Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Vật Cản Đường

Tiểu thuyết gốc · 1913 chữ

Trong tửu lầu tầng ba bị tàn phá.

Một bàn có hai lão giả tuổi trên trung niên uống rượu, một bàn có bốn quý nhân quan lại đang dùng bữa, hai bàn một bắc một nam lúc này ko che giấu được kinh ngạc kính sợ nhìn nhau, rồi nhìn phía tửu lầu bị đánh bay trống trải.

Trong đó hai bàn người này chớp mắt đã hướng về hai vị tu tiên giả vừa mới hiện thân ở đây, hai lão nhân trên bàn nhìn nhau rồi hướng về hai vị kia nói.

“Lôi huynh ....”—lão giả có râu tay cầm rượu còn run lên tiếng.

“Đinh huynh ngươi....”-lão giả còn lại cũng vậy.

Hai vị Nguyên Anh cấp nhìn người cần bảo vệ của mình bị giết thì sắc mặt không còn tí huyết, việc lớn, nhất định là việc lớn, phen này mạng của bọn hắn cũng khó mà giữ, nên về hay nên trốn đây.

“Vừa rồi hai nữ nhân kia là đệ tử của Minh Hà môn, một người là chân truyền thế hệ này một người là con của Ôn lão quái”

“Thật khủng khiếp chưởng lực, hoàn toàn ko có khí tức, chỉ có nội kình man lực bắn ra, nhưng sức sát thương lại không gì cản nổi, như trời sập, biển tung, sóng thần”

“Là siêu phẩm võ học, tiểu tử kia luyện thành viên mãn siêu phẩm võ học”

“Hai người kia cấp độ Tụ đan chuẩn bị bước vào Phá đan của Hóa Thần cảnh, vậy mà bị một thằng nhóc võ giả khí thế chỉ có Đoán Thể cảnh võ nhân một chưởng đánh nổ be bét”

Hai lão giả hiển nhiên cũng hiểu rõ hai vị hộ vệ này cảnh giới gì, tuy chưa nói đến sợ hãi nhưng cũng không muốn gây sự, bốn vị quý nhân quan lại cảnh giới cũng không thấp đưa ra phán đoán.

Tửu lầu chủ nhân bây giờ mới chạy lên tầng ba chỉ thấy một phía nhà lầu trống trơn, thông khí =)) tầng lầu chỉ còn duy nhất hai bàn khách nhân, nếu như không trông thấy còn có huyết nhục sương máu vương vãi thì hắn còn không biết có người bị đánh nổ.

Hôm nay ngày gì, quan gia vừa mới đi xong, lại đã án mạng tiếp theo, vẫn là tầng ba này.

Sai tiểu nhị lại mời một lần nha dịch, hai lão giả cùng bốn quý nhân kia cũng bị mời về huyện nha để lấy khẩu cung, ở đây kinh hãi nhất chưa hoàn hồn vẫn là hai vị tiên giả Nguyên Anh cấp độ kia, từ đầu tới đuôi chưa phát biểu một lời, có lẽ giờ có rống giận cũng vô dụng.

Lại nói về Cảnh Vĩ sau khi làm chuyện không lưu danh, hắn cầm Huyết Linh châu cố sức đánh nát nó, lại vận khởi công phu chạy liên tục một giờ mới ngừng lại, sau đó tiến vào không gian tu luyện bốn giờ khôi phục rồi lại ra chạy tiếp, liên tục sử dụng khinh công từ thức chưởng Long Du Thiên Địa, cứ thế lại tiến vào rồi lại ra chạy, tính ra bên ngoài hắn đã chạy đến nửa đêm sáu tiếng liên tục.

Tổng cộng tiến vào không gian năm lần, đổi lấy hai mươi tiếng tu luyện, chỉ luyện hai chiêu Thời Thừa Lục Long và Long Du Thiên Địa, không luyện khác.

Lần đầu tiên ra tay giết người, nhưng cảm giác của hắn lại chỉ như giết quái, không có gì khác biệt, cuối cũng hắn cũng hiểu được cảm giác, tàn sát ở dị giới là như thế nào, giết thì giết, nói gì đến ám ảnh tâm lý hay lần đầu sợ hãi chứ.

May mắn có hệ thống chỉ đường lên khoảng cách về tới Hà Nam phủ chỉ còn phải liên tục chạy như trước tầm 8 tiếng nữa là đến, có thể nhanh hơn nếu hai chiêu này tiến vào viên mãn.

Nhưng xung quanh là rừng rậm, trời tối cực kỳ nguy hiểm, ban đêm ở thế giới này nhân loại hoàn toàn không dám ra khỏi thôn vì đêm tối chính là thế giới của quỷ quái.

Trên đường chạy trốn hắn đã liên tiếp năm lần va vào cái sơn trang này, đèn lồng màu đỏ tươi, cánh cửa sơn đỏ nhiếp tâm thần, nếu không phải vì có hệ thống chỉ dẫn chỉ sợ hắn đã nghĩ là lâm vào bế cục quỷ đả tường.

“Không cần quan tâm tới nó, đường chúng ta cứ đi” trong đầu là địa đồ, hệ thống gửi cho xác định con đường chạy trốn.

“Đây chính là Quái Dị gì, lại có thể chủ động hiện thân dụ dỗ ta sa vào vậy”

“Không phải nhiệm vụ, ta cũng không biết”

“Hy vọng đừng phát động nhiệm vụ, nếu không chúng ta lại sa vào chiến trận”

“Thêm nữa ban đêm trong rừng yêu thú cũng chỉ dám ẩn núp không dám ngoi ra, bù lại trùng tộc cực kỳ sinh động, hệ thống ngươi lần này có 100 điểm năng lượng quả thật kiếm lời lớn ha ha”

“Đằng trước xuất hiện một ma vật áo đỏ, tên gọi quỷ tân nương, cẩn thận tránh né”

“Hừ đánh chết là được né tránh cái gì” Cảnh Vĩ lên tiếng.

Chỉ thấy trong chớp mắt trên đường chạy hiện ra khung cảnh đằng trước, bên bờ suối nước chảy róc rách, ám nhiên rừng rậm lại có một khoảng trăng sáng chiếu rọi, dưới ánh trăng là một thân hình con gái đầy đặn, tóc đen dài mượt chảy xuống suối nước, y phục màu đỏ, quay lưng về phía hắn.

Cảnh Vĩ tốc độ không giảm mà lao nhanh qua nhưng bên tai vang lên mị âm, khiến hắn dừng bước.

“Tiểu đệ đệ đi đâu mà vội vàng”

Dưới ánh trăng một khuôn mặt câu dẫn nhân tâm hiện ra, Cảnh Vĩ cách xa quan sát khung hình có phần u ám nhiếp tâm này thở dài, ngày mới đã điểm, canh giờ đã qua 12h đêm, nhiệm vụ ngày phát động “đánh chết hồng y tân nương”.

“Diễn bộ có thể bỏ qua, hôm nay ta có năm thế liên hoàn chưởng, nếu ngươi có thể sống sót coi như ta bỏ qua cho ngươi một mạng” Cảnh Vĩ tay trái nâng lên, thân hình thủ thế, dưới chân chùng xuống bày ra xuất động.

“Tiểu đệ hung tính cũng thật lớn, chưa làm gì gì đây mà đã muốn động thủ” – ma nữ lên tiếng cười cười ỏn ẻn nói.

“Ta bảo diễn bộ bỏ qua mà, thân ta một mình xuyên qua sâm lâm vào giữa đêm, tới giờ vẫn chưa chết ngươi cũng biết ta không phải người chọc được dễ bắt nạt, cũng không phải trẻ con vắt mũi chưa sạch hay thư sinh ngu ngốc ăn ngươi bộ này”

“Xem chưởng, chết đi cho ta” hiện nay bộ Hàng Thiên chưởng này đã có ba chiêu viên mãn, 17 chiêu đại thành, trong đó có hai chiêu sắp sửa viên mãn, Cảnh Vĩ dùng đến ra chính là ba chiêu viên mãn này.

Kháng Long Hữu Hối, thanh âm gầm rú vang lên, chỉ thấy hồng y quỷ nữ ống tay vung lên phất ra, đôi chưởng chạm vào nhau, Cảnh Vĩ thân thể lui lại năm bước giảm bớt chấn lực.

“Lại đến” hét lớn một thanh, Cảnh Vĩ tiến lên, bộ pháp chuyển ra, hai tay vung đánh dồn dập thế công, đẩy, cào, nắm, bắt, giữ, vung, kéo, chưởng ảnh linh hoạt cực điểm, quỷ nữ tốc độ cũng không kém, hai tay liên tiếp chặn lại chưởng ảnh của Cảnh Vĩ.

“Ngang..ang..ang..” gầm rú thanh âm lần nữa ngân vang, chỉ thấy lần này hồng y quỷ thân hình bị đánh bay xuống suối nước, y phục xốc xếch, tóc tai rũ rượi, khuôn mặt loang lổ huyết tươi nhưng nền da vẫn trắng ởn.

“Mới chỉ là thứ hai chưởng, tiếp ta chưởng nữa, tay phải xuất chưởng a a a”

Cảnh Vĩ dưới chân biến ảo, nhoáng lên bay đến tiếp cận nữ quỷ, lần ba sử ra “Kháng Long Hữu Hối”, nữ quỷ kinh hồn không dám đón tiếp vội vàng bỏ trốn, nhưng đáng tiếc, dưới sự phong tỏa của chưởng pháp khiến nó chậm nửa nhịp.

“Ngang..Ngang..” cả vùng suối nước lẫn bên bở rừng cây bị chưởng lực san thành bình địa tạo ra hố lớn, nữ quỷ bị đánh nát nửa thân hình, hiện ra bản thể là một sinh vật kỳ dị, ba mắt, đầu tròn, thân trụ, bốn tay như xúc tu, phía dưới hiện ra hai bàn chân, không có đùi và cẳng chân.

Hiện ra bản thể của nó cũng mang theo vết thương, ma huyết đen sẫm chảy ra ồ ạt, xung quanh ma khí tỏa ra đen ngòm dưới ánh trăng.

“Ngươi còn di ngôn gì muốn nói” Cảnh Vĩ thờ ơ lên tiếng

“Thuần túy sức lực kình bạo, nhân tộc tiểu bối khi nào mạnh như vậy, chỉ Luyện Cốt cấp có thể vượt một đại giai, bốn cấp nhỏ đánh bại ta”

“Thằng nhóc, vừa rồi ta chỉ là dùng nhân loại thể chiến đấu, hiện giờ mới thực sự là ta, mạnh gấp vài chục lần, hôm nay ngươi nên chết rồi”

Cảnh Vĩ lần thứ ba xuất chưởng “Kháng Long Hữu Hối” đã thấy chấn lực hối về tạo thành gánh nặng lên thân thể này, kinh mạch dãn đoạn, xương cốt lúc này đã rạn nứt, nhục thể cũng cuồn cuộn như chuột rút, quả nhiên ở cảnh giới này áp súc đến ba chưởng là cực hạn.

“Chết” Cảnh Vĩ dưới chân không dừng, phi thân lao tới ma vật, ma vật thực lực bạo tăng cũng không định tránh né, hai bên cuồng bạo va chạm.

Cảnh Vĩ thân thể bay ngược lại vài chục m, biến mất trên không trung, tiến vào không gian, thân thể gánh nặng lúc này áp chế không nổi, toàn thân da thịt nứt ra, máu tươi phún dũng, nhưng xung quanh bạch khí sương mù vây lại, theo ý nghĩ của Cảnh Vĩ tự động tiến vào thân thể biến thành hoạt dược chữa thương.

Hồi Phục thuật trong Đấu quyết vận hành, sương khí len lỏi trong thân thể tự động chữa trị, ngấm dần vào cốt tủy, tiến vào đến nội tạng, trải khắp kinh mạch.

Hồi Phục thuật là phép trị liệu ghi lại trong Đấu quyết của công pháp Thiên Cơ Đấu Chuyển, phép này vẫn hành nội lực hay linh khí, kết hợp với mười tám loại thánh dược trị thương hơn trăm năm tuổi, có thể giúp thân thể trị liệu thương thế dù nặng đến đâu cũng khỏi.

Thương nặng thì tiêu tốn công lực và linh dược liều lượng nhiều hơn mà thôi.

Trải qua gần một ngày trong không gian, Cảnh Vĩ cốt cách đã trở lên sáng trong như bạch ngọc óng ánh, còn có trái tim cũng cứng cỏi lên màu đen thiết, kinh mạch toàn thân cũng trở lên dãn dài ra gấp đôi, độ rộng gấp đôi lúc trước, hiển nhiên đã Ngọc cốt viên mãn có thể tiến vào Luyện Mạch.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.