Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 32

Phiên bản Dịch · 472 chữ

Lạ rằng, người tát cậu không phải là ông nội, không phải là pama mà chính là nó, vợ tương lai của cậu….

- Tôi không phải là đồ chơi để mấy người muốn làm gì thì làm, không phải là một món đồ để anh thích thì lợi dụng, không thích thì đẩy sang cho người khác. – Nó hét lên rồi bỏ chạy ra ngoài, khóe mắt cay cay…

- Lam Bình… – Thiên Minh vội đứng dậy rồi đuổi theo.

- Còn đứng đó sao? Đuổi theo đem nó về đây, nó không về thì cháu đừng bước chân vào nhà nữa. – Ông nội ra lệnh.

Lâm Duy ngơ người ra một lúc rồi lặng lẽ chạy theo. Còn lại một mình Thiên Kỳ, cô bơ vơ, lạc lõng biết nhường nào. Anh hai bỏ đi, giờ người yêu cũng bỏ đi nốt…vì một người con gái khác không phải là cô….

Trời tối, nó sợ cái màu đen này lắm nhưng không hiểu sao, cái gì đã thúc đẩy nó bước đi một mình trong màn đêm…. Rồi nó khóc, nó đâu phải là đứa mít ướt, chẳng nhẽ chỉ vì một vài câu nói của Lâm Duy đã khiến lòng nó đau như vậy ư? Rốt cuộc thì tại sao lại khóc cơ chứ? Nó không được khóc, chính xác hơn là không được khóc vì Lâm Duy….

Về phần Lâm Duy, cậu chạy theo nó một cách vô giác, vừa đến cổng thì đã thấy Thiên Minh đứng đó.

- Lam Bình đâu? – Lâm Duy hỏi.

- Mày hỏi tao thì tao biết hỏi ai?

- Chẳng phải mày đuổi theo cô ấy sao?

- Phải nhưng tau chả thấy cô ấy chạy đường nào nữa.

Nói rồi, Thiên Minh leo lên chiếc xe đã đỗ sẵn ở cửa. Thấy vậy, Lâm Duy cũng lên theo.

- Sao mày lên xe tau? – Thiên Minh tỏ vẻ khó chịu.

- Nếu mày không lái đi, không biết chừng mày không còn gặp được cô ta nữa đâu! – Lâm Duy nói nhưng có phải chăng, đó cũng chính là suy nghĩ của cậu?

Chiếc xe phóng nhanh trên con đường. Mọi người tản ra tứ phía, chạy toán loạn. Phía sau, tiếng xe cảnh sát rú lên inh ỏi.

- Sao lái chậm rì vậy? – Lâm Duy cau có.

- Đừng xem thường người khác như vậy? Mày ngon sao không tự lái đi? – Thiên Minh nói khích.

- Mày tránh ra. – Lâm Duy chồm người đẩy Thiên Minh.

- Làm cái gì vậy? – La lối om sòm.

Hai anh chàng khăng khăng đòi giữ cái vôllăng, ai cũng muốn là tài xế. Vậy, ai sẽ là người chiến thắng đây? Bí mật sẽ được bật mí ở tập sau.

Bạn đang đọc Có Một Điều Em Không Biết: Anh Yêu Em! của Lambangdi1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.