Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bãi Săn

Tiểu thuyết gốc · 1552 chữ

Cảnh Vĩ nhìn bảng hệ thống nhiệm vụ, trong lòng ám sinh một cảm giác cấp bách gấp gáp, hồi hộp, võ giả linh tính báo trước, tuy huyền huyễn không có căn cứ nhưng độ chính xác lại rất cao, Cảnh Vĩ biết, trong thời gian ngắn tới sẽ có chuyện cực kỳ khốn nạn xảy ra, kết hợp với thời vận gặp chuyện của mình thì có lẽ trong tương lai sắp gần, sẽ khó có ngày an tĩnh.

Mặc kệ, trời sập có kẻ trên lo, ta chính là tu luyện, nuôi hệ thống, chỉ cần không có người động đến, tháng ngày bình an là được.

Giờ là lúc lên đường cày nhiệm vụ, xin phép bố mẹ lý do đến nhà họ hàng chơi vài ngày, có thể ở đấy luôn, sau đó Cảnh Vĩ khởi thân lên tiến hành ra khỏi thôn.

Không đi bằng dịch trạm mà chính là khởi thân lên chạy bộ phi độn, ngang qua rừng sâu vực cao, sông suối.

Đi theo định vị của hệ thống chỉ dẫn, cách An Nội thôn đi về phía bắc 200km chính là Đăng Ngoại thôn, tương tự với Thương Nội thôn, thôn này tiếp giáp cạnh Hà Nam phủ thành, phát triển hơn bốn thôn chỗ hắn nhiều.

Hà Nam phủ, tên như ý nghĩa, ở phía nam con sông, nơi này có mười thôn nằm xung quanh, bốn thôn vây ở bốn phía phủ thành là Thương Nội, Thương Ngoại, Đăng Nội, Đăng Ngoại, bốn thôn phía xa cuối nữa lưu vực sông chính là tứ phương thôn An Nội- Ngoại, Quán Nội- Ngoại, hai thôn lệch hướng tây, gần về sâm lâm hơn là Đinh Nhan thôn, Sơn Ngoại thôn.

Cảnh Vĩ đến đây vì chỉ dẫn mục tiêu nhiệm vụ ở đây nhiều nhất.

Trong thôn này thôn dân đi làm hết nên hiện tại cả thôn vắng lặng rất ít người.

Đoàn người mục tiêu ở đây hiển thị chính là Hạ quốc hoàng thất, ngụ ở trong thôn này, đầu tiên là dò xét, nhìn hệ thống định vị, kết hợp với quan sát phán đoán tu mỗi người Cảnh Vĩ cũng không nhịn được mà nội tâm chửi đổng luôn.

Bảy mươi người a, trong đó Đoán Thể cảnh chỉ có 20 người, đều là thị nữ phục thị năm vị đánh dấu là hoàng thất kia, còn lại thị vệ, khách khanh võ giả, hộ vệ có 40 người tu vi đều Khí Tức cảnh Nội Cương và Ngoại Cương cấp độ, đặc biệt là có hai tên thái giám tu vi Tiên Thiên cảnh Kết Cương, hai lão giả tiên tu Chân Tiên cảnh Kim Tiên.

Đám thanh niên thiếu nữ hoàng thất được đánh dấu kia tu vi càng không tầm thường, dường như tiên võ song tu, nguyên ực linh lực đều đạt đến viên mãn Hóa Thần cảnh Hóa Thần, Khí Tức Cảnh Ngoại Cương.

Đoàn người này bên ngoài không khí túc sát, không hề buông lỏng, ở kín trọn hai khách sạn, xung quanh võ giả thị vệ canh gác tuần tra không để ai tiếp cận.

Đáng sợ nhất chính là trong 70 dấu nhiệm vụ mục tiêu, có một người đàn ông tuy trẻ tuổi, nhưng lại khí chất trung niên, thân hình vạm vỡ cao lớn, thiết huyết sát khí tỏa ra chứng tỏ người này thân kinh bách chiến, tôi luyện trong quân đội mà ra, trên người mặc thanh bào, kim tuyến, hai tay áo thêu hạ sơn hổ, đằng vân long.

Trung niên khí chất nam nhân kia, ngồi bên ngoài sân lớn, khoanh chân luyện công, tu vi sâu không lường được, cao hơn đám người còn lại rất rất nhiều.

Cảnh Vĩ lẫn vào trong thôn, đi lại bình thường như một đứa bé sống ở đây, qua lại tự nhiên gặp người chào hỏi thúc thúc, a di, thẩm thẩm, tỷ tỷ ca ca, hòa đồng trong thôn, thành ra tất cả đều thực sự không ai tò mò đến thân phận lạ lẫm của một đứa trẻ như vậy, không ai chú ý đến trong thôn thực sự có đứa trẻ này sao, chỉ nghĩ hắn là con nhà nọ nhà kia.

Cảnh Vĩ dạo dạo quanh quanh hai khách điếm này vài vòng, từ xa tránh đi tầm mắt của đám người canh gác, cũng không dám quan sát quá nhiều thanh bào nhân kia nữa, sợ bị phát hiện.

Hơn một tiếng sau, một nhóm ba thanh niên, một thiếu nữ trẻ tuổi, thân mặc hắc bào đi ra khỏi nhà trọ, cùng nhau đến sân trống hành lễ nói gì đó với người trung niên, dáng vẻ cung kính có phép, sau đó bọn hắn tiến về phía dịch trạm bên thôn, đi theo là một thái giám và một tiên giả, còn có bốn thị nữ với 20 người hộ vệ.

Cảnh Vĩ không dám lặng lẽ theo sau quá gần, mà để hệ thống định vị rồi mới theo, chỉ thấy đám người Hạ quốc này đến dịch trạm, thuê một đống thú cưỡi, xuất phát đi vào sâm lâm ở ngoài thôn.

“Công tử, bãi săn đã được sắp xếp xong, hôm nay đảm bảo để người tận hứng ha ha”

“Lâu lắm mới được rời kinh, lần theo bát thúc đến đây tầm bảo, ta mới được thả lỏng, hôm nay nếu bản vương chơi vui tất sẽ trong thưởng các ngươi”

“Liệt quốc quan phủ không quản chuyện của chúng ta chứ?”

Mấy người thanh niên lên tiếng hỏi hạ nhân.

“Chỉ là một đám phàm nhân con kiến mà thôi, ai dám quản chứ” một lão giả cưỡi mãnh mã ha hả cười nói.

“Chú ý làm việc, đừng để mất mặt, thu hồi tâm thái chơi đùa của ngươi lại” Nữ nhân duy nhất lạnh lùng lên tiếng, mấy kia định phản bác nhưng nhìn ánh mắt của nàng liền trong lòng phát lạnh không dám nói gì thêm.

Cảnh Vĩ đợi xa xa mới theo đám người kia, hơn hai giờ đi sâu vào rừng gần 200 trăm km đoàn người này mới dừng chân hạ trại, sau đó ăn uống, tiếp đến chỉ thấy mấy người này đều chuẩn bị vũ khí đao kiếm cung tiễn, nhảy lên lưng ngựa đi săn.

Cảnh Vĩ theo đến đây, chỉ thấy trong hệ thống, bản đồ chỉ đường hiện ra đang kéo đến chi chít điểm đỏ, kinh nghi không hiểu tại sao, mình chỉ đi theo 30 người này, ở đâu hiện ra đến tận mấy trăm dấu đỏ như vậy, hơn nữa còn là bao vây quanh một khu vực.

Mặc kệ các ngươi, săn giết của ta chính thức bắt đầu.

Một đầu khác của bãi săn, hiện ra một đám người, cầm đầu là hai nam, hai nữ tuổi chưa đôi mươi, theo sau là đông đảo hai mươi người hộ vệ, tinh sát khí tràn đầy, đáng chú ý là hai vị nam nữ hộ vệ trung niên sau đám người, tu vi cao thâm, khí tức thâm bất khả trắc.

“Lần đi săn này quyết định nước nào sẽ cầm đầu liên minh, vì thế các ngươi đừng để bản vương mất mặt” một thanh niên ngạo khí lên tiếng.

“Hừ, ngươi đừng kéo chúng ta chân sau là được”

“Ninh nhi nói phải, ngươi đừng rơi vào tay đám người kia, đến lúc đó chúng ta còn phải kéo mặt đi xin chuộc ngươi về”

“Chỉ biết tranh cãi, gà đất chó sành” người còn lại lên tiếng, ngữ khí lạnh lùng cực kỳ khinh bỉ.

“Ngươi…” ba người muốn tranh cãi, nhưng sau lưng hai vị hộ vệ nam nữ kia bắn lên pháo hiệu, đành phải thôi, bọn họ cùng 20 người hộ vệ lao về phía trước.

Lại một hướng khác của khu vực này cũng tương tự là một đám lều trại dừng chân, cũng có đội hình y hệt như kia, đám người này dẫn đầu bởi 4 thanh niên, trong đó lấy một nam tử áo xanh long văn cầm đầu.

Hướng khác nữa cũng vậy, chỉ khác là đám người dẫn đầu bởi hai nam hai nữ như đám người thứ hai, tất cả nhìn pháo hiệu xuất phát, nếu Cảnh Vĩ có mặt ở đây liền sẽ nhận ra trong hai nam tử này có một người hôm qua là chủ nhân của Lý công công kia.

Về phía Cảnh Vĩ vẫn độc thân hành động, không biết chuyện gì, chỉ biết quanh thân bán kính 300m, đã xuất hiện lít nhít điểm đỏ.

Nhìn theo hệ thống đánh dấu chỉ ra, Cảnh Vĩ tiến vào khu vực rừng rậm phía trước, thu liễm khí tức toàn thân đến cực hạn, khuôn mặt tự động trang dung thành một trung niên nhân thấp lùn, ria mép vểnh lên.

Vốn muốn biến đổi thân hình nhưng việc thay đổi kết cấu xương cốt sẽ ảnh hưởng lớn đến chiến lực phát huy vì thế nên Cảnh Vĩ mới chọn bộ dạng này, dù sao hành tẩu giang hồ, áo lót nhiều một chút tuy là hèn mọn điểm nhưng lại tránh thoát rất nhiều rắc rối.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.