Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Song

Tiểu thuyết gốc · 1966 chữ

Nhìn Đấu quyết giới thiệu, Cảnh Vĩ quyết định tu luyện thuật này, cmn lĩnh giáo qua trường sinh bất tử thuật khó chơi, hắn thực sự không muốn gặp phải tình thế như vậy nữa.

Bắt đầu là ngồi học vẽ đạo phù văn, chỉ là hai chữ Tỏa Mệnh bằng đạo phù văn, mất gần ba tiếng mới viết thành thạo, sau đó lại mất hai tiếng mới thành thạo khắc lên đan điền, thành công lần đầu.

Đúng là hồn huyết tiêu hao một nửa, nhưng rất nhanh nhờ sương khí phụ trợ thay hết thảy dược liệu, vật phẩm, chỉ nửa phút Cảnh Vĩ lại gần như tràn đầy hồn huyết.

Sau đó Cảnh Vĩ một giờ khắc xong một bộ

Nửa giờ khắc xong một bộ

Mười phút khắc xong một bộ

Năm phút khắc xong một bộ

Một phút khắc xong một bộ, chờ hồi khí

Hết một ngày này trong không gian, Cảnh Vĩ đã khắc lên đan điền 200 bộ chữ, chiếm diện tích một phần hai vạn đan điền (1/20k), bé nhỏ như muối bỏ bể.

Liền lại đổi tiếp mười ngày nữa, lần này thông thạo đã đến bình cảnh, nửa phút một bộ, nửa phút hồi phục, một tiếng khắc được 60 bộ, một ngày không ngừng nghỉ liền khắc được 1440 bộ, mười ngày trong không gian Cảnh Vĩ chuyên tâm say mê khắc chữ, đan điền đã có 14400 bộ chữ, tuy nhỏ bé chưa đến 1% diện tích đan điền nhưng tác dụng đã thấy rõ, nội công lúc này mang theo một tia Tỏa Mệnh khí tức bắn ra.

“Đấu quyết này thật sự kỳ dị, tu thuật cũng thiên kỳ bách quái a, đan điền tỏa mệnh nội khí hiện nay tác dụng đã đủ, chỗ trống để sau này lưu lại cho đặc tính khác phát huy a”

Tiếp tục đi săn, điểm tích lũy ta tới đây ha ha ha.

Ra khỏi không gian, thời gian một s trôi qua, gần như ngưng đọng không đáng kể, Cảnh Vĩ tiến lên tìm đến đám mục tiêu kia.

Tuy luyện mười ngày trong không gian nhưng không tu luyện nội công nên cảnh giới vẫn chưa tấn thăng, đợi khi nhất tâm nhị dụng tiến bộ viên mãn có lẽ khi đó mới thực sự một lúc làm hai việc thành thạo được, còn hiện nay nếu đầu tư chú tâm vào việc gì cũng chỉ có thể hoàn thành việc đó.

Rất nhanh liền thấy một đám người, gần bốn mươi người thôn dân phàm nhân, trung niên, thanh niên, nữ tử, trẻ con đều có, không ai có tu vi.

Đám người này đứng sau ba người, tu vi đều Ngoại Cương cấp độ, nhưng đáng chú ý nhất là một nữ tử cẩm y ngân tuyến, ống tay thêu lên dị thú hung mãnh.

Đối diện nhóm ba người này chính là ba nhóm người khác, mỗi nhóm đều có 6 người, tu vi đều Ngoại Cương cấp.

“Thanh Y công chúa, ngươi chính là không muốn đàm phán giao người, ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, cho dù ngươi có mạnh cũng đánh không lại mười tám người bọn ta đấy, bọn ta chỉ muốn đám thôn dân này mà thôi, lệnh bài võ giả ngươi cầm, tính ra không ai chịu thiệt a”

“Gà đất chó sảnh cắn loạn, có giỏi thì động thủ thử xem, hơn nữa cùng lắm thì ta giết toàn bộ đám người này, cũng không để các ngươi hưởng lợi” Nữ tử được xưng Thanh Y công chúa kia khinh thường nói, ý tứ không nhường nửa phần.

“Ngươi… hừ nữ nhân tầm nhìn hạn hẹp”

“Đúng vậy, phải biết trò chơi này không đơn thuần chém giết võ giả, bảo vệ phàm nhân, mà còn khảo thí ngươi nhãn lực nhận biết người tốt kẻ xấu, ngươi mang kẻ xấu về trại cũng sẽ bị trừ điểm, ngươi giết hắn cũng bị trừ điểm, đám người kia chỉ cần lẫn vào ba bốn kẻ xấu chính là ngươi công dã tràng a, tổn nhân bất lợi kỷ (hại người mình cũng không được lợi gì), không đầu óc mới làm vậy”

“Ngươi giao đám người này cho chúng ta, chính chúng ta gánh phần mạo hiểm, vậy không hơn sao”

“Còn nếu ngươi gian ngoan ngu muội, muốn độc chiếm đám này, hôm nay chúng ta phụng bồi một trận chiến”

Đám người đối diện vây quanh, liên tục tỏ ra khuyên bảo cân nhắc nhưng ngữ khí lại cực kỳ tùy ý khiêu khích, ngươi một câu, ta một câu kẻ tung người hứng.

Cảnh Vĩ từ trên cây đằng xa nghe nói chuyện, tự nghĩ đám mục tiêu này cũng thật biết cách chơi a, nhún chân một cái, khinh công nhẹ nhàng tiến đến cạnh đám người hạ xuống.

Nhất thời tất cả ánh mắt đều bá bá soát soát nhìn về phía này, tò mò xem người tới là ai, của thế lực nào.

“Chư vị xin thứ lỗi, mạng của các ngươi chính là đồ ăn của ta, không có ý tứ, xin mời các ngươi đi CHẾT”

Chữ chết vừa dứt, chưởng pháp đã tung ra, “Ngang…ang” một người trong số ba người bên nữ tử tên gọi Thanh Y công chúa, đã bị đánh nát, Cảnh Vĩ thân hình không dứt lại nhảy ngược vào đám 18 người đối diện, song chưởng vũ động, chộp, nắm, cầm, giữ, ấn, siết linh hoạt ảo diệu, cuồng bạo vô địch.

“Vũ Hóa công”

“Linh Chỉ Thiên Thủ điệp”

“Hoàng Cân cước”

“Thiên Hoàng Trảm”

“Bát Cực Càn Khôn chưởng”

“Tù Thiên Tỏa Địa công”

sáu người kia ra chiêu phản kháng nhưng không làm nên tác dụng, chỉ trong nửa giây đối chưởng, Cảnh Vĩ nhẹ nhàng đánh chết bốn người Ngoại Cương cảnh, hai người tiên tu Hóa Thần cảnh.

Đám người võ giả lẫn tiên giả còn lại 14 người giờ mới hồi hồn, kinh sợ lùi lại.

“Tiền bối là ai kính xin xưng danh, chúng ta xuất thân tứ đại quốc hoàng thất, có gì mạo phạm xin được thứ lỗi” Thanh Y công chúa vội vàng lên tiếng.

Đám người cũng vội dồn dập xưng danh báo ra bối cảnh.

“Đáng tiếc ta không để ý đến thân phận các ngươi như thế nào, không ăn bộ này”

Lại thân hình vũ động, chưởng chết hai người, tay phải còn nắm đầu một người ấn xuống, ba người có phản kháng mà không đáng kể.

“Ngươi khi nãy khinh bỉ ta lùn, ánh mắt ta rất không thích, vì thế hiện tại ngươi liền đi chết rồi”

“Ầm..” nổ thành mảnh vụn.

“Cùng tiến lên giết hắn, nếu không hôm nay ở đây không ai chạy thoát” Thanh Y công chúa lên tiếng kêu gọi, mười một người cũng nhanh chóng vây công, bọn hắn xuất thân tinh anh, biết hôm nay sự việc không thiện, liền không nói nhiều, chỉ còn cách hợp tác lại, lấy vị công chúa kia làm đầu tấn công.

“Máng…Ngâm…” Cảnh Vĩ song chưởng tề xuất Long Chiến Vu Dã, nhảy vào quần công, đón đỡ chiêu thức từ các hướng công tới, thêm vào rất nhiều dị năng ngoại phóng tác dụng lên thân thể, có lửa có đất, lại có mê hoặc, có cuồng bạo lực đạo, có người biến thân cự viên, áp lực trên người Cảnh Vĩ bạo tăng.

“Cực Đạo Hoàng Thiên” một người đánh ra tuyệt học của hắn nhưng đối chưởng vẫn nổ thành huyết vụ.

“Ngự Kiếm Thiên Không” pháp bảo xuất ra nhưng chưởng đụng bảo vỡ, người nát.

“Kiếm Võng Thiên La” tiên pháp xuất động nhưng một chưởng phá hủy, huyết nhục tung tóe

Ba người ra chiêu chống trả tấn công liền một vỗ đã bị đánh chết, thân hủy hồn tan.

Cảnh Vĩ như mãnh hổ xung bầy cừu, phút chốc đánh chết ba người nữa, đẩy lùi tám người.

“Gà đất chó sảnh, cái gì cao quý huyết mạch thiên phú, võ công cao cường, pháp bảo tế thiên, tiên thuật ảo diệu, tất cả đều không đỡ ta nổi một chưởng”

“Tiếp tục, Xem chưởng, Đê Dương Xúc Thiên, Không Thể Cản Phá Thần Thông” Cảnh Vĩ thét lên, âm thanh vũ động.

Cảnh Vĩ thân hình toát ra khí huyết hư ảnh, hư ảnh này như mô phỏng một con Dê lớn, bọc lấy thân thể, chỉ thấy Dê lớn chuyển thân, một đường phi húc, nơi đi qua huyết nhục tung bay nát nhoét.

Liền một chiêu miểu sát bốn người, nếu từ trên cao nhìn lại chiêu thức vừa rồi, chỉ thấy quỹ tích di chuyển vẽ thành một hình thoi, bốn người vừa vặn nằm trên quỹ đạo bốn cạnh hình thoi, nhân đạo huỷ diệt.

Quần chiến nổ ra giây lát vậy mà phút chốc chiến trường chết mất bảy người chỉ còn bốn người, Thanh Y công chúa kia va chạm hai lần chưởng lực với Cảnh Vĩ hai lần bị đẩy lùi bảy bước.

“Tinh Nguyệt Lạc Địa”

“Vũ Động Càn Khôn”

“Hủy Thiên Chùy Pháp”

“Chấn Tinh Giữ Nguyệt”

Bốn người chủ động công tới, tiên pháp, võ công sát chiêu đánh ra, Cảnh Vĩ dưới chân dịch chuyển như gió, thân hình như xà vũ, song chưởng vươn ra, cánh tay uốn gấp, hai tay đánh ra hai bên, không trốn không tránh, chiếu vỗ chính diện.

“Thần Long Bãi Vĩ”

“Cực Long Hàng Thiên”

“Ngang…Ngâm…Ong..ong…”

Bốn xác bay ngược, chấn lực đánh chết, nhân dạng lúc này có lẽ bố mẹ gặp cũng nhận không ra, hiển nhiên tử vong tại trận.

Một hiệp chiến đấu nữa đã xong, trên chiến trường lúc này chỉ còn lại một người, nữ nhân danh tự được kêu Thanh Y công chúa, người này đón đỡ hai chưởng của Cảnh Vĩ mà chỉ bị đánh lui lại mấy bước, khí tức có chút hỗn loạn nhưng thân thể vẫn toàn vẹn.

Chỉ thấy lúc này trong người nàng bay lên một chùm năm thanh phi kiếm, nàng ta nhổ ra năm ngụm tinh huyết bao trùm ngũ kiếm, cả bộ phi kiếm hấp được tinh huyết liền ong ong chấn động hưng phấn, sau đó chúng một đường bay vút, bắn lên cao cao thiên không, rồi hợp lại với nhau, đây là pháp bảo của nàng tế xuất.

“Hoang Thiên Thần Lãng Trảm - Cực Đại sát chiêu”

Từ trên thiên không cao vút mấy km, mây vần ngưng tụ che kín, đất trời tối sầm, một thanh đại kiếm xé trời xuất hiện, mũi kiếm cắm xuống chỉ hướng Cảnh Vĩ, càng rơi xuống thì ngày càng to lớn, hiện ra thân kiếm rộng vài chục mét, dài mấy trăm mét, tốc độ như sao băng vẫn lạc, nháy mắt đã đâm xuống Cảnh Vĩ.

Không gian xung quanh theo chiêu thức này cũng trở nên rung động như sóng nước, Cảnh Vĩ ngước mắt lên không, cả người chùn lại, tay phải thủ thế đánh ra.

“Đợi ngươi chiêu này a, Tiềm Long Vật Dụng – thần thông Cầm Thiên Thủ”

Một bàn tay lớn hình thành, ngang nhiên hiện ra giữa thiên không, kiếm đến tay nắm, kiếm cắt tay cầm, kiếm khí phá ra, muốn hủy diệt bàn tay này, nhưng bị bàn tay bắt giữ, thoáng chốc khổng lồ đại kiếm liền trở nên bất lực không làm nên chuyện gì, chỉ thấy bàn tay khẽ bóp niết, kiếm nát tán loạn.

“Ầm..bung..”thiên không vang lên tiếng nổ, bầu trời sáng trong trở lại, lả tả nguyên khí, linh khí bắn ra như pháo hoa.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.