Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10

Phiên bản Dịch · 2884 chữ

-Lại ở đó mà cười người ta đang đau khổ đây, còn cười trên nổi khổ của người khác bạn bè gì mà ác vô.-Cẩm Tú lẩm bẩm câu sau rất nhỏ nhưng nó vẫn nghe thấy.

-Ai cười bà ,tôi chỉ cười trên đời này có nhiều kẻ ngốc thế.

-Lần này thì mình ngốc thật.-Cẩm Tú gật đầu đồng ý với câu nói của nó.

-Nhưng sao buồn ,có chuyện gì nghiêm trọng sao.-Nó giả ngạc nhiên hỏi Cẩm Tú.

-Mấy hôm nay mình làm mãi mới được ít socola định đem tặng nhưng sợ người ta từ chối.-Cẩm Tú vẫn nói giọng oanh vàng đượm buồn.

-Thì tặng đại đi ,nếu họ không nhận càng còn.-Nó xui Cẩm Tú

-Gì mà tặng đại với càng còn ,Ana biết không mình rất xấu hổ khi tặng quà một ai đó mà họ không chập nhận thà không tặng còn hơn.

-Thì đã tặng đâu biết họ từ chối ,phải thử mới biết chứ ,còn hơn là chờ đợi kiểu không hi vọng thế này ,thất bại một lần mới biết rằng mình không hoàn hảo...Ý.-Dạo này nó cũng triết lí tệ ,èo cái này mà cũng an ủi người khác đây ,khéo hại người ta thì có.-Cẩm Tú ơi coi như tôi chưa nói gì nhé ,nhưng sao khó mở mồm nói câu này thế.

-Cảm ơn Ana nhé ,ai bảo bạn lạnh lùng chứ mình có thấy thế đâu.-Cẩm Tú nhoẻ miệng cười với nó.

-Èo mới đó mặt còn bí xị giờ đã cười được nhanh thật.-Nó cũng cười thầm theo ,tự nhiên nó cũng vui vui đã lâu rồi cảm giác này không tồn tại trong nó ,tưởng là nó đánh mất rồi nhưng hôm nay lại xuất hiện ,hôm nay là velentine rồi nhanh thật những ngày này khi xưa chỉ có Bình tặng nó thỏi socola hương dâu tây với cương vị tình anh em nó rất vui nhưng nó không thể hiện cũng không cảm ơn anh nó mặc dù biết thế không tốt nhưng nó vốn không để tình cảm lấn ướt bản thân biết sao ai bảo anh nó có một cô em gái thế này đành chịu thiệt vậy, lớn nên nó cũng tham gia vào mạng chát rồi quen một người tên là cá xấu năm nào cá xấu cũng gửi quà đến câu lạc bộ bạn bè bốn phương cho nó ,còn nó thỉnh thoảng cũng gửi lại ,năm nay thì chưa có tín hiệu gì hình như người bạn của nó dạo này bận mà nó cũng bận đó chứ ...

-Sao dạo này cứ nói chuyện giữa chừng thì Ana lại im lặng vậy, có tâm sự hả?-Cẩm Tú thấy nó là lạ hỏi..

-Ko biết nói gì tốt nhất là im lặng..Chợt dt rung (may quá kứu bồ).nó rút dt trong túi ra thấy số của Bình..

-Gì vậy ông anh?-Nó hỏi Bình

-Cẩm Tú bạn em có ở cạnh em không?

-Ở cạnh có chuyện gì không?

-Tối nay em rủ cô ấy đến nhà anh được không?

-Sao lại bảo em anh tự đi mà rủ.-Nó biết lý do gì nhưng cố lạnh nhạt với Bình.

-Giúp anh đi ,em gái.-Bình nói qua dt với giọng lăn nỉ nó.

-Ừ mỗi thế thôi chứ gì.-Nó hỏi lại Bình.

-Ừ ,cảm ơn em gái trước nhé.

-Ơn huệ gì anh anh dạo ày cũng biết khách sáo nhỉ...

-Đâu có ,anh ,,,

-Thôi khỏi giải thích ,em cúp máy đây...Nói nó rồi cúp máy luôn khỏi đợi Bình nói tiếp.

-Ai gọi cho Ana vậy.-Cẩm Tú hỏi nó mặc dù đoán là Bình.

-Anh tao.-Nó trả lời cộc lốc.

-Bộ anh ấy nói gì mà mày giận thế.

-Gì đâu ,anh ấy bảo tối nay mày không bận thì ăn mặc đẹp vào anh ấy rủ mày đến nhà anh ấy chơi.-Nó là thế không nói văn hoa gì nói thẳng thế đối phương nghĩ gì thì nghĩ.

-Đừng trêu mình mà Ana.-Cẩm Tú xấu hổ nói nhi nhí ,,,

-Thật đó bộ tao nhìn tao mà nói chơi sao.-Sao mày ngốc thế.-Nó nói có vẻ ghen với Cẩm Tú..Anh zai quên mình roài hihihi

Buổi tối hôm đó tại nhà Bình...

-Sao giờ này không thấy Cẩm Tú đến vậy Ana.-Bình sốt ruột hỏi nó.

-Em bó tay , em ở đây từ trưa đến giờ... với anh đó thôi,anh hỏi em ,em đi hỏi bức tường nhé.-Nó cười trêu vẻ suốt ruột của Bình.

-Mày bình tỉnh đi ,Ana nó biết gì mà hỏi nó -Bin nên tiếng bênh Ana khi thấy không khí căng thẳng...

-Từ bao giờ tụi bay biết bênh nhau thế.-Bình tức nói bừa.

...Reng... reng...

(chú thích ở đây là tiếng chuông nhà Bình đã được Ana đập hỏng và được thay cái chuông khác )

-Thôi bớt cáu đi ,ra mở cửa cho nàng đi còn gì.-Bin tiến lại cửa đẩy Bình đi.

Chưa đầy 2 p sau nó và cả Bin thấy Bình hầm hầm đi vào ,cả hai định hỏi vì sao thì thấy Bình gắt um lên.

-Bin mày có khách đó ,híc làm đứng cả tim.

-Tao có khách ,nhà mày chứ nhà tao đâu mà bắt tao tiếp khách.-Bin ngơ ngác hỏi lại Bình.

-Con Thảo nó tìm mày đó.-Bình không bình tỉnh nữa quát nên.

-Èo ,chết roài.-Bin quay sang Ana nói.-Em rỗi không anh em mình đi chơi đi ,đứng đây dễ bị chút giận lắm.-Không đợi Ana phản ứng Bin kéo tay chuồn cửa sau nhà Bình ra phố...

Nó hơi ngạc nhiên hôm nay Bin rủ nó đi chơi ,mà dạo này Bin có vẻ không đối đầu với nó nữa, mỗi khi nói chuyện gì nói rất dịu dàng nhưng chỉ nó không hề phản ứng gì... lạ thật càng này nó không làm chủ được bản thân khi cạnh Bin..

-Đi bộ thế này vui nhỉ -Bin nên tiếng phá vỡ sự im lặng.

-Ừ ,thoáng bối rối nó lại im lặng.-Sao mình lại thế này nhỉ.

Bin cầm tay nó từ nhà Bình đến giờ vẫn chưa buông tay ra ,nó mấy lần kéo tay lại nhưng Bin vẫn nắm chặt coi như khồng biết gì.Nó cứ cuối đầu đi bên Bin hòa vào dòng người trên phố.Cả hai dừng chân lại ở một hội chợ ,Bin lại kéo nó đi vào ,còn nó thì như một cái máy di động theo...Nó ngượng quá khi nhìn quanh mọi người cũng giông giống nó ,chắc là họ iu nhau mới thế chứ Bin và nó có gì đâu.Bất chợt nó dừng lại...

-Sao em không đi tiếp.-Bin quay lại hỏi khi thấy nó dừng.

-Vì anh cứ cầm tay tôi ,tôi thấy nó kì kì sao ấy.-Nó ấp úng trả lời...

-À ,Bin cười nhẹ khi thấy thái độ không tự nhiên của nó.-Anh sợ lạc mất em thôi mà ở đây đông vậy..

-Lạc sao được anh đừng lợi dụng.-Nó đáp bừa mặt giờ đỏ hồng trông đáng iu.

-Lạc đó ,tin anh đi anh không dối em đâu ,nói rồi như không có chuyện gì xảy ra lại cầm tay nó đi tiếp.

Bin rủ nó chơi nhà ma ,bắn bóng đu quay trong hội chợ ,anh không dám rủ nó sang các gian hàng tình yêu vì sợ nó tự ái nên chỉ dám rủ nó chơi trò con nít ,nó bắt đầu bỏ vẻ mặt lạnh lùng thỉnh thoảng cũng cười ầm nên khi trò chơi vui nhộn nào đó ,anh và nó đã bỏ đi được bức tường ngăn cách vô hình...Nhìn nó cười anh cứ ngây người ra... đến khi có người đi đường vô tình đụng anh anh mới giật mình trở lại

Hai người chơi thấm mệt ,và cũng đói nên anh rủ nó đi ăn lúc đó trời cũng bắt đầu tối...

-Ăn gì không Ana?

-Ở đây có bán gì?-Nó hỏi lại Bin

-Nhiều lắm hay là đến gian hàng tự chọn nhé.

-Cũng được.-Nó giật đầu đồng ý.

Cả hai chọn thức ăn khá giống nhau ,không biết vô tình hay cố tình nhưng sự thật là thế..Cái này là nó ngầm quan sát thôi ,ai dám nói ra nhưng Bin lại vô tư hỏi nó.

-Em cũng có sở thích giống anh nhỉ.(Câu này vô duyên thật )

-Giống gì -Nó cố nuốt vội miếng cơm vào mồm ,híc ghẹn quá ,lấy tay vuốt ngực liên hồi.

-Em từ từ ăn thôi anh có tranh phần của em đâu.-Bin nói rồi cũng giúp nó vỗ lưng ,một cách tự nhiên.

-Uống nước đi ,hết nghẹn chưa -Bin hỏi quan tâm nó.

Nó xấu hổ không nói gì cả cuối xuống ăn liên tục..

-Từ từ thôi ,em ngại gì chứ cứ coi anh như Bình là được...Bin vừa nói vừa dò sét thái độ của nó.

Mày đúng là ngốc Ana ạ anh ta coi mày là em gái thôi mà mày lại nghĩ vớ vẫn ,chán mày quá sao mày cứ bối rối làm gì cứ tự nhiên đi.-Nó tự độc thoại một mình ,tự nhiên thấy trái tim nó nhói đau... vì sao thì nó chưa lý giải được.Cả hai ăn xong Bin lại kéo nó đi xem tiếp những phần còn lại ở hội chợ ,hội chợ mở vào ngày tình yêu nên có rất nhiều cặp.,, buổi tối càng đông người chen chúc nhau, va đập linh tinh nó nhớ lại sáng nay thần nào Cẩm Tú bảo là ngày valinhtinh... Không biết giờ nhỏ với anh nó thế nào nhỉ..

-Em cười gì cười một mình thế ,xấu tính nhé .-Bin lại hỏi nó

-Èo hôm nay anh hỏi toàn những câu không có câu trả lời ,thích cười không cười được sao.-Vẻ mặt lạnh chở lại...

-Em sao vậy anh làm em buồn hả -Bin lại ngạc nhiên hỏi.

-Bực gì đâu ,thôi muộn rồi tôi muốn về.

-Chờ tí qua chỗ này rồi hãy về.-Bin kéo nó di nhanh như sợ nó không đồng ý.

Hãy hát cho người mình thương "

Chữ to tướng ngay phía cổng đập vào mắt nó ,nó ngơ ngác sao Bin kéo nó đến đây???

-Ngồi yên ở chỗ này nhé..chờ anh chút anh quay lại liền.

Dáng Bin khuất sau hàng nghế ,lúc này nó mới quan sát bên cạnh nó có nhiều đôi tình yêu họ rất tình tứ bên nay ,híc sao Bin lại dẫn nó đến đây làm gì cơ chứ... Hay là đi về vậy kệ anh ta ,nó định đứng dậy thì trên sân khấu tiếng nhạc rồi nó thấy Bin đi ra..

-Hôm nay ngàu tình yêu ,tôi cũng góp vui chút cùng mọi người và tôi xin gửi bài hát này đến một người ngồi dưới khia... dừng chút Bin nói tiếp người mà tôi đã thầm yêu..Xin cảm ơn mọi người.-Rồi Bin hát ,hát rất hay như một ca sĩ thực thụ..

..........Bài hát Dịu dàng đến từng phút giây...

Anh đang cầm trên đôi tay bông hoa tình yêu lâu nay ,nhưng thật không may làm rơi xuống thềm....Biết mỗi khi gần em anh dịu dàng đến từng phút giây...Bin vẫn hát nhưng nó không đủ kiên nhẫn ngồi đợi nó sợ nó sẽ yếu đuối ,nó đứng dậy rời khỏi nơi đó bước đi vội vã ,nếu chút nữa thôi sẽ sảy ra điều gì thì chính nó sẽ không biết..

-Chờ anh chút ,em ăn gian nhé.-Bin chạy hùng hục sau nó.

-Không phải anh đang hát sao.-Nó giả vờ hỏi Bin.

-Ừ nhưng khi hát xong xuống chỗ em không thấy nên chạy đi tìm mệt quá.-Vừa nói vừa thở ,...

-Em hơi mệt ,nên muốn về nghĩ.-Nó nói dối Bin

Câu em nó thoát ra nhẹ thật , lúc này anh chỉ muốn ôm nó vào lòng nhưng anh phải nén kiềm chế ,anh biết nó chưa chấp nhận tình yêu của anh , dù sao phải đợi thôi nếu lại làm tổn thương nó nữa thì coi như vĩnh viễn mất nó... Bin đành im nặng,lúc sau anh cũng nên tiếng.

-Anh đưa em về nhé ,em về nhà em hay nhà Bình.

-Về nhà em thôi chứ về nhà anh Bình làm gì.-Nó nói thật nhỏ ,hình như nó đang xấu hổ ,Bin cảm nhận như thế

Hai người đi song song bên nhau ,nó định nên tiếng nói gì đó lại thôi ,con đường về nhà nó sao dài thế...

Cuối cùng cả hai cũng về đến nhà nó ,mỏi hết cả chân khi phải đi bộ thế này..

-Em vào nghỉ đi anh về đây.-Bin chào nó rồi quay đi mất.

Nó định chào lại Bin nhưng anh đã vội bước đi...

Nó vào nhà với tâm trạng thoáng buồn buồn,nhìn ở bàn chỗ phòng khách có quà của ai đó nó đi lại xem :

-hôm nay ba qua nhà con nhưng không thấy con ,vừa lúc có người phát quà tới ba nhận dùm con ,sao con không nghe dt ba vậy giận ba hả nhóc ,mà con đừng ham chơi qua đêm nữa nhé ,... ba yêu con ,khi nào về nhớ alo cho ba ,mai ba bay sang nước ngoài 1 tháng tiền tiêu của con ba sẽ cho người mang đến ,thôi ba về đây chào con gái iu...

Tắm xong người nó cũng thấy thoải mái ,nhìn hộp quà thắc mắc không biết của ai ,mở đại ra xem nào... một chiếc khăn quàng cổ màu huyết dụ... ít hoa khô và một tấm thiệp..

nhóc valentine vui vẻ ,dạo này anh bận rộn quá nên không chuẩn bị quà chu đáo như mọi năm cho nhóc được ,nhóc thông cảm nhé anh sẽ gửi bù vào dịp khác chúc nhóc hạnh phúc và luôn vui vẻ..cô bé trầm tính.. ngốc ,,,hihihi

Nó vui quá ,cuối cùng cái valinhtinh này vẫn còn cá xấu nhớ tới nó ,híc vậy mà mình lại nghĩ bị lãng quên rồi,biết bao giờ gặp được cá xấu ngoài đời nhỉ ,,,lúc đó ra sao nhỉ? à mà hôm nọ đọc được tin của cá xấu bảo là iu rồi vậy là lại thêm một người bạn dính vào iu... tình iu là cái gì mà nó cứ có ma lực cuốn hút hết tất cả thế ,những người bạn những ai bên nó khi xưa là hội độc thân giờ điều thành đôi rồi... hay thật nó ngước nhìn đồng hồ mới 10 giờ ,,, chán nhỉ vẫn chưa bùn ngủ ,thôi vào mạng chút biết đâu cá xấu online thì sao.

Nó ol được 30p rồi nhưng chưa có ai , thôi chơi game trực tuyến vậy... đang chơi game thấy cá xấu nhảy vào chào nó..

cá xấu: nhóc sao hôm nay lại ol ngậm nhấm nỗi buồn à.

nhóc : Buồn đâu vẫn thế mà.

cá xấu:thế ngày này không hẹn hò iu đương mà ngồi nét ,đừng nói với anh là vẫn độc thân đó nhé.

nhóc:thì iu đương ai ,xấu gái vô duyên như em ma nào nó hèm

cá xấu: Thì anh bảo iu anh em có iu đâu ,anh cũng xấu đó chứ

nhóc : hôm nọ em nhận được tin của anh là anh bắt đầu iu rồi mà

cá xấu:ừ nhưng anh iu đơn phương em ạ ,không biết người ta có nhận t.c của anh không

nhóc :sao thế ,nói em coi nào xem chia sẽ được gì hông

cá xấu: thì đại loại anh sợ tổn thương người ta thôi ,hôm nay anh cũng đi chơi với cô ấy nhưng cô ấy bỏ về giữa chừng (

nhóc:thế hả ,chắc làm người ta bùn hả.???

cá xấu:anh không biết nữa ,anh định tặng cô ấy món quà cho ngày hôm nay nhưng anh cứ rụt rè ,

nhóc:thôi lần này không tặng thì lần sau ,nhưng anh phải tranh thủ cơ hội đừng để nó mất sau này sẽ buồn đó.

cá xấu:cảm ơn em đã động viên ,mà em nhận được quà anh chưa...

nhóc: rồi, thanks anh nhiều nhé

cá xấu:bạn bè đừng khách sáo làm gì ,anh quý nhóc mà hihi tại em chê anh nên anh đành đi iu người khác...

nhóc: èo anh nói gì hay thế...

cá xấu: em hết bùn chưa

nhóc:sao bùn có liên quan đến chuyện này???

cá xấu:hì hì anh nghĩ em bùn nên anh trêu em là cá xấu:bạn bè đừng khách sáo làm gì ,anh quý nhóc mà hihi tại em chê anh nên anh đành đi iu người khác...

nhóc:à em hiểu rồi ,em hông bùn đâu ,thôi em đi ngủ đây, chào anh nhé.

cá xấu: ừ chào em chúc em ngủ ngon ,cảm ơn lời động viên của em vừa này biii

nhóc: bibi anh

Nó chào cá xấu rồi vê phòng ngủ ,đáng lẽ nó định tâm sự với cá xấu nhưng nó lại thôi ,vì anh cũng bùn nên nó không dám nói chuyện của nó với anh nữa ,hay thật ở mạng con người ta có thể nói dễ dàng nói nhiều một cách thoái mãi mà không lo đối phương nghĩ gì ,một đứa ít nói lạng lùng như nó thế mà khi online nói cũng nhiều...

Bạn đang đọc Con Trai Chỉ Khóc Khi Thái Hành ! của bekute
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.