Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào thành

Tiểu thuyết gốc · 1747 chữ

Một buổi chiều thoáng mát, tiếng gió thổi lá rào rạt, ở bên trong rừng cây có một thân hình bước đi chậm rãi. Đó là một thiếu niên gầy gò, trên tay đang cầm một con dao găm vẫn còn nhuốm máu. Đó là Trần Bảo Luân.

- Đã gần 3h chiều rồi mà mình vẫn chưa thấy đường ra ngoài. Rốt cuộc thì nơi này rộng đến như nào đây?

Luân thở dài. Chỉ có một điều vui mừng là từ sáng đến giờ hắn đã săn được 7 con dơi hoang dã. Chỉ cần 3 con nữa là hắn sẽ lên cấp 2. Hơi tiếc một điều là những con dơi không rớt vật phẩm nào.

Theo từng bước chân Luân đi, khung cảnh rừng cây dày đặc cũng dần thưa thớt. Hắn cảm thấy hình như mình đã sắp đi ra khỏi khu rừng này rồi thì phải. Luân vui mừng.

Sau khi bước chân khỏi khu rừng. Luân quan sát khung cảnh xung quanh. Bỗng hắn kinh hỉ tột độ. Ở phía xa là một toà thành, dựa theo khoảng cách giữa hắn với toà thành và kích cỡ của nó thì Luân đoán là toà thành này chứa cũng được ít nhất ngàn người.

Chỉ có điều từ chỗ hắn đang đứng muốn đi đến toà thành đó cũng mất ít nhất gần 2 tiếng. Chưa kể là đoạn đường di chuyển khá trống vắng, hắn lo nếu như nửa đường có quái vật nào thì hắn khó mà chạy được.

- Liều thôi ! Ở lại đây thì cũng chắc chắn chết đói, chết lạnh. Đi thì còn một con đường sống. Người tuyển chọn cũng không thể nào đặt khảo hạch quá khó vào ngày đầu tiên đâu nhỉ.

Luân cắn răng quyết định di chuyển.

Nửa quãng đường đầu vô cùng yên bình. Chỉ là càng gần toà thành thì tâm trạng Luân cũng càng căng thẳng, hắn liên tục quan sát xung quanh. Nếu nói hắn chỉ cần đi bộ là đến thành dễ dàng như vậy thì đánh chết hắn cũng không tin.

Quả nhiên Luân không đoán sai. Khi chỉ còn nửa tiếng đi đường, hắn trông thấy một con thú. Đó là một con chó hoang. Không như những con chó bình thường trên Trái Đất. Con chó này đôi mắt trông hoang dại vô cùng. Miệng nó hé ra lộ hàm răng sắc bén, nước dãi không ngừng nhiễu xuống. Dẫu vậy cơ thể nó không khác gì những con chó bình thường. Chính vì thế mà Luân cũng bớt đi một phần sợ hãi.

Hắn cẩn thận đi chậm rãi không gây ra tiếng động. Đáng tiếc là nơi này quá vắng vẻ, không có vật thể che chắn, không thì hắn có thể đánh lén được rồi.

Quả nhiên chỉ vừa tiếp cận lại khoảng cách 10m. Con chó hoang đã nhận ra sự tồn tại của Luân. Nó bắt đầu gầm gừ trong miệng, nhắm hướng Luân mà chạy tới.

- Để tao xem mày dữ hơn con bẹc giê LuLu nhà ông hàng xóm tao không.

Luân bắt đầu chạy ngược lại, hắn định tiếp tục áp dụng chiến thuật như lúc chiến đấu với dơi hoang dã. Chỉ có điều tốc độ của con chó hoang này nhanh nhẹn vô cùng, hắn nghĩ tốc độ của nó phải hơn gấp rưỡi tốc độ của những con chó bình thường.

Con chó hoang bổ nhào tới người Luân, hắn liền dừng lại và xoay người, định chém vào chiếc miệng đang há đó của nó. Nhưng tốc độ của Luân vẫn còn quá chậm, không theo kịp được tốc độ của con chó hoang. Lưỡi dao chỉ xẹt ngang qua thân thể nó, để lại một đường máu.

Dường như bị thương đã làm nó trở nên điên cuồng. Lần này nó lao tới trước mặt Luân, vươn bị hai cái móng vuốt sắc nhọn định cào vào ngực hắn.

Luân liền nhanh chóng né qua 1 bên, tuy vậy vẫn bị một ngón vuốt của con chó hoang sượt qua cánh tay trái, lại vô tình sượt qua vết thương đã đông lại của Luân lúc chiến đấu với con dơi hoang dã đầu tiên.

Luân cố nhịn đau, đầu óc cố tìm cách để giết con chó hoang này. Con chó hoang lại tiếp tục nhào tới, tấn công bằng hai móng vuốt của nó.

Lúc này một ý nghĩ trong đầu Luân loé lên, hắn không né sang một bên nữa mà là bước thẳng về trước, ngực hắn đập vào cặp móng vuốt đó để lại ba vết cào xuyên quá áo sơ mi trắng đi học của hắn. Lúc này, hai tay hắn nắm chặt con dao găm, dồn hết toàn lực đâm từ dưới lên trúng ngay cổ họng con chó hoang. Sau đó Luân rút thật nhanh ra. Máu chảy òng ọc từ miệng vết thương. Con chó hoang ngã xuống, biến mất.

- Tiêu diệt thành công chó hoang dã. Nhận được 3 điểm kinh nghiệm.

- Chúc mừng bạn đã lên cấp 2.

- Bạn có được 5 điểm phân phối tự do.

Bỗng Luân cảm giác cơ thể như có một luồng khí chảy qua người. Hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, mọi mệt nhọc đều trôi đi. Hắn chợt nhận ra vết thương do bị dơi cắn ở cánh tay trái và vết cào trước ngực đã hồi phục hoàn toàn.

- Thật không ngờ lên cấp lại có tác dụng to lớn như thế. Mình phải lưu ý kĩ điểm này mới được. Mở bảng thông tin!

Họ tên: Trần Bảo Luân

Cấp độ: 2

Chủng tộc: Nhân loại

Năng lượng: 800/800

Kinh nghiệm: 0/20

Nghề nghiệp: Chưa có

Danh vọng: 0

Sức mạnh: 8 (+)

Nhanh nhẹn: 9 (+)

Thể chất: 6 (+)

Trí tuệ: 8 (+)

Tinh thần: 14 (+)

Điểm phân phối tự do: 5

- Hả? Mỗi lần lên cấp là mọi chỉ số sẽ được +1 à.

Luân âm thầm suy tính không biết nên nâng vô điểm nào. Liệu hắn có nên nâng tập trung vô tinh thần không? Hắn phải suy nghĩ thật cẩn thận, điều này có thể ảnh hưởng đến tương lai hắn.

- Mình quyết định rồi, mình sẽ nâng vô đây.

Luân nhấp cộng 3 điểm vào sức mạnh và 2 điểm vào nhanh nhẹn.

- Tương lai có tác dụng gì nếu bây giờ mình không mạnh mẽ để sống sót chứ. Thứ mình cần hiện tại là sức mạnh để gây sát thương và tốc độ để né tránh. Chứ cứ liều mạng như vừa nãy chắc chắn không phải là một ý hay.

Càng đến gần toà thành, Luân càng thấy số lượng chó hoang đông hơn. Hắn đi nhẹ nhàng, tìm kiếm những con đi đơn độc lẻ loi mà tiếp cận.

Những con chó mỗi lần thấy hắn là sẽ nhào tới cắn hoặc cào, Luân phát hiện điểm yếu này của bọn chúng nên hắn luôn canh mỗi lần chúng nó nhảy lên, hắn sẽ tấn công vào cổ họng nó. Chắc chắn một đâm mất mạng.

Nhờ vào 5 điểm chỉ số vừa nâng và sự thành thạo sau mỗi lần giết nên Luân không còn e ngại tốc độ của bọn chúng nữa, mỗi lần xuất thủ đều chắc chắn nhanh hơn tốc độ của bọn nó.

- Tiêu diệt thành công chó hoang dã. Nhận được 3 điểm kinh nghiệm.

- Chúc mừng bạn đã lên cấp 3.

- Bạn nhận được 5 điểm phân phối tự do.

Chỉ sau 1 tiếng đồng hồ, hắn đã tiếp tục lên cấp. Lại một luồng khí chảy qua người hắn, vô cùng thoải mái. Mọi mệt mỏi vì thể chất yếu ớt của hắn đều biến mất.

Còn 5 điểm phân phối tự do, Luân phân vân không biết nên nâng vào đâu. Hắn suy nghĩ một tí rồi quyết định tạm để đó, dù gì cũng đã kết thúc đi săn, ngày mai mình tính tiếp.

- Cũng đến lúc đi vào thành rồi. Trời cũng đã gần tối.

Luân nhìn lên bầu trời đã thấy chuyển đen. Hắn nhanh chóng chọn một con đường không có chó hoang mà đi qua. Mười phút sau, hắn đã đứng trước cổng thành.

- Nhìn từ xa không thể nào đánh giá được độ to lớn của thành này, lại gần mới thấy được sự đồ sộ của nó.

Luân không khỏi cảm thán về độ hùng vĩ của toà thành. Hắn đứng dưới cổng thành bỗng thấy bản thân thật nhỏ bé. Toà thành này chắc cũng chứa được hơn mười ngàn người ấy chứ. Lúc trước hắn đánh giá một ngàn người là quá ít rồi.

Luân tiến vào trong, hắn vô cùng ngạc nhiên khi trông thấy số lượng người ở trong thành. Đây không thể nào là những người tham gia tuyển chọn được. Họ chắc chắn không thể nào là người Trái Đất.

Hắn thấy khắp nơi bày bán vô số, biết bao nhiêu sập hàng đang treo giảm giá. Ngoài đường phố có các bé trai bé gái đang đùa giỡn với nhau. Các ông cụ bà cụ đang ngồi phía sau những quầy bán, đung đưa qua lại trên chiếc ghế dựa.

Những người tham gia tuyển chọn không thể dưới 16 tuổi và trên 50 tuổi được. Nhưng Luân thấy những người ở độ tuổi đó ở đây rất nhiều.

- Đây là thế giới của người tuyển chọn hay sao? Hay là thế giới của một chủng tộc khác? Tại sao họ lại dịch chuyển bọn hắn đến đây?

Luân trầm mặc suy nghĩ, hiện tại có rất nhiều câu hỏi trong đầu hắn nhưng không ai có thể trả lời được. Hắn đành bỏ những suy nghĩ đó qua một bên. Điều quan trọng bây giờ là hắn phải tìm cách sống sót thật tốt, trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Hắn vẫn còn một lời hứa với người con gái hắn yêu, một lời nhắn nhủ đến bố mẹ hắn. Hắn không thể chết ở đây được.

- Anh sẽ trở nên thật mạnh mẽ, ngày mà em đến đây, anh sẽ là người bảo vệ em.

Luân tự nhủ trong đầu. Hiện tại thì hắn cần phải thu thập thông tin từ người dân ở đây đã. Và tìm thứ gì bỏ bụng nữa, hắn đã chưa ăn gì từ trưa đến giờ rồi.

Bạn đang đọc Con Đường Hoá Thần sáng tác bởi Reminisce
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Reminisce
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.