Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Diệt Quần Ma

Tiểu thuyết gốc · 1946 chữ

An Nội thôn đám người hoảng hồn bỏ chạy, nhưng không lối thoát, số người thường bị chấn nhiếp đã ngất đi, ba mươi vị võ giả tuy vẫn tỉnh táo, nhưng vẻ mặt ai nấy đều trắng bệch, nhìn bốn vị tu tiên giả nhân tộc sợ hãi chạy trốn, vứt bỏ lại số người mình ở đây, giữa đám ma đầu, ai nấy tâm lý đều dâng lên tuyệt vọng, thêm vào xung quanh đám ma vật dữ tợn quái đản vây kín, sau đó lọt vào trong tai âm thanh khủng bố, chỉ nghe thấy Minh Ma kia gầm lên một tiếng, tất cả đã lăn ra bất tỉnh.

Cảnh Vĩ ra khỏi không gian còn đang nghĩ cách cứu người, liền bị diễn biến trước mắt cho sợ ngây người, quần ma năm con đầu lĩnh cảnh giới cao nhất, đã truy theo bốn người kia, đây không phải là phá cục rồi, đám ma đầu còn lại này dâng đến, để cho hắn làm thịt hay sao.

Vốn dĩ Cảnh Vĩ kinh sợ ba con Minh Ma kia mới không dám động thủ, hiện nay chúng đi hết, còn hai con Ách ma cảnh giới cao nhất cũng truy đuổi đi luôn, hôm nay dù ma vật có đông hơn cũng là heo ngồi đó chờ đó hắn đến làm thịt.

“Tích lũy điểm a, ta đến đây”

Thôn dân bị ngất nhưng đám ma đầu vẫn chưa thèm để ý đến, vì bọn chúng nghe thấy một tiếng hét lớn, từ phía sau sơn trang hiện ra một người lùn trung niên nhân, tóc tai dựng thẳng, râu mép đen sì.

Chỉ thấy người này tuy lùn nhưng thân mình xông ra nhanh nhẹn, hai tay thủ chưởng tề xuất, khom người, nhô lên trên đầu như sừng.

“Oang ..” thanh âm phá không nổ tung, trước mắt Cảnh Vĩ mười mấy con ma vật hình dạng kỳ dị bị hắn đánh thành sương khói.

Chính là chưởng pháp Đê Dương Xúc Thiên, một chưởng này tức khắc đánh nát mười mấy ma đầu xong thân thể mới dừng lại, sau đó lại liên hoàn hai tay vận khởi tề xuất từ trước chuyển đánh hậu, chính là chưởng pháp Thần Long Bãi Vĩ, lại một đòn đánh chết mười mấy con U Ma đang muốn vồ đến hắn.

“Cẩu nhân tộc, ngươi phải chết”- một đầu Ách Ma cảnh Rèn Phách gào thét lao tới

“Phạm Thánh Chân Ma quyền”.

Cảnh Vĩ giơ tay đón đỡ, quần ma quá nhiều, hắn vừa rồi xuất kỳ bất ý liền đánh chết hơn hai mươi con U ma cảnh, nhưng đây chỉ bọn tép liu nhiu, có giết nhiều cũng không làm nên chuyện gì, chỉ thấy trước mắt ma đầu này khuôn mặt chia hai nửa, một bên là bò một bên là rắn, thân chân là khối tròn, hai tay bắp thịt nhô lên to như vại nước, quyền kình như phá núi đánh đến.

“Ngang…..” âm thanh gào thét vang vọng, Kháng Long Hữu Hối tung ra, chưởng quyền đụng nhau, khí tức bắn ra xung quanh, khí lãng hình tròn như sóng gợn, dư ba từ chưởng pháp khiến hơn chục ma vật U cảnh xung quanh nổ tung, nơi xa hơn còn có ma vật yếu kém bị dư lực chưởng pháp ảnh hưởng trực tiếp mất mạng.

Đầu Ách ma kia bị đánh lùi 5m, nửa người trên phát nổ thành thịt vụn chỉ còn để lại một nửa khối cầu trụ phía dưới, hiển nhiên một chưởng mất mạng.

Chưởng lực khí lãng dư lực có đảo qua thôn dân nhưng thần kỳ chính là, nó không có làm ai bị thương, chưởng pháp viên mãn, tùy tâm sở dục.

“Cực Ma quyền”

“Phá Thiên Phá Nguyệt”

“Ma Thần Giáng Thế”

“Ma Sương Vô Cực chưởng”

Bốn con Ách Ma khác thấy đồng loại xung quanh bị đánh nổ thì phẫn nộ, nhất tề tứ phía đánh tới, Cảnh Vĩ hai tay uốn lượn, co duỗi như chớp, đón lấy thế công cũng là đánh trả, chưởng pháp hai bên trái phải âm thanh rống lên “Oang..ng…Oang..ng”.

Tả Hữu Cự Long chưởng, song chưởng đánh ra như núi sập, hai chưởng đỡ bốn chiêu, cùng nhau va chạm, một vòng khí lãng cùng từ đó tản về phía sau lưng bốn con ma đầu, đám U Ma cấp thấp không kịp tránh né, trúng phải xung kích, thân hình hoàn toàn vỡ vụn, huyết nhục văng vãi khắp nơi.

Bốn đầu ma kia càng là trực tiếp thụ chưởng, càng thảm hại hơn, bị đánh cho hóa thành bột mịn lả tả huyết sương nhục vụ.

Trong chốc lát mười đầu Ách ma bị Cảnh Vĩ đánh chết năm con, thêm mấy chục con U ma nữa, bị dư âm đại chiến hủy diệt.

Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, chính là đạo lý này.

Cảnh Vĩ liên tục ba chưởng đánh chết năm con đầu lĩnh ma vật, quay đầu quét qua năm con Ách ma còn lại, năm ma lúc này bị hắn nhìn qua, liền thấy sau lưng phát lạnh, không tự chủ mà khí thế hao hết, cả người lui lại, nhân loại người lùn này mới chính ma đầu, hắn sát lục vô địch.

“Thời Thừa Lục Long chưởng”- Cảnh Vĩ chủ động xuất kích, cả người như thần thánh ngự long, tốc độ như lôi đình một kích đánh về một con Ách Ma, ma đầu gào thét giơ tay chống lại.

“Ma Cực Thiên Thủ” – chỉ thấy cự ma này toàn thân mọc ra hơn trăm đầu cánh tay, sử ra liên hoàn đấm chống trả.

“Ầm…” đấm nhiều nhưng chỉ một tiếng nổ rung lên, âm thanh vang vọng, ma đầu đã bị đánh nát như tương, Cảnh Vĩ lại đạp không đánh tới con khác không dừng lại.

“Long Du Thiên Địa”- hữu chưởng về trước, thân hình phi thiên duỗi tới, ma đầu kia vội vàng chống trả gầm thét.

“Ma Linh Diệt Thiên”- hai tay chạm nhau, kết quả không thể lật chuyển, ma đầu nát vụn đi theo chúng bạn.

Một chưởng một mạng, nhất kích tất sát, quần ma hoảng loạn.

Khí thế tăng vọt, Cảnh Vĩ thi triển Long Đằng Cửu Thiên đánh về phía một con Ách Ma đang định bỏ chạy.

Ma vật thấy hắn đánh tới thì sợ tới nỗi hồn phách không còn điều khiển được, nó tuyệt vọng cả người phồng lên dùng hết toàn bộ tu vi chống trả.

“Thánh Ma Bất Diệt thân”

“Lịch..ch” bàn tay của Cảnh Vĩ đánh trúng Ma thân, chưởng lực dâng trào bắn ra, như dùng búa gõ vào cục gỗ, ma vật này thân thể là một cái bồn lớn, nhầy nhụa, nó vận công lên khiến bồn thân lớn gấp mười, lại cứng vô song, có thể nói là không thể phá hủy, phòng thủ vô song.

Ma đầu bồn nước bị đánh rơi xuống sân tạo thành hố lõm bán kính mười mấy mét, xung quanh mảnh vỡ vương vãi, hiển nhiên cũng thân là bồn nước cũng bị đánh mẻ luôn nhưng chưa tan nát, hơn nữa lúc rơi đập xuống đất còn va chết mấy chục đồng loại.

Cảnh Vĩ dũng mãnh vô song, thoáng chốc đã đánh chết bảy ma tu vi cao cường, trọng thương một đứa, chỉ còn hai đứa, xung quanh chỉ còn lại U Ma hơn hai trăm đầu.

Trái phải song chưởng xuất thủ, nhất tâm nhị dụng, tả hữu song chưởng, tay phải hướng về một bên đánh ra Long Chiến Vu Dã, tay trái đánh ra Chấn Kinh Bách Lý, cuồng kình phún dũng, cương mãnh phá hoại lực tràn ra, chưởng ra ma chết, mấy chục đầu U ma liền uổng mạng dưới tay.

Chuyển đến Ma bồn bên cạnh, tay phải duỗi đẩy, thân mình lùi sau ưỡn trước, một chiêu Lợi Thiệp Đại Xuyên bắn ra.

“Cắt…Xoẹt…” Chưởng pháp cường thế đánh ra vô vàn vết cắt chém sắc bén như dao gió, ma bồn dù cứng cỏi vô song nhưng kết quả cũng bị xẻ thành thịt vụn.

Rồi chân đạp thế chưởng, hai tay xuất ra Thời Thừa Lục Long, liên tiếp đánh chết hơn trăm đầu U ma.

Ma vật luyện thể nổi tiếng cứng không gì phá nổi nhưng trước khí lực vô biên, chưởng pháp công phá kinh người, lại như từng khối đậu hũ bị đập nát.

Còn lại hai con Ách Ma cảnh hiện nay đã hoảng sợ vô cùng, không dám ứng chiến, đằng thân chia hai đường trốn chạy, một đàn U ma cấp thấp cũng tan đàn xẻ nghé, hoảng hồn né tránh.

Cảnh Vĩ thân hình như Long Đằng Cửu Thiên đuổi theo một con, chiếu chết vỗ không lầm, quay lại nhìn về một đầu ma hướng ngược lại đang trốn xa, chỉ một chút nó đã chạy xa vài trăm mét.

Chỉ thấy Cảnh Vĩ toàn thân tích súc đã lâu, thân hình chùn xuống đứng tấn, tay phải trước ngực thu vào lộn lại uốn một vòng đưa ra, bàn tay năm ngón giương lên nắm lại.

“Ngang….Ang…” âm thanh dữ dội thét lên, ma đầu bị Cảnh Vĩ nắm bắt giữa không trung, tuy nó đang toàn lực phi độn nhưng vẫn bị cự lực cách không kéo ngược lại, từ không trung rơi xuống sơn trang, ở giữa trời nổ thành huyết vụ.

Chưởng pháp súc lực thời gian, minh ám cuồng kình, Tiềm Long Vật Dụng – thần thông Cầm Thiên Thủ, mặc ngươi phi độn không trung, ta bóp ngươi như nắm cổ gà.

Đến đây mười ma bỏ mình, nhìn đám U ma vẫn đang chạy trốn, xoay bàn tay liền hút lên từ đất mấy trăm mảnh thịt vụn của ma bồn trước đây, tuy chết đi nhưng huyết nhục của nó kết tinh mật độ cao vẫn đặc cứng tuyệt hảo.

Bàn tay vung lên bắn ra, thịt vụn của ma bồn tỏa ra như phi đạn vương vãi, chưởng thức ám khí Cuồng Long Loạn Vũ tề phát.

Chỉ thấy từng mảnh cương thịt lấy tốc độ cao mang theo cường kình xuyên thấu, trong phút chốc đánh nổ hơn trăm đầu ma vật, chỉ để lại đôi ba chục con chạy trốn.

Mới hơn một phút chiến đấu, trong sân lúc trước nhộn nhịp quần ma đã chết hết, chỉ có số ít bỏ trốn, xung quanh trở lại im ắng.

Cảnh Vĩ không đi truy đuổi mà ở lại bảo vệ thôn dân họ hàng, nhất là người nhà mình, xem lại phụ mẫu tỷ huynh bản thân không sao, hắn liền thở phào nhẹ nhõm.

Thu thập ma tinh vào trữ vật, nhét vào trong người an toàn lúc này Cảnh Vĩ mới đi ra sơn trang.

Nhìn xem linh xe đỗ ngoài sơn trang vẫn còn, liền dùng chưởng lực phá vỡ tường trang, di chuyển mọi người tất cả lên xe.

Dùng vài pháp môn xảo diệu né tránh, đánh lừa lưu ảnh thạch giám sát trên xe, hướng về trận pháp điều khiển thúc đẩy nguyên thạch năng lượng, chỉnh lại địa đồ nhắm hướng quay về thôn An Nội, cấp tốc xuất phát, sau đó mới dỡ hóa trang, từ từ biến trở lại hình thể nguyên dạng chính mình.

Cảnh Vĩ lo sợ ba đầu Minh Ma cảnh kia sẽ quay trở về, với cấp độ chiêu sự quấn thân như hắn, rất có thể kịch bản này xảy ra.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.