Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 93: Chú ấy không xứng làm baba cháu

890 chữ

Editor: Diệp Tử

Converter: Twinsyl

........

P/s: Mình đang muốn tìm một bạn Edit chung bộ truyện này, nếu bạn nào muốn thì nói với mình trên instagram [ yv.zz ] nhé, bạn không có mình nghiệm cũng đc ( vì mình lúc đầu cũng ko có kinh nghiệm ), có kinh nghiệm thì càng tốt, cầu kết hợp QAQ.

............

Đi theo Hoàng Phủ Quyết vào phòng khách, Will nhẹ nhàng nâng tay, ý bảo mọi người lui ra ngoài cửa, hắn liền rót một ly nước đem tới đây, nhẹ nhàng mở miệng, “Anh uống miếng nước trước, tôi đi giúp anh chuẩn bị bữa tối, anh muốn ăn gì?”

Một đường từ Paris vội vã mà trở về, từ sân bay vội vã chạy đến tiểu khu nơi Cam Viện sống, rồi lại trở lại khách sạn…… Mười mấy giờ, Hoàng Phủ Quyết vẫn luôn không ăn không ngủ, Will đương nhiên cũng là lo lắng cho thân thể của anh.

Hoàng Phủ Quyết ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ là nhìn chăm chú vào bóng đêm ngoài cửa sổ mà trầm tư.

Will nghĩ nghĩ, rốt cuộc vẫn là lấy hết can đảm mở miệng.

“Tiên sinh, thật ra có một chuyện, tôi vẫn luôn chưa kịp nói cho anh. Tóc của tiểu Đường…… Là thằng bé đã chủ động đưa nó cho tôi.”

Nam nhân quay mặt lại, mắt lam như kiếm.

“Ý anh là gì?”

Will nuốt nước bọt một cái, đem chuyện xảy ra tối hôm đó đơn giản kể lại cho anh.

“Tiểu gia hỏa đã nhìn thấy mánh khóe của tôi, muốn tôi nói cho thằng bé biết sự thật, nếu không thằng bé liền đem tất cả mọi thứ nói cho Cam tiểu thư. Tôi…… Tôi không có lựa chọn nào khác, ngoài việc đành phải nói cho thằng bé sự thật.”

Hoàng Phủ Quyết nhíu mày, “Thằng bé có biết tôi là ai không?”

Will nhẹ nhàng gật đầu.

“Vậy……” Hoàng Phủ Quyết hít một hơi thật sâu, “Thằng bé đã phản ứng như thế nào?”

“Thằng bé……” Will ngập ngừng.

“Nói, một chữ cũng không cho sửa!”

“Vâng!” Will mặt cúi thấp, “Thằng bé nói, 'Tên đại hỗn đản đó [1], chú ấy không xứng làm ba ba của con’!”

Tên đại hỗn đản đó [1]: Đại trứng thối đó mấy cô, nhưng mà không biết sao Google dịch là tên khốn, nhưng mà mình dịch mà cũng thấy buồn cho anh Quyết, con mà nói ba k xứng làm ba thì còn z buồn hơn thế.

Hắn rũ mặt, chờ đợi Hoàng Phủ Quyết mưa rền gió dữ.

Hồi lâu, lại chỉ nghe được nam nhân thấp thấp một tiếng mà thở dài.

“Thật ra, anh…… Anh cũng đã khổ sở, thằng bé chỉ là một đứa bé không hiểu chuyện.”

“Không.” Hoàng Phủ Quyết xoay người, ánh mắt dừng ở ngoài cửa sổ, “Thằng bé nói đúng không sai, tôi không xứng với chức ba.”

……

……

Tiệm vịt quay Thiên Ngoại Thiên.

Duỗi tay qua, dùng khăn giấy giúp tiểu gia hỏa lau khóe môi dính nước sốt, Cam Viện cười thu ngón tay, đem đĩa thịt vịt hướng cậu đẩy qua.

“Chậm một chút, đừng nghẹn.”

Một đường tàu xe mệt nhọc, tiểu gia hỏa tuy rằng đã ngủ một giấc trên máy bay, nhưng rốt cuộc là không nghỉ ngơi tốt, thẳng đến lúc này mới có thể hảo hảo mà ăn bữa cơm, cô là mommy đương nhiên cũng đau lòng.

Dùng bát nhỏ múc nửa bát súp vịt, cô cẩn thận mà thổi nguội sau đó đưa đến tay tiểu gia hỏa.

Tiểu gia hỏa bưng lên bát canh , ưu nhã mà uống nước canh, ngước mắt chú ý tới tầm mắt của Cam Viện, cậu buông chén.

“Mommy, tại sao mẹ lại không ăn a?”

“Mommy không đói lắm.” Cam Viện hồi cậu cười, lấy đũa gắp một miếng rau sau đó bỏ vào miệng, “Tiểu Đường, mấy ngày nay chúng ta đừng trở về nhà, được không?”

“Được.”

“Trường mẫu giáo, tạm thời sẽ không đi học trong một thời gian.”

“Được.”

“Đồng hồ của con mommy đã giúp con tắt, không được khởi động nó lên nấu không được mommy cho phép.”

“Được.”

……

Bất kể cô nói cái gì, tiểu gia hỏa đều là ngoan ngoãn một chữ được, nghĩa là không nghi ngờ cũng không phản đối, cũng không hỏi một câu tại sao.

Bên kia bàn,Cam Viện cau mày.

Ban đầu cô còn đang suy nghĩ một hồi lâu trong lòng, nếu cậu hỏi tại sao, thì cô nên ứng phó như thế nào.

Nhưng vật nhỏ trước mắt, từ trên máy bay đến bây giờ, thế nhưng lại không có nghi ngờ nửa câu, điều này thật sự quá mức khác thường.

“Tiểu Đường, con..… Con không cảm thấy mommy rất kỳ quái sao?”

Tiểu gia hỏa từ trên bát canh nâng mặt lên, con người phân rõ trắng đen thông minh vượt xa cả tuổi tác.

“Dù sao mommy cũng không định nói với con, con cũng không hỏi gì cả.”

Cam Viện trong lòng tê rần, đứa nhỏ này thật sự hiểu chuyện, hiểu chuyện đến mức làm người ta đau lòng.

Duỗi tay qua, sờ sờ khuôn mặt nhỏ của cậu, cô mở miệng xin lỗi.

Bạn đang đọc Cô Vợ Mang Thai Một Tặng Một của Công Tử Như Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YUNVVY
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.