy thì cứ đánh anh hạ hỏa đi…”

Mặc dù miệng thì nói vậy nhưng động tác né tránh vẫn rõ ràng, khẳng định rằng gấu trúc dù có béo thì cũng là một loại vừa béo vừa linh hoạt.

Lisa bình tĩnh nhìn hai con sen chạy quanh nhà mà vẫy vẫy đuôi, nhảy lên tấm thảm mèo quen thuộc, ngáp một cái, lười biếng cuộn thành một đống bắt đầu ngủ gục.

Còn Corgi nhỏ Robert thì như phát điên, đi theo bên người Tô Li, giúp bao vây chặn đánh Lục Khiên đến mức gà bay chó sủa.

Trên khay trà trong phòng khách, điện thoại của Tô Li màn hình vẫn còn sáng.

Chỉ thấy tên Weibo của Lục Khiên đã đổi thành: Minh Lượng (Sáng ngời).

Minh Lượng và Nguyệt Lượng.

Thực sự không vấn đề gì cả.

Khu biệt thự đang điên cuồng phát cẩu lương, nhưng trên internet bởi vì Thuận Đằng đã đổi tên, mục bình luận lại lần nữa nổi lên chiến tranh.

Antifan lại tìm thấy mục tiêu công kích, nói Thuận Đằng vì che dấu nội tâm dơ bẩn của mình nên cố ý sử dụng cái tên “Minh Lượng” này.

Bởi vì, theo một vị là người trong cuộc biết chuyện vạch trần.

Như mọi người đã biết, chủ tịch của công ty hoạt hình sản xuất《Chiến ký của gấu Đế Vương》Lục tổng chính là người nam nữ không tha, một ông chủ phong lưu.

Cái tên Thuận Đằng chẳng mấy tiếng tăm trong đám người mới lại có thể nhận được phần lồng tiếng《Chiến ký của gấu Đế Vương》, hoàn toàn là bởi vì… thực ra anh ta là tình nhân được Lục tổng bao nuôi đó!

Sau đó đám anti bắt đầu điên cuồng ném ra các loại chứng cứ.

Chú nhỏ Lục ban đầu còn tự hỏi từ khi nào mình lại follow cái người tên “Minh Lượng” này, mở ra xem thì ra là Lục Khiên.

Rất tự nhiên, nhìn thấy một đám những bình luận ác ý về Lục Khiên.

Chú nhỏ Lục: “….”

Anh cảm thấy tuyệt vọng với thanh danh đã nát bét của mình.

Đáng sợ hơn nữa chính là nếu bị người lớn trong nhà biết được, A Khiên bị danh tiếng thúi hoắc của mình làm liên lụy, anh sợ rằng vài phút là mình xong đời rồi!

Không được không được, cần phải phản kích ngay!

Bộ phận quan hệ xã hội của công ty đều là người chết à? Nhân vật chính bị công kích đến như vậy mà sao không có phải ứng gì!!!

Chúc nhỏ Lục xắn tay áo lên chuẩn bị tự mình ra chiến trường chiến đấu.

Kẻ nào công kích A Khiên, còn có những kẻ đứng đằng sau đâm chọt, anh đều không bỏ qua.

Chú nhỏ Lục tính toán lập tức công khai thân phận thực của Lục Khiên, trước lúc công bố thì đổi thành báo cho Lục Khiên trưng cầu ý kiến.

Nhỡ đâu A Khiên không muốn bộc lộ thân phận còn anh thì to mồm tuyên bố, sợ là ngày mai bị ăn một chưởng chết ngắc.

Cuộc điện thoại của chú nhỏ Lục đã thành công cứu giúp quốc bảo đang sắp chết, Lục Khiên chưa bao giờ thấy thích chú nhỏ Lục đến như vậy.

Nghe xong dụng ý của chú nhỏ Lục, thuận tay cầm lấy điện thoại của Tô Li xem xem khu bình luận của mình.

Lục Khiên vốn không quan tâm có người bôi đen mình, dù sao nổi tiếng thì thị phi nhiều, tự vả lúc nào cũng được anh cũng không sốt ruột.

Cho đến khi anh thấy được vài dòng bình luận khác người.

Đám anti vậy mà có vẻ vô cùng đáng tin nói rằng Thuận Đằng mua fan, giả vờ độc thân nhưng thực ra đã có vợ rồi, còn ép vợ phá thai….

Lục – Gấu Trúc Lớn – Khiên trực tiếp nổi bão rồi..

Tác giả có lời muốn nói: Đám antifan ngu muội, sức mạnh của gấu trúc lớn mấy người hoàn toàn không biết gì cả.

Bạn đang đọc Cửa Hàng Thú Cưng Của Tôi Đến Từ Ngoài Hành Tinh của Lý Mộc Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SourLemonTeam
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.