Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Sinh

Tiểu thuyết gốc · 1677 chữ

Hắn vậy mà trọng sinh... Tình cảnh lúc này còn thê thảm hơn kiếp trước, hạ bộ đau đớn không thể tả... Một già làng bộ dạng uy nghiêm tiến lên trước âm trầm nói:

“Hôm nay dừng lại đây...không thể để tên cầm thú chết dễ dàng như vậy”

Dân chúng vây quanh nghe thế, tiếc nuối thả những viên đá trên tay chuẩn bị ném xuống...có kẻ hả hê có người tiếc nuối.

Kiếp trước, hắn ở địa cầu là một tên vô dụng nhưng cũng hưởng dương được ba lăm tuổi. Hắn không người thân, người yêu bạn bè, may được một anh chủ tiệm net thấy tội nghiệp, thu nhận cho ăn ở, rồi sắp xếp công việc phụ giúp trông giữ quán net. Cuộc sống của hắn quanh đi quẩn lại trong quán net, lúc rãnh rỗi thì vào mạng cày phim người lớn rồi đến hentai, truyện sắc hiệp dâm hiệp..., không món nào là hắn không luyện. Cuối đời hắn đột quỵ trong một lần quay tay, mà chết âu cũng là một giải thoát cho cuộc sống nhàm chán của hắn.

Kiếp này xui xẻo thế nào hắn lại trọng sinh vào một phạm nhân đang bị thi hành án. Tên này phạm tội hiếp dâm, bị ném đá cho tới chết, thời gian thi hành là bảy ngày. Hôm nay là ngày đầu, dân làng vây quanh hắn đang bị trói trên cây cột rồi tuỳ tiện ném đá, mục tiêu là không để cho phạm nhân được chết quá nhanh. Trong lượt ném đầu, chủ của thân xác này sợ vỡ mật mà chết nên hắn có cơ hội trọng sinh thế vào thân thể này.

Hắn trong phúc được họa, sống lại lần nữa chưa kịp vui mừng đã bị người ta treo lên hành hạ cho đến chết...Thời gian trôi qua bảy ngày ăn gạch đá no đủ, hắn cuối cùng cũng được chết lần nữa.

“Con mẹ nó...Vậy mà chưa chết”

Hắn bàng hoàng mở mắt ra. Lồng ngực đập hoảng loạn như muốn nổ tung.

“Không đúng, đây là...kiếp khác...” hắn bần thần thều thào

Hắn cố trấn tỉnh ổn định suy nghĩ một hồi. Vậy mà lại được trọng sinh tiếp, thân thể của hắn lần này là một thanh niên hai lăm tuổi, vẻ ngoài bẩn bựa, thô kệch, khuôn mặt chữ điền không quá xấu xí, mũi thô to, miệng rộng, đôi mắt tý hý tà dâm...

Hắn được truyền thừa trí nhớ của thân thể này, điều đó cho hắn biết hắn là ai, đây là đâu.

Từ bây giờ Hắn là Cai Tiểu Du, sống trên tinh cầu Điền Nguyên tinh, một trong những tinh cầu cấp thấp nhất thuộc Vạn Linh Giới. Tinh cầu này rất khác với địa cầu kiếp đầu tiên của hắn, ở đây, con người không dùng máy móc khoa kỹ, mà tu luyện một thứ gọi là Nguyên Lực. Nguyên Lực giúp cuộc sống con người dễ dàng hơn, đặc biệt là sức khỏe và tuổi thọ hơn xa người ở kiếp trước...

Cuộc đời của chủ nhân cổ thân thể này cũng giống với kiếp sống trước đây của hắn, đều là phế vật vô dụng. Cai Tiểu Du có mẫu thân là gái bán hoa thâm niên ở Thanh Xuân Viện, phụ thân là ai chính mẫu thân hắn cũng không rõ. Hắn còn có một thân ca ca cùng mẹ tên là Cai Đại Du, mười lăm tuổi ca ca hắn vào núi làm thổ phỉ... còn Cai Tiểu Du làm tạp dịch trong kỹ viện đến năm mười ba tuổi thì bất ngờ được nhận vào môn phái tu tiên bắt đầu con đường tu luyện nguyên lực. Nghe đâu, mẫu thân hắn gài được một hộ pháp tông môn nọ lên giường, rồi xin cho Tiểu Du trở thành môn đỆ chạy vặt. Môn phái này không lớn nhưng lại rất nhỏ, có cái tên rất dễ nhớ là A La Phèn, chiếm lĩnh một ngon núi bên cạnh sơn mạch Ngoạ Lâm.

Ở thế giới này Tu Nguyên chỉ được ba đại cảnh giới lần lượt là :

Sơ Nguyên cảnh

Nhập Nguyên cảnh

Tụ Nguyên cảnh

Mỗi đại cảnh giới được chia làm 9 trọng.

Sau khi đột phá Tụ Nguyên cảnh cửu trọng, nếu không rời đi đến tinh cầu cấp bậc cao hơn tu luyện, thì sẽ mãi dậm chân ở cảnh giời này, vì tinh cầu này nguyên linh khí quá thấp kém không đủ cho tu sĩ cấp cao hơn tụ nguyên cảnh hấp thu luyện hoá...

Môn phái A La Phèn của Cai Tiểu Du nói quá nhỏ cũng không ngoa, trưởng môn chỉ là Sơ Nguyên lục trọng, trưởng lão Sơ Nguyên ngũ trọng. Môn phái chỉ vỏn vẹn gần ba trăm người. Cai Tiểu Du hắn hai mươi lăm tuổi tu đến Sơ Nguyên Nhị Trọng đỉnh phong, thiên phú trong môn phái cũng coi như không tệ, chỉ trách vùng biên giới đông thổ này tài nguyên tu luyện ít ỏi nhất trên lục địa. Sơn mạch Ngoạ Lâm bên cạnh tài nguyên tu luyện đã cạn kiệt từ lâu, yêu thú thấp kém thưa thớt không có giá trị khai thác...

Tu sĩ ở đây chủ yếu thông qua việc ăn uống hằng ngày rồi chuyển hoá một phần thức ăn thành nguyên lực, việc hấp thu trực tiếp nguyÊn lực từ trong thiên địa linh khí rất khó khăn, một phần vì công pháp tu luyện thấp kém, một phần vì nguyêN linh khí quá loãng lại nhiều tạp chất.

Kế sinh nhai của A La Phèn chủ yếu là bảo tiêu, vận chuyển hàng hoá đi ngang qua sơn mạch Ngoạ Lâm, thỉnh thoảng sương mù mây đen làm chuyện mờ ám, cướp của người nghèo chia cho người nhà...

Cai Tiểu Du trước đây hắn cũng theo chân các tiền bối trong môn ra ngoài xông pha, nhưng tâm tính nhát gan, va chạm mấy lần với yêu thú hoặc thổ phỉ liền sợ chết, nên được cho đi làm cai ngục địa lao trong tông môn, việc nhẹ lương thấp, an phận đến hết đời. Địa lao này chủ yếu giam giữ những kẻ yếu chờ người nhà đem tiền đến chuộc về.

Hôm nay trong địa lao, Cai Tiểu Du vừa tỉnh lại trên bàn nhậu, nhìn đồng nghiệp cai ngục kế bên thất khiếu chảy máu đã chết, cửa phòng giam mở toang. Hắn xuyên vào thân thể Cai Tiểu Du đã chết và theo đó hồi sinh Thân thể này, được thừa hưởng trí nhớ ba kiếp nhưng linh hồn vẫn là phế vật ba lăm tuổi nhân viên tiệm net, quay tay quá độ đột quỵ mà chết...

Hắn suy nghĩ tình huống hiện tại lúc lâu rồi quyết định lén lút bỏ trốn khỏi sơn môn A La Phèn, một đường chạy thẳng vào sơn mạch Ngoạ Lâm. Dựa vào trí nhớ của Cai Tiểu Du, quyết định tìm đến đại ca Cai Đại Du, đầu quân làm thổ phỉ bắt đầu cuộc sống mới trên thế giới tu chân này

Nếu ở lại tông môn hắn nhất định bị trách phạt nặng vì để cho một nhân vật quan trọng trốn thoát khỏi địa lao...Tiểu Du lúc bấy giờ không còn là Tiểu Du nhát gan nữa mà hắn là một kẻ thèm được sống, chẾt hai lần là quá đủ.

Tiểu Du chạy một mạch vào rừng sâu, tốc độ của sơ nguyên cảnh nhị trọng vẫn là quá nhanh so với phàm nhân, chưa đến nữa ngày đã chạy được hai trăm dặm. Hắn vận khí nguyên lực theo công pháp A La Phèn quyết một cách trơn tru cho đến khi kiệt lực mới dừng lại nghĩ ngơi.

Tiểu Du nhớ đại ca hắn từng cho hắn biết vị trí sơn trại, còn cách đây khoảng hai ngàn dặm về phía tây. Quảng đường này đối với tu sĩ cấp thấp như hắn đúng là gian nan, hành tẩu một mình trong sơn mạch rất nguy hiểm, gặp yêu thú cấp cao là chết chắc, mà trong sơn mạch Ngoạ Lâm này phân bố yêu thú từ sơ nguyên nhất trọng đến sơ nguyên tứ trọng rãi rác khắp nơi. Sơ nguyên tam tứ trọng tuy hiếm nhưng không phải là không có, mà sơ nguyên nhị trọng yêu thú đồng cấp với Tiểu Du thì hắn cũng đánh không lại...

Săn bắt vài động vật nhỏ nướng thịt lên ăn xong, Tiểu Du đả toạ vận công chuyển hoá thức ăn phục hồi nguyên lực, đáng tiếc công pháp hắn tu luyện đẳng cấp quá thấp chỉ phục hồi được ba thành nguyên lực. Đẳng cấp công pháp tu nguyên lực được chia thành bốn cấp bậc theo thứ tự là Thiên địa huyền hoàn, thiên cấp là cao nhất và hoàn cấp là thấp nhất, trong một cấp lại chia thành bốn giai là sơ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Trên đại lục này theo như tin đồn đáng tin cậy thì huyền cấp trung phẩm công pháp là cấp bậc cao nhất, được tứ đại tông môn ở trung châu nắm giữ. Còn công pháp A La Phèn của Tiểu Du tu luyện đẳng cấp dưới cả hoàn cấp sơ phẩm, nhóm công pháp dưới hoàn cấp này được gọi chung là Cùi Cấp. Đây cũng là một trong những lý do mà Cai Tiểu Du trọng sinh quyết định ly khai tông môn A La Phèn, hắn kiếp trước đọc qua cũng không ít truyện tiên hiệp nên hắn cũng giác ngộ được con đường tu luyện để sinh tồn tại tu chân giới.

Nghĩ ngơi một đêm, TiỂu Du lại lên đường tiến về phía Tây sơn mạch, lần này hắn không nhanh không chậm mà đi, hết sức cẩn thẩn, càng xâm nhập sâu vào sơn mạch càng có khả năng gặp yêu thú.

Bạn đang đọc Con Đường Khoái Lạc sáng tác bởi Tiêuyênnhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiêuyênnhiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 381

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.