Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 630 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Đám người lục tục đi ra hết bên ngoài xong, bên trong phòng chỉ còn lại có Hàm Hàm cùng La Vĩ Khôn. Hàm Hàm giãy giụa nhưng không thoát sự giam cầm của La Vĩ Khôn, buồn bực căm tức nhìn anh, "La Vĩ Khôn, đến cùng anh muốn làm gì đây?"

La Vĩ Khôn một tay túm lấy Hàm Hàm ôm vào trong ngực, ôm cô thật chặt, cúi đầu nhìn xuống cô. Tuy rằng Hàm Hàm đã trang điểm nhưng anh vẫn như cũ, có thể nhìn ra được dung nhan tiều tụy của cô. Anh trầm giọng nói: "Chúng ta nói chuyện với nhau một chút."

Hàm Hàm quay mặt đi, không nhìn vào ánh mắt của La Vĩ Khôn, cũng không muốn nói chuyện cùng anh: "La Vĩ Khôn, chúng ta cũng không còn phải là những đứa trẻ con nữa rồi, @MeBau*

[email protected]

@ đừng có làm cái bộ dạng như vậy nữa được không? Xin anh đấy, anh có thể làm như không biết tôi có được hay không?"

"Chúng ta kết hôn đi, Hàm Hàm, chúng ta kết hôn đi!" La Vĩ Khôn đau lòng nói, anh cứ vùi mặt vào trong cổ của cô. Nếu như anh không vô lại như vậy, thì Hàm Hàm sẽ không gả cho cái kia gã Chu Gia Hiền kia, cũng sẽ không phải chịu đựng sự thương tổn như vậy.

La Vĩ Khôn cầu hôn, không làm cho Hàm Hàm cảm thấy mừng rỡ như điên, mà chỉ cảm thấy khó chịu. Cô nở nụ cười, cười đến quái dị, lành lạnh nói: "La Vĩ Khôn, tôi không cần thiết cái lòng thương hại lẫn sự bố thí này của anh đâu. Anh hãy thu hồi lại cái lòng thương cảm kia của anh đi! Tôi cảm thấy thật đáng buồn đối với sự suy nghĩ kia của anh. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Hiện tại tôi tốt lắm, tốt lắm!"

"Anh đây là thật tâm nghĩ muốn kết hôn với em mà." La Vĩ Khôn nói xong, Hàm Hàm cười ra tiếng, giống như nghe được một chuyện cười lớn nhất ở trên đời này, "Đừng có nói trêu đùa như vậy, hôm nay không phải là ngày Cá tháng Tư đâu!"

Cô nói xong không cách nào kiềm chế được tiếng cười, đến ngay cả thân thể cũng đều lay động. La Vĩ Khôn bị Hàm Hàm cười đến mức không hiểu vì sao, trong lúc nhất thời có chút nóng nảy. Anh ngẩng đầu lên nhìn Hàm Hàm đang bật cười, rồi vội vàng nói: "Hàm Hàm, anh không phải là đang đùa, điều anh nói là sự thật, em hãy tin tưởng anh đi!"

Hàm Hàm cười đến mức nước mắt đều chảy ra. Cô cứ để đầu ở trên ngực anh như vậy, cười đến mức không sao ngẩng đầu được lên. Mãi một hồi sau cô mới ngưng được tiếng cười, ngẩng đầu nhìn về phía La Vĩ Khôn,. "La Vĩ Khôn, chúng ta đã kết thúc lâu như vậy rồi, cho dù đã từng có tình yêu thì tất cả cũng đã giải tán rồi, huống chi, chúng ta lại không có thứ tình yêu kia. Nụ hôn đầu tiên của tôi là dành cho anh, tình yêu đầu tiên thuần khiết chân thật nhất của tôi là dành cho, lần đầu tiên của tôi cũng là dành cho anh! Tất cả những thứ tốt đẹp nhất của tôi gần như đều đã dành hết cho anh! Thế nhưng mà, anh lại không muốn tôi. Hiện tại thì tốt rồi, tôi

Bạn đang đọc Cô Dâu Của Trung Tá của Hồ ly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.