Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạn Thoại 2

Tiểu thuyết gốc · 1591 chữ

Quạ Bạch Tạng : Thế giờ ai add lão Hổ vào lại?

Lê Nhật : Hắn block ta rồi [câm lặng]

Thánh Linh : +1

Lý Tu : Thiện tai, hắn cũng đề phòng ta nên cũng block rồi [uống trà]

Cổ Thần : Hắn… cũng block ta, nhưng ta đã hack vào thiết bị của hắn từ lâu rồi [đắc ý]

Mọi Người : Hảo Cổ Thần, không những cơ bắp cuồn cuộn mà não cũng lắm nếp nhăn…

Quạ Bạch Tạng : Khoan…hình như các huynh bỏ qua một chi tiết?!

Thánh Linh : Là gì [nghi hoặc]

Quạ Bạch Tạng : Hầu như tất cả thiết bị chúng ta đang xài là từ tay Cổ Thần mà ra, mà lão ấy lại hack vào thiết bị của lão Hổ… vậy [đổ mồ hôi]

Mọi Người : …

Cổ Thần : Này, quạ thúi ngươi chớ hất nước bẩn lên người ta [chột dạ]

Lê Nhật : Chuyện lão Hổ bỏ qua một bên, mấy hôm lại tự mò về thôi, còn bây giờ ta có việc khác nhờ đệ làm đây Quạ.

Quạ Bạch Tạng : Làm gì?

Lê Nhật : Tìm vị trí Cổ Thần

Cổ Thần : [đổ mồ hôi x3]

Quạ Bạch Tạng : Cổ Thần huynh à, đệ đến đây [cười tươi]

….

TP.Sóc trăng, cồn Mỹ Phước.

Người được gọi là Quạ Bạch Tạng trong nhóm đang trú ngụ ở đây.

Quạ Bạch Tạng mang ngoại hình của một thiếu niên chỉ mười lăm mười sáu tuổi, đang ngồi câu cá bên bờ kênh, có mấy ai nghĩ đứa trẻ này lại không phải người thường, khuôn mặt trầm tĩnh pha chút gì đó chưa trưởng thành lại tạo ra sự hòa hợp kỳ lạ.

Sau khi nhận việc Lê Nhật giao cho, Quạ Bạch Tạng đứng dậy, quan sát xung quanh thấy không có ai, liền thu cần câu vào không gian trữ vật, bản thân hóa thành chú chim nhỏ có bộ lông màu trắng, bay vọt lên trời cao, dựa vào liên kết tầm nhìn với vô số loài chim, hắn đã cảm nhận được khí tức của Cổ Thần đang ngụ tại TP.HCM.

Còn vị trí cụ thể Cổ Thần đang ở thì phải chờ hắn đến đó kiểm tra, dù sao các loại chim bình thường vẫn không thể tiếp cận được một kẻ có cảnh giác cao, chưa kể Cổ Thần cũng biết sở trường bản lĩnh của Quạ Bạch Tạng là truy tung, nên Cổ Thần hiện tại khá là nhạy cảm với mấy con biết bay.

Ở một phía Thiên Vũ, giờ hắn mới kết thúc công việc buổi sáng, đã vào giờ nghỉ trưa, vừa mới dừng tay nghỉ ngơi, hắn liền chợt nhớ đến mấy thông báo hồi sáng, liền mở ra xem.

Mất 10p để đọc hết đoạn tin nhắn từ tối qua giờ, Thiên Vũ rơi vào trầm tư.

“Không ngờ… anh hai mình lại mê truyện tiên hiệp đến vậy, gia nhập vào một nhóm chat chủ đề luôn…”

“Cơ mà sao cứ cảm giác mấy người trong này hơi bị ảo nhỉ…chắc có lẽ đọc truyện quá 181 phút rồi.”

Thiên Vũ lắc đầu cười.

Cứ tưởng điện thoại gặp phải virus gì đó, nào ngờ là tin nhắn từ nhóm chat của những người mê truyện tiên hiệp, muốn nhập vai vào các nhân vật, trò chuyện với nhau như thần tiên luận bàn.

Với Thiên Vũ thì việc này khá bình thường, hay nói đúng hơn là chả có gì xa lạ, bản thân Thiên Vũ cũng rất thích xem tiểu thuyết tiên hiệp, nhưng không mê đến nỗi gia nhập một nhóm bàn tán về chủ đề này.

Trên các app hay mạng xã hội thì việc tạo lên một cộng đồng cùng chung sở thích để trao đổi và tán gẫu rất là bình thường, thậm chí còn có diễn đàn để buôn bán các vật phẩm mô phỏng lại của tiểu thuyết.

Chỉ là Thiên Vũ đó giờ thấy anh hai luôn chững chạc trưởng thành, ít nói làm nhiều, không ngờ cũng có thú vị tao nhã như vậy.

“Chà, kiểu này phải nhớ kỹ mới được, để mốt còn trêu chọc ổng trước mặt chị dâu tương lai.” Thiên Vũ nham hiểm cười.

Trong thời gian nghỉ trưa vẫn còn thời gian, Thiên Vũ tiếp tục xem mọi người trong nhóm nhắn tin với nhau.

…………..

Cổ Thần hiện tại làm việc cho một cty phát triển phần mềm ứng dụng, trong phòng làm việc, Cổ Thần cảm nhận được bên ngoài có nhiễu loạn trên bầu trời, hắn bước ra cửa sổ ở sáu, nhìn lên bầu trời đã nhận ra sự hiện diện của Quạ Bạch Tạng đang lượn lờ tìm kiếm hắn.

“Đậu móa, đến thật?” Cổ Thần có chút nhíu mày, không ngờ chỉ một tin nhắn đã hố hắn chọc đến cả đám, bây giờ tên tiểu quỷ này đã mò ra được vị trí, việc tiếp theo thì khỏi nói, không thể tránh một trận hội đồng, dù với cảnh giới của Cổ Thần hiện tại thì việc hắn bị vả chết gần như không thể, nhưng bị cả đám đè xuống đất ma sát thì vẫn đau chứ.

Cổ Thần quay người đi vào, giả bộ cơ thể không tốt, xin phép sếp được nghỉ nửa buổi, với cảnh giới của hắn thì việc giả bộ bệnh chấp cả bác sĩ cũng không nhận ra, huống chi là một người không có kiến thức sâu rộng trong y học như cấp trên của hắn.

Sau khi nhận được giấy ra cổng, vốn đã thông thuộc hết mọi đường đi vật cản ở cty, Cổ Thần chỉ đi mấy bước đã thoát khỏi sự giám sát của camera an ninh tại công ty, sao đó biến mất khỏi đây.

“Ủa…Khí tức lão Cổ biến mất rồi, thôi rồi” Quạ Bạch Tạng nhận ra sự thay đổi dao động linh khí liền biết Cổ Thần đã vô thanh vô thức biến mất.

Sự hiện diện của các tu chân giả với thế giới đều mặc định là những cục nam châm hút linh khí, cảnh giới càng cao thì sự dao động càng nhỏ có thể là khiến linh khí không dao động để ấn giấu bản thân.

Đó cũng là lý do vì sao tu chân giả cảnh giới thấp luôn bị cái bậc tiền bối dễ dàng tìm ra vị trí.

Quạ Bạch Tạng thì thuộc về loại thiên phú cộng với khả năng chia sẻ tầm nhìn với muôn loài chim, chứ bản thân Quạ Bạch Tạng là tu chân giả khá yếu nếu so sánh với thành viên khác trong Cô Nhi Hội, điều đó cũng nói lên hắn không có tuổi gì với Cổ Thần, chỉ là việc truy tìm tung tích thì chấp cả Cô Nhi cũng không bằng một mình hắn.

Một bên Quạ Bạch Tạng tiếp nhận vô số hình ảnh từ khắp nơi do các loài chim gửi về, một bên mở điện thoại lên nhắn tin vào nhóm.

Quạ Bạch Tạng : Lão Cổ chuồn rồi…

Lê Nhật : Không sao, cứ tiếp tục tìm, chạy cũng không sao, miễn đừng để hắn nghỉ ngơi [cười]

Cổ Thần : Cmn…

Cổ Thần : Các ngươi ỷ đông bắt nạt ta, ta không phục, thích thì ra quyết đấu một một xem nào [Lật bàn]

Thánh Linh : Được.

Dược Yêu : Không thành vấn đề, một hội đánh một người cũng là một một [Mài dao]

Cổ Thần : Đê tiện…

Dược Yêu : Cảm ơn đã khen [cười tươi]

Quạ Bạch Tạng : Nói mới nhớ, lão Cổ muốn quyết đấu một một à, @Tiêu Dao, Cổ Thần muốn một một kìa, lão có ý gì không?

Tiêu Dao : …

Tiêu Dao : Chuyện này ta không tham gia, nếu Cổ Thần không làm gì với thiết bị của ta [cười ẩn ý]

Cổ Thần : Ta lấy Thiên Địa chứng giám, ta chưa làm gì với điện thoại của lão [giơ tay thề]

Lê Nhật : Đúng là Thiên Địa chứng giám, hắn không làm gì điện thoại Tiêu Dao, chỉ là…

Tiêu Dao : Chỉ là?

Lê Nhật : hai đánh một cũng là hội đồng, mà mười đánh một cũng là hội đồng, thế thì việc gì không tham gia cho vui nhà vui cửa [cười]

Tiêu Dao : Hảo lão Nhật, không ngờ lão cũng bị nhiễm cái tính này của con quạ thúi đó.

Tiêu Dao : Cơ mà nói cũng có lý [Mài đao]

Cổ Thần : Quá đáng…[Bất lực]

Dược Yêu : Cổ Thần ngươi yên tâm, ta sẽ giảm giá giường bệnh cho, ít ra cũng là khách hàng tiềm năng [Cười tươi]

Cổ Thần đã offline ! <<

……

Thiên Vũ đọc tin nhắn trong nhóm, cười muốn bệnh, hắn không ngờ nhóm mà anh hai gia nhập lại nhiệt tình như vậy, nói chuyện như thật, nếu không phải bản thân hắn cũng chơi mạng xã hội nhiều, chắc chắn đã nghĩ đây là một nhóm người có tâm lý quái lạ.

“Người có tên Cổ Thần cũng thật là chịu diễn tròn vai” Thiên Vũ cảm giác, đọc tin nhắn trong cái nhóm này còn giải trí hơn nhiều các chương trình gameshow hiện nay.

Tiếng chuông vang lên, đã 1h chiều, Thiên Vũ lại buông điện thoại xuống lao vào công việc.

Bạn đang đọc Cố sự của Cô Nhi Hội sáng tác bởi NRaven99
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NRaven99
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.