Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

May mắn thoát hiểm

Tiểu thuyết gốc · 444 chữ

Bụp!

Xúc tu thứ hai của con nhũ quái đập tới, không biết thương hương tiếc ngọc là vật gì. Thiên Hạ Băng Vũ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đã lộn tùng phèo. Rồi, quanh người hắn áp lực tăng dần.

Cánh tay phải còn lành lặn cũng bị quấn cứng ở một bên người.

Thời khắc này, hắn nhớ tới những người lính bị quái vật giết chết ngay trước mặt hắn.

Đầu của một cái xúc tu đã trườn lên tới cổ Vũ.

Lúc này, trong tai hắn bỗng vang lên một tiếng cách khẽ.

ẦM!

Con nhũ quái bất chợt nổ tung. Máu xanh bắn khắp nơi. Mấy cái xúc tu đang quấn quanh người Vũ không những không nhả ra mà còn siết lại còn chặt hơn. Thiên Hạ Băng Vũ nghiến răng nghiến lợi chịu đựng. Hắn cảm thấy mình sắp hôn mê tới nơi, bèn tàn nhẫn cắn mạnh đầu lưỡi. Cơn đau thấm đến tận óc.

Mình tuyệt đối không được hôn mê, bằng không cho dù có hồi sinh lại cũng sẽ bị mấy cái xúc tu bóp nghẹt mà chết!

Thiên Hạ Băng Vũ bắt đầu đếm. Hắn không biết còn bao lâu nữa thì hồi sinh. Hắn đếm từ một. Khi không còn cảm nhận được mạch đập của chính mình nữa thì hắn đã đếm đến mười bảy. Hắn vẫn tiếp tục đếm.

Mười tám…

Mười chín…

Hai mươi!

Thời điểm hồi sinh, năng lượng cuộn chảy trong cơ thể Vũ. Cánh tay phải đã vô lực nắm chặt thanh tiểu kiếm đâm vào cái xúc tu rạch không ngừng. Răng hắn cắn xé, tay trái cào cấu, chân giãy giụa. Sự bùng nổ sẽ không kéo dài, Vũ biết, và hắn cần tận dụng từng giây.

Nhũ quái đã chết, những xúc tu vốn cũng có vỏ ngoài cứng rắn của nó giờ mềm oặt như cọng bún. Áp lực mà chúng đè lên người Thiên Hạ Băng Vũ thực ra cũng không còn bao nhiêu nữa, khi bị tấn công như vậy thì dần dần nới lỏng ra. Qua vài phút, Vũ gỡ những thịt nhầy dính máu xanh lè khỏi người, chậm rãi gượng dậy.

Máu quái vật dính đầy người Vũ. Chúng không có mùi tanh như máu người, ngược lại lại mang vị nồng nồng như mùi của rêu mốc. Máu cũng không có độ ấm, dính trên người Vũ nhớt nhát lạnh lẽo.

Nhưng Thiên Hạ Băng Vũ không để ý. Hắn ngửa đầu hít thở, thở lấy thở để, thở bằng cả mũi cả mồm. Hắn còn thở, hắn còn sống. Vậy là đủ rồi!

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.