Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời đề nghị thú vị

Tiểu thuyết gốc · 1114 chữ

"Chuyện là như thế đó"

Con bé trên người đầy vết thương vẫn mở miệng kêu đói. Trong lúc tôi sơ cứu vết thương cho cô bé thì Noa nấu tí nấm còn lại. Sau khi ăn xong con bé bắt đầu kể lại mọi chuyện cho chúng tôi

Hanami hơn Noa một tuổi. Cô bé là con của một tướng lĩnh cấp cao làm nhiệm vụ chuyên bảo vệ vua và hoàng hậu của đất nước Jaot. Đất nước này nằm ở phía Nam. Mà thú thật tôi còn không biết phía Nam là ở đâu, thậm chi còn không biết mặt trời mọc ở hướng nào nữa. Theo như Hanami nói thì đây là rừng Beylaw. Cái tên dị thật, không biết thằng quỷ nào đặt cho. Jaot bị thất thủ ở tiền tuyến. Hanami và ba người anh trai là chỉ huy, khi thất thủ con bé đã bị thương và nhảy xuống con suối này để trốn thoát. Thật ra tôi không thể nào tin hoàn toàn vào chyện này, chả có lí do nào mà bọn này lại cho một con nhóc 8 tuổi không giáp ra chiến trường. Điều duy nhất giải thích được cho việc này đó là: con bé là vật phẩm "khuyến mại" giống Noa, thế này chắc tôi không thể nào bỏ mặc nó được rồi

"Bây giờ em định làm gì"

"Giờ em tính là đi dọc theo con suối này để về đất nước"

"Nhà cậu chắc nhiều đồ ăn lắm nhỉ"

"Noa"

Trong đầu con bé này chả nghĩ được gì khác ngoài đớp.

"Dù sao hai người cũng là ân nhân của tôi, tôi có điều thỉnh cầu: hãy cứu đất nước của chúng tôi các mạo hiểm giả"

"Mạo hiểm giả ?"

Tôi và Noa nói với giọng đầy sự khó hiểu

"Oh. Vậy hai người không phải mạo hiểm giả sao"

"Chúng tôi còn chả biết nó là thứ quái quỷ gì cơ"

"Vậy hai người đang làm gì ở đây

"Chúng tôi đang tìm đô ăn"

"Đồ ăn"

Con bé cười phá lên đến nỗi chảy cả nước mắt. Vừa ôm bụng con bé nói tiếp

"Hai người đùa tôi à khu rừng này chỉ có gỗ đến cả một con chim còn không có nói gì là đồ ăn chứ"

Tôi thấy lạ nhưng đúng thật, ở đây khá yên tĩnh, chỉ có mỗi tiếng suối là đang chảy róc rách

"Thế cô giải thích sao về mấy cây nấm cô vừa ăn"

"Mấy cây nấm đấy hai người tìm được ở đây á, tôi tưởng đó là thức ăn dự trữ của hai người chứ"

Con bé tỏ vẻ mặt đầy ngạc nhiên

"Không. Chúng tôi tìm thấy nó ở một gốc cây."

Hanami đặt 2 ngón tay lên cằm như vẻ đang suy nghĩ điều gì đó

"Thế thì lạ thật. Không ngờ ở Beylaw mà có thể tìm được đồ ăn, mà hai người không có bộ quần áo nào đỡ hơn à"

Con bé nhìn vào bộ quần áo rách rưới của chúng tôi.

"Cô nhìn chúng tôi thì biết"

"Vậy thì theo tôi về Jaot. Đất nước chúng tôi sẽ đối đãi hai người tử tế"

"Thật á. Sẽ có nhiều đồ ăn chứ. Au"

Tôi gõ thẳng vào đầu con bé

"Đồ ăn thì tôi không thiếu nhưng..."

Con bé bỗng cúi đầu xuống

"Có chuyện gì sao"

"Không chỉ là con suối này dẫn thẳng đến tiền tuyến bây giờ chắc là căn cứ của địch, nếu không giỏi ẩn nấp trong  rừng sẽ bị bọn chúng bắt được và bay đầu như chơi"

Nghe có vẻ nguy hiểm

"Thôi giờ cũng tối rồi chúng ta chuẩn bị đi nghỉ đi"

Ở đây không có khái niệm giờ giấc nên cứ khi màn đêm buông xuống là đi ngủ thường là tâm khoảng 7 giờ đến 8 giờ. Có vẻ như ở đây có hai ngày mà tôi đã quen giờ giấc rồi. Chúng tôi quyết định nằm ngủ bên con suối này. Đương nhiên là tôi sẽ phải suy nghĩ về cái lời đề nghị của Hanami. Nhưng chắc là chẳng còn cách nào khác ngoài chấp nhận lời đề nghị đó, chứ cứ loang quanh trong cái khu rừng này thì không sớm thì muộn cũng sẽ chết đói. Kể ra nó cũng là cuộc phiêu lưu đầy thú vị đấy chứ.

Tôi mở mắt ra. Trời lúc này đã bắt đầu sáng. Ở thế giới này ngủ sớm nên đương nhiên là thức dậy cũng khá sớm. Tôi nhìn sang Noa nằm cạnh tôi. Những tia sáng đầu tiên chiếu vào mặt con bé làm toát lên vẻ ngây thơ của em. Bên cạnh Hanami với mái tóc bạc cũng chả kém gì, rất tiếc là tôi không phải là một tên lolicon nên chả có hứng thú gì đâu

"Noa, Hanami dậy thôi sáng rồi"

Noa ngáp lớn rồi ngồi phát dậy. Tiếp theo đó là Hanami cũng ngồi dậy

"Onii-chan buổi sáng"

"Có bữa sáng rồi à"

Phải rồi con bé là quý tộc. Mở mắt ra là có đồ ăn sẵn. Chắc con bé chịu đói không bằng chúng tôi đâu

"Chịu khó đi hôm qua em đã ăn hết chỗ nấm kia còn gì nữa, giờ anh còn tí đồ ăn nào đâu"

Số nấm hôm qua anh em tôi để dành khá ít nên nó đã bị Hanami chén sạch.

"Vậy chúng ta phải nhịn đói cho đến khi về Jaot à"

Con bé nói với một giọng ểu oải

"Mà hai người có định theo tôi về Jaot không, nói trước mất mạng tôi không chịu đâu nhé"

Cái con bé này

"Được thôi. Ở đây không sớm thì muộn cũng chết đói. Mà anh có mất mạng thì chắc gì em đã an toàn."

Nói thế thôi chứ tôi làm gì có kĩ năng chiến đấu đâu.

"Onii-chan nói đúng"

Noa cũng hưỡng ứng theo tôi

"Tốt vậy chúng ta xuất phát nào"

Con bé đứng bật dậy nắm bàn tay lại đưa mạnh ra phía trước. Chúng tôi bắt đầu xuất phát dọc theo con suối. Nước thì không phải lo nhưng không biết chúng tôi có chịu được đói hay không.

Đi được một quãng, con bé lại đứng lại

"Nếu ta không nhầm thì phía trước là rừng Pam nơi tập trung của rất nhiều loại quái vật"

Theo Hanami thì để từ Beylaw đến Jaot thì phải băng qua rừng Pam - nơi hội tụ của rất nhiều loại quái vật. Trong nhóm chúng tôi cùng lắm là có Noa biết cách sinh tồn trong rừng

Bạn đang đọc Re come. Re fight. Re lose. sáng tác bởi giaosuLG
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi giaosuLG
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.