Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3 *ma Ám*

Phiên bản Dịch · 1734 chữ

*WHY OH WHY !! WHY TI NIT ME !!! WHY OH WHY!!....

-A lô! Lan nghe! –Tôi nói trong giấc ngủ!

-SÁNG RỒI! –Tịnh Băng hét to!

-Má ơi! Con bị ma ám! Cho tui nhủ tí nữa đi !

-Thứ 2 rồi ! Ngủ gì mà ngủ ! Ngủ rồi mập như con heo luôn đi !

-Hả ?? Thứ 2- Tôi ngồi bậc dậy khỏi giường !

-Chứ sao ? Tui qua chở bà đi học nha !?

-Ừa !

‘‘Hic !ĐI HỌC ! ĐI HỌC !! ^^’’

-La lá là là là la lá lá ! –Tui hát đó hay hơm mí chế ! :v

Ding Dong !! Ding Dong ! Ding Dong

-Lẫy là! Lẫy là! ( Tiếng Hoa đó ạ ! ‘Đến ngay ! Đến ngay !’

-Trời ! Còn màu mè hoa lá hẹ nữa ?? –Băng trề môi !

-Chớ sao ? ^^ Đi thôi Lu kh... !

-Khùng chớ gì ? –Tịnh Băng hất mặt !

-Đó là bà tự nhận nha !

-C.C ! –Nó ức chế !

-À! Tui luôn biết bà là công công rồi! Khỏi cần giới thiệu ! :P

-Không phải !!! >< - Nó gắt lên !

-Chứ gì ??

-Công chúa ! :v

-Ảo tưởng trí óc !@@

-Grừ ! –Nó lường tui wa gương chiếu hậu !

- :P Cái đồ công công !!! :P hahahahaha !!!!

]]Lớp học[[

Tôi bước vào lớp thì thấy 2 con ‘‘ tôm’’ đang rầu rỉ.

-Ê sao mà buồn thiu vậy Tiên + Hương ? Đám ma ai hả/ -Tui hỏi !

-Đám ma bà á ! –Tịnh Băng bồ chao !

-Đồ bồ chao ? Tui quay sang mắng nó !

-Bồ chao đâu có tội !? –Ngây thơ như cáo già ! :v

-BỒ CHAO LÀM CHÚNG TUI BỰC MÌNH !!!? -2 con ‘‘Tôm’’ đồng thanh.

-Chứ sao vậy nè ? –Tui lo lắng

-Hic ! Bài kiểm tra của tụi tui thấp quá ! –Lại đồng thanh !

-Mấy mà thấp ! –Tui hoài nghi !!

-8 hà !!!!!!!! HUHUHUH !!

- ?? Được chớ thấp gì ?

-2 bà được 10 còn gì ?

-Hồi nào ??? –Tui vs Băng thắc mắc !

-Hồi sáng thầy mới phát ! Lúc đó 2 bà chưa đến !

-THẬT HẢ ? ĐƯA XEM ĐI ! –Lại đồng thanh.

- Nè 2 má ! 2 má của con giỏi quớ !!! – Hương chìa 2 bài kiểm tra cho tui và Băng !

VỤT ‘‘ Ma hả ? Sao đi nhanh vậy ?

-A bài kiểm tra của Lan ! –Tui hét lên!

-Đây này! Phong đang cầm!

-Ám tui hoài v trời? ><

-Không phải ma mà là Tiên!

-Trả đây ! TRẢ ĐÂYYYYYYYYYYYYYYY !!

-KHÔNG TRẢ ! LÀM GÌ ĐƯỢC ANH !! :v

-ANH ????? – 4 đứa tụi tui đồng thanh !

-Ừ ! CHỚ SAO NỮA HẢ 4 NHÓC ?? :P

-4 NHÓC ? –Chúng tôi đồng thanh rồi quay lại nhìn nhau ! Tui và Băng thì vén tay áo, ống quần rồi cởi cặp ra bỏ vào chỗ ngồi. Tiên & Hương thì cởi dép, cởi giày. Tôi thì lôi sách vở của hắn rồi ném vào người hắn, ném xong 4 đứa tụi tui ùa vào bắt hắn và đấm đá chẳng ngừng , tôi và T.Băng có tình người hơn chỉ dùng chân đá, đấm, nhưng Tiên và Hương bạo lực hơn dùng dép đánh hắn túi bụi luôn !

-Dạ ! Xin lỗi ! Bốn.... cô nương ! Bốn cô nương tha cho em !

-Ngươi mà cũng biết xin lỗi sao? -4 chúng tôi đồng thanh.

-Dạ xin lỗi thật lòng mà!

‘‘ Thật không đây?’’

TÙNG TÙNG

-Thôi tha cho hắn đi mấy bà! –Tôi hiền hậu quá mà :v

-Nhớ đấy!!! >< -Hương quát!

-Hãy nhớ ngày hôm nay đó! > -Dạ nhớ!!!

Bộ dạng của hắn lúc này mắc cười thật đó :đầu như ổ quạ, áo quần đầy vết tích. :v

-Cả lớp nghiêm! – Giọng Của mi lô (T. Băng). Giờ này không piết là giờ luyện thanh hay giờ hát mà thấy cô giáo đi có 1 mình không có đàn cũng không có túi xách!

-Hôm nay ta xuống dưới phòng nhạc nha các em? – cô giáo dõng dạc!

-Cô ơi hôm nay hát hay luyện thanh vậy cô? – Lan Anh lên tiếng hỏi.

-Là luyện thanh các em nhé!

-Hả? Luyện thanh hả cô? –Cả lớp đồng thanh!

Vậy là chúng tôi sãi bước đi qua phòng luyện thanh:

-Rồi lớp trưởng và lớp phó lên làm mẫu cho cô nào! –Cô đề nghị!

-lại là chúng em hả cô ? –Con lô và tôi đồng thanh thấy sợ !

- uk ! Lên đi 2 đứa !

- :’(

-Cô sẽ đánh bản khó nhất cho 2 em ! :D –nói dứt câu cô bắt đầu lướt đàn từng ngón , từng ngón lướt như chớp trên phím nhạc !

-Mi mí mì mi ! La lá là lá la la là ! ‘‘ Hic ! Ước gì mình có thể hát song ca cùng với con Lô thì sướng biết bao !! > -Ok ! Cả lớp sẽ hát theo 2 bạn này nha! Cô nhìn cả lớp rồi đánh đàn! Những ngón tay thon dài lướt thật nhanh lến phím đàn! Tiếng đàn lúc du dương, lúc thì như tiếng lòng người nhạc sĩ.

-Mi mí mì mi! La lá là la la là ! –Tiếng hát thật khủng khiếp. Tôi quay xuống thì mới biết đó là tiếng của hắn !

-Phong ! Em đang phá nhóm đó có biết không? –Cô gắt lên!

-Dạ em biết ạ! :(

-Thôi được rồi! Lan và Băng 2 đứa hát cho cô nghe coi! Phong học hỏi nhé em!

-Dạ! ‘‘ Mừng quá trời luôn!’’

-Các em hát bài gì nào? – Cô hỏi ý kiến!

-Dạ là mùa hè xanh đó ạ! –Con lô lại bồ chao!

Cô bắt đầu lướt đàn còn tui và T.Băng bắt đầu hát! 2 đứa cùng 1 dòng cảm xúc, cùng hòa vào nhau và hát, cảm xúc ùa về nhập vào tâm 2 con người và hòa nhịp vào lời ca, tiếng hát. Tiếng đàn vừa dứt là tiếng vỗ tay của các bạn trong lớp! ^^

-Cô ơi! Em muốn ô lô với Lan ạ! –Hắn nhảy vào họng tui ngồi kìa bà con!

-Em á? Không đc đâu! Lan là 1 cao thủ đáng gờm đây nhá em, em không có nhu cầu đó ! ‘‘ Sao cô đưa em lên mây ở vậy ạ ? Lên mấy riết rồi em quen đất đó cô !’’

-Em có thể mà ! –Hắn cương quyết !

-Cô bảo hông được là không đc !!! –Cô cx không kém !

Hắn lên chỗ cô ngồi và lôi cô ra khỏi chổ ‘‘ Máu điên của ngươi nổi lên rồi à tên chết trôi !?’’ ( Tôi lắm bà con ạ ! Nó bị bệnh dại ! Mong bà con thông cảm !! :v) Hắn thế chỗ của cô và nói :

-Em làm đc mà ! –Hắn nhìn cô khẳng định !

-Để hắn thử đi ạ! –Tôi thấy không ổn nên bay vào loi choi theo .

Cô gật đầu và cho hắn toàn quyền quyết định ! ‘‘ Mình về với thổ địa rồi’’

-Bài này bảo đảm ai cũng thuộc ! ‘‘Có khi nào rời xa’’ –Hắn nói !

-Nè ! Bài nỳ k phù hợp !!!! –Tui gắt !

-Sao lại không ? –Hắn vênh váo !

‘‘ Tui đã yêu đâu ! HIC HI ! Tui theo nhạc khác mà! K theo pop ballad buồn đâu!! Thôi ráng’’

-Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau,

Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình..

Và môi hôn rất ướt,dư âm giấu trong mưa.

Cơn mưa kéo dài… - Tui hát đoạn này!

-Sẽ là dối lòng khi em chẳng ngại âu lo,

Lo em sẽ mất anh trong lúc yêu thương nhất.

Vì tình yêu mong manh,tay em quá yếu mềm..

Người yêu ơi,anh có biết? –Hắn hát đó.

-Em yêu anh hơn thế,nhiều hơn lời em vẫn nói.

Để bên em anh đánh đổi tất cả bình yên

Đêm buông xuôi vì cô đơn,còn riêng em cứ ngẩn ngơ

Có khi nào ta xa rời…-Tui hát nề :’(

-em đưa Anh theo với, cầm tay em và đưa lối,

Đến nơi đâu em có thể bên anh trọn đời,

Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai.

Quá xa xôi không, anh ơi

Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai.

Biết không anh , anh yêu em... –Hắn hát nề :v

‘‘ Hắn hát thay lời muốn nó sao? > -Xong rồi! –hắn cười gian!

-:P

-Cả 2 nghe cô nhận xét nha! Lan hát rất hay, nhưng tình cảm không có! Phong bình thường nhưng có tình cảm! Chắc phong đã yêu rồi nên biết mùi vị! Các em nghe cô nói :2 bạn ngang nhau! Và còn 1 điều cô muốn thông báo! Tháng sau chúng ta có 1 buổi thi tốt nghiệp, và ai 4 năm đều có giải thì người đó được tuyển thẳng! Nên các em phải cố gắng! t.Băng và Lan sẽ song ca 1 bài tự chọn, Tiên+ Băng, Hoàng +Thư, Phong +Đăng, Lan +Phong, Băng+ Đăng, Hương+Tiên… phải song ca 1 bài tự chọn, và 6 gương mặt ưu tú: Lan, Băng, Tiên, Hương,Phong, Đăng phải có tiết mục đơn ca! Các em hãy làm cho tốt!

‘‘ Hic! Sơ sơ đã 4 tiết mục rồi ! Bán giọng và phổi đúng hơn là thi thố !

-Lan ! Ăn hớt 4 tiết mục không? –Con Băng nhảy nhót!

-Hớt! Hát xong chớt luôn! :v

-Thôi ráng! –Con nhỏ Băng lại nhí nhố!

-Ráng rồi có gì tui quới bà dắt nhau vô bệnh ziện!

-LÀm gì á?? –Nó ngây thơ đến độ cáo già! :v

-Vào bán phổi với giọng chớ làm gì? –Tui ‘‘lói’’ (nói)

-K! Vào Biên Hòa chơi vui hơn! –Nó lý lắc!

-Có j rủ tui quới ! :v :v

Thế là 1 buổi học nhảm thành buổi học quẩy hết mình vì nghệ thuật ! Yêu các bạn quớ ! :D

Bạn đang đọc Cô Nhóc Lạnh Lùng của Như Quỳnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.