Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Phiên bản Dịch · 2115 chữ

Ở sân sau trường...

Nói, có phải cô là người đã tung tin đồn này không hả?Minh mặt hằm hằm nói với con nhỏ đang khúp núp dưới đất và phan thẳng một sắp giấy vào (cái bản) mặt cô ta.

Em...em không có làm những chuyện này đâu ạ.tuy rất run nhưng Ngân vẫn giữ được bình tĩnh, nói = cái giọng ngọt như mía của mình.( định dụ dỗ người ta đây m0a`)

thôi đi, đừng có dỡ cái giọng chó chết đó ra với tôi, cô đúng là 1 con quỷ đội lớp người mà.Minh nói mà mắt không rời khỏi mặt Ngân, tặng kèm nụ cười khinh bỉ.

có phải con Hân nó, nó nói xấu em trước mặt anh không, có phải những chuyện này là nó nói với anh là em hại nó đúng không, đồ đê tiện này tao không để yên cho mày đâu.cô ta quát tháo lên trên tay bóp thành hình nắm đấm.

đủ rồi đấy, không có ai nói cả, thế lực của tôi mà không điều tra nổi 1 chuyện cỏn con này hay sau,Minh vừa nói vừa tiến đến chỗ Ngân, ghé sát vào tay con nhỏ thì thầm_ à mà tôi nói cho cô biết, cô mà động đến một sợi tóc của Hân thì cô biết hậu quả của cô và cả gia đình cô nữa sẽ như thế nào rồi chứ.

nó là gì của anh mà anh lại bênh vực nó mà đối sử với em như thế chứ, dù sau 2 chúng ta cũng đã...chưa nói hết câu thì Ngân đã bị Minh nhìn = đôi mắt không mấy thân thiện cho lắm.

chúng ta ư!!! hừ hừ, còn có thể nói câu chúng ta sau, cô không sứng đáng đâu.Minh nói mà mặt lãng đi chỗ khác che giấu sự buồn bã của mình.

em...em..cô ta nghe nói thế cũng không nói được thành lời thì đằng xa có 2 bóng người chạy đến.

......

hộc..hộc...anh chạy gì mà nhanh thế.nó chạy đến sát bên Bảo thở không ra hơi nói.

giờ đây Minh mới biết sự có mặt của 2 người ngoài cuộc, anh nói 2 người đến đây làm gì?_ anh thấy nó ôm lấy ta Bảo anh có cảm thấy nóng nóng trong người nhưng vẫn cố bình tĩnh nói.

_à, chúng tôi..chưa để Bảo nói, nó đã tươm tướp đứng lên trước 2 tay chống ngang hông, la lớn.

_còn anh đến đây làm gì đừng nói với tôi là ra đây hóng mát thôi nhé.

uhm, hóng mát có sao không.anh vẫn thản nhiên trả lời với nó.

anh đừng có ngụy biện nữa, anh ra đây để giết người bịch đầu mối trước phải không?nó nói với cái giọng chắc nịch.

Minh không nói gì chỉ cuối nhẹ mặt xuống, mặt anh giờ đây đã tối sầm lại, " không ngờ cô ấy lại nghĩ mình xấu xa đến như thế, cô ta ghét mình lắm sau, mình có làm sai gì à, uổng công mình bảo vệ cô ta đến thế"anh nghĩ thầm và cười 1 nụ cười chua chát.

ai cho cô nghĩ xấu tới anh Minh của tôi như thế hả?Ngân nghe nó nói thế cũng lên tiếng chống đối.

vậy chứ không phải sau.nó vẫn giữ thái độ đó.

anh cũng không nghĩ Minh làm việc đó đâubây giờ Bảo nhà ta mới lên tiếng,vỗ vai nó khuyên nhũ.

nhưng...nó vẫn lửng lự khi nghe Bảo nói.

_Minh vẫn cứ lẫn quẫn trong đầu những suy nghĩ khó nuốt ấy, cố lấy lại vẻ mặt kênh kiêu của mình, anh phán:

_Đúng, việc đó là tôi làm đấy, thì sau nào.

Đúng là tôi làm đó, thì sao nào.Minh hiên ngang trả lời.

_cái cô (ả) Ngân ngồi nghe Minh nói thế, cứ tưởng Minh che chở mình, mà thầm vui khôn xiết.

đó, chịu nhận rồi hả, cứ tưởng anh là người đàng hoàng tử tế, ai dè anh lại bỉ ổi đến như vậy, uổng công anh Bảo đã tinh tưởng anh và xem anh là bạn, còn anh thì sao, anh lại hại anh ấy.nó được nước làm tới, phan thẳng vài câu diễu cợc vào mặt Minh.

_Minh không nói gì chỉ thấy lòng đau nhói vì một mặt là bị xúc phạm, một mặt khác là vì ai đó (mí pạn cũng bít là ai ùi fải hok) đã không tin tưởng anh.

chúng ta đi thôiBảo chỉ nói một câu phủ phàng rồi kéo tay nó đi mất.

....

10s

20s

30s

Anh....cô nàng tiến đến chỗ Minh đang chôn chân dưới đất nhẹ vuốt vai Minh, vòng tay ôm lấy anh gọi thủ thỉ_ anh nói như thế là để bảo vệ em đúng không, em biết mà, anh vẫn còn tình cảm với mà.

Đứng chôn chân tại chỗ hồi lâu, anh cũng bừng tĩnh lại, gỡ tay Ngân ra, nóicô đừng có nằm mơ giữ ban ngày, cô không xứng đáng để đến với tôi đâu, coi như tôi đã giúp cô giữ lại tính mạng, chúng ta giờ đây không còn ai nợ ai nữa, tự mà liệu lấy, tôi không có tốt bụng đến nỗi giúp cô lần thứ 2 đâu_nói xong anh bước đi để lại 1 pho tượng mới xây gần như tan rã ở phía sau.

à mà cô đừng quên lời tôi nói hồi nãy đấy, nếu cô không giữ lời thìMinh nói và đưa tay phải lên hình quả đấm, xoay xoay làm Ngân phát rùng mình.

....đợi 1 lúc sau, khi bóng Minh đã khuất, Ngân cũng bớt đi vài phần sợ sệt và tiếp tục nãy sinh ra các cách hại người mà cô vẫn thường làm.

_Hân, mày hãy chờ đấy, tao không bao giờ cho phép mày đụng đến anh Minh của tao và không bao giờ bỏ qua cái nỗi nhục mà mày đã cho tao gánh chịu.

........

Khi đã dẫn nó đến lớp, Bảo cũng dần buôn tay nó ra và đi thẳng đến chỗ ngồi của mình, nó cũng khó hiểu với những hành động của Bảo, nhưng không dám hỏi vì nó biết Bảo đang buồn bực 1 cái gì đó, mà không muốn ai biết đến.

Tan trường, nó vẫn được bác tài xế già quen thuộc chở về, đi thẳng lên phòng, nó mệt mỏi muốn ngủ thiếp đi, nhưng nó vẫn cố mở cái laptop ra, mở Yahoo như thường lệ, chợt có nick thienthanhomenh9x, lạ hoắc đến nói chuyện với nó:

_Buzz

_ai thế?

_Bạn hok cần bjt' âu? nhưng mik` có chuyện cần nói.

_sao pạn bí mật thía!!! zâj pạn cần nuj' jzới mik nà.

_pạn zẫn kute như hồi nèo há!!!

_pạn wen mik` seo.

_à, mà thôi chuyện đó núi seo j, pi jơ` bạn mở cặp ra j.

_chi d0ạ!!!

_có một món quà dành cho pạn đó.

_seo có thể thía đc.

_thịt á, pạn cứ mở ra i ùi bít lìn à.

_ok, hok có thì pạn chít zới tui á nha.

_uhm, mà.

Nó chạy đến cái giá to đùng để toàn là đồ trang sức, nó mở cái cặp iu quí mà nó luôn mang theo bên người ra, trong đó có, có, có, 1 cái....

Nó chạy đến cái giá to đùng để toàn là đồ trang sức, nó mở cái cặp iu quí mà nó luôn mang theo bên người ra, trong đó có 1 cái...hộp quà nhỏ bằng cuốn tập, nó chạy ngay tới cái laptop của mik`.

_Buzz...

_pạn tìm được chưa.

_rùi, makcái nì pạn bỏ vào cặp mik khi nào thía.

_à, pạn có nhớ hồi chiều về bạn đụng vào 1 người bạn và làm rơi cặp xuống đất không.

_à nhớ ùi, lúc đó bạn đã bỏ vào đúng hok.

_yes.

_maktrong đây là cái j thía.

_pạn mở ra rùi sẽ bít, pipi pạn trước đây

Thienthanhomenh9x is offine

người này là ai vậy ta, chưa kịp hỏi thì đã offine òi, khó hiểu thiệt, để xem trong đây là cái gì nàonó nghĩ thầm rồi từ từ mở hộp quà ra.

ủa cái gì vậy nènó hơi ngạc nhiên vì trong đây hok có socôla, không có vòng vàng gì hết (ặc, cái nì nói hơi wa'), mà chỉ có 1 cái đĩa, không có danh tánh đang nằm lăn lóc với 1 tấm thiệp, nó lấy lên xem.

"'Đừng suy nghĩ nhìu, hãy xem và biết được sự thật, hãy làm theo những gì con tim mách bảo nhé!!!"

thiên thần hộ mệnh của em.

lại là thiên thần hộ mệnh , thật ra anh ta là ai chứ, sao lại đưa cho minh` cái đĩa này, cái gì mà hãy xem để biết được sự thât, rồi cái gì mà con tim mách bảo chứ, thiệt là lố bịch quá hà, ngủ cái rồi mai tính tiếp.nó tự lẩm bẩm 1 mình , rồi bay thẳng lên giường ngủ, xoay tới xoay lui, sao không ngủ được thế này, thôi thì bắt lên xem thử trong đây có cái gì đã. (thật ra nó rất tò mò tại mỗi tội hơi ương bướng thôi.

Nó chạy đến cái laptop mở chế độ xem phim ra, rồi ngồi hồi lâu gần 20',........không biết nó xem được cái gì mà vội vội vàng vàng, thay đồ chẳng bị ra khỏi nhà.

Trên đường, nó đi trên chiếc xe taxi nho nhỏ băng qua các con hẻm đông đúc, trải dài trên thành phố HCM, nó lấy cái iphone ra gọi cho ai đó:

anh Bảo hả! anh có thể cho em biết số điện thoại của Minh được không.nó gượng gạo hỏi Bảo.

_có chuyện gì hả em?

_à, không có chuyện gì đâu anh tại em có việc muốn nói với Minh thôi.

_uhm, để 1 lát anh nhắn tin qua cho em số nó cho.

_dạ, thanks anh.

_pipi em.

Nó tắt máy, ngồi lặng im với những thắc mắc trong đầu: "thì ra Minh nói thật, anh ấy không có làm những chuyện đó, vậy makmình lại trách lầm anh ta, haizzz, sao mak mình háo thắng thế không bít, bây giờ phải làm sao đây, mình đâu có dễ nói được lời xin lỗi đâu, dù gì mình cũng là chị 2 của nhóm Hải âu làm sao lại nói lời xin lỗi dễ dàng như thế, ai biết được chắc mình kím hố mà chốn wa'"

Nó vẫn đang lẫn quẫn với cái suy nghĩ cùn đó, rồi tít..tít...tin nhắn có số của Minh cũng đã xuất hiện.

"thôi đành liều 1 phen zậy, dù sao mình cũng có lỗi trước mà, mà nhớ lại những gì mình chữi anh ta, không biết anh ta có tha lỗi cho mình không nữa, thôi mặc kệ mình chỉ đến xin lỗi thôi, không tha lỗi thì mặc anh ta dù gì mình cũng làm đúng bổn phận là xin lỗi thì ta thôi mà."

Nó lẩm bẩm 1 mình làm bác tài xế tưởng nó chạm mạch, làm ổng toác mồ hôi vì sợ nó hok trả tiền.

Nó lấy con dế ra gọi cho Minh, bên đầu dây kia chờ hồi lâu mà không bắt máy, chợt có tiếng trả lời mà không phải là Minh mà là người khác,

alo, ai đó ạ.bên đầu dây có tiếng thằng con trai nói.

à, phải số này là của bạn Minh không ạ.nó nghe có tiếng nhạc um sùm, nên phải nói lớn để cho người bên kia nghe máy.

à vâng, chị là pạn của anh Minh phải không ạ, anh Minh giờ đang sỉn quất cần câu rùi nên không nghe máy được chị ạ.anh chàng giải thích.

_ zậy à, em có thể cho chị biết anh Minh đang ở chổ nào không em._nó nghe anh chàng kia gọi bằng chị nên chũng xưng em cho phải phép (lịch sự gúm).

_dạ, là quán bar " boom" ạ!!!

ok, chị đến ngay.nó không cần hỏi đường nào, hẻm nào, vì nơi đó là nơi nó đến thường xuyên đây mà (lúc còn làm chị 2 ý).

bác tài, chở cháu đến đường MX nhé, ở quán bar "boom" ấy.nó hối thúc ông bác tài xế

_giờ đây ông tài xế cũng bớt lo ngại hơn vì những người vào quán bar đó phải là con nhà giàu mới vào được, cho nên nó tất nhiên cũng sẽ có tiền để trả cho ông rùi, mặc dù nó hơi " xấu xi". (cái nì nó đang hóa trang nhé các pạn).

Bạn đang đọc Cô Là Dân Chơi Hả? của vitconxauxi1995ct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.