Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi muốn cô phục vụ vì tôi (1)

Phiên bản Dịch · 580 chữ

Hoàng Phủ Quyết cho rằng, nữ nhân là một đại danh từ phiền toái vô vị, nhưng sau khi gặp cô ấy mới hiểu được, mọi thứ đều luôn có trường hợp đặc biệt.

Ví dụ như cô, có thể khiến hắn cảm thấy quyến luyến không rời từ sáng đến tối.

…………

“Mami!”

Bả vai bị ai đó dùng lực lay mạnh, thoáng chốc cả thân hình Cam Ái, như bất ngờ ngã từ trên vách núi xuống, lập tức bừng tỉnh sau giấc mộng mãnh liệt. Mở mắt nhìn chăm chú vào cái trần nhà trên đỉnh đầu đã có chút ố vàng, cô ngẩn người vài giây, trong lúc nhất thời không phân biệt đâu là thật, đâu là mơ.

Giấc mộng vừa rồi, cô lại lần nữa trở về 6 năm trước, trong một đêm nọ cùng tên đàn ông kia thân mật. Ký ức về đêm đó quá chân thật, dù là trong mộng nhưng mọi thứ đều y hệt cái đêm 6 năm trước, thậm chí ngay cả nhiệt độ cơ thể của đối phương cũng giống y như đúc. Mà cô thì vẫn như trước, vì tên đó mà tim đập liên hồi.

Mấy lúc sau, cô mới hồi phục lại tinh thần, đưa tay quệt lên khuôn mặt vẫn còn đang nóng ran của mình, nghiêng đầu nhìn sang con. 6 năm trôi qua rồi, bé con cũng đã hơn 5 tuổi, so với lúc vừa mới sinh ra, ngũ quan lại cần thêm thâm thúy sắc xảo, mái tóc ngắn được tỉa gọn gàng, vô tình che khuất đi vầng trán.

Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác, hàng lông mi dày đẹp, đôi mắt sâu thẳm như bầu trời về đêm. Nếu nhìn kỹ, còn có thể nhận ra được ngay giữa con ngươi, giữa một màu đen thâm sâu ấy, lờ mờ hiện ra một màu lam tím rõ ràng.

Không chỉ có ánh mắt.

Dung mạo này, khí chất này …

Đứa con trước mắt, càng ngày càng giống hắn.

Cam Ái nhướng mày.

Chẳng phải hay nói con sinh ra sẽ giống mẹ sao?

Sao đứa nhỏ này của cô lại cứ luôn giống ba nó?!

Chẳng lẽ tên kia không chỉ có cá tính mạnh, mà ngay cả gen của hắn cũng mạnh như thế à?!

Duỗi tay vân vê mái tóc ngắn mượt mà của con, rướn người đứng dậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đã bày một ngụm tức lớn, cô lại quăng mình xuống gối.

“Con ngoan, tối gặp lại nhé!”

Nhóc con kia không chỉ kế thừa gen của người nọ, mà còn kế thừa luôn cả trí thông minh của đối phương, bây giờ đã có thể tự đón xe trường học, căn bản không cần cô đi sát bên.

Kéo chăn qua đỉnh đầu, cô định nhắm mắt chuẩn bị ngủ tiếp thì có một cánh tay nhỏ nhắn trắng ngần nhanh nhẹn duỗi tới, kéo tấm chăn trên đầu cô xuống.

“Hôm nay mẹ phải tiếp khách đấy.”

Bảy chữ như kim châm vào máu, khiến Cam Ái trong nháy mắt liền tỉnh táo hẳn, tung chăn khỏi người, cô nhanh chóng nhảy xuống giường chạy vọt vào toilet.

Nghỉ phép một tuần, sự sai lệch về thời gian của cô vẫn đang còn trong trạng thái nghỉ ngơi, nếu không có con nhắc nhở, cô đã quên hôm nay phải sớm bắt đầu công việc.

Bạn đang đọc Cô Vợ Mang Thai - Một Tặng Một của Công Tử Như Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanguyethoay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2624

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.