Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 311 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Vừa ra khỏi đại môn liền nhìn thấy một nam nhân trung niên đưa lưng về phía cửa, một tay nâng lên đỡ lấy một người từ trong xe ngựa.

“Phụ….phụ thân?”Lung Nguyệt khe khẽ gọi.

Nam nhân trung niên nọ cùng với phụ nhân vừa bước xuống xe ngựa quay người lại.

Đây không phải Thuận Khải Đế đây sao?

Mà phụ nhân vừa xuống xe ngựa chính là thân mẫu của Lung Nguyệt – Hoàng Hậu nương nương.

“Cửu nhi!” Thuận Khải Đế cười khẽ nhìn Lung Nguyệt, vốn đôi mắt sắc bén mang theo khí thế quyết đoán của bậc Đế Vương lúc này lại tràn ngập từ ái, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá khuê nữ bảo bối nhà ông.

“Phụ thân! Mẫu thân!”

Lung Nguyệt cong cong đôi mắt chạy tới, không ngờ Bùi Nguyên Tu lại duối tay ra ôm chặt lấy hông của nàng.

“Chậm một chút, cẩn thận ngã.”

Bùi Nguyên Tu cẩn thận đỡ nàng đi qua đại môn, tới trước mặt Đế Hậu liền hành đại lễ. (MTLTH.dđlqđ)

“Lễ này liền miễn đi.”Thuận Khải Đế vươn tay đỡ lấy Bùi Nguyên Tu đang cúi người, mới vừa nhìn thấy dáng vẻ trân trọng khuê nữ nhà mình, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ. Lại nhìn khuê nữ bảo bối lấy chồng xa nhà thân hình mượt mà hơn không ít càng thêm cao hứng. Ông có thể đoán được Bùi Nguyên Tu rất để tâm đến khuê nữ nhà mình, nuôi bảo bối nhà mình rất tốt!

Ông lại gần Bùi Nguyên Tu, nói nhỏ vào tai hắn: “Ta cùng Hoàng Hậu lén rời kinh

Bạn đang đọc Công Chúa Thành Vương Phi của Tiếu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.