Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kí ức đau buồn

Tiểu thuyết gốc · 627 chữ

"Khò khò"

Bây giờ trời đã tối, mẹ đã ngủ rất say rồi

Trên đồng cỏ xanh bát ngát này. Đột nhiên xuất hiện những con đóm đóm khắp nơi bay đến đây

Điều này làm tôi nhớ đến một kỉ niệm đau buồn làm tôi rơi lệ

Ngày hôm đó

Azuma một phù thuỷ mang hệ cỏ. Một lần vào rừng cô tìm thấy một chiếc cây đã khô quặn

"Cái cây này thiếu sức sống quá"

Nhận thấy vậy cô lấy tay chạm vào ngọn cây. Lấy sức truyền cho chiếc cây đó

Đột nhiên cái cây chỉ cao nửa mét bất ngờ lớn lên nhanh chóng trong sự hững hờ của Azuma.

"Có chuyện gì vậy, mình chưa gặp chuyện này bao giờ"

Cái cây lớn đến đầu cô rồi dừng lại

Từ đỉnh đầu mọc ra một thứ gì đó tròn tròn màu xanh

"Thứ gì vậy"

Đột nhiên nó phát sáng rồi lớn dần. Càng lớn hình thù của nó càng lộ ra rõ rêt.

Azuma lấy bình tĩnh nhìn vào cô gái tóc màu xanh lá cây, thấp chỉ đến bụng mình

Cô gái đó không mặc gì cả

Azuma cũng là một phù thuỷ đầy sức mạnh nhưng cô chưa gặp chuyện này bao giờ. Bây giờ cô cũng không thể làm ngơ cô gái đang đứng trước mặt mình được

Cô đưa tay tạo ra một tấm áo choàng lớn

"Nè mặc thứ này vào đi"

Cô gái đó rón rén cầm lấy chiếc áo rồi khoác lên người

Azuma nhận ra sự dễ thương của con bé

Biết mình là người tạo ra nó, Azuma ngồi xổm xuống xoa đầu cô gái đó

"Từ giờ ta sẽ là mẹ của con nha"

"Mẹ"

Giọng nói cô gái đó đáng yêu lạ kì, làm người nghe không thể kiềm lòng được

"Đúng rồi gọi ta là mẹ nhé"

"Mẹ...mẹ....mẹ"

"Đúng rồi, à này con có đói không"

Azuma móc từ túi ra 2 chiếc bánh mì

"Đói...đói...đói"

Azuma không hiểu vì sao con bé cứ nhắc lại lời mình nói

"À mà con thích tên gì nhỉ"

"Tên...tên...tên"

"Được rồi để xem nào, Miku nhé"

"Miku...Miku...Miku"

"Chắc con thích nó lắm"

"Thích...thích...thích"

Azuma nở nụ cười rồi đưa chiếc bánh cho con bé.

"Nè con gái ăn đi"

"Ăn ăn ăn"

Con bé cầm lấy chiếc bánh, rồi cứ nhìn nó mãi

"Con không biết ăn sao"

Miku vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc bánh

"Nhìn mẹ này"

Azuma cầm chiếc bánh lên cắm một miếng.

Miku cũng làm theo y hệt

"Hầm mmmmm"

"Dễ thương quá"

Azuma nghe lập tức bi kích động. Cô chảy cả máu mũi. Nhanh chóng cô lấy tay gặt máu đang chuẩn bị chảy xuống miệng

Miku cắn miếng nữa

"Ngon không"

"Ngon...ngon....ngon"

"Thế thì tốt rồi"

Azuma cũng đã đi phiêu lưu khá lâu rồi. Cô cũng phải về lại căn nhà thôi

Cô cũng mới 21 tuổi và vẫn còn độc thân, nếu nhà mà có thêm một đứa trẻ thì sẽ vui hơn.

Miku nhìn Azuma

"Mẹ ăn"

"À được rồi"

Sau khi ăn xong Azuma đứng dậy

"Được rồi Miku, về nhà thôi"

"Nhà...nhà....nhà"

Họ bắt đầu trở về nhà.

Trời đã đổ về tối

"Được tồi hôm nay ta sẽ nghỉ ở đây"

Miku ngồi lên chiếc túi to đùng sau lưng Azuma từ từ leo xuống dưới

Azuma lấy ra một chiếc khăn rồi trải lên nền cỏ

"Miku ngồi xuống đây đi"

Cô gái rón rén ngồi lên chiếc thảm

Đột nhiên không gian tối tăm được bừng tỉnh. Những đốm sáng nhỏ li ti bay xung quanh 2 người họ

"Mẹ"

"Đừng sợ, chúng là đom đóm đó. Chúng đẹp lắm"

"Đom đóp...đẹp"

"Đúng rồi

Bạn đang đọc Re come. Re fight. Re lose. sáng tác bởi giaosuLG
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi giaosuLG
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.