Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chờ

Tiểu thuyết gốc · 532 chữ

Đó là một nhóm lính đi tuần bốn người. Bọn họ mặc kín mít, bước đi lặng lẽ. Súng trường không đeo trên lưng mà cầm sẵn ở trong tay. Bốn người xếp hình thoi tiến bước, cảnh giác quan sát xung quanh. Người đi đầu cầm súng trong tay phải, tay trái lại nắm một cái gậy dài. Đến chỗ nào tuyết đọng dày thì lại lấy cây chọc chọc. Chọc xong lại đi.

Thiên Hạ Băng Vũ cẩn thận quan sát bọn họ. Hắn cúi thấp đầu, lấy tuyết phủ lên đầy trên tóc, trên mặt. Hắn chờ đợi. Khi bóng dáng những người lính khuất sau một con phố, hắn do dự không biết có nên chạy xuống theo dõi. Nhưng rồi hắn nghĩ không cần thiết phải làm vậy. Việc của hắn chỉ là chờ đợi.

Đội lính đi đâu mất.

Thiên Hạ Băng Vũ đã nghĩ là bọn họ sẽ chỉ đi quanh quẩn một lúc, sau đó sẽ quay trở lại. Nhưng sự thực không phải vậy.

Sau khi đội lính đi được một lúc, một đội lính khác xuất hiện ở một góc đường khác. Vẫn là bốn người, vẫn là đi thẳng, lát sau cũng mất hút không còn thấy bóng dáng.

Vũ hẳn là đã nhầm lẫn gì đó. Những thợ cắt cỏ này đi xa khỏi vành đai hơn là hắn đã nghĩ.

Buổi trưa, trên sân thượng tòa cao tầng, Vũ nghe được âm thanh mà hắn vẫn đợi mòn mỏi. Tiếng nổ của lựu đạn! Hắn nhìn quanh xác định phương hướng, sau đó vội vã chạy xuống. Đến ngang tầng hai thì hắn chạy ra ban công và cứ thế nhảy xuống luôn. Lăn khỏi đống tuyết dày, hắn tiếp tục chạy về chỗ vụ nổ.

Chạy cả năm phút, khi Vũ thấy khói bốc lên sau một tòa nhà, hắn giảm tốc độ, âm thầm tiếp cận. Hắn hơi lo lắng đốm sáng ma lực có thể sẽ tiêu tán trước khi hắn kịp đến nơi, nhưng lại không dám chạy lại vì sợ bị người ta bắt gặp.

Vũ bước rất nhẹ, mỗi bước rất ngắn, tai thì dỏng lên nghe ngóng. Nhưng hắn chả nghe thấy được tiếng người nói chuyện hay là gì cả.

Hay là bọn họ đã rời đi rồi?

Nghĩ vậy, bước chân Vũ bất giác nhanh hơn. Khi đến gần góc tường, tim hắn đã đập bình bịch vì hồi hộp. Hắn dừng lại, áp sát người vào tường, len lén thò đầu ra nhìn.

Không có người!

Nơi góc đường nằm xác một con nhũ quái xanh lè. Đến lúc này thì Thiên Hạ Băng Vũ chẳng còn giữ được kiên nhẫn nữa. Hắn rời chỗ nấp mà chạy đến bên cái xác.

Phần cơ thể còn hơi lành lặn của con quái, phần gốc rễ với những tua ngắn lởm chởm nằm đó. Nhưng không có cái gì như là một đốm sáng xanh phiêu phù bên trên cả.

Là ma lực đã tiêu tán rồi, hay là từ đầu vốn đã không có?

Không có ai có thể trả lời được câu hỏi này cho Vũ cả.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.