Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Phiên bản Dịch · 613 chữ

Cô là con gái út, trên cô có 3 anh trai, chẳng thế mà cô luôn nhận được sự cưng chiều của mọi người trong gia đình. Và dù khi bố cô mất, cô đã hoàn toàn thay đổi cái bản chất “con gái rượu” ấy để mạnh mẽ và tự lập, người lớn hơn nhưng cô vẫn nhận rất nhiều sự bù đắp tình cảm của mẹ và các anh trai. Và khi vào Đại học, mặc dù bạn cô kêu cô người lớn, chín chắn, nhưng thực sự cô vẫn nhận được sự chiều chuộng của mấy đứa bạn thân. Và chính những điều ấy làm cô trở nên ích kỷ, và có cái “Tôi” vô cùng lớn, cô chỉ biết nghĩ tới cảm xúc của mình mà không nghĩ cho anh. Lâu lâu anh không ra, không nhắn tin, gọi điện là cô lại nghĩ anh không quan tâm, cô lại giận hờn một cách vô cớ. Cô luôn có cảm giác an toàn với tình cảm mà anh dành cho cô, vô tư hưởng thụ điều đó. Dù nhiều lần cô vẫn cảm nhận được sự thay đổi nơi anh, nhưng cô luôn cho rằng anh yêu mình, sẽ không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra.

Chưa bao giờ cô nghĩ tới ngày cô và anh xa nhau. Cô yêu anh, yêu rất nhiều. Nhưng đúng như người ta nói, con người càng ngủ yên trong tình yêu thì tình yêu ấy càng dễ dàng mất đi. Một ngày, anh không ra, cô nhắn tin trách anh dạo này thay đổi- điều mà cô cảm nhận nhưng không nói ra được. Và cô đã nhận được tin nhắn: “Anh xin lỗi vì dù cố gắng rất nhiều nhưng tình cảm anh dành cho em không giống như trước nữa”. Câu nói khiến cô thật đau và ngỡ ngàng. Cô khóc, chạy vào trong anh chỉ để yêu cầu anh nói lên điều đó. Và chính cái đêm không thể giữ được bình tĩnh, không thể kiềm nén “cái Tôi” quá lớn vốn ngự trị trong cô mà cô đã nói chia tay.

Cô ra về, khóc như chưa từng được khóc, anh lẳng lặng theo cô, lẳng lặng khóc theo cô. Để rồi qua “cái đêm kinh hoàng” ấy, không phải là cô mà anh là người muốn được chia tay. Anh đã quá mệt mỏi với tình yêu mà anh vun đắp, đã quá mệt mỏi với cảm giác không còn yêu như trước, anh không muốn nó tiếp tục như thế, thà một lần đau để anh có thể giải thoát mọi thứ, dù anh là người hiểu hơn ai hết tính cách, sự yếu đuối nơi cô. Anh biết, xa anh rồi cô sẽ suy sụp, sẽ khóc thật nhiều, sẽ không thể đứng dậy nổi ngay sau đó. Trong anh mọi thứ đang giằng xé, anh yêu cô? Cũng không biết có còn thứ gọi là tình yêu đó không, nhưng anh thương cô, anh sợ giọt nước mắt nơi cô. Anh cảm giác mình là người thật tệ khi chính anh là người làm cô đau khổ. Anh muốn vun vén ối tình đầu để nó có thể ra trái ngọt, hơn ai hết anh cũng muốn điều đó! Anh nghĩ về quãng thời gian mà anh và cô đã có. Nhưng ở đâu đó, trái tim anh nói rằng đã quá mệt mỏi, nó muốn dừng lại, đừng gượng ép nó quá, hãy giải thoát cho nó. Hai thứ giằng xé anh, anh không biết mình phải làm gì cho đúng, làm gì để tốt cho anh và để tốt cho cô?

Bạn đang đọc Có Một Cuộc Chia Tay Như Thế của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.