Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12: Tôi muốn cô phục vụ vì tôi (12)

Phiên bản Dịch · 730 chữ

Editor: khanguyethoay

..................

"Hừ!" Lưu Sướng khẽ hất cằm về phía Cam Viện, "Quản lý Cam, cô cũng nghe rồi đó, hiện tại còn nói tôi đổ oan cho con trai cô sao? Cả khu bơi lội chỉ có hai chúng tôi, không phải hắn lấy, chẳng lẽ điện thoại tôi tự mọc chân chạy đi à?"

Cất bước lại gần Lưu Sướng, con ngươi Cam Viện sau lớp kính chậm rãi nheo lại.

"Nếu cô cho rằng điện thoại do người khác lấy cắp, báo cảnh sát ngay đi, còn nếu chưa xác định được chân tướng sự viện, quản miệng của cô cho tốt, tôi tuyệt đối không cho phép kẻ nào nói xấu con trai tôi!"

Chống lại tầm mắt của cô, tim Lưu Sướng trở nên căng thẳng.

Cam Viện như muốn giết người bằng ánh mắt, vừa băng lạnh vừa sắc bén.

Làn da co rút lại, Lưu Sướng chỉ cảm thấy cả người lạnh run, trong nháy mắt, sau lưng cũng như một tảng băng lạnh.

"Cô ... " Lưu Sướng khiếp đảm lui về sau từng bước, "Cô muốn làm gì?"

"Quản lý Lưu!" Cô ta vừa dứt lời, lối vào của khu bơi lội dồn dập tiếng bước chân, một nhân viên phục vụ phòng chạy vào, trong tay còn giơ lên một chiếc điện thoại, "Tìm được rồi, đây là điện thoại của cô phải không?"

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đồng thời nhìn qua, Lưu Sướng nhận điện thoại trên tay cô ta, nhìn thấy bản mặt quen thuộc trên hình nền điện thoại liền lộ ra chút xấu hổ, "Cô ... sao cô tìm được?"

"Lúc tôi dọn dẹp phòng thì nhìn thấy." Cô nhân viên cười nói, "Thấy hình nền là ảnh tự chụp của cô, tôi lập tức đem đến trả cô nè."

"Ngu ngốc!"

Cam Đường mở miệng khinh thường.

"Mày!" Sắc mặt Lưu Sướng xám xịt, cô ta sai rồi, cô ta đã hiểu lầm người khác, vốn đã có chút ngượng ngùng rồi, vậy mà thằng nhóc này lại mắng cô ngu ngốc trước mặt mọi người, trên mặt nhất thời không nhìn được, "Quả nhiên không có cha thì nên một chút gia giáo cũng chẳng có!"

Sau khi nghe được câu này, mẹ con hai người đều chau mày lại, đưa tay ngăn cản cơn tức của con trai, Cam Viện nhìn chằm chằm vào Lưu Sướng, mở miệng.

"Quản lý Lưu, lập tức xin lỗi con trai tôi!"

Giọng điệu cô không cao nhưng lại lộ ra vẻ uy nghiêm.

"Hừ!" Lưu Sướng hừ lạnh, "Muốn tôi xin lỗi thằng nhóc này, nghĩ cũng đừng nghĩ .... Á ---"

Lưu Sướng còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, cả người đã bay ngược ra sau, bùm một phát rơi xuống nước.

Bọt nước văng tung tóe, ngoại trừ Cam Đường, tất cả mọi người đứng cạnh thành bể bơi đều sững sờ tại chỗ.

Ai cũng không ngờ Cam Viện đẩy Lưu Sướng xuống nước, sau khi quên đi khiếp sợ thì người ta mới để ý tới Lưu Sướng.

Uống xong hai ngụm nước bẩn, Lưu Sướng ho khan đứng giữa bể bơi, "Cô ... khụ ... cô dám đẩy tôi?"

Cam Viện từ trên thành bể nhìn xuống, thấy được bộ dạng vô cùng chật vật của Lưu Sướng, khóe môi giương cao.

"Con trai, thấy không? Đây là mami dạy con, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, không cần khoan dung."

Tiểu tử kia nhẹ nhàng gật đầu, "Mami, con biết rồi!"

Cô chả quan tâm đến những con người tứ phía đang trợn mắt há mồm nhìn cô, chỉ ôm lấy bả vai nhóc con, "Nước đã bị rác rưởi làm dơ rồi, hôm nay không bơi nữa, đi thay quần áo, chúng ta về nhà."

"Vâng."

Tiểu tử kia xoay người, đi theo cô tới phòng thay đồ.

"Cô ... cô đứng lại!" Lưu Sướng tức giận rống lên, "Cô ... Cô mắng ai là rác rưởi ... Cô đứng lại mau! ..."

Sau một hồi tất cả mới khôi phục lại tinh thần, ba chân bốn cẳng giúp Lưu Sướng ra khỏi bể bơi.

"Cút ngay!" Cô ta quệt tay lau đi những giọt nước bẩn trên mặt, "Cam Viện, cô ... khụ .... cô chờ đó, chuyện này, tôi và cô chưa xong đâu!"

Bạn đang đọc Cô Vợ Mang Thai Một Tặng Một của Công Tử Như Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YUNVVY
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.