Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Ngày Cắm Trại Vui Vẻ Cùng Gia Đình (Phần tiếp theo)

16131 chữ

Kỳ III - Sự Can Thiệp Bất Ngờ Từ Phù Thuỷ Đen.

Địa điểm hiện thời mà cậu bé Fuiko diễn tập đang ở địa hình thảo nguyên, nơi này các cơn gió thoảng qua dịu nhẹ nên khá mát mẻ. Yano theo dõi tuần tự cuộc diễn tập của Nina với Fuiko, cô chỉ hướng dẫn các cách thức tập cùng với điều chỉnh nhịp thở. Chỉ trong thời gian ngắn mà cậu bé có thể tiếp thu, diễn thuật tương đối và gần như hoàn thiện bài học của cậu. Dần dần cậu đã nắm rõ mọi hoạt động, cậu đã chỉn chu hơn và hoàn thành các bước học tưởng chừng không thể làm nổi, điều này làm Yano phục sát đất. Thuật Di Chuyển Tức Thời cũng thuần thục nhuần nhuyễn không chút sai sót nào cả. Yano không ngờ cô bạn lại có thể tài tình không ai bằng, xét thấy cô ấy mà trở thành phù thủy đẳng cấp cũng chẳng có gì lạ. Nina đang bay lơ lửng trên không nhẹ nhàng đáp chân xuống đất như chiếc lá rơi, thân pháp nhẹ nhàng như con chim nhạn. Khả năng bay lượn của cô cùng với các kỹ năng hầu như đều trọn vẹn, Yano và Fuiko ngắm nhìn không chớp mắt với gương mặt gợn ửng hồng.

Yano khen:

_ Công nhận Thăng thuật, hay còn gọi là Khinh Công của cô thật đáng kinh ngạc.

Nina che tay cười khiêm tốn:

_ Cậu nói quá rồi, tôi đâu được như thế !

Yano vẩy tay cười nhạt suýt bật thành tiếng. Nina và Yano chỉnh lại tư thế để bắt đầu tiếp tục vấn đề chính.

Giọng Nina nghiêm túc:

_ Di Chuyển Tức Thời thuật là đưa từ nơi này đến nơi khác trong tích tắc, tôi cần phải dõi theo cậu chút thời gian nữa tránh xảy ra lỗi trong quá trình sử dụng, vì có thể nó đưa đến một nơi nào đó hay không gian khác thì không hay chút nào nếu cậu bị động ! Dù cậu đã làm chủ được thuật thức nhưng tôi vẫn cần phải quan tâm tránh các vấn đề nảy sinh. Sắp tới chúng tôi sẽ cho bài kiểm tra thực hành để xem cậu có thể thực hiện tốt không mới yên tâm được. 

_Vâng ! Cảm ơn cô ! - Fuiko cười và gật đầu.

_Không có gì đâu, cậu hãy cố gắng lên nha ! - Nina cười xinh ra hẳn, hai tay đan vào nhau thõng xuống. Cô tiếp:

_ Giờ cậu muốn học gì nào? Chỉ còn nửa giờ nữa là tròn 5 giờ chiều rồi.

_ Tôi muốn học Thần Giao Cách Cảm để có thể cảm nhận được trong bắt kỳ hoàn cảnh nào.

_ Fuiko đáp.

_ Được ! Còn chút ít thời gian học nó cũng chẳng sao, hãy bắt đầu nhé ! - Giọng Nina dịu dàng. Yano thấy mình có vẻ hơi bị thừa nên quyết định sẽ đến bên kia xem chị em Jane thế nào rồi.

_ Vâng ! - Fuiko đáp.

_ Cậu thử nói cho tôi nghe xem Thần Giao Cách Cảm là gì nào? Hãy nói những gì mà cậu biết không đừng ngại. - Nina đưa tay ra đề nghị.

_ Thần Giao Cách Cảm là nhận biết trước mọi việc sẽ xảy ra, người ta gọi đây là tiên tri theo khía cạnh nào đó. Có thể ý thức nhưng sẽ chỉ xảy ra trong trường hợp bản thân hay đối phương gặp nguy hiểm cận kề sẽ được báo đến với những người thân quen, bạn bè thân thiết: Đó như một sự báo hiệu vậy. - Fuiko nói.

_Cậu nói đúng, nhưng chưa đầy đủ. Đó là sự giao tiếp bộc phát, hoặc tự phát hiếm khi xảy ra hay do bẩm sinh. Thần Giao Cách Cảm bộc phát là có thể cảm nhận qua ý thức một cách ngẫu nhiên. Riêng tự phát chỉ mang tính tự nảy sinh không phải do mình: Nhất là khi nguy hiểm cận kề cho bản thân hay người khác. Còn tự mình làm chủ và điều khiển nó bất cứ lúc nào lại là chuyện hoàn toàn khác. Không những thế nó còn có thể dùng để giao tiếp nữa đấy, nó còn có thể hóa giải việc bất đồng ngôn ngữ nữa đấy. Ngoài ra có thể nhìn thấu được bản thân hay người khác về điều đó nữa, khá giống với cả Cảm Ứng thuật nữa. Thuật này còn rất nhiều chức năng khác nữa cơ không phải bấy nhiêu thôi đâu. - Nina nhắm mắt như đang thuyết trình, rồi cô nhìn cậu bé với ánh mắt nghiêm nghị:

_  Được rồi ! Tôi sẽ chỉ cho cậu cách điều khiển Thần Giao Cách Cảm chủ động. Nào, cậu hãy dùng ý nghĩ của cậu giao tiếp với tôi nhé ! 

_Ồ ! Nó thật thần diệu ! - Fuiko chắp tay lại với đôi mắt long lanh, đề nghị:

_ Cô hãy chỉ cho tôi cách thực hiện đi. - Fuiko đề nghị.

_ Được rồi ! Cậu hãy tập trung tư tưởng để cảm nhận nó, dùng tâm thức của cậu để cảm nhận nên điều đó. Cậu có thể nhìn thấy tôi đang ở đâu làm gì mà không cần đến chỗ của tôi, dù cách xa đến mấy. - Nina đề nghị.

_ Vâng ! Tôi sẽ thử xem ! - Fuiko trả lời.

Cậu thả lỏng người, tập trung tâm tưởng và dùng tâm trí để có thể nhìn thấu rõ, tất nhiên chưa thể thành công ngay được dù cậu đã cố gắng hết sức mình.

_ Hãy làm thêm nữa nào, tôi tin cậu sẽ làm được. - Nina khuyến khích.

Cô chú ý đến tâm ý, có thể nhận biết được cậu bé thực hiện dù chỉ trong ý thức.

5 giờ chiều đã điểm chiều tà đang đến gần. Ánh mặt trời yếu ớt từ chân trời Tây đang dần rực đỏ một góc trời.

Nina thầm nghĩ "Vẫn chưa có gì khả quan à?" - Cô liền biến thành tia sáng bay vào trong tâm trí cậu bé thì thấy trong tâm thức cậu đang bị trói buộc trong sợi chỉ rối và mất ổn định. Thấy thế, cô lôi cậu ra khỏi đó phẩy nhẹ tay làm cho một trắng xóa trong tâm niệm của cậu. Rời khỏi rồi, cô nói:

_ Trong tâm trí cậu còn tạp niệm và hơi rung động về tinh thần. Giờ hãy lấy lại tinh thần xua những vướng víu khỏi tâm thức đi. Tôi đã đưa cậu rời khỏi sợi chỉ rối rồi, còn lại do cậu.

15 phút sau, sau khi thử lại nhiều lần. Cậu bé đã có thể làm được điều mà mình mong muốn. Nina đã biến thành cơn gió rời cách cậu bé một quãng đường dài, với ánh mắt cô có thể nhìn và nghe thấy dù khoảng cách rất xa như đang ở trước mặt xuyên thấu mọi thứ kể cả linh khí. Bây giờ cậu bé đã có thể nhận thấy cô với khoảng cách gần như rất xa thông qua tâm ý, Nina trở lại ngay trước mặt cậu ngay sau đó.

_ Tôi đã có thể làm được rồi thưa cô. - Cậu vui mừng nói với cô.

_Tốt rồi ! Cậu đã thành công, dù cậu không nói tôi cũng có thể cảm nhận được từ cậu khi cậu cảm nhận được tôi. - Nina cười híp cả mắt trông cô thật xinh. Cô tiếp:

_Dù cậu đã làm chủ được thuật thức nhưng tôi vẫn cần phải theo dõi một thời gian.

  Đúng lúc bốn chấm sáng phóng tới trước mặt hai người. Nhóm người Anne, Jane, Naran và Yano bước tới. Naran hỏi:

_ Sao rồi?

_ Đã xong ! - Nina nháy mắt. Cô tiếp:

_ Thế còn phép Chân pháp đó thế nào rồi?

_ Khá ổn ! Anne chưa thể vào phần căn bản, Jane thì gần đến phần căn bản rồi. - Naran đáp.

Anne và Jane nhìn nhau giây lát cùng bước. Anne hơi trầm mặc suy tư vì không bằng em gái, cô biết rằng em mình có tài năng từ khi sinh ra. Điều mà cô không biết là em gái cô là do phù thủy huyền thoại chuyển thế.

_ Rất tốt ! Các phần khác để mai rồi tính tiếp nhé ! Hôm nay thế là đủ rồi ! Về nhà thôi mọi người. - Naran giương hai ngón tay ra dấu.

_Vâng ! - Nina và Fuiko đồng thanh.

Fuiko nhìn về hướng mặt trời lặn, mặt trời đỏ rực đang mờ dần sau những áng mây đang hạ xuống và dần khuất đi. Cậu thầm nghĩ:

Thời gian trôi qua sao nhanh vậy đã 5h tối rồi sao???

 Ba phù thủy búp bê trở lại hình dạng như ban đầu. Còn chị em Jane đứng gần nhau và  Anne đưa bàn tay ra trước, cửa không gian mở ra ở trong không gian mật của lều. Họ vừa bước ra khỏi không gian đó thì gặp mẹ của họ trước khi cửa không gian kịp đóng kín:

_ Ồ ! Các con về rồi à, mẹ biết nên tập luyện cho tốt vì cuộc thi Tam Pháp Thuật sắp tới do hội chúng ta tổ chức. Mẹ đã được hội đồng thông báo và đã xem qua tờ Nhật San Tiên Tri rồi, chủ đề về cuộc thi tuyển chọn pháp sư phù thuỷ ngay trên trang nhất luôn. Lúc chiều có số bạn đến trại của mình gọi con và mẹ đã tìm phương cách trả lời phù hợp. Mẹ nghĩ các con nên tìm ra thủ thuật nào đó phù hợp để vừa có mặt tại đây vừa có thể làm công chuyện của các con.

_ À ! Chuyện đó mẹ hãy nhờ gương thần giúp tụi con lần này nữa đi ! - Ba chị em nhao nhao.

Bà Mana suy nghĩ chút xíu liền đồng ý ngay, gật gù. Rồi hỏi:

_ À ! Mà các con đang luyện phép gì thế?

_ Là phép Chân thân ạ ! Hiện chúng con đang thực nghiệm nhưng hơi khó để thực hiện. - Anne rầu rĩ.

_ Chân thân ! Một loại phép từ pháp sư phù thủy bậc trung trở lên á? - Bà Mana tròn mắt sửng sốt.

_ Dạ ! Chúng con đã có người hỗ trợ trong việc đó nên mẹ khỏi lo. - Jane đứng sau lưng Anne bước lên trước nói xen vào.

_ Ừ ! Dù sao thì loại phép này cần có người hộ pháp lỡ có vấn đề không may thì họ sẽ giúp. - Bà Mana chống tay lên cằm. Tiếp : 

_ Mà đó là ai thế?

Fuiko nhanh nhảu như cướp lời của hai chị:

_ Dạ ! Đó là ba phù thuỷ búp bê được tạo ra từ chị Jane đó mẹ?

_ Hả ? Phù thuỷ búp bê!!!?? - Bà Mana tròn mắt há hốc mồm kinh ngạc.

_ Dạ ! Chính con đã tạo đặt từ tự nhiên làm hồn phách đưa vào con búp bê đó. - Jane đáp.

_ Thú vị đấy ! - Bà Mana thầm thì, gượng gạo cười không lên tiếng không nói gì rời khỏi góc lều đi ra. Trong tâm trí bà thì lại cảm thấy bán tín bán nghi là cô bé lại có thể phát huy điều này sớm vậy, phải cỡ pháp sư mạnh mới làm được. Một trong các khả năng mà phù thuỷ huyền thoại kiếp trước đã thực hiện mà cô ấy lại vô thức làm được.

🔸

Ngoài trời ánh nắng chiều tà vừa tắt màn đêm buông xuống kèm theo những cơn gió nhẹ vi vu và tiếng ve râm ran rạo rực. Tiếng huyên náo rộn lên ngoài cửa trại vang vọng từ các thanh niên vừa hoàn thành công vụ của họ mới về lều. Các lều trại lục tục sửa soạn cho bữa cơm tối, có số họ ngồi ngoài cửa trại ngắm nhìn mọi vật. Ở lán trại của mình, Anne và các em cùng mọi người đang dọn dẹp để chuẩn bị bữa tối. Bữa cơm rất đầm ấm với các món ăn tại nơi cắm trại này rất tuyệt vời tươi ngon. Trong bữa cơm họ trò chuyện về sinh hoạt hàng ngày ở đây rất hài lòng và tươi sáng. 

_ Ở nơi cắm trại này không khí thật chan hoà, dễ chịu không oi bức như ở đô thị thành phố. - Ông Darast lên tiếng.

_ Ừ ! Thiên nhiên thật tuyệt đã làm nên điều kỳ diệu này. - Bà Mana đáp.

_ Phải ! Ở đây chúng ta cảm thấy khoẻ khoắn hơn hẳn, núi đồi cây cỏ chim hót thật êm ấm. - Bà  cụ Rame tán thành 

_ Ừ ! - Ông cụ Jamast gật gù.

Chỉ trong vòng nửa tiếng bữa tối đã hoàn thành, xếp đặt gọn gàng quét dọn sạch sẽ. Mọi người lấy ghế ra ngoài trời cho thoáng mát. Riêng hai chị em gái Jane thì quan tâm vấn đề học thuật của họ, Jane lấy ra cuốn sách mà Naran đã lấy ra từ xuyên không gian để cả hai nghiên cứu kỹ hơn để sớm hoàn thành thuật đang học. Cô nói:

_ Chị nè ! Giờ chúng ta cùng tham khảo bài học nhé, em muốn sắp tới sẽ hoàn thiện thuật này.

_ Được đấy ! - Anne tán thành. Thấy cậu bé Fuiko đứng ngay cạnh cùng xem, cô nhẹ nhàng:

_ Fuiko à ! Chỉ ngồi xem nhé, em chưa đủ quyền năng thực hiện đâu. Nó đòi hỏi phải có ma lực đủ mạnh, không thì khó đoán lắm.

_Dạ ! - Fuiko đáp.

_ Những câu thần chú khó và phải khởi động đến mức tối đa, tạo ra chân thân tức là tạo ra con người khác tương đương với bản gốc. Và tất nhiên người đó cũng là người thật. - Anne đọc trong Từ điển Phù Thủy. Trước khi rời đi đến thế giới không gian, Jane nhờ đến gương thần tạo ra nhân vật đóng thế. Sau đó, hai chị em Anne và Jane nghiên cứu thêm vì thuật này tập luyện cần phải chú ý chặt chẽ tuyệt đối và một quyền năng cực mạnh thúc đẩy quá trình triển khai ma pháp này. Họ ngồi trên thảm cỏ thảo nguyên để nghiền ngẫm cả đêm gần như thức trắng để tìm hiểu kỹ hơn sâu sát hơn nữa. Cậu bé Fuiko cũng có cuốn sách riêng của cậu ta để cùng nghiên cứu hơn chuyên sâu hơn. Rồi ! Không biết từ lúc nào mà cả ba đã chìm vào giấc ngủ mà không hay biết, nằm giữa thảm cỏ xanh rờn mát rượi êm ái. Một số ngôi sao xa xôi trên nền trời đêm như đang mỉm cười nhìn ngắm họ, chiếu rõ lung linh.

⭐⭐⭐Sáng sớm hôm sau⭐⭐⭐

Trời đã sáng, ánh mặt trời loé sáng từ đằng đông chiếu tỏ vạn vật muôn phương, đồng cỏ xanh mướt như vươn mình đón chào ánh nắng. Cả ba chị em đang chìm trong mộng đẹp, trên gương mặt họ thoáng nở nụ cười vì trong mơ họ đã nắm bắt được nguyện vọng của mình. Khi ánh nắng chói chang chiếu vào thì họ mới vươn mình tỉnh giấc, chợt Jane lên tiếng:

_ Đã sang ngày mới rồi à, lúc tối chị em mình đã khám phá ra rồi rút ra bài học kinh nghiệm trong học thuật này. Chị nhỉ?

_ Ừa !!! - Anne gật gật cái đầu với mái tóc bù xù.

_ Em cũng vậy đấy các chị ! - Fuiko cất lời.

Jane lấy cái khăn trải bàn ăn ra trải giữa thảm cỏ, các món ăn lần lượt hiện ra nóng hổi ngon lành cùng với chén đĩa cho cả ba người với ý muốn mỗi người. Các món ăn nóng hổi với các món điểm tâm là bánh mì, xúc xích cùng với sủi cảo hay bánh mật...Họ thoả thích với các món của thực đơn buổi sáng ngon tuyệt như mẹ từng nấu. Ăn xong, chỉ cần gấp cái khăn lại là tất cả biến mất như chưa từng hiện diện. Vừa ăn xong, họ đi dạo quanh cho thức ăn tiêu bớt đi; riêng Jane lấy cuốn sách cặm cụi ngay sau đó

Được nửa buổi thì ba phù thủy búp bê xuất hiện trong bộ đồ truyền thống là mũ và áo chùng. 

_ Ồ ! Cả ba cô cậu đến rồi à? Chúng tôi đợi mãi. - Jane nói.

_ Ừ ! Hôm nay chúng tôi sẽ giúp các cô cậu sắp xếp trình tự để có thể đạt hiệu quả mới. - Yano nói.

_ Thôi ! Chúng ta bắt đầu luôn đi, chúng tôi sẽ hướng dẫn tỉ mĩ cho các cô cậu nhé ! - Naran đưa tay ra trước làm dấu nháy mắt nói.

_ Được ! - Ba chị em thuận ý.

Do trời nắng chói chang thời tiết ban trưa mùa hè khá nóng nên họ chọn cái cây cao có bóng râm khá lớn, cả nhóm ngồi trên nền cỏ để cùng học thuật. Naran cầm lấy cuốn sách hướng dẫn cho Anne và Jane để có thể có thể hoàn thành tốt hơn. Vốn là người uyên bác và trình tự, cậu đã giải thích mọi vấn đề thật dễ hiểu và chi tiết. Ban đầu gió còn thổi nên khá mát mẻ dưới ánh nắng, đột nhiên gió ngưng thổi không khí trở nên ngột ngạt làm Fuiko phải thốt lên làm mọi người phải để ý:

_ Sao dạo này thời tiết trở nên nóng vậy nhỉ?

_ Thời tiết biến động đấy cậu, do ảnh hưởng của biến đổi khí hậu dù là rất nhỏ. - Nina đáp rồi làm một phép nhỏ làm cho gió thổi với làn khí mát lạnh từ băng giá của cô, cô còn hỗ trợ chỉ bảo cho Fuiko học thuật. Còn Yano lấy ra vài cuốn tuần san tiên tri xem qua vấn đề báo mới mỗi tuần, tin sốc vẫn là liên quan an ninh là đau đầu nhất. Cậu bực dọc hắng giọng:

_ Dạo này, tình hình an ninh không được tốt lắm, các vụ xâm nhập không gian hay trật tự không mấy ổn định. Vụ này thì chỉ có thể là phù thuỷ đen và phe hắc đạo gây chuyện.

Mọi người đang say mê vào bài học của họ thì nghe thấy giọng Yano thì quay đầu lại. Nina nghĩ* Cậu ấy vốn nóng tính mà*. Cuộc học lý thuyết này kéo dài đến tận đầu giờ chiều mới kết thúc. 

_ Chúng ta có thể bắt đầu được rồi đấy ! - Yano đang ngồi nhìn ngắm trời cây cỏ rồi nhác thấy buổi hướng dần dường như đã hoàn tất, cậu đứng bật dậy trở mình. Mọi người quay nhìn Yano đồng ý, chuẩn bị cho buổi tập. Jane xem qua chiếc đồng hồ đeo tay thì đã một giờ chiều, giọng hơi hớt hải:

_ Đã một giờ chiều rồi đấy!

_ Thật á? - Anne há hốc mồm, những người khác chỉ nhìn qua cô rồi thôi.

Chị em Jane đã vào tư thế của họ để việc hoàn tất các bước cuối cùng này. Sắp bắt đầu thì các cô cậu thấy ngay sau lưng mình sáng rực lên, họ quay người nhìn thì thấy vòng tròn ma thuật hiện ra. Một bóng người đi ra từ đó, không ai khác đó là bà Mana, bà đến xem tiến độ học thuật của các con mình đã có tiến triển gì mới chưa. Ba chị em reo lên:

_ A ! Mẹ!

_ Chúng cháu chào bác ! - Bà cô cậu búp bê cúi chào.

_ Chào các cháu, các cô cậu là... - Bà Mana hơi kinh ngạc.

Jane nhanh miệng đáp:

_ Dạ ! Họ là những búp bê mà con đã tạo ra  mà con đã nói với mẹ khi tối qua đấy ạ, mỗi người có tính cách và khả năng khác nhau. Con tạo ra họ để họ hỗ trợ để chúng con hoàn thành công vụ.

Ba phù thuỷ búp bê đứng thành hàng, Nina đứng chính giữa. Naran lên tiếng trước:

_ Dạ ! Cháu tên Naran

_ Cháu tên Nina

_ Còn cháu tên Yano.

Bà Mana nhìn từ trên xuống dưới tò mò, tấm tắc khen trong ý thứcKhông ngờ con bé Jane có thể làm được điều kỳ diệu này, có thể trong vô thức đã áp dụng trong lúc thực tế thi triển. Vậy là ngày phù thuỷ huyền thoại tiền kiếp trở lại chỉ là vấn đề thời gian thôi. Bà có thể nhận định rằng: Họ là những phù thủy búp bê khá hoàn hảo kể cả tính cách và năng lực có thể xa hơn cả Jane, con bé khá đấy. Điều này chỉ có thể phù thủy huyền thoại trước làm được. Xem ra con bé đang dần thực tỉnh ký ức tiền kiếp rồi, giáo chủ đã nhận định đúng.. Bà hỏi Jane:

_ Các con đã ngộ ra điều gì chưa?

Hai chị em Anne và Jane đáp:

_Dạ ! Thưa mẹ ! Chúng con đã hiểu rồi ạ !

_Tốt lắm ! Ngày mai chúng ta chuẩn bị tập luyện nha ! Còn Fuiko thì con mới chỉ là bước đầu tiên nên đừng vội nhé con ! - Bà Mana dặn dò.

_Dạ ! Thưa mẹ! - Fuiko trả lời ngượng nghịu.

Jane tiếp lời em trai:

_ Mẹ à ! Chúng con không ăn tối đâu, con sẽ ở lại đây cùng tập với mọi người để hiểu hơn về loại phép này. Khi cần có thể sẽ dùng đến khăn dọn bàn ăn là được rồi ! - Bà Mana nhìn các con và các bạn một chốc rồi đồng ý.

_ Được thôi ! Nếu điều đó cần thiết cho các con. Mẹ chúc các con sớm trở thành phù thuỷ trưởng thành, sớm vào hàng trung cấp. - Bà Mana nói lời chân thành. Xoa đầu các con bà bước khỏi thế giới không gian ra ngoài trở về thế giới thực.

_ Các cô cậu hãy vào vị trí nhé, giờ chúng ta sẽ bắt đầu. - Naran nói. Mọi người đồng ý, Nina cùng Fuiko đến địa hình đồi núi.

Chị em Jane khởi động vòng tròn ma thuật làm nó hiện ra dưới chân phát sáng rực vàng, hình ảnh cái tháp trong vòng tròn ấy màu cam. Họ thủ thế hành thuật điều chỉnh từng nhịp thở và điều hòa không khí trong cơ thể. Vòng tròn màu nhiệm tỏa ánh sáng vàng bao trùm hai người làm nên cột năng lượng. Cột năng lượng của Jane thì hoạt bát và mạnh mẽ chuyển động với cường lực mạnh làm mọi thứ xung quanh xao động. Naran thấy thích mắt với điều này, cậu dùng nhãn thần để tiện theo dõi sự biến chuyển này. Toàn thân cậu phát hỏa thành cột lửa biến lên tầng mây gần đó xem xét. Bên dưới do bụi bay mù mịt bởi ảnh hưởng của năng lượng phát ra, nên không thuận tiện. Với lại muốn để hai cô tự nhiên nên không muốn đứng lại chỗ cũ trên mặt đất.

........... Năm giờ sau........

Mặt trời đã xuống núi! Nền trời màn đêm đã nhẹ nhàng sa xuống và các ngôi sao đã sáng soi lung linh trên nền trời đêm. 

_ Trời đã tối rồi ! Vậy là đã hết một ngày rồi sao? - Chị em Jane như thất kinh.

Naran đang đứng trên đám mây gần nhất theo dõi chị em Anne và Jane, thấy trời tối cậu liền làm thủ thuật tạo ánh sáng. Cậu để hai tay trước ngực khum lại với nhau, hô lên:

_ Hỡi ánh hào quang màu nhiệm, hãy phát huy thực lực.

_ Đó là... - Anne kinh ngạc.

_ Thuật tạo ánh sáng nhân tạo đấy, nhưng có chức năng gần giống mặt trời thực sự. Với phù thủy cai quản ánh sáng thì lại là chuyện khác đó chị ạ, họ là người giữ lửa cho mặt trời ! - Jane nói.

_ Ồ! Thật thế à? - Anne  kinh ngạc.

Naran nhìn xuống thấy họ đang say sưa, cậu nói:

_ Có thể cần sẽ qua đêm luôn. Đêm tối là thời gian vàng mà, ma pháp sẽ đạt đỉnh điểm giải phóng sức mạnh thật sự.

Đến bảy giờ tối mọi người tạm nghỉ giải lao tập trung ở địa điểm thảo nguyên này, Jane dắt tay Nina cùng làm nên trò chơi. Nina hoá phép thành khu vui chơi giải trí để mọi người có thể khuây khoả tâm trí sau thời gian tập đỡ căng thẳng bao gồm trò chơi đu quay hay bánh xe cầu trượt...

Cả ba chị em hăm hở tham gia trò chơi trong vòng một giờ đồng hồ, cậu bé Fuiko thích nhất là trò mạo hiểm như bánh xe trò chơi. Riêng hai cô chị lại thích trò ngựa đu quay hơn cùng trò đu quay. Chơi được một lát thấy chán nản thì Nina làm các trò chơi đó biến đi, thay vào là môn cưỡi chổi truyền thống của hội. Bay lượn để bắt bóng bay, chiếc bóng duy nhất to bằng quả cầu tennis đó có đôi cánh nhỏ màu trắng nó sẽ tự bay theo cách mà nó muốn. Ai bắt được là sẽ thắng trong trò giải trí này. Nhưng với điều kiện phải tự tay bắt bóng không được dùng bất kỳ thuật hay phép gì bắt nó. Trò chơi này khá sôi nổi và gay cấn, chiếc bóng như con chim cứ tránh né người bắt nó thật gay cấn và có thể toát mồ hôi hột mà không bắt được. 

_ Bắt lấy nó, quả bóng đang bay lên qua ngọn cây. - Fuiko hét lên. Cậu bay lên ngọn cây lấy thì quả bóng bay vụt khỏi tầm với của cậu.

_ Nó kia rồi, bay thật nhanh hơn vút lên cao. - Anne hét lên.

Đây giống như trò chơi Quidditch trong Harry Potter, cuộc tranh đua làm mọi thứ rung chuyển trở mình, ai cũng lấm tấm mồ hôi. Nhưng điều đó không làm họ chùn bước để có thể đạt kết quả cuối cùng. Jane cảm thấy trò chơi bắt bóng này làm cho cô trở nên nhanh nhẹn hơn không những về ánh mắt linh hoạt mà đôi tay cũng nhanh chóng. Còn Fuiko với tính hiếu động của cu cậu thì cảm thấy thú vị với trò đuổi bắt  tranh đua này hơn bao giờ hết. Quả bóng lại bay vút ra phía sau lưng khi cả ba người đang định đang cùng chụp nó ở trước mắt cả ba, Anne thấy quả bóng như đang trêu chọc cô nên như điên tiết lên liền tìm mọi cách bắt cho được.

Yano và hai phù thuỷ búp bê ẩn dưới hình dạng cái bóng ba chiều chú ý theo dõi họ trong trò chơi thú vị này, Nina như nín thở trước cuộc đua này. Đến cuối cùng Anne cưỡi chổi bay lao như tên bắn chăm chú vào vị trí cùng sự thoắt ẩn thoắt hiện của bóng. Quả bóng lướt qua cô khiến cô suýt ngã rồi vút lên cao, khi cô bay lên thì nó lại hạ thấp xuống mặt đất. Lần này cô tính sẽ tóm luôn với đòn quyết định sinh tử này, thấy quả bóng lao về phía trước. Nhanh thoăn thoắt vượt cả hai em mình tóm gọn trong tay quả bóng vàng, bở cả hơi tai mình mẩy trầy xước nhẹ nhưng vui và giống phiêu lưu. Cuộc tranh đua này kết thúc tại đây, Jane giở đồng hồ ra xem thì vừa đúng chín giờ tối. Họ hạ chổi đáp xuống mặt đất thở hổn hển rồi dùng bữa cơm tối qua chiếc khăn màu nhiệm. Ba phù thủy búp bê cũng tiến lại gần chỗ ba người họ.

Yano lên tiếng đưa ngón tay ra dấu nháy mắt hở hai hàm răng trắng bóng:

_ Giỏi đấy Anne, cô đã đạt được quả bóng vàng đấy, chúc mừng ! 

_ Ừ ! Tuy có chút gian nan nhưng khá lý thú giống hệt như trò chơi phiêu lưu hành động ấy ! - Anne đáp.

_ Phải ! Tôi cũng thấy vậy ! - Yano đáp.

Nina hiền hậu hai tay co trước ngực đan vào nhau cụp lại nói:

_ Các cô cậu thật tài tình làm cho tôi mãn nhãn đấy, tôi thấy rất hứng thú với trò choi này. Tôi nghĩ có khả năng ở cuộc thi phép thuật tới, có thể sẽ có trò chơi này trong số đó đấy.

_ Mong vậy ! Cuộc thi tuyển chọn đó sẽ quyết định ai sẽ là pháp sư hay phù thuỷ thật sự. Có thể đương kim giáo chủ cũng sẽ tham dự thật vinh hạnh cho chúng ta. - Fuiko trịnh trọng tự hào.

Mọi người đều dùng bữa tối thật đầm ấm, tiếng nói cười thật vui và hạnh phúc đến bao nhiêu. Họ vừa ăn vừa trò chuyện với những tiếng cười đùa làm nhộn nhịp rộn ràng cả thảo nguyên rộng lớn xanh rờn.

 Ăn xong, nhân lúc đang nghỉ ngơi họ nói về cuộc tập luyện hiện tại để có thể giãi bày mọi vướng mắc còn chưa được tháo gỡ. Naran và Nina đã giải thích cho họ rất nhiều điều, tạo những công thức học cần thiết để họ nắm bắt. Riêng Yano vốn tính hơi tinh nghịch cậu cưỡi chổi lượn một vòng trên bầu trời ngắm phong cảnh, chừng nửa giờ sau cậu quay lại chỗ mọi người hô lên:

_ Cuộc tập luyện bắt đầu, ban đêm là thời gian vàng để các phù thuỷ phát huy tối đa sức mạnh tối thượng. Hãy làm công việc của mình đi.

_ Rõ ! - Cả đám rời khỏi chỗ, hai chị em biến hoá thành những bản thể giống mình, tất nhiên tất cả họ đều là người thật không phải ảnh ảo, trừ khi thu hồi mới biến mất thôi. Naran xem xét thì thấy Jane đã gần như hoàn chỉnh, còn Anne thì chỉ được một phần nào đó. Cậu không hài lòng với kết quả này bảo họ phải hoàn thiện thực sự chiêu thức này tuyệt đối. Cậu bay vút lên đám mây quan sát theo dõi họ, thì ngay lúc này theo như ngoại cảm của cậu đã nhận biết có gì đó sẽ xảy ra mà không biết là chuyện gì, bấm độn ngón tay chẳng có kết quả khả quan. Cậu và Nina đều có khả năng điều khiển không và thời gian có thể nhờ đến các phù thủy vĩnh cửu này để nhờ trợ giúp. Dù nhận thấy có điều bất thường nhưng không thể đoán ra đó là điều gì. Lấy từ túi thần"lộ thiên" ra quả cầu thủy tinh màu nhiệm. Theo như tiên đoán từ quả cầu phép, thì dự tính là trong mối bất thường đó có kẻ có khả năng giống như cậu mà không biết chúng là ai. Cậu nghĩ:Mình linh cảm có điều gì đó sẽ xảy ra, nhưng không biết là điều gì. Nếu cần có thể nhờ đến phù thủy không gian truyền thuyết hỗ trợ, chắc rằng các tinh linh của cô ấy sẽ giúp mình, có vẻ phải kết hợp ba người đủ mạnh để tạo kết giới phòng thủ trước sự can thiệp không hay này. Có lẽ phù thuỷ đen hay hắc ám sẽ can dự vào, chúng sẽ đến sau mấy giờ đồng hồ nữa thôi. Theo như mình tính thì có thể kết trận có thể không ngăn chúng được lâu có thể chỉ ngăn chân chúng chút thôi, Dù sao vậy cũng sẽ dễ bề hành động hơn.

Ở khu vực khác, Nina đang chỗ tập của Fuiko. Hai người chăm chú theo dõi cậu bé tập. Họ ngồi trên vách đá nói chuyện phiếm, khi thấy ánh sáng do Naran tạo ra thì họ chẳng thấy gì lạ cả. Như Naran, Nina cũng cảm nhận thấy mối nguy hiểm cận kề. Cô chưa vội tiết lộ chuyện cho  Yano, với tính nóng dễ làm nên điều không phù hợp, muốn xem xét qua chút rồi sẽ đi gặp Naran bàn bạc. Với tinh thông mọi cảm biến cùng các loại phép, cô dùng lấy cảm ứng và nhãn thuật kết hợp. Không những thế cô còn luyện ra các bí thuật để có thể thấu tỏ Cảm ứng xuyên thấu không gian và thời gian để nhìn nắm bắt kẻ địch đang tới gần, so với nữ pháp sư Amisa trưởng ban an ninh thì Nina có thể tạo ra bí thuật tìm thấy các dấu vết làm phép từ phù thuỷ đen đặt dấu ấn để ý đồ xấu. Thậm chí cô còn có thể nhìn thấy hay cảm nhận, ngửi thấy được bất cứ cái gì nguỵ trang vô hình tàng hình dù phù thuỷ mạnh nhất cũng không thể thấy được nữa cơ. Nina đứng lại một chỗ toàn thân cô hoá thành các chấm sáng tách khỏi mình bay đi các nơi khác nhau, như những chấm sáng của con đom đóm. Các chấm sáng đó đi kiểm tra các dấu hiệu bất thường từ kẻ đang có ý đồ. Xuyên suốt sát khí từ xa cảm nhận để có thể biết vị trí đích thực của họ, với thông linh thuật nhạy cảm sẽ giúp cô được nhiều điều lý thú. Các đốm sáng đó có năng lực tương đương chủ thể của nó, điều đó giúp cô biết rất nhiều điều mà cô không thể một lúc đi được nhiều nơi.

...........Ti...iiiiiiiing.............Tiiiii......iiiiiing...............Tiiiiiii........iiiiing..........

Tiếng đánh chuông đồng hồ thành phố đánh chuông đâu đây vang vọng báo hiệu đã đến nửa đêm, ngày mới đã bắt đầu. Gió đã nhẹ đi, những tán lá từ các cành cây đung đưa nhẹ nhàng. Nửa đêm là giai đoạn mà các vị thần và phù thuỷ phát huy tối đa tiềm lực, Naran đang ngồi trên đám mây ở thảo nguyên theo dõi mọi việc, quả cầu pháp bảo của cậu đang chớm đỏ chứng tỏ sự hiện diện của kẻ địch đang đến rất gần. Chướng khí này làm cậu thấy quá đỗi lo ngại, thấy cần phải ra tay phong toả không gian từ bây giờ. Bên dưới mặt đất, chị em Jane gần như có thể đạt điều mà họ đạt được.

_Bây giờ, việc tạo ra chân thân đã gần như hoàn chỉnh. Tới khi mặt trời rạng đông là có thể hoàn thành. Có thể không cần đến ngày mai của cuộc dã ngoại này rồi ! - Anne nói điềm đạm, nhưng vẫn tiếp tục tập luyện.

_Em đã gần như tạo ra chân thân mà không lãng phí nội lực. - Jane tươi cười.

_Ừm !  Chút xíu nữa là có thể hoàn thiện bài tập rồi. - Anne cười nhẹ.

Gió đã ngừng thổi, không gian trở nên vắng lặng và tĩnh mịch.

_Quá tuyệt đấy ! Sắp đến đích rồi ! Chỉ cần trưa nay là kết thúc, chuyển sang bài mới ! - Naran từ trên mây bay xuống đất. Chị em Jane gật gù.

______Bốn giờ trôi qua______

    Đã 5h sáng, bầu trời rạng Đông sáng tờ mờ, mặt trời màu đỏ nhạt mới lên ở phía Đông. Hai chị em chỉ chút xíu nữa là có thể xong xuôi nên họ càng nỗ lực hơn nữa để không bỏ sót công đoạn nào để hoàn chỉnh. Đối với cậu bé Fuiko, cậu đã đến phần trọng tâm của thuật phù thuỷ, có thể cậu sẽ trở thành thuật sĩ bùa chú được đấy. 

_ Xong xuôi, cậu sẽ bước vào việc tập luyện mới. Sang năm cuộc thi phù thủy sẽ diễn ra và mỗi hội, tổ chức... sẽ tổ chức theo sự sắp xếp của Hiệp Hội. Hiệp hội muốn cuộc thi ma thuật này sẽ có chất lượng tốt nhất. Mà xứ sở như yêu tinh, tinh linh và các bộ tộc khác. Hiệp hội ma thuật có rất nhiều tộc tham dự. Đây không phải cuộc thi bên nào thắng, mà thông qua các thành viên nào đạt được sẽ được làm Phù Thủy (tùy theo) thực sự khi qua giai đoạn tập sự của các cấp. - Yano tỏ vẻ hài lòng về thành quả của cậu đã hỗ trợ cho cậu bé, cậu vẫn nhìn phía trước tay vòng lại nói, rồi hỏi Fuiko:

_ À mà Fuiko, ước mơ cậu sẽ làm phù thủy gì !? - Yano hỏi Fuiko.

_ À ! Mình đang phân vân là sẽ là phù thủy nước hay lửa hoặc cai quản cây rừng như các phù thủy cây rừng. - Fuiko ngón tay cái bỏ lên miệng băn khoăn.

_ Ồ ! Ước mơ gì cũng được, sau này bạn sẽ tìm ra câu trả lời cho riêng mình. Chúc bạn đạt được ước mơ của mình. - Yano quay người sang nhìn, đặt tay lên vai Fuiko động viên.

_ Cảm ơn bạn ! - Fuiko cười như muốn khóc.

_ Không có gì? - Yano tươi cười nhìn Fuiko.

_ Mà được rồi, giờ tôi sẽ chỉ cho cậu các bước đi mới để tiến nhanh hơn mà không bị giới hạn khả năng. Tôi cũng chỉ luôn cho cậu cách phòng vệ nếu bị kẻ địch tấn công cùng các cách chiến đấu với chúng nếu bản thân hay người khác gặp nguy hiểm. - Yano ân cần.

_ Phép phòng thủ và chiến đấu !!? - Fuiko bất giác trước sự đường đột này.

_ Đúng vậy, các phép tạo vách chắn hay ve sầu lột xác, đại loại thế ! Tôi sẽ thử làm cho cậu xem nhé. Ví dụ:  Nếu kẻ địch tấn công thì với chiêu thuật ve sầu lột xác là khi bị lưỡi giáo kẻ địch đâm trúng thì thân thể bị đâm sẽ hoá thành cái lớp da hay bất cứ cái gì để thay thế thân thể thật. Thân thể thật sẽ được dời nơi khác và không hề gặp vấn đề gì, còn vách chắn kết giới thì nó sẽ ngăn không cho bất kỳ cái gì vượt qua nó. - Yano giải trình.

_ Ồ ! Thật linh diệu ! - Fuiko trầm trồ chắp hai tay lại.

Yano nói tiếp:

_ Tôi thấy phép bùa chú cậu làm tốt đấy với cả các thuật tạo hình, tuy nhiên tôi sẽ biến nó thành khả năng để cậu chiến đấu thật sự. Phòng thủ và chiến đấu nhất định phải hoàn thiện không được thiếu sót cùng với sự quyết đoán để thoát khỏi vòng vây và tấn công khác. Cuộc sống đầy cạm bẫy và chông gai, không thể đoán được điều gì nó sẽ đến sớm hay muộn, nên tôi sẽ giúp cậu ngăn ngừa nó.

_ Vâng ! - Fuiko đáp dứt khoát.

 Riêng Nina đang lượn bay trên các hàng mây dùng phép soi gương thuật để theo dõi diễn biến ở nơi cắm trại ra sao, trong gương hiện ra:

    <<< <

Fuiko nhân bản đã dậy, cậu rửa mặt và làm các thủ tục buổi sáng.

_Fuiko ơi ! Ra ăn điểm tâm con. - Tiếng bà Mana gọi.

_Dạ ! - Fuiko đáp.

Cậu bé chạy lại bên chiếc bàn xếp ăn điểm tâm.

_Cháu mời ông bà, cha mẹ và hai chị ăn điểm tâm. - Fuiko nói hồn nhiên.

_Giỏi lắm cháu. - Ông bà cụ khen. Anne và Jane nhân bản cũng làm tương tự như người thật.>>>>>

Nina thôi nhìn vào trong, tiếp tục làm tiếp công vụ đặc biệt hiện tại. 


  Bên ngoài cánh cửa không gian đến thế giới người, có mười chấm sáng màu đen đang truy tìm dấu tích phù thủy huyền thoại đang ẩn giấu. Dù biết vị trí nhưng sợ rằng các pháp sư ẩn do hội phù thủy sắp xếp cho họ để bảo vệ từ xa. Họ liên hệ với nhau qua thần giao cách cảm hay gương thần...

Hina đã nhận được tín hiệu từ pháp sư Nirato, cô ấy đã đến nơi có dấu hiệu phép thuật đen do phù thủy đen để lại. Cô cùng với yêu linh Yuno thị sát các vấn đề tiềm ẩn. Ngoài vết tích ngôi sao đen, còn có cả mặt trăng khuyết màu đen nữa. Hina liền cho liên hệ với các pháp sư và phù thủy trên thế giới biết. Một tin nóng đã trình lên bộ pháp thuật của hội, chủ lâu đài tia chớp sẽ sớm đưa ra quyết định để chúng không gây bất lợi cho cô ấy.

Ở thế giới khác, sau khi nhận được nguồn tin nóng thì tại lâu đài phù thủy màu nhiệm. Bộ pháp thuật đã cho xuất đội quân phù thủy sẽ tuần tra không gian, đồng thời gửi thông điệp mật đến cho nữ pháp sư trưởng ban an ninh lúc này đang dẫn đội điều tra các vấn đề bất thường. Cô có linh cảm đã có điều gì đó không ổn thì tin báo thần giao cách cảm từ bộ pháp thuật - lâu đài tia chớp nhắn đến. Cô cho gọi Tasat thuật sĩ đến để ra các biện pháp. Ông sẽ thu xếp mọi sự nếu có nguy hiểm thực sự, một phù thủy nào đó sẽ xuất hiện khi nguy cấp giải nguy cho phù thủy huyền thoại hậu kiếp.

Bên ngoài rìa thị trấn, giáo chủ đang cùng người cộng sự là anh thư ký cùng đến những nơi mà họ tìm hiểu về ma thạch và nhiều vấn đề liên quan. Trong khi đang truy vấn các vấn đề về nó thì nghe thấy tiếng huyên náo trên đầu mình, một đoàn người của đội tuần tra đang cưỡi chổi hay thảm bay để tiến hành công việc. Ngài đoán là có điều gì đó đã xảy ra nên bộ an ninh mới ráo riết đến vậy, trong họ có một pháp sư không gian mở cửa để họ có thể đến bất cứ thế giới nào. Ngài trầm mặc một lúc thì:

_ Lại có chuyện gì đây? - Ngài bấm độn đoán biết thì biết là tin xấu liên quan người cần bảo vệ. Bộ pháp thuật cũng vừa gửi thông điệp mật qua đũa thần cho ngài, chiếc đũa phát sáng hiện ra dòng chữ cho ngài thấy.

_ Chuyện gì vậy thưa cụ, bộ có tin mật gì ạ? - Anh thư ký tỏ vẻ hơi kinh ngạc.

_ Đúng vậy ! Bộ gửi mật tin là đã tìm ra dấu hiệu đó, quan trọng là có một một dấu hiệu của phe đối lập với phù thủy đen đang nhắm vào người cần bảo vệ. - Giáo chủ tặc lưỡi.

_ Dạ ! Dù vậy, con vẫn tin rằng đây sẽ là cách để cô ấy tự hộ vệ bản thân và phát huy thực lực của cỗ. Nhưng nếu xảy ra quá mức đó thì chúng ta sẽ thực sự can thiệp. - Anh thư ký đáp.

_ Đúng vậy ! Sắp tới ta sẽ đến nơi cứ điểm là nơi đặt dấu hiệu của ma thạch. Dù ta đã tới hàn lâm viện trước đó, trọng tâm vẫn là nơi tạo liên kết các ma thạch. Sự nối kết đó sẽ làm nên sức mạnh vô cùng lớn khó có thể đoán biết, có thể ban phát sức mạnh cho người ta. Ngoài ra nó còn có khả năng dị thường là đánh thức linh hồn trở lại thân thể sau khi chết nữa vì thế mà nhiều kẻ thèm khát có được nó. Hiện đã có đủ các hạt ma thạch, ta sẽ gắn nó vào tấm bia đá  này. Bề mặt trước tấm bia có vẽ hình lục giác thẳng đứng, mỗi ô tròn là nơi đặt mỗi viên ma thạch gắn vào đó. Chúng ta còn thiếu một cái quan trọng là Tụ Pháp Ma Thạch, nó được coi như là linh hồn của ma thạch. - Giáo chủ lại tận bên trong cái hang núi, đến bên tấm bia đá đặt trong góc cùng cái hang cùng với người cộng sự.

_ Dạ ! Nhưng viên ma thạch này nó lại nằm ở nơi mà khó lấy lắm đấy, thưa cụ ! - Anh thư ký hơi căng.

_ Phải !  Gần cõi u minh, giữa ma giới tiếp giáp với đường không gian với hội chúng ta. Mà cũng chỉ có ta mới có thể đến được mà thôi. Dù sao cũng phải cẩn trọng thế lực xấu sẽ đạt được nó, để chống lại thế lực hắc ám tiềm ẩn thì phải kích hoạt thần khí này.  - Giáo chủ nhận định.

_ Dạ ! - Anh thư ký đáp.

_ Nếu cần ta sẽ nhờ đến người cai quản ánh sáng và bóng đêm (phù thủy mặt trời) hỗ trợ. Thôi được, cần tiến hành nhanh chóng để sớm mở cuộc họp hội đồng sắp tới. - Giáo chủ quay người nghiêm nghị.

Hai người biến thành tia sáng phóng thẳng lên trời mất hút. Đến khoảng không gian và thời gian thì họ gặp phù thủy cai quản không gian gần đó. Cô quỳ một chân xuống tay phải chống xuống đất hành lễ diện kiến giáo chủ, bàn tay phải chống xuống đất:

_ Hạ thần xin diện kiến ngài, ngài cần điều gì?

Giáo chủ nói:

_ Mời cô đứng lên, tôi muốn vào chuyện luôn.

Nữ phù thủy đứng lên nói:

_ Vâng !

_ Tôi muốn cô đưa chúng tôi tới cõi u minh một chuyến. Cô là người canh gác không gian nên chuyện đó sẽ dễ dàng hơn nhiều. - Giáo chủ vào chuyện.

_ Dạ ! Vâng ! Ở chốn ấy thì các pháp sư và phù thủy cao trung trở lên mới đến được. - Cô nói rồi đưa quyền trượng giơ lên cao, một vòng xoáy không gian mở ra. Cả hai người biến mất trong chớp mắt. Hai tinh linh xuất hiện sau đó, cô nói:

_ Các em vốn nhạy cảm với siêu âm và tín hiệu, hãy xem khi nào có tín hiệu và độ sóng hãy báo cho chị.

_ Rõ ! - Cả ba người đi qua con đường không gian đến cõi u minh để lấy ma thạch cuối cùng, ngài cùng người cộng sự đã đến rất an toàn. Đến đây, người cai quản cõi âm đã mời ngài vào, phù thủy cõi âm hành lễ với ngài hỏi vì sao lại đến nơi tối tăm lạnh lẽo này. Giáo chủ đáp rằng là ngài đang đi tìm viên ngọc linh hồn ẩn giấu tại nơi đây xin được phép giúp đỡ. Biết được điều ngài mong muốn, người cai quản đã đưa ngài băng qua ngọn lửa địa ngục đến bên kia sát ma giới. Quỷ địa ngục đưa tiễn ngài đến thâm cung u minh, giáo chủ đã thấy linh khí của ma thạch tại đây. Linh khí màu hồng nhạt lấp lánh đang cháy sáng là trái tim và linh hồn của ma thạch.

_ Tốt rồi, đã tìm ra viên ngọc linh khí để đánh thức sức mạnh của pháp trượng. Việc đánh thức khả năng của nó sẽ chặn đứng sự xâm nhập bất ngờ từ phù thủy đen và phe hắc ám, tăng cường sức chiến đấu của các pháp sư phù thủy. - Giáo chủ tỏ vẻ hài lòng.

_ Dạ thưa ngài, bây giờ sẽ ngài sẽ làm gì tiếp tục ạ ! - Quỷ kính cẩn hỏi.

_ Ừ ! Ta muốn tham quan ở đây một lúc trước khi về lâu đài, bộ pháp thuật chắc đang nóng lòng đợi ta trở về. Bọn phù thủy đen lại bày trò này nọ nên không khi nào có thể thoải mái được. - Giáo chủ bực bội.

_ Ồ ! Tôi có thể làm gì được cho đức ngài. - Quỷ hỏi han tỏ ý quan tâm.

_ Khi nào cần, ta sẽ cho triệu tập các phù thủy trên trời dưới đất để đánh bọn tà đạo đó. - Giáo chủ trịnh trọng.

_ Dạ ! Vâng thưa ngài. - Quỷ đáp, đưa tiễn giáo chủ rời khỏi trung tâm cõi u minh. Người cai quản u minh đã đưa tiễn ngài rời khỏi cùng người cộng sự. Phù thủy u minh đã hoàn thành điều mà lâu đài phù thủy mong muốn.

Khu vực khác là thánh địa, nơi cai quản của phù thủy đen. Đại thủ lĩnh Voremo đang ngồi trước bàn làm việc ghi chép điều gì đó trên tấm giấy da. Quả cầu thủy tinh đặt trên bàn sáng trong không tỳ vết, thủ lĩnh đứng dậy thét lên:

_ Người đâu, cho gọi Dara tới đây?

Một lính cảnh vệ bước đến vòng tay trước ngực:

_ Rõ ! Thưa đại nhân ! - Anh lính cảnh vệ với chiếc khăn trùm đầu màu vàng cam, cùng bộ trang phục cùng màu nghiêm trang bước lên. Anh lui mấy bước mới quay người đi thẳng ra cửa, thuật gọi cách cảm đã bay đi nhanh chóng. Vài giây sau thì tia sáng đen lao vút từ trên cao xuống biến ra một người đàn ông diện bộ trang phục đỏ nhạt, khăn trùm đầu cùng màu. Ông là người cai quản an ninh ở nơi đây thuộc bộ an ninh ở thánh địa và hắc địa.

_ Kính chào đại nhân, ngài có công chuyện gì ạ?

Voremo đứng lên bắt hai tay ra sau lưng:

_ Anh đến rồi à? E hèm ! Ta vào vấn đề nhé !

_ Vâng ! - Dara kính cẩn.

Voremo giọng chậm rãi :

_ Ngươi hãy điều tra cho ta, hình như phe đối lập với chúng ta đang có thâm ý gì đó. Không biết chúng dùng bí thuật gì mà quả cầu thủy tinh ta không có hồi âm. Có thể chúng cũng có ý giống ta tìm ra người ta muốn tìm thì phải, điều tra cho ta. Và tuyệt đối đừng hành động tùy tiện nếu không được phép, ta không muốn có sự bất lợi ngu ngốc nào.

_ Rõ ! - Dara vòng tay trước ngực đáp. Vừa trả lời xong thì biến thành ngọn lửa biến mất luôn.

_ Có lẽ ta cũng cần phải xem qua tình hình của bọn phù thủy trắng động tĩnh gì. - Voremo tròn mắt nhìn vào quả cầu ma thuật, hô lên:

_ Hỡi quả cầu thủy tinh màu nhiệm, hãy cho ta thấy tình hình bên bạch phù thủy có gì không?

Quả cầu ma thuật phát sáng chói loà cả văn phòng làm việc hiện ra hình ảnh các tuần cảnh ở bên phù thủy trắng đang ráo riết hành động chống kẻ xâm nhập và các hành động khác. Voremo cười lớn:

_ Ha ha ha ! - Hắn trầm tĩnh lại gãi cằm:

_ Ồ ! Có dấu hiệu ma thuật mặt trăng khuyết màu đen nữa. Chà ! Thú vị rồi đấy, ta cũng muốn xem thử trò vui này.

Voremo mời một vài trưởng lão đến bàn chuyện để có thể có kế sách với phe đối lập. Đại thủ lĩnh triệu tập hội đồng trưởng lão thuộc giới ma thuật sư thuật sĩ để bàn bạc ý kiến. Thông qua quả cầu phép thuật, lời mời đã được gửi đi nhanh chóng. Chốc sau, một luồng sáng lớn sáng rực lên cả văn phòng làm việc, biến hóa ra năm vị trưởng lão râu tóc dài bạc phơ trong trang phục màu thẫm xám dài tận gót chân. Năm vị vòng tay trước ngực cúi chào:

_  Kính chào đại nhân.

Đại thủ lĩnh Voremo vỗ tay:

_ Các vị đã đến, rất tốt, rất tốt. Giờ hãy vào công việc đi.

_ Vâng ! - Cả năm vị đáp.

Năm chiếc ghế hiện ra đặt theo hình vòng cung cho cả năm người trước bàn làm việc. Voremo mời mọi người đưa tay ra mời ngồi xuống, khi tất cả ngồi rồi anh ta cũng vậy. Voremo nói:

_ Thưa các vị trưởng lão, tôi thấy bên đối lập của chúng ta đang định có ý tấn công bạch phù thủy. Đặc biệt là vị phù thủy huyền thoại quan trọng của chúng ta, các ngài hãy nêu ý kiến có nên đưa đoàn binh của chúng ta đi bắt không.

Vị trưởng lão ngồi chính giữa với đầu tóc bạc phơ đưa ra ý kiến:

_ Vâng ! Thưa ngài ! Chúng ta không thể khinh suất đưa cả một binh đoàn được như thế sẽ chẳng khác gì đối đầu với phía phù thủy bạch. Mà hiện họ lại có thế lực rất mạnh, nếu cần thì tôi có hai phương án:

_ Cho một nhóm thuật sĩ mật theo dõi hành tung của bọn đối lập, chúng ta sẽ có lợi khi truy kích sau này. Còn lại, đừng làm gì cả chỉ cần đứng xem diễn tiến sự việc thôi.

Đại thủ lĩnh đăm chiêu ngẫm nghĩ một hồi cho là hợp lý, nếu kinh động không hay sẽ dẫn đến kế hoạch về sau sẽ bất lợi. Đại thủ lĩnh phù thủy đen Voremo:

_ Các vị dạy phải, nên cho các thuật sĩ giám sát phe đối lập, tránh ý đồ sẽ làm điều không đáng. Ta hơi nóng vội vì họ là thân tín của thủ lĩnh trước kia chống lại ta.

_ Đúng vậy ! Giờ hãy bắt đầu làm luôn đi đại nhân, vì có thể chúng sẽ bí thuật che mắt nào đó. - Các trưởng lão thúc giục.

_ Được rồi ! - Voremo quay mặt vào quả cầu phép, triệu tập các thuật sĩ giỏi nhất đến trước văn phòng. Chỉ tích tắc là họ hiện diện, họ mặc đồ màu đen từ đầu tới chân bịt mặt:

_ Chúng tôi kính chào đại nhân và các trưởng lão.

Đại thủ lĩnh ra lệnh:

_ Nhiệm vụ của các anh là giám sát ngầm bọn đối lập đang có ý tiếp cận phù thủy huyền thoại hậu kiếp. Có thể chúng có âm mưu dùng sức mạnh của cô ta để làm bất lợi cho chúng ta.

Quả cầu thủy tinh tái hiện hình ảnh của các phe tìm Jane và có ý đồ cho các thuật sĩ thấy.

_ Đấy ! Các anh hãy lên đường, nên nhớ không được nông nổi mà gây với chúng khi chưa có lệnh, rõ chưa !!! - Đại thủ lĩnh ra lệnh.

_ Rõ ! - Các thuật sĩ đáp rõ to rồi biến thành ngọn gió bay mất hút. Khi các thuật sĩ vừa đi, năm vị trưởng lão đứng dậy sau đó.

_ Thưa đại nhân, giờ chúng tôi phải đi thôi, các vấn đề then chốt về phe đối phương trong chính lãnh địa này ngài cần quan sát cặn kẽ và có các biện pháp phòng trừ. - Các trưởng lão ân cần.

_ Vâng!  Tôi cũng nghĩ nên vậy. - Đại thủ lĩnh trịnh trọng.

Các trưởng lão cúi chào từ biệt thủ lĩnh rồi biến mất ngay sau đó. Lần gặp mặt này làm Voremo nhận ra bài học quan trọng không để thiếu sót, anh ta cảm thấy dễ chịu hơn hẳn so với trước kia.

🔮

Bọn phù thủy đen với dấu ấn mặt trăng đen đã vượt qua lỗ hổng không - thời gian. Chúng đã đến được thế giới con người, cố lách sự hiện diện của mình khỏi sự xuất hiện trong các gương thần của các vị pháp sư. Nhưng chúng không ngờ rằng có một yêu linh có thể nhìn thấy sự hiện hữu này, Hina đã nhờ đến sự giúp đỡ của các tinh linh và yêu linh để dễ dàng tìm đến của những kẻ không mời mà đến này. Nhãn thuật của một số phù thủy bị ức chế hay do lý do nào đó không thể nào phát hiện ra điều này, Hina cho rằng có thể gián điệp của phù thủy đen ngầm giở trò. Giáo chủ đã đoán định điều này, ngài không phổ biến rõ ràng cho tất cả mọi người được vì như vậy sẽ chẳng khác gì"rút giây động rừng". Nhóm người mặc đồ đen hiện ra trên đỉnh núi Tami gần nơi mà gia đình Jane đang sống. Nhóm phù thủy đen ấn thuật vầng trăng khuyết đen bàn tán với nhau:

_ Đã tìm ra ả ta chưa?

_ Chưa? Một đứa trẻ chưa thành niên mà đã mạnh hơn cả phù thủy trung cấp, đúng là điều thú vị!  Nghe đâu là hậu kiếp của phù thủy huyền thoại đầu thai, phải đưa  ả về để thủ lĩnh chúng ta hài lòng. Khi có được ả thì tên Voremo kia là kẻ theo chúa tể hắc đạo bị tống cổ khỏi thánh địa chúng ta. Dù chúng ta không thuộc chính nghĩa cũng không phải theo phe khác.

_ Đúng thế ! Hắn đã đoạt vị đại thủ lĩnh trước làm chúng ta không ra ai nữa. À ! Chúng ta có thuật sĩ không gian trước kia hãy giúp cả nhóm chúng ta tìm cô ta, tôi đã dùng cảm ứng đã cảm nhận cả nơi đây rồi. Đánh hơi thấy cô ấy đang tập luyện, hình như bạch phù thủy sẽ tổ chức cuộc thi pháp thuật nào đó.

_ Thế á? Hình như họ muốn lập lại trật tự và sắp xếp hàng ngũ lại phù thủy, vì thời nay nạn tiêu cực đang gia tăng. Điều này làm cho họ hao tổn nghiêm trọng về mọi mặt, muốn ổn định lại. Đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi thôi.

_ Có thể ! Thôi, gạt bàn tán chuyện phiếm đi ! Giờ bắt đầu nào! - Hắc thuật sĩ với chiếc mũ chóp màu đen với dấu ấn trăng khuyết màu đen. Là người điều khiển không gian làm thủ thuật mở cửa không gian để họ đến nơi mà chị em Jane đang tập luyện. Ngay giữa núi cao, rừng vắng hắc thuật sĩ đưa bàn tay ra trước. Lỗ hổng không gian mở ra với các cơn gió thoảng từ trong đó thổi. Họ bước vào bên trong, ngay lúc đó có một thuật sĩ thắc mắc run rẩy:

_ Chúng ta đi vào đường không gian cấm, lỡ bị người cai quản không gian biết thì sao?

Hắc pháp sư nạt, rồi nói với vẻ thú vị:

_ Chưa gì đã run lên sao, phù thủy không gian ư? Ta cá rằng cô ta đã cai quản ở đó hàng ngàn năm, nhưng với khả năng của chúng ta thì cô ta có tài thánh mới tìm ra chúng ta.

Hắc thuật sĩ không gian dẫn đầu quát:

_ Ồn quá ! Nhanh đi tìm người chúng ta cần tìm đi.

Cả nhóm hắc thuật sĩ mất hút trong con đường không gian.

Không gian nơi chị em Jane đang tập luyện, Naran đứng trên đám mây gần mặt đất nhất chú ý quan sát, cậu cảm thấy luồng sát khí ngày một nặng hơn đang đâu đây đang nhắm về phía họ. Liền nghĩ cách ứng phó với kẻ địch đang đến gần.

"Cần phải khẩn cấp ra tay thôi, kẻ địch đang đến rất gần". Cậu đang phân vân chưa biết làm sao thì các bụi tuyết phóng lại bên cạnh nhập lại vào nhau biến thành Nina. Cậu ngạc nhiên hỏi gần như không thành tiếng:

_ Cô... đến...rồi à?...Chẳng... lẽ....

Nina gạt tóc ở mang tai ra phía sau do gió thổi ra trước mặt đáp:

_ Ừ ! Mình cảm thấy có điều gì đó không được tốt lắm, có vẻ nó đang nhằm về phía chúng ta. Theo ngoại cảm của tôi nó đang đến rất gần, có thể chúng ta chuẩn bị tinh thần là vừa. Tôi cũng đã điều tra rồi, đó là phe đối lập của phù thuỷ đen.

_ Cô cũng cảm thấy điều đó à? Lại còn biết rất rõ và nhìn thấy từ xa. - Naran sửng sốt.

_ Ừ ! Đúng vậy! Tôi có thể thấy và cảm nhận được vô hình và những cảm ứng dù va chạm nhỏ nhặt. - Cô xác nhận.

_ Ồ ! Cô có nhãn thần đặc hiệu đấy, đến tôi còn chưa thể rành mạch như cô được, cảm ứng cũng khỏi chê luôn. - Naran trầm trồ. - Cậu trịnh trọng nói:

_ Mọi việc gấp lắm rồi, cần ra tay thôi.

_ Được ! - Nina gật gù. Cô liền hóa thành các hạt tuyết bay vút đi như gió thoảng, đến địa điểm mà cậu bé đang tập, gặp Yano đang ngồi trên một hòn đá nhỏ theo dõi cậu bé thực hành. Cô thì thầm với Yano về điều mà Naran đã nói, tuy mọi khả năng thì cậu đều giỏi mà cảm ứng thì không được nhạy cảm như cô và Naran và cả Jane nữa. Cả ba chưa muốn quấy rầy cậu bé và chị em Jane, vì trong quá trình tập thì không thể can dự được. Không sẽ rất rắc rối về sau rất không hay, ai cũng khen cả ba chị em đều gần như thuần thục tự thực hành lấy. Vậy họ sẽ khó đoán biết về điều không may sẽ đến, Naran đã vạch kế hoạch sẵn sàng cho cuộc chiến. Riêng Nina, cô đã có cách để họ không mất tập trung trong quá trình mà vẫn biết rõ điều họ phải đối mặt ứng phó vấn đề.

_ Tôi cần khai triển kết giới không gian không để bọn chúng đến bất thường mà không thể ngờ, tôi sẽ thực hiện đây. Trong tâm lò phản ứng kết trận sẽ nằm ẩn sâu mà chúng không thể biết, nếu cần thiết nó sẽ thành vũ khí đánh trả bọn chúng khi ta bị rơi vào tình thế khó tránh, bị bao vây. - Nina biến ra cuốn sách Trận pháp vừa xem vừa nói, liền sau cuốn sách biến mất.

_ Tốt ! Tôi sẽ tạo nên lưới trận sấm sét ẩn giấu, khi cần sẽ phát động lưới phép đó. - Yano cười.

_ Hừm ! Cậu tinh quái nhỉ, nhưng cần hỏi thăm ý Naran đã, vụ này không đùa được. Cậu ấy cứ như là nhà bác học ấy có đầu óc tinh tế uyên bác thật đáng nể. - Nina lấy ngón tay nhấn dí đầu Yano, cô tiếp:

_ Giờ ta đi dàn trận pháp thôi, không còn nhiều thời gian đâu. Tôi đoán kẻ thù là những kẻ rất mạnh, cần phải dàn kết trận để tạm làm hậu phương để giúp cho công việc.

Ngọn lửa bỗng bừng lên trước mặt cả hai, Naran hiện ra trong ngọn lửa hồng. Naran nói:

_ Nào ! Ba chúng ta tuy đuợc tạo ra từ Jane, nhưng chúng ta có vẻ trội hơn cô ấy. Tôi nghĩ trong khi thi triển cô ấy chưa thể làm chủ được khả năng này, nên chúng ta có sự khác biệt với ý muốn. Điều này rồi chúng ta sẽ hỗ trợ để cô ấy hoàn thiện khả năng này. - Cậu ra lệnh:

_ Nào ! Hãy đi theo tôi chuẩn bị dàn trận để phòng thủ trước khi kẻ địch đến. - Cả ba biến mất trong cơn gió.

Trong chốc lát, họ đã vào trong địa hình đồi núi cách chỗ Fuiko tập luyên tầm một cây số. Naran cho rằng đây sẽ là tim đặt dàn trận lý tưởng. Với thủ thuật không gian, cậu mở ra cánh cửa bí mật ở đây. Naran xoay trở mình biến thân thành hình dạng mới trong bộ trang phục phù thủy, Yano cũng vậy còn Nina vẫn trong bộ phục mà cô đã biến hóa, tóc cô cột ra hai bên.

_ "Tam Pháp Diện Trận!" - Ba người bay ra ba hướng, kết trận hình thành lập ra từ bộ ba. Bầu trời được phủ trận tạo nên hình thái mới, trong phút chốc thì trở lại bình thường. Thế trận trở nên vô hình không thể thấy được, là một thuật chặn không gian để đối phương không vào được. Ba người tụ họp lại một chỗ, Naran nói ân cần:

_ Trận pháp này phải do ba người mới vận hành được, nó bao gồm cả sét của Yano, lửa của Naran và băng tuyết của Nina. Có thể là có khả năng khác nữa, khi cần thiết sẽ phát động để triệt tiêu kẻ địch.

_ Ý của Naran được đấy!  -  Nina hai bàn tay co lên ôm vào nhau, mặt hơi ửng hồng.

_ Được rồi đấy ! Giờ ta trở lại xem ba cô cậu ấy thế nào, để cùng chiến đấu. - Yuno nói xen vào.

Naran và Nina lao vút lên trên đám mây gần nhất ngó xuống xem tình hình chị em Jane. Họ thấy cả hai đang tụ tập hết mình nhiệt huyết.

_ Chà ! Hai người họ tập luyện bài bản quá ha!!? - Nina che miệng.

_ Ừ ! Tôi thật chẳng muốn xen vào làm lỡ chuyện này, tình hình sắp sửa thay đổi. Biết rằng nếu tự ý can thiệp sẽ không được hay lắm. - Naran nhướn mày.

_ Vậy thì để tôi làm phép vậy, đảm bảo sẽ thuận lợi. - Nina giọng điệu rắn rỏi chắc chắn.

_ Ừ ! Trong nhóm ba người chúng ta, cô là phù thủy hoàn thiện về mọi mặt. Hãy làm gì đó đi. - Naran tán đồng.

Nina co hai tay lại trước ngực, hai bàn tay úp lại. Toàn thân cô phát ánh hào quang nhạt hóa thành các bụi tuyết li ti. Vòng tròn ma thuật hình con chim nhạn hiện ra hòa vào các bụi tuyết xuyên không. Thuật nhập thức đan xen trong đó, mà không làm ảnh hưởng quá trình họ đang làm. Cùng với cảm ứng thuật đã làm nên điều tuyệt vời. Xong việc, cô xoay mình trở lại như lúc đầu.

_ Ờ ! Giờ họ có thể phát huy tiềm lực của mình mà không chịu chi phối nữa, dù chưa đạt hết bài học. Nhưng tôi tin sẽ rất được mong đợi đấy. - Naran gãi cằm.

_ Được rồi đó cậu, chú pháp thuật thức sẽ làm nên điều kỳ diệu. - Nina nói.

_ Tùy ! Họ sắp xong rồi đấy, họ sẽ dừng lại thôi. - Yano nói vào.

Vài phút sau, chị em Jane bước khỏi chỗ của mình đến bên Nina và Naran chỗ Fuiko đang đứng.

_Chúng tớ đã tạm hoàn thành bước đầu của chiến thuật rồi, dù sao cũng cảm ơn Nina nhiều. - Jane cảm ơn.

_ Ồ ! Cô biết tôi xuất hiện trong ý thức của cô sao?  - Nina sửng sốt.

_ Ừ ! Cảm ứng của tôi nhạy cảm lắm khi ai bước vào trong tâm trí nên có thể cảm nhận được. - Jane đáp.

_ Ồ !  - Nina chắp hai bàn tay lại thán phục. - Mà... - Nina định nói tiếp thì giọng Jane vang lên.

_ Ý thức tôi đang mách bảo có kẻ đang nhắm vào tôi với ý đồ gì đó.

_ Phải ! Tôi cũng nghĩ vậy, để phòng vệ tạm thời chúng tôi đã dàn ma trận rồi. Dù có thể không đối chọi được lâu của kết trận, nhưng cũng giúp ta được phần nào. Hãy chuẩn bị tinh thần, tôi nghĩ sắp có người tới 'thăm'đấy.

Bên ngoài trận đồ, hắc thuật sĩ không gian đã tìm đến đúng kết trận mà mà Naran hợp lực với hai người kia tạo ra. Kết giới trận có màu trong cùng với năng lượng hộ vệ bao trùm lên toàn diện, là trận pháp đặc biệt được nguỵ trang như những trần đồ thông thường là kế hoạch của Nina. Hắc thuật sĩ đã hóa giải bao nhiêu trận đồ, thấy thế trận trước mắt đắc thắng coi thường:

_ Lưới phép thuật à ! Với khả năng của phù thủy đen chúng ta sẽ phá tan luôn.

Hắc thuật sĩ đưa bàn tay ra trước phóng năng lượng lớn cùng với câu chú hóa giải không thấy kết quả, nổi xung lên:

_ Hừm, kết trận này khá đặc biệt không giống các kết giới ta từng thấy trước đây. Xem ra phải có biện pháp để vào được bên trong tóm cổ ả về cho thủ lĩnh chúng ta. Chỉ là một lũ nhóc mà coi thường chúng ta.

_ Ồ ! Tôi lại cảm thấy có nguồn ma lực rất mạnh đâu đây chắc liên quan đến người mà chúng ta tìm, ngài đừng vội nổi nóng. - Hắc pháp sư lên tiếng.

_ Hừ ! Ta là thuật sĩ nổi trội của các dòng không gian sao phải chịu thua chứ!  - Hắc thuật sĩ nổi cáu.

Hắc pháp sư lại tiếp:

_ Vậy thì để tôi thay ngài chơi với nó thử xem. Tôi có kế hoạch này nhé, ngài hãy giữ nguyên cửa không gian mở. Còn lại để cho tôi, được chứ. Tôi nghĩ đây có thể làm là khả năng vô thức của phù thủy huyền thoại tiền kiếp. Mà ngài biết rồi đấy, kiếp trước cô ta đã làm chấn động cả lịch sử phép thuật làm mọi thứ sắp xếp lại tốt nhất. Giờ chỉ là vô thức mà đã ghê gớm như thời trước rồi, nếu thực sự thức tỉnh thì sao nhỉ?

Hắc thuật sĩ trố mắt to ra ậm ừ rung rinh cái đầu. Thuật sĩ đưa hai tay ra trước giữ cổng không gian, pháp sư và mấy người khác cho mở đòn tấn công ác liệt vào Tam Pháp trận. Kết trận vẫn trơ ra, đột nhiên giọng nữ vọng đến:

_ Vụ này thật thú vị, tôi thấy thích trò này rồi đấy.

Hắc thuật sĩ và mấy người của y quay đầu lại, kinh ngạc há hốc mồm:

_ Ai vậy?

Một chiếc bóng mây hiện ra sau các thuật sĩ và pháp sư. Người phụ nữ với đôi mắt màu đỏ cùng màu với mái tóc suôn dài, trên đầu đội chiếc mũ chóp nhọn trông thật bề thế cao sang.

_ Ta ! Nữ phù thủy bóng đêm, sẽ hỗ trợ các ngươi một tay.

_ Ồ ! Cô là... người bí ẩn chúng tôi từng nghe qua tiếng tăm mà chưa hề lộ diện... - Hắc pháp sư lên giọng lắp bắp.

_ Phải ! Vì ta trong trường hợp tối mật nên không thường xuyên xuất hiện trong tổ chức, nên các ngươi không biết nhiều về thân thế của ta thôi. Ngoài biệt hiệu là phù thủy bóng đêm, ta còn được gọi là thánh cô.

Ai cũng cảm thấy nét đẹp thanh tao toát ra từ cô, người quan trọng đứng vị trí cao sang. Trong bộ áo choàng màu đỏ thẫm dài chấm đất cài hờ. Bên trong áo choàng là bộ đầm thun lộng lẫy sắc hồng nhạt.

_ À ! Mà ta có chuyện cần nói, tên Voremo đó đang theo dõi các người đấy. Thuật thông linh của ta cảm nhận được điều đó, liệu mà giữ mình. Có vẻ như đây cũng là ý chỉ của thủ lĩnh chúng ta, không để đối thủ biết đâu.- Nữ phù thủy cân nhắc.

_ Vâng ! Thưa ngài. - Cả nhóm đáp trả.

_ Ừ ! Cùng nhau tác chiến nào. - Cả nhóm hô lên.

Trong thời gian cả nhóm sáu người Naran đang sẵn sàng tinh thần chiến đấu thì ở thế giới khác nơi đặt tấm bia đá màu trắng, giáo chủ đã về đến nơi là hang động núi ngoài thị trấn. Ngài định cho gắn các viên ma thạch vào pháp trượng thì có kẻ đột nhập đã nấp bên trong này bước ra, thân hình như người thú mặt hơi giống sư tử.

_ Ha ha ! Ta là Veto, người của ma thần thuộc phù thủy đen. Ngài hãy giao ra cho ta ma thạch cho đại nhân Voremo.

_ Sao ngươi biết được chuyện của chúng ta? - Anh thư ký nhướn mình.

_ Ta được lệnh theo dõi sự hoạt động của bọn phù thủy trắng các ngươi, gần đây bọn ta muốn trấn hưng lại hắc địa và phát triển thế lực chúng ta.

_ Hừm ! Bọn tà đạo các ngươi chỉ muốn lấy nó để gây mất trật tự và ý đồ bá đạo chẳng hay gì hết. - Giáo chủ gằn giọng.

_ Ô ! Vậy là ngài muốn có cuộc chiến giữa ta và các ngài sao, hiện các pháp sư an ninh đi mất tiêu rồi. Các phù thủy giỏi cũng không còn mấy người, cơ hội tốt cho ta rồi. Không có ai có thể giúp ngài được đâu, ha ha ha ha ha. - Veto lớn giọng hung hãn ngã bàn tay ra, ngọn lửa bùng lên trong tay tấn công chớp nhoáng vào giáo chủ. Ngọn lửa lao tới như điện xẹt thẳng với tốc độ siêu thanh.

_ "Hoả Pháp Tuyệt Thiên".

Giáo chủ nhanh chóng dùng thuật lột xác để tránh sự tấn công đó.

_ Thuật Ve Sầu Lột Xác à ! Giỏi ! Thoát khỏi sự tấn công của ta là được đây. - Veto hô hô cười khà khà.

_ Ngươi làm gì thế hả, sao lại ra tay hèn hạ vậy hả? - Anh thư ký Arita như muốn nổi xung lên xông tới thì bị giáo chủ đưa tay lên ngăn lại.

_ Ồ ! Phù thủy đen xâm nhập vào lãnh địa chúng ta nhiễu loạn quá rồi, ngươi tính sẽ bày trò gì thêm. - Giáo chủ ánh mắt lạnh lùng.

_ Ừm ! Ma thạch là thứ rất cần thiết cho bọn ta, ta muốn phải lấy cho được. Thứ đó sẽ gia tăng sức mạnh cường hóa tối đa nhất so với hàng ngàn hàng vạn pháp sư cường hóa gộp lại.

_ Vậy à? Dù phải chết cũng không để ma thạch rơi vào tay bọn xấu. - Anh thư ký thét lên.

_ Ô ! Vậy thì xin mời. - Veto rít lên xông lên trước. _ "Thủy Ma Xung Kích". - Lượng nước lớn kèm theo dòng điện liên kết với nhau phóng ra, cả hang núi như muốn vỡ tung ra. Giáo chủ nhanh tay thoát khỏi, anh thư ký bị giật trúng nhẹ.

_ Hắn ra đòn ghê thật ! Quả là người thuộc ma giới có khác, điều đó không làm cho chúng ta chùn bước. - Anh thư ký lấy tay trái chạm vào vết thương sau vai phải.

_ Hừm ! - Giáo chủ bực dọc với sự tấn công đó trong sự vô cảm. - "Thủy Vũ Ma Thuật" - Nước ào ạt dội ngược lại đánh trả ma thức của Veto, tung mạnh như nước vỡ bờ.

_ Được đấy ! Bấy nhiêu thôi à ! - Veto hắng giọng gồng mình tung hai bàn tay ra. -"Lôi Thủy" - Điện bao trùm cả toàn bộ trong nước phóng tới.

_ "Thổ Tinh Vũ" - Các hạt đất bay lên hút hết dòng điện của sét đồng thời liên kết lại chống nước vượt qua gần với khiên chắn.

_ Hừ ! Mất nhiều thời gian với trò đấu qua lại lắm rồi, cần phải thắng tay. - Veto thấy không có kết quả gì nên càng lúc càng giận sôi gan. Vung hai tay mấy vòng trên cao phóng ra trước với lực rất lớn:

_ "Lôi Cuồng Thế Nộ" -  Lôi điện được phóng ra với mức độ cực lớn như muốn nuốt chửng mọi thứ.

_ "Vách Ngăn Ma Pháp Hộ Vệ !" - Giáo chủ đưa hai tay ra kết hợp với người cộng sự tạo nên sự ngăn cách mãnh liệt. Đòn hộ vệ này có khả năng triệt tiêu sự tấn công nhằm tới nhanh chóng, nó khiến Veto phải sửng sốt cả người.

_ "Hắc ám Uy Vũ !" - Toàn bộ ngọn núi phủ kín mùi vị tối tăm khó ngửi rất độc.

Anh thư ký có vẻ gần như muốn sốc với tà thuật này, gần như muốn ngã quỵ xuống như mất sức và thở không được. Thấy thế, giáo chủ nhanh tay để xoá tan cái khí tà độc đáng sợ này. Ngài lập tức đưa ngón tay lên hô lớn, tia sáng hiện lên đầu ngón tay làm nên luồng sáng lớn xuyên thủng hắc thuật làm toàn bộ khí độc bị triệt tiêu.

_ "Tinh Quang" 

_ Khá lắm ! Hóa giải được tà khí đó cơ đấy, thật không hổ danh là vua của các phù thủy, giáo chủ à. Nghe nói ngàn năm trước ngài từng là một thuật sĩ trong dân gian lừng danh, thú vị đấy. - Veto tỏ ra hâm mộ tín thưởng.

_ Ồ ! Tốt nhỉ? Không ngờ ta lại được ngươi biết đến quả vinh hạnh cho ta quá. - Giáo chủ hồ hởi đáp.

_ Phải ! Là người cai trị đời thứ tư rồi thì phải. - Veto làm vẻ như nhớ ra. - Được đấu với ngài quả là điều mà ta chưa từng nghĩ tới, hà hà ! Tôi rất kính trọng ngài, nên khuyên ngài hãy đưa ma thạch cho tôi ai đi đường nấy. Tôi cho ngài vài giờ suy nghĩ, mong rằng ngài sẽ hợp tác.

Anh thư ký Arita nhìn thấy thái độ tráo trở của Veto mà như muốn nổi giận lên. Nhìn thấy giáo chủ thì vẫn giữ thái độ điềm tĩnh không chút lộ vẻ gì, điều đó đã làm anh bình tĩnh lại. Veto tỏ ra nhún nhường và tâm đắc. Giây phút này kéo dài thêm vài giờ mà không thấy phản hồi gì hắn lên tiếng:

_ Thế nào? Ngài quyết định thế nào, thưa ngài?

_ Ma thạch là thứ không thể tự tiện trao đi bừa bãi được, nên thỏa thuận đó không thể chấp nhận. - Giáo chủ giọng dứt khoát thẳng thừng.

_ Ồ ! Bản lĩnh nhỉ, uổng công ta chờ đợi mấy giờ qua. Xem ra nếu không có được thì ta đành phải cướp vậy. - Veto giọng hách dịch. Hắn nổi xung lên như điên ra đòn ác độc hơn các lần trước.

_ "Ma Phiêu Phong Vũ" - Các cơn gió rít kèm theo khí lạnh nóng ngột ngạt bất chợt từ dưới đất phóng lên. Anh thư ký cảm nhận rằng đòn tấn công dữ dội hơn trước, suýt nữa anh bị nó phang trúng.

_ "Tường Chắn Pháp Ma" - Vách chắn do giáo chủ tạo ra toàn diện bảo vệ cả hai người trước sự tấn công dữ dội.

_ "Hàn Thủy La" - Đóng băng toàn bộ ngọn núi, bất kỳ cái gì trong chớp mắt.

_ "Hoả Khí Tuyệt Thiên" - Anh thư ký làm cho tất cả nóng bỏng như nham thạch nóng chảy, băng tan chớp nhoáng.

_ Hừ hừ ! Có vẻ ta bị coi thường thì phải !

_"Hàm Ác Quỷ, Hoả Viêm Địa Ngục"- Veto gồng mình lên, toàn thân hóa thành quái thú gai góc đầy mình. Mọi thứ xung quanh tối mù mịt, thêm khí độc lạnh nóng không rõ. Ngọn lửa màu đen cháy toàn bộ ngọn núi như nung mọi thứ trong địa ngục. Hai người thấy tên ma thú tức giận đến mức không còn kiểm soát được bản thân nữa. Họ đang tìm cách thoát khỏi sự khống chế đáng sợ này.

Về phần nhóm sáu người Naran trong thế giới không gian. Bên trong thế trận ai nấy đều đã thủ thế chuẩn bị hết về mọi mặt, Naran được mọi người cho làm người ra lệnh trong thế chiến. Các vụ tấn công của bên ngoài trận đồ đều không làm sứt mẻ gì kết giới, kế sau chỉ rung động tí thôi. Đến khi ả phù thủy đen xuất hiện đã làm kết trận bị rạn đi, các cứ điểm trận đồ hư hại. Một luồng sáng đen phóng từ trên cao xuống biến ra nhóm người mặc đồ đen. Các phù thủy đen hạ xuống nền đất, chuẩn bị cho cuộc chiến thật sự. Luồng sáng vừa đụng nền đất thì vụ nổ lớn khói đen mù mịt. Gió trời đang phe phẩy bỗng nhiên lớn lên bất thường. Bầu trời đang trong xanh dưới ánh mặt trời chói chang không chút gợn mây thì lập tức tối sầm chuyển sang vần vũ đen trắng từ lúc phù thủy đen đặt chân đến đây.

_ Bọn phù thuỷ đen các ngươi đến đây có việc gì? - Naran chống hông lên tiếng đầy tức giận thét lên.

_ Ha ha ha ha ha ! Giỏi !  Biết chúng ta là ai, bọn ta đến đây để bắt phù thủy tài năng thuộc nhóm bọn ta. Có tài phép gì đấu một trận coi chơi. - Hắc thuật sĩ giọng hách dịch, riêng nữ phù thủy ẩn hiện trong không gian không lộ mặt vừa theo dõi tình hình cả hai bên trong đó có cả phe của Voremo ngầm theo dõi họ.

Sự hiện diện này làm cho mẹ cô và quả cầu thủy tinh ở lâu đài tia chớp cảm nhận tín hiệu dữ. Quả cầu thủy tinh tỏa ra ánh sáng màu đỏ như máu, làm cho chủ lâu đài tia chớp biết có chuyện chẳng lành người họ đang bảo vệ. Nữ pháp sư Amisa đã biết điều đó thông qua tín hiệu từ cây quyền trượng của mình cứ rung lên dữ dội nên mở màn hình ma thuật soi nơi xảy ra sự kiện ấy. Cô thấy bốn người đang phải đối diện với địch thủ hung hãn bịt mặt từ đầu đến chân như những sát thủ đằng đằng sát khí, còn Yano và Fuiko đang ở địa điểm khác chưa lộ mặt. Trong gương thần và ánh quang sáng hiện ra trước mắt nữ pháp sư Amisa và môt vài người quan sát cuộc chiến hãi hùng này, họ sẽ ra mặt nếu có trường hợp xấu nhất xảy ra. Hình cảnh trong thần gương rõ mồn một:

_ Các ngươi đến đây làm gì? - Anne lên tiếng ngay sau Naran phẫn nộ.

_ Tất nhiên là để bắt phù thủy mạnh nhất về chỗ bọn ta rồi.

_ Bắt ai? Để làm gì? - Anne hỏi dồn.

Hắc thuật sĩ trỏ ngón tay vào Jane đang đứng cùng Nina bên cạnh chăm chú nhìn. Ai nấy đều để mắt chú ý vào Jane, trừ Nina và Naran thì cảm nhận rõ ràng hơn về năng lực tiềm tàng trong cơ thể cô ấy.

_ Jane sao? - Cả nhóm người bên phía Jane kinh ngạc.

_ Các ngươi biết rõ là chúng ta là phe đối lập với phe phù thủy hắc ám kia. Cùng là phù thủy đen nhưng không đội chung trời. Nếu các ngươi không đồng ý, chúng ta sẽ dùng vũ lực.

_ Sao lại có thể tự ý bắt người của phù thủy trắng chúng ta chứ? - Anne như điên lên.

_ Tự ý ! Vậy thì sao chứ, trong khởi nguyên hàng ngàn năm trước thì bọn ta và các ngươi đều là một cả, sau đó vì lý do tranh trừng phép thuật đen mà phân chia làm hai bên khác nhau. - Hắc thuật sĩ ánh mắt đầy coi thường, giọng căm hờn.

Hai bên bắt đầu trở nên căng thẳng chuẩn bị nổ ra giao chiến. Hắc thuật sĩ hô cả nhóm mười người tranh chiến, đồng thời dặn họ cẩn thận với Jane mà không chú ý gì đến Nina( cô có khả năng giấu đi năng lực của mình hay phần nào nếu cô muốn nên khó ai đoán biết năng lực thật sự của cô). Không khí cả hai bên như đã được thổi bùng lên ngọn lửa giao tranh, ánh mắt như nảy lửa. Trong lúc cả hai bên đang sục sôi căng thẳng thì tiếng nói trong đầu vị thuật sĩ vang lên từ nữ phù thủy bóng đêm:

"Các ngươi đừng quá tay và dùng hết sức nhé, vì chúng ta còn có đối thủ đang nhắm đến".

Rõ ! Thưa ngài - Dòng cách cảm chấm dứt tại đây. Thần giao cách cảm vừa dứt, thuật sĩ đưa tay ra trước hô:

_ Chiến !

Hắc thuật sĩ đứng tại chỗ, còn 9 người khác biến thành gió hay lửa... tỏa đi các bên khác. Naran, Nina cùng hai chị em Jane đang ở thế chụm nhau tách ra. Naran dùng thuật chạy nhanh như chớp giật rời khỏi thế giằng co, đưa hai tay trước, tung bàn tay ra:

_ "Hoả Ma Pháp ! "- Ngọn lửa từ trong hai bàn tay phóng ra làm cho không khí xoay chuyển.

_ Phù thủy lửa à ? Thú vị đấy ! - Hắc pháp sư ré lên, tiếp:

_ Vậy thì ta là pháp sư có thể xài nước đây ! "Thủy Vần Thiên Không ! "- Một trận mưa như trút nước phóng xuống làm tắt đi ngọn lửa.

_ "Hoả phong kích ! "- Lửa kèm theo gió lao tới nhanh như cắt.

_ Hừ ! Trò trẻ con. "Phong Ba Bão Táp !" - Gió lớn cuồn cuộn thổi bay mọi thứ trên đường đi, ai nấy đều có thuật giữ thân nên không bị cuốn theo cơn bão.

_ "Thuật Khiên Chắn Phản Hồi Trăm Lần" ! - Bàn tay Jane hoá thành tấm khiên lớn chắn gió và phản hồi đòn tấn công. Địch bị tấn công ngược lại mạnh hơn cả đòn hắn phát ra xa rồi vứt xa, điều này làm cho hắc thuật sĩ thấy cần tìm cách bắt được cô. Anne thì chiến đấu với các tên khác cùng sự hỗ trợ của Naran.

Nina thì muốn bảo vệ cho Jane nên cô đã gọi thần hộ mệnh trợ giúp nếu xảy ra chuyện ngoài phạm vi kiểm soát. Không ai có thể nhìn thấy vị thần ấy trừ người dùng thuật đó, khi thực sự nguy hiểm thì thần mới ra tay. Cô đưa tay phải thẳng lên trời, tay kia ngón cái và trỏ chạm vào nhau thành hình tròn các ngón khác thẳng ra rồi vuốt cái tay thẳng đứng từ trên xuống. Tiềm thức cô gọi ra thần hộ mệnh ngay lúc đó, vị thần hiện ra lập tức và cả hai đồng ý với nhau. Ngay sau khi gọi thần xong, cô liền hóa thành chất lỏng để chiến đấu với thuật sĩ bóng tối, giao tranh giữa hai bên vô cùng kịch liệt.

Hắc thuật sĩ không gian độn thổ thoăn thoắt chạy vù nhảy ra sau lưng Jane đưa lưỡi giáo làm bằng lửa vào cổ của cô.

_ Giờ cô thấy rồi chứ, ta đã nắm trong tay con át chủ bài rồi. Cô sẽ thuộc về bọn ta, ha ha ha. - Rồi thuật sĩ thét lớn:

_ Ta đã bắt được ả rồi nè ! Tất cả hãy dừng tay.

Thấy Jane trở thành con tin của địch, nhóm Naran tạm ngừng chiến đấu để tên thuật sĩ này không hại đến Jane.Đám phù thủy đen được thế đã phô trương thanh thế bắt những người khác vào giữa vòng vây...

_ Ta sẽ đưa cô ta về nơi của bọn ta, các ngươi hãy ở đó luôn đi.

Đến giây phút nguy hiểm bị bao vây thì một tia sét phóng xuống làm ba kẻ khác thành bụi trong đó tên cưỡng chế Jane bị đẩy khỏi cô bé. Trong tia sét hoá ra Yano - phù thuỷ sấm sét, còn Fuiko dùng bùa chú đẩy bọn địch xa một đoạn.

_ Yano đến rồi hả, cậu đã cứu bọn mình. - Nina cảm động ửng đỏ mặt làm Yano phải tránh ánh mắt cô và có chút đỏ mặt.

_ Em đến rồi à ? - Hai cô chị kêu lớn.

_ Dạ ! - Fuiko đáp trả.

_ Sướt mướt thế đủ rồi, ra còn có kẻ khác nữa cơ đấy. Thật vui đấy. Mà ngươi làm tổn hao người của ta rồi đấy. - Hắc thuật sĩ nổi thịnh nộ chỉ vào vào Yano đang đứng trước Nina, ngay sau đó chuyển giọng cười khà:

À ! Mà không sao, trong chúng ta có người sẽ làm họ hồi sinh, hà hà. - Hắc thuật sĩ cười khà.

Nhóm người Naran thẫn thờ nhìn vào hắc thuật sĩ không chớp mắt.

_ Điều đó là không thể !

_ Không thể à? Không có gì trên đời là không thể, chỉ vì người ta không làm mà thôi. - Hắc thuật sĩ cười ngất rồi nhanh chóng chuyển sang tư thế thẳng thừng, tiếp:

_ Do người ta không chịu thừa nhận và dung nạp nó nên không thể làm nên được điều gì. Như chúng ta đây nếu muốn là làm cho đến khi được thì thôi, vậy mới biết có thể hay không. Chứ chỉ dám nghĩ mà không dám thực hiện, bọn ta ghét nhất.

Hắc pháp sư giờ mới lên tiếng:

_ Cuộc giao đấu lúc nãy chỉ là khởi đầu thôi, giờ sẽ là thực sự đấy. Kẻ nào cản trở thì dẹp đường luôn.

Hắc thuật sĩ định can nhưng các cả nhóm đã nhất trí lời nói trên. Họ hùng hổ tiến đánh thực sự.

_ "Cường Vũ"- Gió lớn trỗi dậy kèm theo mưa đá ném xuống dữ dội.

_Bây giờ chuẩn bị chơi ác đây, vậy thì chơi luôn. - Yano lắc đầu, ra đòn:

_ "Tường Chắn Phản Hồi !" - Yano tạo vách chắn bảo vệ và bật tung các hạt đá văng đi phóng về phía kẻ địch. Các hòn đá vón cục lại thành đá lớn biến thành quả cầu lửa phóng tới nổ tung trước sự sửng sốt của địch.

Hắc pháp sư giật nảy:

_ "Vòng tròn bảo vệ !" - Vòng tròn lớn phủ kín cả nhóm người, khi đá văng tới bị triệt tiêu thành bụi.

_ Đáng sợ thật ! Ai dè chúng ra đòn phản hồi đấy. - Thuật sĩ khác nói.

Nhóm phù thủy đen như nổi máu hăng lên, ai cũng muốn đánh một trận tơi tả. Hắc thuật sĩ không gian liền dùng thuật cảm biến để nói với họ là hãy bình tĩnh, nữ phù thủy đã căn dặn thế nào. Cả nhóm nghe vậy giảm bớt sự hấp tấp kia, cân nhắc bản thân họ.

Hắc pháp sư đưa hai tay ra trước úp hờ vào nhau, quả cầu lửa bùng lên trong tay và toàn thân cũng phát ra hơi nóng của ngọn lửa. Không khí xung quanh đột ngột nóng lên, ai cũng cảm thấy bức bối chảy tràn mồ hôi, hắc pháp sư tung mình bay lên cao, quả cầu nằm giữa lòng bàn tay tung quả cầu vào không khí hô:

_ "Hắc Hoả Khí".

Mọi thứ cháy rừng rực nóng nực không tả nổi, các thứ bốc cháy và thành bụi trong chớp mắt. Chị em Jane cảm thấy nhiệt này rã cả mồ hôi chảy như nước đến ghê rợn, nóng không thể nói nên lời. Nhìn thấy mọi người sắp phát hỏa suýt thành con thiêu thân thì Nina đã bay lên không trung với ý tung đồn băng giá.

Yano bước lên hỏi Naran :

_ Đây là thuật lửa gì vậy, bạn cũng là người điều khiển lửa mà.

_ Lửa địa ngục đấy, lửa đen được coi là vua của các ngọn lửa trong trời đất thuộc loại nóng nhất, bọn phù thủy đen chúng luôn nghiên cứu Nghệ thuật hắc ám. Chúng ta không ai có thể dập ngọn lửa này đâu, trừ một người.

_ Ai? - Yano gặng hỏi.

_ Cô ấy? - Naran ngoảnh ra sau ám chỉ cô gái mang tên là người điều khiển nước và băng giá. Khi hắc pháp sư ra đòn làm mọi thứ tan chảy, Nina đã nhận thấy sự khó chịu đến mức nào. Cô đã sẵn sàng tư thế cho thuật tạo băng thuật mức tối đa.

Yano thấy Nina đã bay lên không trung  trong trang phục phù thủy lúc Naran vừa nhắc tới tên của cô. Khí pháp lạnh như tuyết băng của cô tỏa ra đã đủ làm cho mọi thứ đông thành tuyết cả rồi.

_ "Thủy Ma Pháp: Băng thủy Vô Tận".

Toàn bộ ngọn lửa bị dập tắt, không khí trở nên lạnh giá đến mức lên hàng triệu độ. Băng kết khắp nơi, mọi thứ dễ bị thành đá băng chỉ chưa đầy tích tắc.

_ Quá thú vị ! - Hắc thuật sĩ thán phục, cười khà vỗ tay:

_ Không ngờ bọn phù thủy trắng lại có nhân tài đến vậy. Chiêu thức đó bọn ta sáng tạo chưa lâu lắm đâu. Chưa ai có thể hóa giải hoàn hảo trong thời gian ngắn như vậy mà không để lại chút vết tích nào. Hay hay. 

Hắc pháp sư tiếp tục ra đòn rất lạnh lùng máu lạnh:

_ "Thủy MA Bão Táp" - Nước từ dưới biển và dưới đất vùng lên khỏi mặt đất tạo nên cơn sóng thần lớn kèm theo gió cuốn bay đi mọi thứ, chị em Jane và nhóm bạn bị tấn công trôi dạt không thương tiếc. Quang cảnh mọi thứ hoang tàn, điều này là cú sốc lớn với nhóm Jane và bạn của cô ấy. Căm giận điều đó, Yano và Nina quyết định hợp thể với nhau trong trận này đánh cho chúng một trận ra trò. Nina hoá thành băng còn Yano thành lưỡi sét hoà với nhau thành bát quái phóng thẳng lên bầu trời. Toàn bộ khí quyển ức chế, trời đất sấm sét dữ dội sét đánh tan nhóm phù thuỷ đen tơi tả không còn mảnh giáp. 

_ "Thủy Lôi Xoay Vần !" 

Trận đánh này làm cho hắc thuật sĩ điên tiết khi thấy trong nhóm mình chỉ còn ba người nữa, tổn thất lớn, hắc pháp sư thầm thì bên tai hắc thuật sĩ khi anh ta đang như điên loạn.. Điều này làm cho anh ta thấy khoan khoái dễ chịu.

Anne nghĩ*Chúng lại âm mưu gì đây".

_ "Thế trận không gian mặt đất, chú thuật liên ma" - Hắc thuật sĩ đọc chú. Đất đá các nơi bay lên khỏi mặt đất, các thớ đất nứt ra thành từng mảnh nhỏ. Đất đá chảy thành bùn nhớp toàn bộ thành vực thẳm tan chảy lún sạch tất cả. Cả nhóm Naran và bạn bè bị đẩy xuống lòng đất, cỏ cây cũng chung số phận như rơi vực thẳm không đáy không lường trước. Hắc thuật sĩ như điên dại giận quá quên mất lời dặn của nữ phù thủy thét lên làm trời đất rung chuyển:

_ Nếu ta không có được thì ta sẽ nhấn chìm mọi thứ.

Nữ phù thuỷ ẩn mình trong không gian không hài lòng với kết quả này, nghiến răng kèn kẹt mắt như trợn trừng rít lên mà không ai nghe thấy:

_ Bọn ngu, ta đã căn dặn trước rồi mà, điều này thủ lĩnh chúng ta chẳng thấy vui chút nào. Dù sao, ta cũng cần xem thử tình hình xem đã rồi tính.

Bạn đang đọc Cô Nàng Phù Thuỷ của Cô Phù Thuỷ Tuổi Teen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi annakunama
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.