Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Va Chạm

Tiểu thuyết gốc · 1781 chữ

Tại ngoài bìa rừng thôn An Nội, cách thôn khoảng tầm 50km, Cảnh Vĩ hoá thân thành lùn trung niên nhân, mặt to ria vểnh, áo bào đen trùm đầu, tốc độ như gió hành tẩu.

“Đây đã là điểm số tám tại thôn này, chỉ cần mười điểm như vậy nữa, công trình của ta sẽ hoàn thành ha ha ha” nhìn lại thế cục tại nơi này do bản thân mình bày ra, Cảnh Vĩ tự đắc cười lớn.

“Người lùn trung niên nhân, đây có phải là hung thủ đánh chết đám người hoàng tộc kia sao” một tiếng nói vang lên, Cảnh Vĩ quay người lại nhìn, chỉ thấy hai người xuất hiện, một nam một nữ, cả hai đều trẻ tuổi anh tuấn, xinh đẹp, nam nhân khí chất cường giả ưu tú, nữ nhân linh động lại có phần lãnh ngạo lạnh nhạt, tiếng nói kia xuất phát từ nam nhân.

“Người này hành tung bí ẩn, chạy khắp nơi, còn thần thần bí bí đặt rơi vật phẩm ở các nơi, tuy đều là phế phẩm nhưng hiển nhiên là có mưu đồ, sư huynh cảm thấy nên làm thế nào” nữ tử lên tiếng.

“Ta hỏi ngươi, ngươi chạy khắp nơi, ném đi vào các loại tài nguyên linh vật, linh thạch nguyên thạch, mục đích là gì?”

“Hai ngươi là ai mà quản chuyện của ta, chúng ta mỗi người một đường, không liên quan tới nhau, chẳng lẽ hai ngươi không biết dạng này thực sự là rất đáng ghét sao?”

“Hành tung đáng nghi còn mờ ám, lại còn giảo biện, chúng ta vốn muốn bình thường giao lưu không làm khó ngươi, nhưng ngươi lại muốn rượu mời không uống, thích uống rượu phạt, hôm nay đừng trách chúng ta ra tay” nam tử cau mày nói.

“Con m* mày, coi lão tử đây dễ chọc mà bắt nạt hay sao” Cảnh Vĩ nghe nam tử kia nói, lại nghe giọng điệu hai người kia nói chuyện với nhau, khiến hắn cực kỳ khó chịu, thời gian hiện tại đã cấp bách, hắn không có thời gian dây dưa nhiều với hai người kia.

Dứt lời nói, Cảnh Vĩ thân hình phi thân bắn đến, thân ảnh như thiểm điện, thủ chưởng xoay vòng đánh ra, hai tay trái phải điên cuồng lực lượng đánh tới hai hướng.

“Ngang…ang..Mang” âm thanh gầm thét, hai người nam nữ nghe thấy Cảnh Vĩ nói thì cũng không vui, phải biết địa vị của bọn hắn cao cao tại thượng, lại là tuyệt đại thiên kiêu, trước tới nay đều là ai gặp ai cung kính, được bọn hắn hỏi chuyện vốn dĩ đã là một sự vinh hạnh, không phải ai cũng có được cơ hội như vậy, thế mà kẻ này còn buồn lời ngông cuồng.

Hai người còn chưa kịp buông lời đe doạ đã thấy đối phương chiếm tiên cơ, đánh tới trước, bọn hắn liền tay bấm pháp quyết, sau đó từ trên thân mỗi người một dòng linh lực kinh khủng phá hoại bắn ra.

“Diệu Thiền Quy Tâm Thủ” nữ tử chú quyết đánh ra, cường đại linh lực trào dâng, ba ngón tay chỉ quyết điểm đến Cảnh Vĩ.

“Cương Thần Lục Dương Ấn” nam tử chú quyết xuất ra, bàn tay như pháp ấn cũng đánh ra, đón đỡ chưởng pháp của Cảnh Vĩ, ra tay đánh trả.

“Ầm - Ầm” chưởng pháp đụng ấn quyết, võ công đụng tiên pháp, Cảnh Vĩ chỉ thấy hai luồng linh lực va chạm vào, một âm nhu băng lãnh, một nóng bỏng như hoả lại kèm theo lôi pháp, hai chiêu cùng đón đỡ lấy thế chưởng, triệt tiêu công lực của mình, không dám coi thường, Cảnh Vĩ bản thân liền thôi phát nội công đến cực hạn, sức công phá phá lực lượng đều dùng ra chín thành.

Về phần đôi nam nữ kia, linh quyết lúc này đón lấy thế công, va chạm với chưởng pháp, chỉ thấy một luồng chưởng lực bá đạo ầm ầm, xuất từ chưởng pháp kia xuyên phá chiêu thức của mình, sức phá hoại của chưởng pháp này cực kỳ kinh người, hai người thể nội linh lực lao nhanh tuần hoàn bắn ra, tạo ra băng hoả lưỡng trọng phá hoại, thế nhưng cuối cùng lại hoàn toàn không thể chống đỡ, trong chớp mắt thân hình cả hai bị đánh lật ngã, bay xa mấy mét, không thể giữ vững dù đã liên tục thôi phát các loại chiêu thức pháp quyết.

“Thật mạnh, người này không đơn giản” nữ tử ăn một chiêu đối cứng liền biết đối phương quá mạnh, tuy không đến mức miểu sát bản thân mình nhưng đánh bại mình trong vài chiêu không khó.

Nam tử thân mình không khống chế được bị đánh đụng ngã ba cây lớn mới dừng lại, mồm tràn máu tươi, nội phủ nhộn nhạo, lúc này hắn kinh sợ cực độ.

“Khá lắm, các ngươi ăn ta một chưởng Tả Hữu Cự Long mà không chết, thật sự có bản lĩnh, tu vi chỉ có Chân Tiên cảnh, lại phụ tu võ công cũng đạt tới Tiên Thiên, như vậy có thể đoán ra các ngươi chính là đệ tử thánh địa đi, không biết hai ngươi là chân truyền vẫn là nội môn, hay chỉ là ngoại môn đệ tử”

Cảnh Vĩ nhìn hai người này không có bị đánh dấu thành mục tiêu nhiệm vụ tất sát, lại có tu vi chỉ hơn mình một đại cảnh giới nhưng có thể chống đỡ một chưởng toàn lực của mình, từ đó kết luận chỉ có đệ tử thánh địa mới có bản lĩnh như vậy.

“Sư đệ người này quá mạnh, ta ở lại giữ chân hắn, ngươi mau về báo với Đường sư huynh tình hình, kẻ này mờ mờ ám ám, hành tung quỷ dị, ắt không có ý tốt, chắc chắn sẽ làm rối loạn kế hoạch của chúng ta”

“Vân sư tỷ, ngươi mau đi trước, sư đệ ta đường đường là nam nhân, nào có thể bỏ chạy để lại ngươi cho tên vô lại này” nam tử gào thét lên tiếng.

“Hai ngươi hôm nay ai cũng đừng hòng đi, xem chưởng” Cảnh Vĩ không muốn xem hai người kia ta ta khanh khanh nhường nhau chạy, hắn cảm giác mình lúc này thật sự giống vai phản diện vậy, ức hiếp người tốt yếu đuối.

“Kangzz… Oành” thanh âm nổ lớn vang lên, nam tử lại bị Cảnh Vĩ một chưởng đánh bay, cả người bất động bay xa vài mét, nữ tử hai tay chỉ quyết, há mồm phun ra một ngụm tinh huyết lớn, tinh huyết hoà với pháp lực, tạo thành hư ảnh hồ điệp lớn hơn chục mét, chỉ thấy hồ điệp hư ảnh dần dần ngưng thực, chuyển màu đỏ như máu, hai mắt sáng lên hung hãn, nhẹ nhàng vỗ cánh, từng lưỡi dao gió cực tốc chém về phía Cảnh Vĩ, kèm theo đó là băng hàn lạnh thấu, xung quanh không gian hoàn toàn bị đông cứng đóng băng.

Cảnh Vĩ cảm thấy toàn thân đông lạnh rét cóng, dao gió cắt đến mang theo sắc bén vô song, trong chớp mắt sẽ cắt chém mình thành thịt nát, liền vung lên tay phải, thủ chưởng chấn động uốn lượn xoay vòng, ngang nhiên đánh ra một chưởng “Lợi Thiệp Đại Xuyên”

Cương mãnh chưởng pháp kèm theo nội lực bắn ra, vô vàn khí lực sắc bén lợi thiệp chấn ra, va chạm nhau với phong nhận, âm thanh vang lên ầm ầm chấn nổ không dứt, một lần nữa chưởng pháp va chạm linh quyết, võng ảnh lợi thiệp đánh chạm vô vàn phong nhận vô song song, sau đó phong nhận bị đánh phá, sắc bén chưởng kình cắt chém đến huyết hồ điệp, xẻ nát nó thành hơn hai mươi khối, chính là lợi kình sắc bén còn lại sau va chạm.

Hồ điệp trọng thương tiêu tan, linh khí bốc hơi, huyết tán, nữ tử kinh hãi dồn sức tiếp tục bấm quyết, trong giây lát một con hư phượng to tầm năm mét xuất hiện cạnh huyết điệp, phượng ảnh vươn cổ lên gáy thanh âm chấn động hai tai, ảnh hưởng đến tinh thần của Cảnh Vĩ khiến cho bản thân Cảnh Vĩ choáng váng, sau đó phượng cảnh há mồm, thổi ra một cầu sáng trắng lạnh thấu.

Cảnh Vĩ sau giây lát hai tai nhói đau, tinh thần hoảng hốt liền phục hồi, tay trái trên dưới trái phải khua quanh, hai chân bộ pháp xảo diệu, chớp mắt liền tung ra một chưởng đánh đến huyết điệp, phượng ảnh cùng nàng kia

“Ngang…ang…xang” chính là viên mãn thế cảnh chưởng pháp Tiềm Long Vật Dụng, nội công đánh phá, cuồng kình đào lãng, đó là minh mặt, còn ám mặt ẩn sâu chính là ám kình, trước nhập sau phát, ám kình phá thể.

Hơn thế là trong không gian ngưng tụ ra một bàn tay lớn gần mười mét, bàn tay kim sắc ngưng thực, năm ngón thô to nắm lại, bắt lấy cổ phượng ảnh, khẽ xiết khẽ xoa, phượng ảnh tan nát biến mất, tiếp đó bàn tay xoè ra, vỗ xuống huyết điệp, huyết điệp bị đánh nát thành linh lực tiêu tán, máu huyết vương vãi ra đất, đây chính là thần thông Cầm Thiên Thủ, không gì không cầm, không gì không bắt.

Chưởng pháp đối linh quyết nhẹ nhàng đánh phá linh quyết, nữ tử ăn trọn Cảnh Vĩ một chưởng, chấn lực đánh bay gần chục mét, xẻ mặt đất thành một rãnh mương, cây cối đổ rạp, nữ tử bị đánh quần áo tơi tả, thân thể huyết nhục lẫn lộn, xương trắng lòi ra vài khúc, chỉ thấy thân thể nàng ta sáng lên bạch quang, ý đồ muốn chữa trị thương thế.

Nhưng bạch quang sáng lên liền tan vỡ, trong thân thể ám kình cuồng phá mà ra, thế chưởng Tiềm Long Vật Dụng ám kình lúc này độ phá hoại lên tới cực hạn, thân thể nữ tử liên tục bị từ trong phá hư, thịt nát, xương vụn bắn phá ra, đan điền bị xoắn nát.

Tất cả giao thủ chỉ hai chưởng hai quyết kéo dài hai chục giây, nam tử bên kia đứng dậy đã thấy đồng môn sư tỷ của mình bị đánh thê thảm, sinh cơ đang trôi qua thì kinh hồn táng đảm, sợ hãi cùng cực.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623

Truyện Chưởng Đạo Võ Nhân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.